Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 47: 47 Tiệc Ăn Mừng

Biên giới thị trấn,

Tiếng chim hót kêu lên dấu hiệu cho một buổi sáng đã sớm đến.

Gió thổi qua khe cửa sổ làm cho không khí trong phòng dấy lên vài tia lạnh giá, làm bừng tỉnh đang ngon giấc thiếu nữ.

Sarah đôi mi hơi lay động, chậm rãi tỉnh lại.

"Ta tối qua quên đóng kỹ cửa sổ a." Thiếu nữ hơi chút oán trách lấy mình.

Khẽ lấy tay bóp một chút bả vai, cơ thể nàng vẫn còn cảm thấy có một chút mệt mỏi.

Sarah là một nữ tiếp tân tại mạo hiểm giả hiệp hội.

Hằng ngày quả thực là khá bận rộn, không những phải tiếp nhận nhiệm vụ, giao tiếp với đủ loại người và các mạo hiểm giả, mà thỉnh thoảng còn phải phụ giúp hiệp hội làm một số văn thư công tác.

Thường ngày tăng ca làm thêm đến tối cũng không hiếm lạ.

"Hi vọng mọi người vẫn tốt." Hơi vuốt vuốt một chút đầu tóc bị rối khi nằm ngủ, thiếu nữ tâm trạng có chút buồn rầu.

Hôm qua khi tất cả mạo hiểm giả rời đi chinh phạt Goblin, nàng cũng không có tiếp tục ở lại mạo hiểm giả hiệp hội hay về nhà.

Mà là đi tới giáo hội, đơn giản chỉ là để cầu nguyện.

Sau đó lại quay về hiệp hội chờ tới tận đêm khuya mới quay về nhà chợp mắt một chút.

Động tác nhanh nhẹn xuống giường, chỉ dùng chưa đến 10 phút, mọi sinh hoạt cá nhân đã hoàn thành, kể cả bữa sáng.

Tiếp đó là thời gian dành cho việc ăn mặc,

Sarah bình thường đối với hình tượng của mình cũng là rất có yêu cầu.

Nhìn về trước gương hình dáng, nhạt son môi cũng đã bôi lên, phấn cũng thoáng đánh một chút che lấp đi hơi thâm mi mắt, cũng được xem như là trang điểm nhẹ.

Mái tóc màu vàng nâu đã được buộc lại gọn gàng.

Chỉnh thể nói chung vừa làm tôn lên nét quyến rũ của một thục nữ, lại vừa không thiếu vẻ đẹp của tuổi thanh xuân.

Hài lòng gật đầu nhìn chân dung của mình trong gương.

Thiếu nữ đang tính cầm lên chiếc giỏ xách ra cửa thì bỗng dưng lại sực nhớ ra thứ gì...

×

— QUẢNG CÁO —

Nàng vẫn hay luôn tự động viên chính mình bằng một cái thật rực rỡ mỉm cười trước gương a.

"Cố lên!."

Đứng trước gương, Sarah trong lòng là như thế tự cổ vũ cho bản thân.

Nàng cũng nhất định phải dùng nụ cười này để chào đón những vị can đảm mạo hiểm giả, đã lặn lội suốt đêm vì cứu viện nhiệm vụ.

Đây cũng là việc duy nhất mà người bình thường như nàng có thể làm.

Đồng thời, trong đầu thoáng qua hình ảnh của một người nào đó chắc chắn so với mình còn muốn nỗ lực và chăm chỉ, luôn xuất hiện tại mạo hiểm giả hiệp hội mặc cho mưa gió.

Nam nhân kia quanh năm suốt tháng chỉ mặc một bộ giáp sắt rẻ tiền, hơn nữa thường xuyên hư hại.

Thân lại luôn đi kèm mùi máu và sắt gay mũi, nhưng Sarah hoàn toàn không cảm thấy chán ghét, thậm chí ẩn trong nội tâm còn có chút bội phục.

Bề ngoài tuy lạnh lùng nhưng thiếu nữ có thể cảm nhận được nội tâm của hắn khá là ôn nhu.

"Tuy tính cách hơi quái gở một chút, luôn mồm nói Ta chỉ muốn giết Goblin cái gì...

" Thiếu nữ bắt đầu lẩm bẩm, nhớ lại một chút vui vẻ hồi ức.

"Nhưng quả thật rất tuấn tú a." Sarah lấy bàn tay che lại khuôn mặt, có chút ngượng ngùng thầm nghĩ.

Nàng là một trong số ít người may mắn chứng kiến Goblin Slayer gương mặt thật.

...

Buổi tối,

Mạo hiểm giả hiệp hội,

Rộng rãi đại sảnh bàn ghế giờ đã chật ních người.

Trên bàn đã bày biện đầy lấy các loại món ăn và thức uống.

Mùi hương của thịt và rượu, tiếng cười nói trò chuyện thi nhau vang lên, khiến cho bầu không khí trong hiệp hội chưa từng có bao giờ như thế náo nhiệt.

Tuy lúc chinh phạt Goblin thực chất có treo mấy thằng xui xẻo, nhưng ai bảo bọn họ không có gì thực lực, danh tiếng gần như không có, ngoại hình cũng bình phàm.

Đau lòng vài giây rồi ai thèm để ý a.

Thế giới vận hành thật m* nó thực tế.

×

— QUẢNG CÁO —

"Nâng cốc a!!! Vì đã anh dũng hi sinh các đồng đội mặc niệm.

Cũng là vì thắng lợi!"

Đạp một cái chân lên bàn, Dẫn đầu Elf thiếu nữ là như thế lên tiếng.

Bộ dáng xinh đẹp vẫn như cũ nhưng lại thêm một tia hào phóng khí khái.

Nhưng tiếc là hôm nay nàng cũng không phải là mọi người tiêu điểm.

"Vì cái kia suốt ngày cứ lải nhải Goblin Goblin...

Goblin Slayer!"

"Vì nổi tiếng ma vật thợ săn...

Black Fang!"

"Cụng ly!!!"

Hai cái biệt danh lần lượt bị mọi người hô lên.

Từng vị mạo hiểm giả xoay quanh Alan thi nhau cho hắn mời rượu.

Cùng các mạo hiểm giả ăn mừng cũng gây nên Alan không ít cảm xúc, hắn trước giờ làm nhiệm vụ cũng là đơn độc một mình, gần đây nhất mới họp đội với thiếu nữ tư tế.

Tình huống náo nhiệt như vậy trên cái thế giới này quả thật là lần đầu gặp phải.

Alan đều lễ phép đáp lại, thỉnh thoảng còn vui vẻ nói đùa vài câu, theo thói quen trêu chọc vài trẻ tuổi nữ mạo hiểm giả đến đỏ mặt.

Bầu không khí có thể nói là ngày càng trở nên sôi động.

Tại một bàn khác, Lily cũng vui vẻ đáp lời cùng một số thiếu nữ mạo hiểm giả, hầu hết cũng là tay mới, tuổi cũng xấp xỉ, nên có rất nhiều đề tài chung.

Tuy hầu hết đều là hỏi thăm về Alan tình huống.

"Đây có lẽ mới là có đồng bạn cảm giác a.

" Thiếu nữ tư tế trong lòng có chút hân hoan cảm xúc.

Tuy vậy, lần đầu được nhiều người chú ý và tán dương như vậy cũng làm cho nàng có chút ngượng ngùng.

Đi theo Alan loại này gần như max cấp mạo hiểm giả đại lão, đánh quái nhiều lúc thích dùng tiền đập.

Thiếu nữ mạo hiểm trải qua tuy đặc sắc nhưng không có chút nào chân thật cảm giác.

...

.