Chương 27
Tác giả: Han Mint
Nhóm dịch: Azure's Attique
Người dịch: Ayako
Proof: Lancelot
Sau khi chứng kiến cảnh buôn người ở sòng bạc của nam tước Yetz ngày hôm qua, khiến anh hơi mâu thuẫn. Đó là vì anh không thể hình dung được nó sẽ đi xa đến đâu.
Khi tình hình này ngày càng leo thang, anh không chắc chắn rằng mình có thể lấy được viên đá quý trong lúc này hay không.Cách chắc chắn nhất để lấy được viên đá là nắm chặt thông tin về việc buôn lậu và hối lộ để đàm phán với phu nhân hầu tước Camellia.
Tuy nhiên, điều mà anh áy náy nhất vẫn là cảm giác tội lỗi khi không giữ được lời hứa với Artizea.
Mặc dù, đó một vấn đề cấp bách nhưng thực sự không có thời gian để lo lắng."Tôi sẽ không dùng vấn đề đó như một công cụ thương lượng, thậm chí nếu đó phá vỡ lời hứa với tiểu thư. Và tôi nghĩ tiểu thư sẽ hiểu được tại sao tôi không làm vậy."
"Thật ngại quá, thưa ngài. Anh chắc chắn đã đoán được rằng tôi không yêu cầu có được trái tim thánh nữ Olga bởi vì tôi thực sự muốn có viên đá đó."
"Tôi biết. Tiểu thư có lẽ muốn tôi tham gia vào vấn đề này một cách tự nhiên. Bởi vì, nếu thực sự muốn đối phó với vấn nạn buôn người đang xảy ra thì thay vào đó, cô đã bàn bạc với ngài Keshore."
Nhưng cô không làm thế, thậm chí cô còn không trực tiếp kể cho Cedric về chuyện của nam tước Yetz.
Nếu cô nói, Cedric chỉ cần suy nghĩ xem là liệu anh có nên đưa vấn đề đó cho đội bảo an, cho dù đội bảo an có thối nát nhưng ít ra cũng làm vụ việc này dịu đi.Thay vào đó là tình huống anh gặp thợ kim hoàn để mua món quà cầu hôn và sau đó nghe được sự bất công đã xảy ra với người thợ kim hoàn vô tội đó, anh đã bị ép để chống lại nam tước Yetz tại sòng bạc.
Kết quả của cuộc đối đầu là anh rất tức giận khi phát hiện ra hoạt động buôn bán người trái phép đang diễn ra.Và có lẽ trong tương lai, sự tức giận của anh đối với việc bất công sẽ khiến anh tham gia nhiều hơn vào các vụ việc tương tự. Như thế, anh sẽ nhanh chóng nổi lên như một quý tộc luôn chăm lo cho dân chúng, chứ không chỉ là một anh hùng của vùng biên giới xa xôi.
Cedric bỗng hiểu rõ mục đích đó vào tối hôm qua.
Anh biết rằng từ ngay lúc đầu cô đã không chỉ muốn anh tìm một viên đá quý cho mình. Anh không nghĩ Artizea sẽ không bao giờ tìm thấy viên đá. Tuy nhiên, anh vẫn muốn đến để xin lỗi.Có là một sự lãng mạn gọi là 'món quà cầu hôn'. Anh dường như quan tâm đến vấn đề này nhiều hơn anh nghĩ.
"Bởi vì lời hứa chính là lời hứa."
Artize bỗng cúi đầu.
"Thật ra rồi mới là người phải xin lỗi, thưa ngài."
"Xin lỗi?"
"Tôi đang giữ viên đá quý."
Artizea nói và đứng dậy lấy một thứ gì đó từ phòng ngủ. Cô đặt hộp trang sức xuống bàn trước sự kinh ngạc của Cedric và mở nắp.
"Đây là viên đá quý trái tim thánh nữ Olga."
Một dây chuyền đá quý lấp lánh sáng chói.
Trái tim thánh nữ Olga, viên đá tuyệt đẹp nằm chính giữa, và những viên đá tô điểm xung quanh tuy nhỏ nhưng cũng không kém cạnh.
Cedric không có con mắt nghệ thuật, nhưng anh có thể nhận ra chuỗi đá được làm cần thận đến mức nào.
"Cái này, khi nào mà cô...?"
"Tôi đã đến chỗ phu nhân hầu tước Camellia vào lúc tờ mờ sáng."
Artizea trả lời. Cedric ngạc nhiên nhìn cô.
Thật sự là không có điều gì có thể làm khó Artizea.
"Cô nắm bắt thông tin rất nhanh. Tôi nghĩ tôi tới sòng bạc sau 10 tối hôm qua."
"Không ai trung thành theo một người như nam tước Yetz. Mặc dù, họ làm việc với ông ta nhưng họ đơn giản chỉ liên quan với nhau thông qua tiền bạc. Người làm của ông ta quá dễ dàng để qua mặt. Có rất nhiều người sẵn sàng cung cấp thông tin chỉ vì vài đồng."
"Vậy, khi biết tôi đến sòng bạc tối hôm qua, cô đã đến thẳng chỗ của phu nhân hầu tước Camellia."
Artizea cần thận nhìn Cedric.
"Anh có thất vọng vì tôi không?"
Artizea ngước lên và nhìn thẳng vào mắt của Cedric.
Khi nói chuyện với Lawrence, ánh mắt cô lúc nào cũng nhìn xuống. Nhưng đó là vì để anh ta không nổi giận.
Nhưng khi nói với Cedric, cô luôn phải để mắt đến anh. Cedric là một người muốn và có thể thấu hiểu người khác.
Nói chuyện với Lawrence giống nhưng là bạn đang nói với bức tường vậy, trong khi Cedric luôn chú ý vào cuộc trò chuyện để thực sự ứng đáp lại.
Anh không hề đoán được rằng cô đã cảm động đến mức nào.
Cedric ngạc nhiên hỏi lại.
"Tại sao tôi phải thất vọng?"
"Bởi vì tôi đã nói dối ngài."
"Tôi không nghĩ vậy. Chẳng phải ngay từ đầu tiểu thư đã nói rõ viên đá chỉ là bình phong sao? Có lẽ là tôi cần phải tìm hiểu rõ cô hơn một chút."
Cảm thấy ngực mình nóng lên, anh nói chắc nịch.
"Nhưng tôi cảm thấy giận. Không phải vì tiểu thư làm gì sai, mà bởi vì cô đã không tin tưởng tôi."
"Ngài đại công tước..."
"Tôi hiểu rằng tiểu thư yêu cầu kết hôn với tôi có nghĩa là sẽ cùng nhau hướng tới tương lai tốt hơn. Mặc dù, mối quan hệ này không bắt đầu từ tình yêu, nhưng liệu người cộng sự của tôi có nên tin tưởng tôi để cùng thực hiện các mục tiêu giống nhau hay không?"
"Đó là hai chuyện khác nhau."
Artizea đứng lên. Bởi vì, cô không muốn những đợt sóng đang dâng lên trong lòng mình bị phát hiện.
"Tôi đã nói với anh về hôn nhân chính trị, nhưng nó chỉ là một điều kiện. Nếu tôi không ở tuổi 20 và không là em gái của Lawrence, tôi sẽ quỳ xuống và tuyên thệ trung thành thay vì đưa ra yêu cầu như vậy."
"Thậm chí hơn thế nữa, tiểu thư nên tin vào tôi, bởi vì mọi thứ cô làm sẽ do tôi chịu trách nhiệm." Cedric nói nhỏ.
Artizea lắc đầu.
"Tôi biết ngài ghét quyền lực và âm mưu. Có lẽ, anh hiểu được lý do của tôi, nhưng trong sâu thẳm, anh không hoàn toàn thoải mái với việc bị lừa để sử dụng quyền lực của mình vì lợi ích của những người bị hại trong nạn buôn người."
"Gia đình sẽ mãi là gia đình. Tôi biết là tiểu thư đang cố gắng bù đắp cho những thiếu sót của tôi."
Cedric nhìn cô.
"Tiểu thư đã nói cho tôi mọi thứ từ đầu đến cuối và chính cô cũng không nhận ra ư?"
"Sao ạ?"
"Vì tương lai, cô nói với tôi hãy từ bỏ danh dự và sự công bằng của tôi hiện giờ, và chỉ đơn giản là nhận sự hổ thẹn. Từ ngày chúng ta mới gặp đến bây giờ , tôi cũng đã hiểu được cách mà cô làm."
"Ngài..."
"Đó không phải là một lối đi trực diện, nhưng đó là điều đúng đắn cần phải làm."
Cedric nói điềm tĩnh.
"Trong các trung úy của tôi có một người tên là Freil. Anh ấy có hỏi tôi về việc bỏ qua tính hợp pháp về thủ tục để làm những điều đúng đắn. Tôi cũng đã chỉ đạo các kỵ sĩ đến sòng bài của nam tước Yetz đến báo thủ cho Mr.White. Tôi không hẳn là người chính trực nhất."
"Vâng..."
"Tôi biết cô không thể lên ngai vàng bằng cách đơn độc trên con đường trực diện. Vậy hãy nói với tôi tất cả, à không, tôi không giỏi nói dối, vậy cô có thể nói với tôi nếu thấy cần thiết. Tuy nhiên, tôi cảm thấy mình cũng nên chịu đựng gánh nặng cho tất cả các điều đó."
Artizea không thể nói bất cứ điều gì.
"Hãy trả lời tôi." Cedric nói chắc nịch.
"Vâng, tôi đồng ý với yêu cầu của ngài."
Ngay cả nếu anh quyết định chấp nhận Artizea, anh vẫn sẽ là người có quyền quyết định. Artizea sẽ không dám lắc đầu và nói cô không thể.
Tuy nhiên, cho dù cô đã nói ra cách cô làm, Artizea vẫn không có ý định sẽ giữ lời. Cho đến bây giờ, cô đã dự định chỉ tiết lộ những phần mà anh có thể hiểu được.
'Và bởi vì có một số điều anh không nên gánh chịu trách nhiệm cho nó.'
Như cô đã làm cho Lawrence, bất cứ lúc nào cô thực hiện một trong những kế hoạch của mình, cô đều phải đảm bảo rằng nó đã sạch sẽ.
Tuy nhiên, cô rất biết ơn những lời của anh nói.
Cô cười cay đắng.
"Ngài có biết tại sao tôi thích anh không, thưa ngài?"
"Thích tôi?"
Cedric bối rối trước những lời nói đột ngột của cô.
"Ngài được sinh ra với địa vị cao quý và trải qua một tuổi thơ đau khổ. Nên ngài đang ở một vị trí mà có thể phớt lờ các thuộc hạ của mình và thậm chí không coi họ như một con người, hoặc ngài có thể bị chôn vùi trong chính thế giới của mình và tự đồng cảm với bản thân. Nhưng trái tim của ngài lại luôn đồng cảm với tôi."
"À ...."
Cedric thở dài một hơi, anh thoáng giật mình và căng thẳng.
Ra đó chuyện này à?
Cedric chuyển hướng nhìn của mình vì cảm thấy ngại ngùng một cách vô cớ.
Anh không không thấy bản thân mình là một người tốt. Thậm chí anh cũng không nghĩ Artizea hết con người anh. Họ chỉ mới ở bên nhau chưa đầy một tháng.
Nhưng những lời của Artizea có sức thuyết phục lạ thường. Cô dường như có niềm tin rằng Cedric có thể thay đổi thế giới khiến nó tốt đẹp hơn.
Anh cũng hy vọng không phải phụ lại sự tin tưởng ấy.
Họ cùng uống trà mà không nói thêm lời nào.
"Tôi nghĩ phải sớm đến gặp đại pháp quan Lin."
Cedric nói khi ấm trà đã cạn.
"Vâng, đại pháp quan Lin là một người công bằng và danh giá. Anh đã lựa chọn đúng đắn. Ngài là một quân nhân không làm gì mưu mô, xảo quyệt, và anh chưa cần phải từ bỏ hình tượng đó. Đôi khi sẽ có ích khi thỉnh thoảng phải kiểm tra tiến hành của mọi thứ."
Artizea nói, Cedric hỏi lại.
"Cô sẽ làm gì với trái tim thánh nữ Olga?"
"Tôi sẽ tặng nó cho nữ hoàng. Đó là kỷ vật của một người bạn đã mất của bà ấy, vì vậy bà ấy giữ nó là đúng nhất."
"Đúng."
"Ngài thấy thất vọng à?" Artizea cẩn thận hỏi.
"Tôi nghĩ cô đã lên kế hoạch từ lúc tôi nghe câu chuyện của Pescher. Tôi có gì để phải buồn?"
Thật sự thì anh cũng thấy buồn. Cedric thở dài.
"Chỉ là tôi không lấy lại được món quà, nên rất khó để có một lời cầu hôn hoàn hảo."
Artizea mím môi, không biết phải trả lời như thế nào.
Cedric lấy ra một cái túi nhỏ bằng nhung từ túi áo. Sau đó, anh mở túi và để lộ một chiếc vòng kim cương trong lòng bàn tay.
"Đưa tay đây nào."
Mặt của Artizea đỏ bừng.
Cô sẽ không cảm thấy như vậy nếu anh mang đến một viên đá quý lớn như trái tim thánh nữ Olga trong một chiếc hộp sang trọng.
Tuy nhiên, chiếc vòng tay kim cương này không có giá trị gì về lịch sử, chính trị hay những đặc trưng đáng chú ý. Nó quá đơn giản để làm một món quà cho lời cầu hôn của đại công tước Evron.
Vì lý do đó làm cho Artizea cảm thấy càng lúng túng hơn.
Có phải anh ấy đã tự tay mua chiếc vòng tay?
Cedric cẩn thận đặt chiếc vòng lên cổ tay cô.
"Ta lấy cái này để thay thế cho món quà cầu hôn. Hãy đồng ý lấy ta nhé."
Đây chỉ là một hình thức. Cedric chọn thuật lại những lời cầu hôn truyền thống.
Thay vào đó có lẽ ý nghĩa thực sự ẩn sâu trong lời nói của anh là 'tôi sẽ chấp nhận cô như thân cận và như một người đồng hành'.
Artizea nghĩ vậy.
Tuy nhiên, Cedric lại nghĩ khác.
Chiếc vòng tay đó không như là trái tim thánh nữ Olga, nó được chính tay anh chọn cho cô. Vậy đúng hơn, khoảnh khắc đó nó có ý nghĩa hơn nhiều đối với anh.