[12 Chòm Sao] Tuyết Sẽ Tan Khi Cậu Đến

Chương 8

Hôm nay trời có vẻ không trong xanh cho lắm, mây đen giăng kín cả một vùng rộng lớn. Gió cứ thế thổi làm những chiếc lá không đủ sức chống chọi với sự khắc nghiệt của thời tiết cứ thế mà thi nhau rơi xuống.

- Làm sao đây? Nơi này đáng sợ quá.

Song Ngư co người núp phía sau bóng lưng nhỏ nhắn của Xử Nữ. Giọng nói có chút sợ hãi. Ánh mắt cô nhìn một lượt từ trái sang phải, từ trên xuống dưới. Không bỏ sót một chi tiết nhỏ nào. Tấm bảng hiệu " Trường Trung Học Phổ Thông Hamasaki " được đặt chiễm trệ trên đầu cổng. Nhìn sâu về phía bên trong thì thấy sân trường rất rộng rãi với hàng cây trơ trọi không có đến một chiếc lá nào. Học sinh thì đi tới đi lui, đủ mọi loại thành phần. Họ cũng không thèm mặc đồng phục của trường mà tùy ý khoác trên người những bộ đồ đủ màu khác nhau. Nếu so sánh với trại cải tạo thì không khá hơn là bao.

- Không phải lúc đầu mạnh miệng lắm sao?

Xư Nữ khuôn mặt không có một chút biểu cảm liếc nhìn Song Ngư đang níu lấy góc áo của mình ở phía sau. Nhìn cô nàng giống hệt như một con thỏ khi nhìn thấy động vật ăn thịt vậy. Trái với thái độ lo lắng sợ sệt của Thiên Bình và Song Ngư thì Xử Nữ lại rất bình tĩnh.

- Nhưng mình không nghĩ ở đây đáng sợ như vậy đâu.

Nói gì thì nói, dù sao chị gái của cô cũng theo học ở đây. Nên tất nhiên Song Ngư không hề nghĩ đến trường Hamasaki sẽ giống như trong mấy lời mà người ta đồn đại rồi. Ai ngờ thật sự trăm nghe không bằng mắt thấy mà. Song Ngư thật sự không hiểu tại sao chị gái vẫn có thể sống tốt sau khi theo học ngôi trường này cơ chứ. Điều đó thật sự khiến cô rất tò mò.

- Song Ngư, cậu liên lạc với chị cậu chưa?

Thiên Bình ở bên cạnh rụt rè hỏi. Tất nhiên là cô có chút sợ hãi khi đứng trước ngôi trường này rồi. Nhưng mà cô vẫn phải giữ cho bản thân bình tĩnh, trên khuôn mặt thoáng chút hoang mang lo lắng.

- Mình có gọi rồi. Mà chị ấy nói là phải hết tiết mới ra được.

- Còn cần phải hết tiết nữa sao? Không phải bọn họ đều cúp ngang à?

Xử Nữ sau khi nghe câu trả lời của Song Ngư liền dùng tay chỉ về phía bên trong sân trường. Nơi có rất đông các học sinh đang tụ tập ở đó. Cô tưởng những ai ở đây đều không thực lòng muốn học, muốn về lúc nào là về lúc đó. Nhưng xem ra cũng có vài người thật sự chăm chỉ nhỉ?

- Đừng có đánh đồng chị gái mình với bọn họ.

Song Ngư liền nhéo eo Xử Nữ một cái, tỏ vẻ bất mãn ra mặt. Tuy rằng cô biết trường Hamasaki là tập hợp những thành phần côn đồ, nhưng đâu phải ai theo học ở đây cũng đều như vậy. Chắc chắn rằng chị gái cô không thuộc loại người như thế.

- Thế tại sao chị cậu lại theo học ở đây?

Xử Nữ nghiêng đầu thắc mắc, cô thật sự không hiểu. Nếu như theo lời Song Ngư nói, thì có vẻ như người chị gái đó rất tốt và chăm chỉ. Nhưng mà tại sao thành phố này nhiều trường như vậy, sao lại có thể theo học ở đây chứ? Hay là do có điều khó nói gì đó nhỉ? Hoặc là liên quan đến vấn đề gia đình.

Trong đầu Xử Nữ liền hiện ra đủ mọi tình huống để giải thích cho điều này. Cô khẽ liếc mắt về hướng Song Ngư.

Biết ngay mà, khuôn mặt của Song Ngư bây giờ trở nên khá kì lạ. Không còn vẻ đáng yêu như thường ngày nữa mà thay vô đó là có chút gì đó khó nói. Ánh mắt cũng trở nên mơ hồ, lảng tránh. Xử Nữ thấy thế cũng không muốn nói thêm gì. Chỉ chắc chắn là gia đình của Song Ngư không đơn giản như tính cách của cô nàng.

- Chuyện đó.....chính mình cũng không hiểu, kí do tại sao chị ấy lại học ở đây.

Song Ngư giọng nói trở nên ngập ngừng, buông cánh tay đang nắm chặt Xử Nữ ra. Khuôn mặt thoáng nét đượm buồn. Cô không muốn nhắc nhiều về vấn đề này cho lắm.

- Hay là trong lúc đợi chị gái Song Ngư học xong. Chúng ta qua quán nước bên kia đi.

Thiên Bình chỉ tay về phía bên kia đường. Đúng thật là ở đó có một quán cafe nhỏ. Cô đứng đó nãy giờ chứng kiến cuộc nói chuyện giữa hai cô bạn của mình. Tuy rằng không hiểu rõ lắm về nội dung của nó, nhưng Thiên Bình chắc chắn rằng mọi thứ đang trở nên khó xử.

- Cũng được.

Xử Nữ tán thành. Dù sao Song Ngư đã không muốn nói, thì cô cũng không có quyền gì để ép. Nhưng mà với tư cách là bạn, thì Xử Nữ không hề muốn thấy những việc khiến cho Song Ngư trở nên buồn bã.

- Song Tử, sao cậu lại ở đây?

Một giọng nói vang lên từa phía sau lưng của cả ba. Theo phản xạ họ liền quay về nơi vừa phát ra âm thanh đó.

Đối diện là ba người con trai đang tiến về phía cổng trường, không phải là giờ này họ mới đi học đó chứ. Nhưng gần đến lúc về rồi mà?

Như mọi hôm thì Thiên Yết, Ma Kết và Cự Giải nghỉ học để đi thăm Bảo Bình vẫn đang nằm trong bệnh viện. Nhưng sau khi về thì Cự Giải lại muốn ghé qua trường để lấy chiếc máy ảnh mà anh bỏ quên ở phòng học. Nhưng khi đến nơi thì lại thấy Song Tử đang ở cùng hai cô gái, bình thường đáng lí giờ này vẫn còn đang trong tiết. Mà Song Tử trong mắt bọn anh là một người chăm chỉ chưa bao giờ thấy vắng mặt buổi nào. Thế nên Thiên Yết đã lên tiếng hỏi thay cho cả sự tò mò của cả Cự Giải và Ma Kết.

- A, không có, các cậu nhầm.....

Song Ngư khi nghe đến tên chị gái mình liền vội xua xua tay tính giải thích, hai bọn cô bình thường cũng rất hay bị người quen nhận nhầm hồi nhỏ. Bởi vì cả hai đều là song sinh. Nhưng kể từ khi lên cấp ba, sự nhầm lẫn đó dường như đã không còn nữa.

- Cậu mới nhuộm tóc à?

Thiên Yết nhíu mày lại khi nhìn thấy mái tóc omber của Song Ngư, liền đi lại bên cạnh cô nàng. Khẽ cầm một lọn tóc lên vân vê trong lòng bàn tay, đôi mắt nhìn thẳng vô Song Ngư đang vì bất ngờ không mà không biết phải phản ứng thế nào ở đó.

" Gần....gần quá "

Song Ngư suy nghĩ rối loạn trong đầu. Nhất thời không biết nên phản ứng thế nào. Bởi vì đây là lần đầu Song Ngư tiếp xúc gần với con trai như vậy.

- Có lẽ cậu nhầm gì đó rồi. Đây là Song Ngư, không phải Song Tử gì đó mà cậu nói.

Xử Nữ bên cạnh khi thấy bạn mình bị người khác đụng chạm như vậy, liền một tay kéo Song Ngư lại về phía mình. Giọng nói không chút kiên nể hướng về phía Thiên Yết.

- Song Ngư?

Thiên Yết nhíu mày.

- Đúng vậy......Mình là....Song Ngư, còn Song Tử là chị gái sinh đôi của mình.

Song Ngư ngập ngừng, cúi mặt không dám nhìn về phía Thiên Yết. Có lẽ cô vẫn chưa hoàn hồn sau sự bất ngờ vừa rồi. Nhưng mà..... Mấy người này với chị gái cô có quan hệ thế nào nhỉ? Nhìn họ trông có vẻ rất thân thiết với Song Tử.

- Ồ, đây là lần đầu tiên tôi nghe Song Tử có đứa em gái sinh đôi đó.

Bảo Bình chen vô cuộc nói chuyện. Liếc nhìn Song Ngư từ đầu đến chân. Đúng thật là giống nhau như đúc. Khi nãy không chỉ có mình Thiên Yết nhận nhầm đâu, nếu không ai nói thì có vẻ chính anh cũng không nhìn ra điều đó. Mà bọn anh cũng chưa từng nghe Song Tử nói qua là cậu ta có một cô em gái, lại còn là song sinh nữa thì việc nhầm lẫn không khó để xảy ra.

- Đừng có dùng cái ánh mắt ghê tởm của cậu mà nhìn bạn tôi.

Xử Nữ dành tặng cho Bảo Bình một cái nhìn cảnh cáo. Giọng nói nghiêm túc tựa như muốn nhắc nhở rằng "cứ thử đụng vô Song Ngư thử xem".

- Tôi không có hứng thú với em gái của bạn mình đâu.

Bảo Bình cười cợt.

- Ngược lại, tôi có vẻ thích cậu hơn.

Khuôn mặt đẹp như tượng tạc, trên môi nở nụ cười nửa miệng. Giọng nói Bảo Bình trở nên mờ ám, nhìn về phía Xử Nữ đang ở đó mà dùng ánh mắt khó chịu nhìn anh từ nãy đến giờ.

- Tiếc thật, tôi lại rất ghét cậu.

Xử Nữ không chút kiên dè mà đáp lại, trong ánh mắt hiện rõ ra tia khinh thường không giấu giếm. Cô không hề bị cái vẻ bề ngoài của Bảo Bình quyến rũ, ngược lại càng ghét bỏ nhiều hơn. Sống trên đời 17 năm, loại người mà cô không muốn đến gần nhất chính là loại thích đùa giỡn với người khác như Bảo Bình.

- Tôi thích những người không để ý đến tôi.

Bảo Bình cũng không dễ chịu thua mà trả lời. Khuôn mặt không có vẻ gì là bị những lời nói của Xử Nữ làm cho tức giận. Trên đời chỉ có anh chọc điên người khác, chứ làm gì có chuyện người khác chọc điên anh.

- Xử Nữ. Bỏ đi.

Thiên Bình vẫn luôn im lặng nãy giờ liền lên tiếng. Lúc nào cũng vậy, cô luôn là người hòa giải. Đôi mắt màu xanh của biển hướng về phía Cự Giải đang đứng cạnh Thiên Yết nãy giờ. Cô muốn nói gì đó với cậu ta, nhưng lại không biết nên mở lời thế nào. Với cả ở đây nhiều người như vậy. Ai biết được là tên đó lại sẽ giở trò biếи ŧɦái gì. Thiên Bình liền nghĩ đến cái hôm mà lần đầu hai người gặp nhau, khuôn mặt bất giác liền đỏ lên.

Cự Giải nãy giờ vẫn luôn không muốn lên tiếng, chỉ đứng đó nhìn Thiên Bình nãy giờ. Quan sát từng chi tiết của cô nàng. Tựa như lấy đó làm niềm vui của bản thân. Anh cũng là người hiểu rõ lí do tại sao hôm nay ba cô gái này lại đến đây, nhưng chỉ là muốn xem Thiên Bình sẽ phản ứng thế nào nên vẫn một mực im lặng. Nhưng sau khi thấy cô từ lúc gặp nhau đến giờ vẫn luôn không nói gì thì liền trở nên mất kiên nhẫn.

- Xin lỗi, nhưng mà tôi mượn cô gái này một chút nhé.

Đột nhiên Cự Giải tiến đến bên cạnh Thiên Bình, nắm lấy cổ tay của cô nàng lôi đi trước sự ngạc nhiên của Xử Nữ và Song Ngư.