Băng Tâm Ngự Thần

Chương 7

Nghe nàng nói khiến mọi người kinh nổi tiếng kiêu ngạo ngang ngược, vô lí làm sao hôm nay lại dễ dàng bỏ qua như vậy, đáng lẽ ra bây giờ phải có kịch hay để coi mà mỗi lần như vậy mất mặt luôn luôn là mộng yên, nàng không ngốc mà tiếp tục truy cứu dù sao thì nàng cũng là người đến muộn nhất.

- Thật xin lỗi để mọi người chờ lâu!

Mộng Yên làm dáng tiêu chuẩn, có thể làm cho người nghe cảm thấy nàng thành tâm mà không mất thân phận.

Nghe nàng nói xém chút làm mọi người rớt cằm xuống đất đây thật là công chúa Ngự Thần Quốc không bị thay người đi.

Sau khi nói xong Mộng Yên tiêu sái đi về chỗ của mình, nhìn bóng lưng màu đỏ quả thật không có gì để bắt bẻ, vui mừng nhất là Hoàng Hậu Thiên Liễu.

"Yên nhi của bà lớn rồi."

* * *đường phân cách vui vẻ* * *

- Một ngàn trung phẩm linh thạch!

Một nam nhân mặc xiêm y đỏ vui vẻ nói, hắn thật muốn ngửa mặt nên trời cười to, từ lúc hắn quen biết Lãnh Vô Tình, Hách Tiêu Nghiên.

Toàn bị hai tên này lừa người thua luôn luôn là hắn cuối cùng hắn cũng thắng (ahihi) thống thoái.

Ngồi cùng nam nhân mặc xiêm y màu đỏ có hai nam nhân, một nam nhân mặc xiêm y màu trắng hắn như trích tiên không nhiễm bụi trần khuôn mặt tuấn mĩ phi phàm.

Nam nhân còn lại mặc xiêm y màu tím khuôn mặt như tạc, xiêm y màu tím làn tôn lên vẻ tiêu sái, phóng khoáng, nam nhân mặc xiêm y màu đỏ khuôn mặt yêu nghiệt đến nữ nhân cũng phải ghen tị.

- Yêu nhân ngươi chỉ là ăn may thôi!

Hách Tiêu Nghiên hừ lạnh nói,

- Ha ha ăn may thì sao ta cũng thắng đấy thôi, mà ta nói Tiêu Nghiên thua cũng thôi sao Vô Tình ngươi cũng thua vậy không phải nàng là vị hôn thê của ngươi sao!

Hiên viên vô Thương ngả ngớn nói, "Bốp!"

- A đã nói là không được đánh mặt ta biết khuôn mặt của ta đẹp ngươi không cần phải ghen tị.

- Muốn chết!

Lãnh Vô Tình cầm ly ném về phía Vô Thương, thấy Lãnh Vô Tình dùng năm phần nội nực hắn (Hiên Viên Vô Thương) cũng nghiêm túc nên vừa vận chuyển chân khí vừa nói:

- Vô Tình ngươi cũng quá tàn nhẫn.

Hiên Viên Vô Thương nhìn về phía Hách Tiêu Nghiên.

- Tiêu nghiên cứu ta.

Còn người nào đó làm ngơ.

- Chuyện này không liên quan đến ta.

* * *đường phân cách vui vẻ* * *

- Công Chúa, nô tì còn tưởng người không đến kịp làm nô tì lo chết đi được!

Hương nhi thở dài nhẹ nhõm nói.

- Ta nói đến kịp là kịp ngươi không tin ta sao!

- Đúng là hoàng đế không vội thái dám đã vội.

Mộng Yên buồn cười nói.

- Tin, nô tì tin người!

Nàng càng ngày càng tín nhiệm công chúa, tín nhiệm không cần lí do gì cả. Nghe Hương nhi nói trong lòng Mộng Yên như có dòng nước ấm trải qua. Tất cả đều đông đủ trủ trì tam Quốc, Tứ đại gia tộc tuyên bố luật thi.

- Năm nay có ba vòng thi. Thứ nhất, phải vượt qua sinh tử cảnh. Quốc gia, gia tộc nào còn nhiều đệ tử nhất là thắng. Thứ hai, giết yêu thú ở Vực sâu sâm lâm. Quốc gia, gia tộc nào giết được nhiều yêu thú nhất sẽ thắng. Thứ ba, trận cuối là tỉ thí chọn gia, quốc gia, gia tộc nào đứng nhất, bây giờ chuẩn bị vào bí bí cảnh!

Trọng tài tuyên bố xong các đệ tử gia tộc, học viên các quốc gia đều vào vị chí, các gia tộc, quốc gia, được tham gia 20 đệ tử họ đều là các tinh anh (thiên chi kiêu tử),

- Bây giờ Mộng Yên đến Mộng Yên sẽ là đội trưởng, các đại gia phải cố hết sức mang về vinh quang cho Ngự Thần Quốc!

Viện trưởng nghiêm túc nói