Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm

Chương 5

Ngày hôm nay là một ngày trọng đại.

Anh Ngữ lão sư và Số Học lão sư dạy lớp chúng tôi công khai bày tỏ tình cảm!

Ngay tại thời điểm vừa tan học.

Tôi cùng với Cúc Tịnh Y vừa ra khỏi lớp thì nhìn thấy trên sân trường mở toàn đèn lớn, toàn bộ hội trường đều sáng trưng.

Tôi hiếu kỳ lôi kéo Cúc Tịnh Y đi về phía hội trường.

Dựa vào Cúc Tịnh Y là lão sư, lấy cái cớ đó chúng tôi thuận lợi đi tới hàng đầu tiên.

Không nhìn không biết, vừa nhìn thật là giật mình mà, Lý lão sư dạy lớp chúng tôi một tay cầm micro một tay cầm tờ giấy đứng trên đài chủ tịch.

"Khụ Khụ! " Lý lão sư run run giơ tay lên chỉ.

"Hoàng Đình Đình! Hàng đầu tiên, dạy Toán lớp 12 Hoàng Đình Đình lão sư! " Lý lão sư cầm micro chỉ vào đám người gọi.

Một lát sau, Hoàng lão sư trong đám người bị mọi người đẩy lên .

"Lý Kẹp Tóc em làm gì kỳ vậy! Đừng làm cho tôi mất mặt! " Hoàng Đình Đình đẩy Lý Nghệ Đồng la to .

"Em không có! Cưng nghe em nói đã! " Lý Nghệ Đồng phản bác.

Hoàng Đình Đình nhìn Lý Nghệ Đồng không nói lời nào.

"Khụ khụ! "

"Gửi tới, Đình Đình thân yêu nhất của tôi... " Lý Nghệ Đồng cầm giấy bắt đầu đọc.

"Đình Đình như là "một nhành hoa lan sinh trưởng ở góc tường, lần đầu tiên gặp gỡ cũng không kinh diễm, chỉ là lẳng lặng tỏa ra, tỏa ra "từng tia từng sợi hương thơm", nói như vậy có chút văn hoa. . . thì phải "

[Lời tg: quả thật thứ văn này có chút kinh tởm, phi logic...]

Tôi rõ ràng nhìn thấy Hoàng lão sư khi nghe được câu này giương cặp mắt to nhìn lại.

"Ở trong trường học, Đình Đình ăn ở với mọi người rất tốt, mà tôi lại vô cùng yêu thích sự ôn nhu của chị ấy, vì lẽ đó, đối với sự ôn nhu của Đình Đình tôi có chút động lòng... "

Cúc Tịnh Y đột nhiên tới gần tôi nói "Lý Nghệ Đồng này giở trò viết cái gì chứ, nhàm chán như vậy, còn không bằng Trương Xoa Xoa lớp bên cạnh. "

Tôi gật đầu "Ừm. "

"Càng đến gần chị ấy lại càng muốn hiểu rõ nhiều hơn về chị ấy, đến bây giờ đã không cách nào tự kiềm chế được mà yêu chị ấy sâu sắc. "

Xung quanh một mảnh âm thanh ồn ào hỗn loạn.

"Nụ cười Đình Đình trong lòng tôi là thứ quan trọng nhất, Đình Đình à! Em yêu chị! Ở chung với em nhé ! " Lý Nghệ Đồng đứng trên đài chủ tịch hét to.

Người xung quanh đều vỗ tay hò hét "Ở chung! Ở chung!"

"Em... Em đi xuống chị đáp ứng em... " Hoàng Đình Đình mặt đỏ chót.

Cúc Tịnh Y nhìn vừa cười vừa nói  "Ha ha ha ha. Em nhìn xem cô ấy đỏ mặt kìa. "

Tôi nhíu mày nhớ tới mấy năm trước lúc tôi và Cúc Tịnh Y bày tỏ, không có cảnh tượng lớn như vậy, tôi tìm cái cớ nói muốn nàng bổ túc học cho mình, kêu nàng tới nhà mình.

Nhà Cúc Tịnh Y cách nhà tôi rất gần, chỉ cần đi bộ 3 phút là đến.

Trùng hợp là cha mẹ trở về quê nhà, trong nhà chỉ có một mình tôi.

Khi đó tôi học sơ trung, đối mặt kỳ thi lên trung học, Cúc Tịnh Y mang theo một vài bài thi rồi đến nhà tôi.

Mới vừa vào cửa, Cúc Tịnh Y đem bài thi trong tay hướng trên bàn tôi ném một cái, nằm ở giường của tôi thành thạo mở ti vi "Nhanh làm, làm xong chị chữa. "

Tôi liếc nàng một cái sau đó cầm bài thi bắt đầu chuẩn bị viết.

Mắt nhìn đề mục bài thi.

Đây là cái địa ngục gì chứ, địa lý khó như vậy , tôi không có làm được nha! Cúc Tịnh Y bẫy người sao?

Tôi xoay người lại nhìn Cúc Tịnh Y gửi đi ánh mắt mong chờ "Không làm được. "

Cúc Tịnh Y hiểu rõ đảo mắt sau đó : để xuống điều khiển TV giẫm dép đi tới bên cạnh tôi "Đơn giản như thế cũng không làm được, thi giữa kỳ phải làm sao bây giờ. " nàng chỉ trỏ đầu tôi.

"Vậy chị dạy em. " Tôi nói.

Cúc Tịnh Y chuyển cái ghế ngồi sang bên cạnh hướng dẫn tôi làm đề.

Không biết có phải là phòng có chút oi bức, trên mặt Cúc Tịnh Y có chút ửng hồng, trên bàn không quá sáng, đèn bàn phát ra u quang làm trở nên càng rõ ràng.

Tôi nhìn tóc của nàng từ trên vai trượt tới trước mặt, nàng giơ tay lên đem tóc giắt qua sau tai, trên vành tai của nàng có một bông tai hình gấu nhỏ, rất ưa nhìn.

Tôi xem có chút ngây ngốc  "Cái bông tai này có phải chị đặc biệt vì em mới đeo? " Tôi cười hỏi.

Nàng sửng sốt quay lại nhìn tôi :"Không phải, em rốt cuộc có tập trung hay không đây? "

"Có mà, em rất tập trung đây, rất tập trung nhìn chị. " Tôi cười híp mắt nhìn nàng.

Nàng có một đôi lông mày bát tự, đặc biệt đáng yêu. Sống mũi thật cao, đôi môi thật mỏng, một đôi mắt trong suốt thật sáng.

Nàng đánh tôi  "Em, tiểu quỷ này nói cái gì đó. "

Tôi vẫn cười nói "Em nói, em rất tập trung nhìn chị "

"... "

Nàng nhìn tôi trầm mặc không nói lời nào.

Không biết qua bao lâu, tôi với nàng trầm mặc lâu như vậy cũng cảm thấy lúng túng, cuối cùng vẫn là nàng mở miệng trước "Tiếp tục nghe cho chị, tập trung một chút, cái đề nào không làm được thì hỏi chị "

Tôi cũng không khách khí: " Đề 7... đề 7 này... Đề này làm như thế nào vậy... Còn đề này nữa? " nàng cũng rất kiên trì cùng tôi giải thích từng đề một.

"Cuối cùng còn có một đề. " Tôi nói.

Nàng gạt gạt lông mày bát tự : "Nói. "

"Em muốn hỏi, "em thích chị" cái đề này, giải quyết như thế nào ha? " Tôi nói.

"... "

Tôi chỉ thấy nàng trong nháy mắt đó trừng lớn con mắt cùng với khuôn mặt hồng hồng, nàng nói "Cái đề này có chút khó, thế nhưng chị cảm thấy chúng ta có thể cùng nhau thảo luận một chút, em cảm thấy thế nào? "

Tôi làm bộ suy nghĩ, gật đầu "Vâng, em cảm thấy cũng không sai. "

Hai chúng tôi cùng nhìn nhau ngơ ngơ ngác ngác.

Tôi cười nhạo Cúc Tịnh Y :"Cúc lão sư, cô nói như vậy là không đúng, năm đó lúc cô được em thổ lộ mặt cũng hồng như vậy. "

Nàng sững sờ vỗ đầu tôi một cái "Triệu Gia Mẫn em lại nợ giáo huấn đúng không? Chê bài tập không đủ, tôi còn có thật nhiều Văn ngôn (sách văn cổ, hán tự Trung Quốc ) và đề cương đây, em có muốn lát nữa viết thêm mười mấy trang không?  "

Tôi vừa nghe xong cảm thấy bủn rủn cả tay chân, những chuyện như vậy Cúc Tịnh Y hoàn toàn làm được, cũng vì ngày đó tôi mới giữa năm lớp 9, Cúc Tịnh Y so với tôi còn tập trung hơn, rõ ràng nàng cũng đã lên đại học, mỗi ngày đều rẽ hướng nhà tôi mà chạy, mỗi ngày mang cho tôi đề thi để tôi làm, bản thân bài tập đã rất nhiều nàng còn bắt tôi viết bài thi, sau đó còn một mặt chính nghĩa nói "Em xem, chị cũng làm cùng em mà. "

Nhưng trên thực tế nàng chỉ ở bên cạnh tôi xem ti vi mà thôi. . .

Tôi lập tức vung vung tay kéo góc áo nàng nói "Cúc lão sư, em sai rồi Cúc lão sư "

Nàng ngạo kiều hừ một tiếng không thèm để ý tới tôi.

Lúc này Hoàng lão sư cùng với Lý lão sư đã tay trong tay chuẩn bị rời đi, trên hội trường người cũng tản đi gần hết rồi.

"Cúc lão sư, muộn như vậy, mau dẫn bạn gái nhỏ về nhà đi. " Lý Nghệ Đồng một mặt hèn mọn nói.

Chuyện quan hệ tôi là con gái Cúc Tịnh Y, Cúc Tịnh Y đã cùng Lý Nghệ Đồng và Hoàng Đình Đình làm sáng tỏ, còn nói ra quan hệ thực giữa tôi và Cúc Tịnh Y cho họ biết.

Cúc Tịnh Y vỗ vai Lý Nghệ Đồng "Hừ! Cô cũng chuẩn bị mang Đình Đình của cô về nhà đi, chờ một chút kẻo Nhiễm Nhiễm em tiểu nữ sinh trung học nào đó lại tìm đến cô nũng nịu "Tạp Tạp lão sư," "Tạp Tạp lão sư" ..."

Hoàng Đình Đình mặt ghé sát vào tai Lý Nghệ Đồng bắt đầu chất vấn "Nhiễm Nhiễm là ai vậy? Em làm sao có thể quyến rũ tiểu nữ sinh trung học hả? Em về nhà giải thích rõ ràng cho chị. "

"A a a Đình Đình em sai rồi. " Lý Nghệ Đồng che chở cái tai của mình la lên.

Cúc Tịnh Y lôi kéo tôi mau chóng rời đi cái nơi vô cùng nguy hiểm này.

Ngày hôm nay làm khổ hai chúng tôi phải tản bộ về nhà, nàng đi phía trước tôi, tôi đi phía sau nàng.

Cũng vì nguyên nhân là đã sang thu, trên đường đi về nhà nhất định phải băng qua một công viên đá trên đường có thật nhiều lá rụng, đạp lên sẽ phát sinh âm thanh giòn giòn, tôi xỏ tay túi quần, sự chú ý tất cả đặt trên lá rụng dưới chân, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Cúc Tịnh Y ở phía trước một chút Cúc Tịnh Y đang mang tai nghe.

"Cúc Tịnh Y. " Tôi giẫm nát một mảnh lá vụn, ngoài miệng hững hờ gọi.

"Ừ? " nàng cũng không quay đầu lại, xem điện thoại đáp lời.

"Cúc Tịnh Y. "

"Ừ? "

"Cúc Tịnh Y. "

"Làm sao? " nàng xoay đầu lại nhìn tôi.

Tôi nhìn nàng còn mang tai nghe, hết sức nhỏ giọng nói "Chị nghe thấy à? "

Nàng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn tôi, tôi biết nàng không nghe thấy, tôi lại mở miệng nhỏ giọng nói "Em yêu chị, Cúc Tịnh Y. "

Bất thình lình một cơn gió thổi qua, trên ngọn cây đại thụ rơi xuống rất nhiều lá rụng.

Cúc Tịnh Y đột nhiên nở nụ cười, nàng lấy xuống tai nghe quay sang tôi nói "Tai nghe chị không có âm thanh. "

Tôi ngây ngốc.

"Chị cũng yêu em, Triệu Gia Mẫn. " nàng cười đi tới đưa tay nặn nặn mặt tôi.

Cái gì? ! Tôi vẫn tính sai mà! Vốn là muốn đùa giỡn nàng, kết quả lại bị gậy ông đập lưng ông !

Rất bực nha! Lần sau nhất định phải bù đắp lại.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi là Cúc Tịnh Y, nói ra các bạn có khả năng sẽ không tin, bạn gái quen biết 3 năm đã biến thành học sinh của tôi.

Tôi và Triệu Gia Mẫn cãi nhau, em ấy không để ý tới tôi, tôi cũng sẽ không thèm để ý đến em ấy.

Nguyên nhân là cái gì tôi cũng không nhớ ra được, tóm lại là một việc rất nhỏ đi, sau đó không biết làm sao lại biến thành cái tình trạng này, bình thường qua một hai tiếng em ấy sẽ đến hống tôi, thế nhưng ngày hôm nay dường như sự tình nghiêm trọng hơn một chút, Triệu Gia Mẫn cư nhiên không có đến hống tôi? ?

Nếu em ấy không đến hống tôi, vậy thì tôi nghĩ biện pháp được rồi.

Sáng sớm rời giường.

Triệu Gia Mẫn một mình mang cặp sách đi học, ngay cả cơm cũng không ăn, tôi cũng không thèm quan tâm em ấy, dù sao tính khí trẻ con mà hơn nữa em ấy cũng tuyệt đối sẽ không làm chính mình đói bụng.

Tiết học đầu tiên rất không khéo là của tôi.

Triệu Gia Mẫn dĩ nhiên trắng trợn dưới mắt tôi ăn sáng? Tính toán một chút, thôi để cho em nó ăn đi

Tôi điệu bộ như không nhìn thấy tiếp tục giảng bài .

"Em nào trả lời cho tôi câu hỏi này. " Tôi lật qua lật lại trang sách hỏi.

Trong lớp hoàn toàn yên tĩnh, bình thường vào lúc này Triệu Gia Mẫn đã sớm đem tay giơ lên rất cao, chắc là sợ tôi lúng túng

Tôi cầu viện nhìn về phía Triệu Gia Mẫn.

Triệu Gia Mẫn vừa vặn ăn xong đồ ăn ngẩng đầu.

Triệu Gia Mẫn nhìn tôi một chút lại nhìn xung quanh một chút, tôi thấy bộ dáng em ấy như là chuẩn bị mở miệng, lập tức gọi tên "Lên, Triệu Gia Mẫn em lên. "

Kết quả Triệu Gia Mẫn hắt hơi một cái, cả lớp cười to.

Tôi: ? ? ?

Chỉ có thể đổi giọng "Bên cạnh, Từ Tử Hiên em trả lời đi. "

...

Một tiết trên lớp xong.

Thật vất vả với bài giảng xong, tôi đem Triệu Gia Mẫn gọi tới văn phòng.

Tôi ngồi trong phòng làm việc còn đặc biệt kêu thức ăn ngoài mua trà sữa mà em ấy thích uống nhất.

Cửa bị vang lên.

"Cúc lão sư hảo " Triệu Gia Mẫn đi vào.

"Cúc lão sư có chuyện gì không? " Triệu Gia Mẫn mở miệng trước.

Tôi cầm trà sữa bên cạnh đưa cho em ấy, em ấy cũng không từ chối trực tiếp cầm lấy nhìn một chút sau đó lại trả lại nói "Ống hút. "

Tôi bị một luồng khí chặn ở ngực suýt chút nữa không nhịn được cười lên, không được, dù sao cũng là đứa nhỏ của mình, không thể hung dữ, không thể phát hỏa, không thể mắng em ấy.

Tôi nặn ra một nụ cười :"Được. "

Lại đưa ống hút đưa cho em nó cắm vào.

Tôi nói với em nó đang ngồi đối diện mình.

Em nó ôm trà sữa nhìn tôi cũng không nói lời nào.

"Nghe nói em cùng bạn gái em cãi nhau đúng không? Em với bạn gái của em có ý kiến gì có thể cùng lão sư nói, lão sư có thể cho em lời khuyên. " Tôi nói.

Tôi nhìn Triệu Gia Mẫn uống trà sữa suýt chút nữa tự làm mình sặc chết.

"Khụ khụ khụ, Cúc lão sư không cần, bạn gái của em rất tốt, ngoại trừ chân ngắn một chút cái khác đều rất tốt. " Em ấy nói.

Tôi thật không vui "Chân ngắn làm sao, chân ngắn đáng yêu mà. "

Em ấy gật đầu "Thật là đáng yêu. "

"Mà cô ấy đáng yêu như vậy em cũng đừng cùng người ta cãi nhau, tôi cho rằng bạn gái em cô ấy khẳng định đã biết sai rồi. " Tôi một mặt chính nghĩa nói.

Em ấy bĩu môi "Nếu như cô ấy mời khách ăn một tháng lẩu thịt bò em sẽ tha thứ cho cô ấy "

"Cô ấy khẳng định đáp ứng, hơn nữa các em lần nào đi ăn cơm không phải là cô ấy mời khách đây?"

Em ấy lắc đầu "Không không không, lần này em muốn ăn đặc sản. "

"Em lần nào mà không ăn đặc sản đắt muốn chết. "

Em ấy lần thứ hai lắc đầu "Không không không, lần này em muốn ăn sang hơn nữa cơ, đi quán ăn bàn tròn mới mở nha . "

Tôi sờ sờ ví tiền của mình có vẻ lép kẹp, không được, dù sao là đứa nhỏ của mình, đến hống được rồi.

"Được. "

"Tốt, Tiểu Cúc thân mến . "

Thật tốt mà!Tiền lương của tôi! Ông trời ơi! Lại bị đứa trẻ này lừa gạt đi hết .

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thi giữa kỳ còn có một tháng là đến, cũng mang ý nghĩa họp phụ huynh sắp tới.

Buổi tối ở nhà.

Đang cùng với  Cúc Tịnh Y dùng cơm, Cúc Tịnh Y lơ đãng đề cập "Trường học thông báo tuần sau họp phụ huynh. "

Tôi sững sờ "Họp phụ huynh, đã họp phụ huynh rồi sao. "

Nàng nhíu nhíu mày nói :"Em dự định lần này để ai đi đây? Chị lần này giúp không được em đâu. "

Thời gian trước tôi đều để Cúc Tịnh Y lấy thân phận tỷ tỷ của mình đi giúp tôi họp phụ huynh, cha mẹ tôi quanh năm ở nước ngoài cũng không thể nào quản tôi, dù sao hai người bọn họ vui vẻ là được rồi.

Thế nhưng lần này tôi cũng không còn cách nào nữa.

Không thể làm gì khác hơn là cầm điện thoại nên nói chuyện với Mạc mama  "Mẹ, con tuần sau họp phụ huynh phải làm sao đây? "

Chỉ nghe mẹ không phản đối nói "Tiểu Cúc đi? Trước con không phải cũng để Tiểu Cúc tỷ tỷ đi sao? "

Tôi nói cho mẹ Tiểu Cúc đã biến thành lão sư chủ nhiệm thân yêu của tôi rồi, chỉ nghe đối diện một tiếng thét kinh hãi "Đới Manh ơi, Tiểu Cúc làm chủ nhiệm lớp Gia Mẫn rồi! "

"Cái gì? Điều này không tốt sao. "

"Ừm, vừa vặn còn có thể quản con, mẹ cùng Manh papa con không thể quay về, con tự mình lo đi. "

" Dì Hứa cô ấy nhất định sẽ đi họp phụ huynh cho Lạc Lạc , để cô ấy đi giúp đỡ một chút cũng được. "

"Đúng đúng đúng, Gia Mẫn à, mẹ giúp con nói với dì Hứa của con nói một tiếng. " Mạc mama vô trách nhiệm nói.

"Ừm. "

Cúp điện thoại.

Quả nhiên... Hai người bọn họ chỉ chăm chú ở nước ngoài hưởng thụ thế giới hai người ngay cả con đẻ cũng không muốn!

"Làm sao vậy? " Tiểu Cúc đi tới.

Tôi mếu máo "Bọn họ không cần em nữa, bọn họ đi tìm dì hứa Hứa tới giúp. "

Tiểu Cúc cười nói "Không có chuyện gì không có chuyện gì, cùng lắm thì không đi nữa , chị sẽ nói phụ huynh nhà em có việc bận . "

Tôi lập tức cảm kích nhìn Cúc Tịnh Y "Thật sao? "

Nàng cười một mặt sủng nịch "Ừ. "

"Vậy em mời chị ăn lẩu! " Tôi vui vẻ nói.

Nàng nhíu nhíu mày "Nha? Ngày hôm nay sao lại hào phóng như vậy? "

Tôi gật đầu "Cái đó, miễn cưỡng mang một ít tiền mời chị ăn lẩu có sao đâu, dù sao em cũng dư tiền mua nhà mà "

Nàng đập đầu tôi một cái "Mua nhà cái gì, em không muốn ở cùng chị à? "

Tôi lắc đầu nguầy nguậy "Không không không, em muốn mua một căn phòng lớn cho chị !! Sau đó trang trí thật đẹp, sẽ đem Manh papa và Mạc mama cùng nhau về ở. "

"Được, chờ em tốt nghiệp đại học nói sau đi. " nàng xoa nắn mặt tôi "Thi giữa kỳ không thi tốt em làm sao bây giờ. " nói xong nàng thu dọn mâm chuẩn bị đi rửa bát

Tôi bĩu môi vén tay áo lên cũng đi vào theo "Em đến. em đến! "

"Đi ra! Đừng thêm phiền! "

"Em không có! Em đến đây. "

.