Âm Hôn Lúc Nửa Đêm

Chương 187: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Người ở đây đều sửng sốt, Lăng Tuyền Ki dịch đến bên người tôi không dấu vết, chọc chọc tôi, thấp giọng nói: “Ngươi ngốc à! Vì sao để Mặc Hàn khôi phục ký ức! Chúng ta còn giết nữ nhân này như thế nào!”

Tôi cho nàng một ánh mắt an tâm, bởi vì hiện tại Mặc Hàn còn muốn giết Cơ Tử Đồng hơn nàng.

Nhĩ lực của của Cơ Tử Đồng không tồi, nghe được Lăng Tuyền Ki nói, lại ổn định tâm thần của mình, giả bộ dáng đúng lý hợp tình: “Một khi đã như vậy, Lăng Tuyền Ki, nên biết, ta mới là người trên đầu quả tim của Mặc Hàn!”

“Bốp ——”

Cơ Tử Đồng bỗng nhiên bị một cái tát đánh ngã xuống mặt đất.

Lăng Tuyền Ki ngẩn người, ngay sau đó nhìn tôi cười.

Không sai, nàng không ra tay, bàn tay kia là tôi đánh.

Tiểu kĩ nữ, càng ngày càng không biết xấu hổ!

Bảo bảo vui sướng khi người gặp họa vỗ tay: “Mẹ đánh nàng! Hung hăng đánh! Nữ nhân không biết xấu hổ bôi nhọ thanh danh của ba ba!”

Cơ Tử Đồng giãy giụa từ trên mặt đất bò dậy, Hồng Quỷ lập tức dẫn theo quỷ bao vây nàng, nàng thấy không thể tránh thoát, đơn giản tử chiến đến cùng, xoay người nhìn về phía tôi, cố gắng trấn định nói: “Mộ Tử Đồng, sao, ngươi chột dạ? Nhanh như vậy muốn giết người diệt khẩu! Mặc Hàn trở về sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

“Ba ba ta sẽ không bỏ qua ngươi!” Bảo bảo cả giận nói, lời còn chưa dứt, Cơ Tử Đồng lại bị một cái tát đánh ngã xuóng mặt đất.

Lần này tôi không ra tay.

Giữa mày bảo bảo dần hiện ra đóa mạn châu sa hoa màu đen giống Mặc Hàn kia, hiển nhiên là hắn vận dụng lực lượng chủ nhân của Minh Cung.

Con trai thật ngoan.

Tôi cho hắn một ánh mắt khích lệ, bảo bảo vui vẻ, lại tát một cái ở trên mặt Cơ Tử Đồng, Lăng Tuyền Ki xem cười không ngừng.

“Mộ Tử Đồng ——” Cơ Tử Đồng còn tưởng là tôi, luống cuống hét với tôi, cuối cùng một chữ còn chưa nói xong, đã bị tôi dùng lực lượng Minh Cung chặn ở cổ nàng, làm giọng nói của nàng biến mất.

“Mặc Hàn đã khôi phục ký ức, hắn cũng đã cho tôi nhìn, cô không đáng tiếp tục ở chỗ này cố làm ra vẻ!” Tôi lạnh lùng nhìn nữ nhân chán ghét này: “Hồng Quỷ, phái quỷ đi xem Mặc Hàn xử lý chuyện nơi đó xong chưa, giải quyết xong, bảo hắn trở về sớm một chút.”

Hồng Quỷ do dự một chút, mang theo một cổ ý vị nhắc nhở rất rõ ràng hỏi tôi: “Phu nhân ngươi xác định muốn nói cho Mặc Hàn đại nhân?”

Ở trong ấn tượng của hắn, hẳn là cũng cảm thấy trước kia Mặc Hàn yêu Cơ Tử Đồng. Nếu không, Mặc Hàn trời sinh tính lạnh nhạt, sao sẽ mang Cơ Tử Đồng về Minh Cung.

“Phu nhân… Đại nhân không ở đây, chúng ta vừa lúc có thể…” Hồng Quỷ làm động tác cắt cổ, hiển nhiên hắn cũng đặc biệt muốn giết chết Cơ Tử Đồng.

Tôi ý bảo hắn bình tĩnh: “Phái quỷ nhanh chân đi gọi Mặc Hàn.”

Hồng Quỷ bất đắc dĩ, xoay người chọn một hộ vệ tin được, phân phó vài tiếng để hắn đi.

Trong mắt Cơ Tử Đồng hiện lên hoảng sợ, nói với tôi: “Mộ Tử Đồng! Ngươi chờ đấy! Chờ Mặc Hàn trở về! Khiến cho ngươi chạy không nổi!”

“Bốp ——”

Bảo bảo đơn giản đánh qua một cái tát thô bạo, nâng khuôn mặt nhỏ vênh váo nói với nàng: “Ta luôn không đánh nữ nhân, nhưng ngươi quá ghê tởm! Đoạt đồ vật với ta thì thôi, còn ghê tởm mẹ! Không biết xấu hổ!”

Không hổ là con trai của tôi!

Tôi bế Bạch Diễm đi qua muốn dạy dỗ Cơ Tử Đồng lên. Không cho hắn lại đi qua, miễn cho bị Cơ Tử Đồng nữ nhân tâm tư ác độc này ám toán.

“Được rồi, phép khích tướng gì đó cô thôi đi.” Tôi lạnh lùng nhìn Cơ Tử Đồng: “Lúc trước Mặc Hàn dẫn cô về Minh Cung, cũng chỉ là vì tiện từ hôn mà thôi, các ngươi cũng nói xong điều kiện rồi, là chính cô lòng tham không đủ.”

Sắc mặt Cơ Tử Đồng đại biến, khiếp sợ nhìn tôi.

Lăng Tuyền Ki cũng ngây ra một lúc, xoay người hỏi tôi: “Mộ Tử Đồng ngươi nói cái gì?”

Hai ngày này tôi đã hỏi qua, năm đó hắn mang Cơ Tử Đồng trở về, có thành công từ hôn hay không, đáp án tự nhiên là không có.

Lăng Tuyền Ki lại đặc biệt kiên trì với chuyện này.

Nhưng Cơ Tử Đồng nhìn thấu quỷ Minh Cung khác đều hiểu lầm nàng và Mặc Hàn, thuận tiện bò lên trên, bên ngoài làm đủ suất diễn Minh Hậu, khiến người khác đều cho rằng Mặc Hàn yêu nàng.

Thái độ của Mặc Hàn với ngoại giới luôn không để bụng.

Quỷ khác dều xem trọng Cơ Tử Đồng, mới đầu hắn chỉ đơn thuần nghĩ bởi vì Cơ Tử Đồng là hắn mang về mà thôi, không miệt mài truy đuổi như thế nào.

Cho đến khi Cơ Tử Đồng bắt đầu nghiên cứu quỷ thuật, bắt đầu hút âm linh tới duy trì thanh xuân cho nàng, Mặc Hàn mới cảnh cáo nàng vài câu.

Lúc ấy, Lăng Tuyền Ki ở vào một khóc hai nháo ba thắt cổ, lâu lâu lại tới tìm Mặc Hàn, khóc la không chịu từ hôn.

Mặc Hàn cảm thấy cách mạng sẽ phải thành công, nên không điều Cơ Tử Đồng về.

Ai ngờ, sau đó lời đồn ở Minh Cung là Mặc Hàn muốn cưới Cơ Tử Đồng làm hậu càng truyền càng lợi hại lúc này,Mặc Hàn mới ý thức được chuyện không thích hợp.

Thủ đoạn của Cơ Tử Đồng cũng không cao minh, Mặc Hàn một tra đã biết là nàng cố ý. Nhân tiện, còn tra được Cơ Tử Đồng làm chuyện tu luyện quỷ thuật cắn nuốt âm linh càng thêm trọng.

Vì thế đã xảy ra chuyện hắn đuổi Cơ Tử Đồng rời khỏi Minh Cung.

Sau lại, chính là Cơ Tử Đồng tính kế nội đan của Mặc Uyên.

Mặc Hàn trọng thương bị phong ấn, không biết khi nào có thể tỉnh lại, Mặc Uyên cảm thấy nội đan của mình đều không bảo vệ được, là hắn liên lụy Mặc Hàn.

Nhìn Lăng Tuyền Ki, hắn nghĩ tới một phương pháp lợi dụng sơ hở.

Lúc trước, Mặc Hàn chỉ nhận lời Lăng Tuyền Ki sẽ trở thành Minh Hậu, cũng không có nói là Minh Hậu của ai.

Chúng quỷ đều cho rằng, là Mặc Hàn đồng ý, tự nhiên chính là Minh Hậu của Mặc Hàn.

Nhưng Mặc Uyên cũng là Minh Vương, thê tử của hắn cũng là Minh Hậu.

Mặc Uyên đi tìm Lăng Tuyền Ki.

Lăng Tuyền Ki ngay từ đầu tự nhiên là không muốn, nhưng nếu nàng không gả cho Mặc Uyên. Vậy tương đương với là tự động từ bỏ vị trí Minh Hậu, Mặc Hàn cũng sẽ không cưới nàng.

Nghĩ bên ngoài Minh Cung kia từng có con lão quỷ muốn lột nàng da, Lăng Tuyền Ki cắn răng đồng ý.

Tôi trấn an vỗ bả vai Lăng Tuyền Ki: “Là Cơ Tử Đồng ra chủ ý!”

“Tiện nhân!” Lăng Tuyền Ki tức giận mắng một tiếng, rút trường kiếm ra muốn đâm về phía Cơ Tử Đồng.

Hồng Quỷ chợt lóe sang bên, làm kiếm cô hắn không nghiêng không lệch đâm trúng trái tim Cơ Tử Đồng.

Bảo bảo che kín đôi mắt, đang chờ Cơ Tử Đồng chết đi, lại không nghĩ rằng nàng ta duỗi tay cầm ngược lại kiếm của Lăng Tuyền Ki.

Nàng dùng sức kéo về phía trước, Lăng Tuyền Ki không chuẩn bị, bị nàng bỗng nhiên kéo về phía trước.

Cơ Tử Đồng lập tức bắt được tay Lăng Tuyền Ki.

Ngay lập tức, nơi hai người chạm vào nhau, trên người Lăng Tuyền Ki xuất hiện một dấu bàn tay, như bị axít ăn mòn.

Hồng Quỷ lập tức mang người tiến lên tách hai nữ quỷ ra, Lăng Tuyền Ki lui trở lại bên người tôi, thân da nàng mặc kia như một bộ quần áo rách.

“Tại sao lại như vậy?” Tôi khó hiểu.

Lăng Tuyền Ki hừ lạnh một tiếng: “Tiện nhân kia muốn lấy xác chết mình về hoàn dương, gia tăng tu vi! Ta nói cho ngươi, mơ tưởng!”

Lăng Tuyền Ki hung hăng lườm Cơ Tử Đồng, ném kiếm trong tay xuống đẩy sang một bên, đôi tay xé phía sau cổ mình một vết rách, soạt một tiếng cởi thân da trên người kia xuống, lộ ra diện mạo vốn dĩ của mình.

Cơ Tử Đồng lập tức muốn xông lên tranh đoạt da người trên tay Lăng Tuyền Ki, tôi sớm có phòng bị, dùng lực lượng Minh Cung áp chế nàng tại chỗ.

Lăng Tuyền Ki cười mặt mày phi dương: “Mộ Tử Đồng, ngươi nhìn nàng cho ta!”

Nàng cười rất vui vẻ, vẻ mặt nhìn Cơ Tử Đồng càng là trào phúng: “Mặc Hàn lại là vì từ hôn mới mang ngươi tiện nhân này trở về Minh Cung! Mệt ta còn tưởng rằng ngươi vẫn luôn là bạch nguyệt quang của hắn! Ha ha ha! Rốt cuộc bổn tiểu thư không cần mặc da người thối hoắc này nữa!”

“Mẹ, cái gì là bạch nguyệt quang?” Bảo bảo khó hiểu hỏi tôi.

“con ngươi lớn lên sẽ biết, ngoan, chúng ta giáo huấn người xấu trước!” Tôi nói.

Bạch Diễm gật đầu, nói với Lăng Tuyền Ki: “Nhị thẩm, để con đốt da nàng! Như vậy nàng sẽ không khôi phục được!”

“Được!” Lăng Tuyền Ki vung bàn tay lên, ném da người mềm oặt trên tay kia về phía tôi.

Tôi ôm Bạch Diễm ghét bỏ muốn tránh ra, cơ thể tiểu gia hỏa lại dướn về phía trước tìm tòi, một quỷ hỏa màu lam rơi xuống da người bay về phía chúng ta.

“Không ——”

Ở trong kêu khóc tê thanh kiệt lực của Cơ Tử Đồng, Bạch Diễm tăng lớn hỏa thế, đốt da người kia cũng không dư lại tro.

Sắc mặt Cơ Tử Đồng lập tức biến xám trắng, rốt cuộc pháp lực cường đại kia của nàng cũng yếu xuống.

Lăng Tuyền Ki vỗ tay reo hò, đồng thời cũng kinh ngạc một chút: “Ngươi lại tu cửu chuyển âm thể!”

“Nhị thẩm, đó là cái gì?” Bảo bảo khó hiểu hỏi.

Lăng Tuyền Ki giải thích nói: “Người sống tu luyện cửu chuyển âm thể, cho dù là hồn phách và thân thể chia lìa, hồn phách cũng có thể khống chế thân thể. Trách không được…” Lăng Tuyền Ki cáu giận gật đầu: “Ta nói sao ta không giết được ngươi, thì ra tất cả đều là nhờ vào phúc của thân da này của ngươi! Bạch Diễm, đốt tốt lắm!”

Trách không được lúc trước ở mật thất, Cơ Tử