Ai Đưa Cơn Mưa Tới

Chương 1: HÔN LỄ

"Ấn tượng đầu tiên của bạn đối với người mình yêu sẽ như thế nào? Còn với Lộ Khiết An tôi thì lại rất sâu sắc! Sâu sắc đến mức nó tựa như một vết hằn thật lớn trong cuộc sống của tôi!"

.

.

.

.

.

.

.

.

XẸT_RẦM

Một đạo sét đánh ngang trời, mưa như trút nước xuống mảnh đất C tươi đẹp này! Mảnh đất này đã từng là nơi rất đẹp, nhưng cảnh sắc hiện tại thì lại nhuốm một màu thê lương!

Gương mặt người con gái đang ngây ngô cười, mặc dù nàng không quá mức mỹ nhưng lại tạo cho người khác một cảm giác yêu mến khó có thể cưỡng lại vì trên gương mặt nàng đang treo một nụ cười rạng rỡ, rạng rỡ đến mức ánh mặt trời cũng phải chịu thua.... Nhưng tiếc là nụ cười ấm áp ấy lại được khắc họa ở trên bia mộ lạnh lẽo kia...

Mặt đất bị mưa làm xói mòn, bóng dáng cô quạnh của một người con gái khác đang quỳ trước một ngôi mộ mới đắp, cô không khóc nhưng gương mặt cũng đã không còn linh hồn! Cô cứ quỳ ở đó mặc cho bao nhiêu người van xin nhưng cô vẫn không hề nghe thấy!

Nhẹ vuốt ve tấm ảnh trên bia mộ, bóng hình người con gái luôn tươi cười ấy khắc sâu vào tim cô. Đây là người con gái từ đâu lại đột nhiên xông vào cuộc đời cô, kéo cô ra khỏi cuộc sống quy tắc ngày thường, đem đến cho cô cách sống của một con người thật thụ, đem đến cho cô cảm nhận về một thứ tình cảm mà cô không giờ nghĩ tới và rồi thì nhẹ nhàng xa rời cô, xa rời như chưa bao giờ xuất hiện vậy!

Nàng như một giấc mơ vụt nhanh qua khiến cô không thể nào nắm giữ lại, nhưng trách ai? Trách ai được đây khi chính cô từng ngu ngốc đánh mất nàng rồi giờ đây lại trách móc nàng, trách móc nàng nhẫn tâm bỏ cô lại? Trách móc nàng mang cả nước mắt lẫn linh hồn cô đi theo nàng, nằm sâu dưới lòng đất lạnh lẽo kia???

" Tôi thật sự rất nhớ em!!! An An..."

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

........................

2 năm trước_ Khu đô thị mới, thành phố C

Keng_Keng_Keng

Tiếng chuông nhà thờ ngân vang, một cô dâu xinh đẹp đang được chính cha mình dắt tay, chậm rãi tiến đến lễ đường. Mặc dù khăn voan che khuất gương mặt nàng nhưng nhìn sơ cũng đủ để thấy vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết của nàng... Nàng nở nụ cười, một nụ cười vô cùng đẹp, hai đồng điếu sâu khiến nàng càng thêm kiêu ngạo, nụ cười ấy dưới ánh mặt trời mỹ hoặc đến lóa mắt.

Tới càng gần lễ đài, tim nàng càng đập mạnh. Nàng đã chờ đợi khoảnh khắc này quá lâu rồi kể từ khi lần đầu gặp mặt người ấy cho đến bây giờ, mong muốn của nàng cũng đã thành sự thật,  nhưng ... người đang đứng ở trên lễ đài kia thì hoàn toàn ngược lại. Không một nụ cười mà trên vẻ mặt còn là ghét bỏ, vì sao lại đối lập đến thế...???

Người kia cũng mặt một thân saree (đầm cô dâu)  trắng muốt đính vài viên đá quý trông thật lộng lẫy. Vẻ đẹp của cô trái ngược với vẻ đẹp tinh nghịch của người kia... Cô đẹp theo kiểu hơi lạnh nhưng vô cùng quý phái, cho dù nét mặt biểu hiện đầy vẻ chán ghét cũng không chút nào làm người ta mất đi cảm tình....

Mà khoan....

Một đám cưới mà có tới hai cô dâu? Vậy chú rễ sẽ là ai???

-Chào mừng các bạn đến với bản tin thời sự Cnet của chúng tôi ngày hôm nay... Hiện tại chúng tôi đang có mặt trước nhà thờ Phaolô để chứng kiến một sự kiện gây ồn ào rất nhiều trong những ngày qua... Hai đại thiên kim của tập đoàn Hồng Phát và Lộ Thiên đã tổ chức hôn lễ của họ trong ngày hôm nay. Một hôn lễ rất ư kì lạ mà chỉ có cô dâu còn chú rễ thì hoàn toàn không có. Vâng có người nói đây chính là mối liên kết làm ăn của cả hai gia tộc khi hai cô dâu đều là con một và họ cũng đều yêu nhau nên cả hai gia tộc mới quyết định liên hôn với nhau. Một là để thành toàn cho đôi trẻ, hai là để liên hợp cả hai tộc hùng mạnh của C thị lại với nhau. Thật đúng là 1 mũi tên trúng hai con nhạn phải không quý vị và chúng ta hãy cùng nhau chào đón giây phút họ chính thức trở thành đôi thê_thê quý tộc đầu tiên của C thị nhé!!!

Hầu như cánh phóng viên, nhà báo của cả thành phố C đều tụ tập ở nơi này chỉ để ghi nhận lại khoảnh khắc kỳ lạ ấy.

Bên ngoài ồn ào bao nhiêu bên trong nhà thờ lại im ắng bấy nhiêu, vì bên trong đang diễn biến đến giai đoạn trao nhẫn cưới cho nhau.

Lộ Khiết An len lén nhìn gương mặt khiến nàng si mê ở trước mắt. Vẫn thần thái lạnh lùng ấy, vẫn ánh mắt ghét bỏ dành cho nàng, trái tim nàng như bị đâm một cú đau nhói. Chị ấy vẫn còn ghét bỏ nàng sao? Có thể do nàng ích kỷ nhưng chị ấy không biết là vì nàng quá yêu chị ấy nên mới kêu cha nàng ra kế sách liên hôn ư?

Chị ấy đã có người yêu, hai người đã yêu nhau 3 năm rồi, chuẩn bị kết hôn thì lại bị nàng dùng kế sách dơ bẩn mà ép buộc chị ấy kết hôn cùng nàng. Nàng còn nhớ rõ ngày ấy, ánh mắt chị ta ghét bỏ nàng ra sao...

.

.

.

-Lộ Khiết An, rốt cuộc cô muốn gì? Tôi không ngờ cô lại ép cha cô dùng kế sách dơ bẩn ấy để bắt gia đình tôi phải liên hôn với gia đình cô. Cô thừa biết tôi vì gia đình sẽ làm theo kế sách bệnh hoạn của cô, nên cô mới kêu cha cô rút cổ phần ra khỏi công ty chúng tôi? Gia đình cô có cổ phần rất lớn trong công ty tôi, một khi cha cô rút cổ phần thì cổ phiếu công ty tôi sẽ sụp đổ. Tôi không ngờ cô lại đê tiện như vậy, cũng không ngờ cả gia đình cô đều biếи ŧɦái bệnh hoạn mà chìu theo cô!!!

-Chị... Chị có thể mắng chửi em, nhưng xin chị đừng mắng chửi gia đình em. Là do em dùng cái chết để ép buộc họ thôi!! Em cũng vì...

-Im đi! Cô cũng vì gì? Cô lại tính nói những lời bệnh hoạn kia sao? Cô tính nói là cô yêu tôi!? Thật kinh tởm! Tại sao cô lại mang ý nghĩ bệnh hoạn đến vậy? Cô thừa biết tôi đã có bạn trai, chúng tôi yêu nhau đến mức nào, vậy mà cô lại còn mặt dày chen chân vào giữa cả hai chỉ vì cái ý nghĩ bệnh hoạn của cô! Cô thật không bằng cầm thú! Nói cho cô biết... cho dù tôi có đồng ý lấy cô đi nữa nhưng tôi vẫn sẽ luôn ghê tởm cô càng không có chuyện yêu cô!!!

-Văn... Chị đừng đi...

-Buông tay!!!

-A....

Lộ Khiết An ngã xuống đất cùng dòng nước mắt trên mi, nàng nhìn theo bóng lưng lạnh lùng của người kia rời đi không chút lưu tình, nàng chỉ biết lẩm bẩm ở trong miệng, cõi lòng nàng thì vỡ ra từng mảnh...

-Bệnh hoạn sao... Thì ra tình yêu em dành cho chị, trong mắt chị chỉ là bệnh hoạn thôi sao?? Haha... Bệnh hoạn, biếи ŧɦái, đê tiện sao....??? Vậy thì cứ để vậy đi, nhưng dù sao em vẫn muốn có được chị... Nhã Tịnh Văn!!!

.

.

.

.

.

.

.

.

-Hoan hô... Hôn đi, hôn đi...

Bên gia đình và bạn bè của Lộ Khiết An thì đều hân hoan vui mừng vì họ quyết định ủng hộ cho hạnh phúc của nàng nhưng còn về phía gia đình của Nhã Tịnh Văn thì chỉ có một mảnh trầm lặng. Mẹ của Nhã Tịnh Văn hôm nay còn không buồn đến dự. Làm sao bà có thể chấp nhận cuộc hôn nhân vô lý như vậy? Ép buộc con gái bà phải chia tay với chàng rể tương lai mà bà yêu thích lại còn đám cưới với một nữ nhân. Trên đời này làm gì có đạo lý thế kia... Nhưng bà không chấp nhận thì công ty của chồng và con gái bà sẽ sụp đổ, bà đâu thể vì sự ích kỉ của bản thân mà phản đối được nên chỉ có thể ngậm ngùi cắn răng cho qua thôi. Mà dù cho chồng bà có nói thế nào đi nữa, bà cũng nhất quyết không đến dự cái đám cưới vớ vẩn ấy đâu! Thứ bà cần là một chàng rễ hiền chứ không phải một đứa con dâu ngang ngược như Lộ Khiết An. Muốn làm con dâu bà ư, để coi... sau này bà đối xử với nàng ra sao!!!

Bà Nhã thì phản đối thế nhưng không hiểu sao ông Nhã lại rất hài lòng cuộc hôn nhân này. Cho dù nó hơi trái đạo lý nhưng ngẫm lại người được lợi không phải là gia đình ông sao khi có một xui gia cực mạnh như vậy. Ba của Lộ Châu lúc trước làm rất lớn ở trong chính phủ nên Lộ Châu cũng quen biết được rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn, chưa kể gia thế Lộ gia khủng đến thế nào, cho dù không nói ra thì ai cũng biết!!! Là chủ bất động sản lớn thâu tóm cả C thị, ba đời gia tộc lúc trước toàn làm cho chính phủ thì thử hỏi sao ông lại không hài lòng cho được! Cho dù Lộ Khiết An có chút tính cách tiểu thư, đỏng đảnh đi nữa nhưng đối với Nhã Tịnh Văn thì lại rất ôn nhu và nghe lời. Không sợ về sau lấn át cha mẹ chồng rồi! Việc này dẫu có hơi trái luân thường một chút nhưng dù sao cũng là thời đại đổi mới. Không chồng thì vẫn có thể sinh con thôi! Huống hồ gì bên phía Lộ gia cũng đã đồng ý nếu cả hai bên đã không còn tình cảm với nhau nữa thì khi ly hôn, Lộ gia vẫn sẽ trợ giúp cho Nhã gia ! Thứ tình cảm này ông nghĩ chỉ là nhất thời thôi, hai đứa con gái ở bên nhau lâu dài rồi cũng sẽ chán nhau, Lộ Khiết An nhiều khi lại quen biết được một chàng trai nào đó thật sự hợp thì sẽ nhanh chóng buông tay !....sau này con gái ông ly dị rồi muốn cưới chàng rể cho ông còn sợ không được sao...??

Nhã Hoán quả không hổ danh con cáo già trong làng trà đạo, đầu óc của ông chỉ tính con số có lợi chưa bao giờ có hại nên ông mới gật đầu chấp nhận ngay mối hôn sự này.

Về phía Lộ gia...Lộ Châu và Hứa Cát Tường từ lâu đều yêu mến Nhã Tịnh Văn. Họ luôn khen cô là xinh đẹp, giỏi giang lại còn lễ phép, thường xuyên so sánh với Lộ Khiết An, phải chi là người khác Lộ Khiết An đã nhảy cẫng lên rồi nhưng là Nhã Tịnh Văn thì nàng lại ngoan ngoan chấp nhận thậm chí còn mỉm cười...

Nói đến Lộ Khiết An yêu Nhã Tịnh Văn từ lúc nào thì không ai biết, nàng chỉ nói từ một ngày mưa rất to, còn về lý do yêu, nàng cũng chỉ mỉm cho qua. Nên chuyện tình cảm của họ cũng không ai có thể rõ!

.

.

.

.

.

.

...................

9h tối_biệt thự cao cấp khu đô thị mới

-Văn..chị đi đâu, hôm nay là ngày cưới của chúng ta, chúng ta phải, phải....

Lộ Khiết An thấy Nhã Tịnh Văn thay quần áo để đi ra ngoài thì giữ lấy tay cô. Đây là căn biệt thự xa hoa mà Lộ gia dùng làm quà cưới cho cả hai cho nên Nhã Tịnh Văn cực kì chán ghét nơi này. Nó cho cô một cảm giác tù túng đến không thể thở, huống hồ gì lại còn ở chung với người cô ghét, suốt ngày phải chạm mặt nhau. Nhưng vì đã kí cam kết nên cô không còn cách nào khác hơn phải ở lại nơi đây cùng người mà cô thù ghét...

-Buông tay... Cô lại tính nói gì? Nói ra cái ý nghĩ biếи ŧɦái trong đầu cô rằng..chúng ta phải động phòng sao? Làm cái việc mà người chồng phải làm với vợ mình??  Nhưng đáng tiếc tôi không phải là chồng cô. Vã lại tôi không hứng thú với thứ tình cảm đáng tởm này!

-Ý em không phải vậy, em chỉ muốn chúng ta cùng nhau ngủ thôi cũng không được sao?

-Cùng nhau...?? haha chỉ cần nhìn thấy cô tôi đã muốn nôn đừng nói hai chữ cùng nhau kia! Cô thôi mơ tưởng đi!!! Dù đã cưới, dù tôi chấp nhận ở nơi đây nhưng không có nghĩa chung phòng với cô càng không đến phiên cô quản tôi làm gì, đi đâu! Nếu cô dám can thiệp cuộc sống của tôi cho dù công ty tôi có sụp đổ tôi cũng sẽ ly hôn với cô!!! Cô nghe rõ chưa!

-Em... Em hiểu rồi! Nhưng bây giờ đã muộn, chị còn muốn đi đâu?

-Không đến phiên cô quản!

_RẦM

Tiếng cửa đóng mạnh khiến trái tim Lộ Khiết An như vỡ tan, nàng cứ tưởng dù sao cũng đã cưới nhau rồi, chị ấy ít nhiều sẽ nhẹ nhàng, ôn nhu với nàng hơn một chút, ngờ đầu càng khiến chị ấy ghét bỏ nàng nhiều hơn! Có phải nàng đã sai không. Là do nàng mắc bệnh tiểu thư muốn gì điều làm cho bằng được hay do nàng tự mình đa tình rồi lại bắt chị ấy cùng cuốn theo nàng...

"Haha Lộ Khiết An, chị ấy chưa gϊếŧ chết mày cũng còn may, mày lại đi oán trách gì ...?? "

Từng dòng nước mắt chảy xuống khiến bờ vai nàng run run, cố ém lại tiếng khóc nhưng không thể, từ bé đến bây giờ được cưng chiều hết mực lần đầu tiên nàng mới cảm nhận sự đau đớn đến nhường này, thôi thì cứ để bản thân mình khóc thật lớn một bữa vậy!!

-Tịnh Văn, chị ghét em đến thế sao? Phải làm thế nào chị mới thôi ghét em đây? Em không cần chị yêu em, việc yêu cứ để em chịu nhưng chỉ xin chị đừng ghét bỏ em!!! Tịnh Văn...