Anh Ấy Là Gay! Và Tôi Sẽ Là Les

Chương 17

Chap 17.

-Chào! Mọi chuyện vẫn ổn chứ?

Một câu hỏi vớ vẩn!

Có vẻ như với cô ta thì vẫn ổn, chắc cô ta không nhớ tối qua mình đã làm gì với tôi. Mà thôi, không nhớ càng tốt, nếu nhớ rồi chắc hẳn sẽ lại làm bù lu bù loa lên như cái tính đàn bà không thể mất của cô ta thôi.

-Tối qua... tôi có làm gì cậu không?

Cuối cùng thì cũng hỏi sao? Chắc không chịu nổi cái cảm giác nghĩ mình đã làm gì bậy bạ với tôi chứ gì? Đã thế tôi sẽ giúp cô giải tỏa.

-Tối qua cô đã hôn một tên gay, thưa cô!

-Cái gì? Hôn anh á!?!

Cô ta tru lên, tất nhiên không thể nào mà tránh được ánh nhìn tò mò của mọi người trong lớp.

-Chém... chém gió... làm gì có chuyện...

-Người đáng phải tức giận là tôi chứ không phải cô!

Cô ta quay đi, ắt hẳn để xám hối lại hành vi của mình.

-Cậu yêu ai đó chưa? Cậu yêu người đó vì cái gì? Vì người đó là con trai à? Cái cậu cần cũng là một người bạn trai đúng không? Cậu không cần bạn gái đúng không?

-...

-Sao cứ nhìn thấy cậu là tôi không thể nào kiềm chế được ham muốn của bản thân.

Nói rồi cô ta đưa hai tay lên giữ chặt lấy mặt tôi. Muốn gì đây hả?

Tôi còn chưa kịp đẩy cô ta ra thì môi tôi đã bị cô ta áp chặt. Trời ơi, cô ta có biết mình là ai và đang làm gì với ai không hả? Chẳng lẽ giờ tôi đẩy cô ta ra và tát cho cô ta một phát vì hành động cưỡng hôn như tụi con gái hay làm với những tên con trai làm thế với họ?

Sau cái chạm môi chết ti.ệt đó, môi tôi có cảm giác đau tê tái, cô ta hôn thôi là đủ rồi, còn dám cắn nữa??? >"<

Nghĩ lại thôi tôi đã thấy tóc tai dựng đứng. Vậy mà một việc đáng buồn nôn đến như thế cô ta lại không mảy may nhớ một chút gì? Có tin được không chứ?