Ái Thượng Điều Giáo Sư

Chương 4: Lần điều giáo thứ 2

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit&beta: Gấu shi
  • Roi nhỏ
Công việc bận rộn như thế suốt 2 tuần liền.

Toàn bộ tổ thiết kế đều phiền muộn đến bạc đầu nhưng vẫn chưa hoàn thành được bản thiết kế, thậm chí ngay cả bước đầu là quy hoạch cũng chưa có người nào dám đề ra.

Có một số người uể oải quyết định buông xuôi, nghĩ thất bại là do năng lực của chính mình còn yếu kém.

Có một số người bắt đầu chửi đổng, cảm thấy cái tên kiến trúc sư thần bí kia thật chó má, cái bản vẽ rách nát đó khẳng định là lừa bịp người ta, sao có thể ở công ty quy định dự trù kiến tạo ra một cái tòa nhà như thế chứ, quả là điên cả rồi!!!!!

Cũng có một số người, như trước vẫn siêng năng nghiên cứu, vẫn chưa từ bỏ ý định, cảm thấy nếu cho họ một chút thời gian nữa, thì nhất định sẽ tìm ra....

Về phần Lăng Phàm, bắt đầu từ tuần trước, ngoài bận rộn các công việc vụn vặt, thì đêm nào cậu cũng mơ về giấc mơ kia.

Mới đầu những giấc mơ đều không giống nhau, cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ đơn giản cho là vấn đề  sau nhiều năm được giải quyết, nhưng về sau, cơ hồ mỗi ngày sẽ đều nằm mơ như vậy, đến hiện tại, cậu thậm chí nhắm mắt cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng đó, hơn nữa, lần sau so với lần trước càng thêm dâm loạn.

Một bên là giấc mộng quanh quẩn không chịu đi, một bên là thân thể càng ngày mệt mỏi, tinh thần của Lăng Phàm ngày càng sa sút đi.

Cuối cùng, sau khi rời đi Never Begin tổng cộng mười lăm ngày, Lăng Phàm lại một lần nữa bước vào, cậu cần tìm lại một đáp án quan trọng ở nơi này

******************************************************************

—Never Begin—

So với lần đầu tiên, Lăng Phàm giờ đây có chút kinh nghiệm, cậu đi thẳng đến quầy lễ tân.

“Buổi tối tốt lành, xin hỏi tôi có thể giúp  gì cho ngài?” Người phục vụ mỉm cười hỏi cậu

“Chào... cậu, cái kia………………… tôi……………….. tôi muốn một điều giáo sư.” Nói lắp nửa ngày, Lăng Phàm cuối cùng cũng nói ra yêu cầu của bản thân, nếu không có ánh đèn mờ ảo ở đây thì mọi người chắc chắn sẽ nhìn thấy đôi má đã ửng hồng của cậu!!!

“Xin hỏi, ngài có chỉ định chọn người nào không? ”

“Không……..không có, tôi muốn người bình thường …bình thường……….. một chút là tốt rồi!”

Nhớ tới việc lần trước trải qua, lăng Phàm lại xót thương cho túi tiền của mình. Lần này nhất định phải chọn cái rẻ hơn.

“Vâng, không thành vấn đề, đêm nay điều giáo sư Devil vừa lúc rảnh, ngài xem có được không?”

“Ân…. Cái kia……… Có thể hỏi một chút là hắn một giờ thu phí bao nhiêu?….”

“Devil là một điều giáo sư bình thường, hắn một giờ thu 1000 nhân dân tệ (3,341,344.64VND). Mặt khác nếu ngài lựa chọn quất, nhỏ sáp, trói dây thừng hay những dịch vụ đặc biệt khác thì sẽ có chi phí bổ sung thêm.”

“Ah….. Tôi biết rồi… cảm ơn.” Tuy rằng so với lần trước là rẻ hơn không ít, chính là…lòng đau như cắt ~~

Nếu chính mình thật sự  không vượt qua được mộng xuân kia, sao cậu lại chịu đến đây chứ!

“Mời ngài theo phục vụ đến phòng chờ một lát! Devil sẽ lập tức đến ạ.”

*********************************************************

Người được kêu là Devil – điều giáo sư, không đến một phút đã có mặt trong phòng.

Đó là một người đàn ông trẻ tuổi nhìn rất nhã nhặn còn hơn cả điều giáo sư –

Keith trước đó. Tâm tình khẩn trương của Lăng Phàm giờ thả lỏng không ít, người này  nhìn qua so với người lần trước hình như ôn hòa hơn.

“Xin Chào, tôi là điều giáo sư Devil.”

“Xin …. chào” Có kinh nghiệm lần đầu tiên tiếp xúc cùng Keith, lần này Lăng Phàm hiển nhiên là bình tĩnh hơn.

“Cậu có muốn ăn hay uống một chút gì đó trước khi bắt đầu không?”

“Không…không cần.” Lần trước cậu chỉ gọi một chai rượu, liền tốn gần 1000 nhân dân tệ, việc này căn bản không phải uống rượu~ ~, là uống tiền đó!!

“Được, vậy chúng ta bắt đầu bây giờ có được không? Hôm nay cậu muốn chơi cái gì?”

“Ah………Tôi………” Bản thân muốn chọn cái gì? Lăng Phàm ngơ ngác nhìn Devil, hoàn toàn không có chủ ý gì.

” Không cần lo lắng, hay là tôi thay cậu chọn?” Devil thật ra không để ý đến sự

không tự nhiên của  Lăng Phàm, tự mình nói ra ý nghĩ của bản thân.

“………..Vâng……………..” Dù sao cũng không biết phải làm sao, Lăng Phàm chỉ có thể cam chịu.

“Nghe nói cậu từng là khách nhân của Keith?”

“Vâng……….. phải……………”

“Cậu thực may mắn.”

“Vâng!” Lăng Phàm không hiểu được ý tứ trong lời nói của Devil, chỉ là thuận miệng đáp.

“Như vậy, cậu tới nơi này đi!” Devil thấy Lăng Phàm không nói gì, chỉ chỉ chỗ

khung hình phạt đã được sắp xếp sẵn trong phòng. Lăng Phàm không hiểu rõ ý hắn lắm, ngốc ngốc hồ hồ đi qua.

“Đem quần áo cởi ra, rồi quỳ lên.” Devil hướng dẫn tiếp.

“A!” Tuy rằng không tình nguyện, nhưng mà Lăng Phàm không hy vọng lại bị coi là nam sinh ngây thơ rồi bị cười nhạo, vẫn là bỏ đi quần áo, dựa theo hướng dẫn của Devil quỳ trên khung hình phạt.

Khác với những gì cậu từng thấy qua, ở giữa cái này giống như là bậc thang, Lăng Phàm theo yêu cầu của Devil quỳ gối ở bậc thang bên dưới, còn thân trên theo chỉ dẫn thì nằm úp sấp trên giàn giáo.

Devil đi qua, đem hai tay hai chân Lăng Phàm đặt vào bốn góc của khung hình, hai chân lại dùng dây lưng cố định ở nấc thang phía trên.

“Cái kia………. Anh….”

Lăng Phàm đột nhiên bắt đầu có chút bất an, tuy kiến thức về SM của cũng không phong phú lắm, nhưng cậu dường như ý thức được Devil muốn làm gì tiếp theo.

“Đừng khẩn trương, ‘Devil’ là tên của tôi, có thể chứ?” Devil vừa lựa chọn một loạt  các công cụ thích hợp, một bên nói.

“A!” Hiện tại đầu óc của Lăng Phàm đã muốn hỏng, căn bản không hiểu được Devil nói những gì, liền lung tung gật đầu.

“Ba——” Lăng Phàm còn chưa kịp phản ứng, roi thứ nhất đã hạ xuống.

“A…………Đau quá………..” Lăng Phàm sợ hãi kêu một tiếng, cái mông nháy mắt

có cảm giác bị lửa thiêu

“Ba——” Cho cậu vài giây thở dốc, Devil lại hạ xuống lần roi thứ hai.

“A——- đừng……….Không cần…….”

Nói đúng ra, Devil xuống tay cũng không nặng, hắn cầm trong tay cũng chỉ là một cái roi da nhỏ, nhưng đối với những người cho tới tận bây giờ chưa từng bị phạt roi như Lăng Phàm mà nói cũng là một loại cảm giác khác.

Cậu thật không ngờ lại một lần nữa đi vào nơi này, chính mình vậy mà lấy loại tư thế đáng thẹn như thế này bị người quất, nhục nhã cùng sợ hãi vào lúc này càng thêm mãnh liệt, làm cho cậu bắt đầu giãy dụa.

Nhưng Devil lại căn bản không biết những gì Lăng Phàm trải qua, hắn chỉ biết Lăng Phàm cũng không phải là người mới, cho nên hoàn toàn không có quan tâm chút nào.

Hơn nữa, đối với khách nhân ở thời điểm bị dạy dỗ khóc, quát, gọi cùng phản kháng, điều giáo sư đã sớm tập mãi thành thói quen, vì vậy Devil tiếp tục quất vào mông Lăng Phàm.

“Không……..A…………Đau …….Đau………….Dừng…………Dừng lại………..”

“Đừng ……………Đừng đánh a…………..Cầu……………Cầu cậu…………….thả tôi…….”

Ước chừng hơn mười phút sau, Lăng Phàm không nhịn được rơi lệ đầy mặt, khóc hô cầu xin tha thứ.

Tần suất quất của Devil cũng dần chậm lại, chính là làm cho roi như có như  không xẹt qua những vết thương hồng nhạt che kín trên mông, khiến cho đối phương lần lượt run rẩy. Đau đớn dần dần giảm bớt, Lăng Phàm không khỏi cảm thấy chỗ bị quất không

còn bỏng rát mà thay vào đó là từng đợt tê dại, ngưa ngứa.

Cái loại cảm giác này theo chỗ bị thương dần dần lan tràn tới toàn thân, theo làn da truyền đến tận sâu bên trong cơ thể, rồi sau đó không tự chủ được mà hưng phấn đứng lên … … …

“Ân…….A………………..Không………………….Ân…………………Không cần…………………” Lúc này, tiếng khóc, tiếng kêu của cậu đều trở thành thanh âm rên rỉ dễ nghe. Tuy rằng vẫn như cũ kháng cự, sợ hãi trong lòng cũng không giảm bớt, thế nhưng cơ thể lại có khoái cảm, phân thân cũng chậm rãi đứng thẳng. Phản ứng của Lăng Phàm làm cho tiết tấu của Devil thay đổi, một đòn nặng,  dùng đầu roi đảo nhẹ quanh các vết thương trên mông Lăng Phàm, rồi mới….

“Ba…” Lại là một đòn nặng.

“A…………..Ô……………Đau…………….” Đột nhiên bị công kích bất ngờ làm cho Lăng Phàm ngẩn ra, ngay cả khung hình phạt cũng theo cậu chấn động một chút.

“Không…………. Không cần…………Buông………..”

“Sao vậy, còn chưa thỏa mãn sao?” Lăng Phàm khóc cầu xin, ở trong mắt Devil đó chính là ám chỉ hy vọng bị ngược đãi hơn nữa.

Sau vài phút dịu đi, Devil bắt đầu đợt quất thứ hai. Lúc này đây, Devil quất một cách không có quy luật, ngẫu nhiên là ở mông, ngẫu nhiên là ở lưng, hoặc là đùi, khi thì nhẹ nhàng, khi thì mạnh, khi thì cấp bách khi thì chậm chạp.

Lăng Phàm không thể đoán trước được roi sẽ đánh vào bộ phận nào trên người mình, trong lòng càng sợ hãi thì cơ thể càng thêm hưng phấn, tiếng kêu cũng dâm đãng hơn, không biết là nên hy vọng đối phương dừng lại hay tiếp tục.

************************************************************

Cứ như vậy bị tra tấn ước chừng ba mươi phút, Devil cuối cùng cũng ngừng tay, tháo ra dây lưng đang cột Lăng Phàm lại. Lăng Phàm lập tức tê liệt ngã xuống mặt đất, đã muốn vứt bỏ cái gọi là hình tượng, cái gọi là cảm thấy thẹn, quỳ rạp trên mặt đất thở gấp.

Lúc này Devil đưa cho cậu một ly nước cùng khăn tay, rồi mới kéo cậu đến bên sopha nghỉ ngơi, còn chính mình ngồi một bên hút thuốc.

“Kế tiếp, còn muốn chơi cái gì?”

“Không……………Không cần………….” Cảm giác kinh khủng vừa trải qua, Lăng Phàm đâu còn dám tiếp tục, cuống quýt lấy tay phe phẩy cự tuyệt.

“OK, hôm nay dừng lại ở đây?” Devil nhún vai, không sao cả hỏi.

“Vâng!” Lăng Phàm liên tục gật đầu.

Nếu không dừng lại, cậu chỉ sợ bị đùa đến chết!

Không bao giờ………. muốn tới nơi này nữa…………….

********************************************************************

Mang theo cảm giác kinh khủng của lần dạy dỗ lần thứ hai, Lăng Phàm kéo thân thể đầy thương tích về đến nhà. Ngay cả suy nghĩ muốn tắm rửa thay quần áo cũng không có, Lăng Phàm gục trên giường mê man chìm vào giấc ngủ. Qua một đêm này, cậu thực sự không còn mơ thấy giấc mơ kỳ quái kia nữa, trái lại là một đêm ngủ thẳng đến hừng đông, thậm chí đồng hồ báo thức cũng không đánh thức được cậu, hại cậu  chút nữa đi làm muộn. Vội vàng tới công ty, trong văn phòng các nhân viên đều đã bắt đầu làm việc, hiếm khi có ngày Lăng Phàm đi muộn nhất phòng ban.

“Tiểu Phàm,cậu gần đây rất không bình thường nha” Tranh thủ lúc rảnh rỗi, đồng nghiệp cùng phòng bắt đầu trêu chọc Lăng Phàm.

“A?…Không…………….Không có!”

“Sao lại không có? Từ cuối tuần trước sau khi cậu hẹn hò xong, ban ngày thì mất hồn mất vía, đi làm thì ngủ gà ngủ gật. Cậu không phải thật sự đang yêu chứ?

“Đúng đúng, theo tôi thấy chắc chắn là đang yêu đương.”

“Sao có thể….”

“Sao lại không thể? Cậu xem mặt mũi đều đỏ hết lên rồi kìa, mỗi ngày đều mông lung không biết là nhớ thương ai, có thể là thích thầm ai, mắc bệnh tương tư rồi?”

“Mọi người………..đừng nói linh tinh, tôi thật sự……………… thật sự không có.”

Thật sự bị bọn họ “càng lau càng đen”, Lăng Phàm giải thích cũng vô lực…………………

*******************************************************************

Trời tối công việc vẫn còn đang tiếp tục, yêu cầu kỳ hạn cuối cùng của Tổng công ty còn không đến một tuần, toàn ngành ngay cả miễn cưỡng lấy ra một bản kế hoạch cũng không có.

Bộ phận kiến trúc bắt đầu lâm vào bầu không khí quỷ dị………….

Vết thương do roi gây ra ở Never Begin ngày đó đã nhanh chóng lành, đến ngày hôm nay cậu  không còn cảm giác đau đớn nữa.

Nhưng Lăng Phàm luôn bị công việc áp đảo, mới thoải mái chưa đến hai ngày, cảnh tượng dâm loạn kia một lần nữa xuất hiện trong giấc mộng của Lăng Phàm.

Lăng Phàm bắt đầu khủng hoảng cùng không biết phải làm sao, bản thân là đang xảy ra chuyện gì?

Vốn định đi Never Begin để vứt bỏ những hoang mang quấn quanh chính mình lâu ngày, nhưng vì cái gì ngày càng lún sâu vào nó? Người kia nói: hắn sẽ cho cậu đáp án, nhưng mà đáp án rốt cuộc ở đâu?

Nhớ lại tất cả mọi thứ ở Never Begin, một hình ảnh vừa bạo lực vừa đầy tình dục ám muội, Lăng Phàm lại đột nhiên cảm thấy được, trong lòng dâng lên một cảm giác nào đó……