Bất Đắc Dĩ Xuyên Không Tranh Sủng Vì Đam Mê

Chương 45: Chương 45

Tạm thời trong lúc chờ tu sửa lại Ngọc Tâm cung, Lý Quân Khuê sẽ ở Nguyệt Thần cung.

Thái hậu nghe tin Ngọc Tâm cung cháy lòng như lửa đốt nhưng biết tin Thục phi không sao còn đã có hoàng thượng chăm sóc thì vừa mừng vừa lo.Mừng là cuối cùng hoàng thượng cũng bắt đầu quan tâm đến Lý Quân Khuê.

Lo là đám cháy này chính là do bà biết chắc có người khác cố ý hãm hại con dâu yêu quí của bà, bèn phân phó cho Tô ma ma đi điều tra tất cả hành động của các vị chủ tử và cung nữ thái giám trong cung, không sót người nào.

Tất cả mọi người đều bình thường, nhưng có vài việc có sơ hở.

Thứ nhất, lúc đám cháy chưa được dập, các vị phi tử khác đến đã từ sớm, riêng Nhan hoàng hậu và Giang tần đến trễ nhất, cũng rời đi nhanh nhất.

Tâm Tư cung, cũng là cung có ít thái giám cung nữ tham gia chữa cháy nhất.

Thứ hai, lúc tối, Giang Bình - cung nữ thân cận của Nhan hoàng hậu có đi ngang qua Ngọc Tâm cung.

Hoàng thượng cũng điều tra ra kết quả y hệt như thái hậu.

...!

=======

Tại Lam Phúc cung...!

~Ta không ngờ Thục phi tỷ tỷ lại thông minh như vậy.

Tương kế tựu kế.

- Tỷ tỷ, bây giờ chúng ta cũng có việc làm rồi...!

~Đúng vậy.

Nhớ kỹ lời tỷ tỷ dặn.

- Muội nhớ rõ rồi.

Ninh tỷ yên tâm.

======

Bây giờ, các vị phi tử đang có mặt đầy đủ để điều tra vụ Ngọc Tâm cung bị cháy.

- Nhan Tuyết Nhi, nàng còn lời gì để nói không? Không may cho ngươi là cung của Thục phi không dùng than sưởi nên kế hoạch thất bại rồi.

~Hoàng thượng, thần thiếp bị oan mà.

Lúc Ngọc Tâm cung bị cháy, thần thiếp còn không biết.

_Không biết hay giả vờ không biết.

Thái hậu nói.

~Thái hậu, thần thiếp là không biết thật.

Lý Quân Khuê ngồi một bên nhàn nhã vừa ăn táo vừa xem "kịch hay".

- Được, bây giờ nếu nàng nhận tôi, ta sẽ niệm tình phạt nhẹ tay...Còn không thì đừng trách..

Hoàng thượng và thái hậu trong lòng đã rõ mồn một, khẳng định chắc chắn là Nhan hoàng hậu làm nhưng chứng cứ điều tra được lại không rõ ràng, không có nhân chứng nên không buộc tội bèn dùng cách này để hù doạ Nhan Tuyết Nhi, để cô ta sợ mà khai ra nhưng Nhan hoàng hậu vẫn cứng miệng không chịu khai, cuộc điều tra đi vào bế tắc.

Trong lúc Lăng Nhất Thiên đang đau đầu thì thấy Lý Quân Khuê đang ngồi một bên ăn táo với vẻ mặt tỉnh bơ như vừa rồi cung bị cháy kà cung của ai chứ không phải Ngọc Tâm cung của cô, liền trừng mắt nhìn cô một cái.

Lý Quân Khuê không sợ, nhún vai ra vẻ " Có thế mà cũng không làm được.

Xem chụy biểu diễn nè cưng".

Hạ phi, Ninh phi thấy vụ án bế tắc đã lâu nên ra hiệu đưa một tên thái giám vào.

Nhan Tuyết Nhi và Giang tần thấy thế thì loé lên một tia hoảng sợ trong ánh mắt nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.Trương Ninh lạnh lùng nói:

- -Bẩm hoàng thượng và thái hậu, tên này là thái giám Tâm Tư cung, hầu hạ chỗ Giang tần muội muội.

Chiều hôm trước, lúc thần thiếp ở cổng lớn vì muốn xuất cung nên đã vô tình thấy tên thái giám này sử dụng lệnh bài của Giang tần nhập một số lượng lớn vụn gỗ.

Đến tối thì xảy ra cớ sự trên nên thần thiếp thiết nghĩ vụ việc này không tránh khỏi sự liên quan đến Giang tần.

_Ninh tỷ, tỷ đừng có ngậm máu phun người.

Giang tần tức giận.

- Vậy muội nói ta nghe thử, thái giám này là hầu hạ ở chỗ ai? Tên thái giám này gấp rút nhập vụn gỗ từ ngoài vào cung làm gì? Và lệnh bài của muội hắn lấy đâu ra vậy??.

Trương Ninh cố ý hỏi dồn dập.

Lý Quân Khuê rất hài lòng nhìn Trương Ninh.

_Muội...muội...Muội...!

Giang tần ấp úng vì không biết trả lời sao.

Ninh phi hỏi tiếp:

- Sao không nói được à.

Muội sao không mau trả lời cho tỷ nghe đi.

Muội cần vụn gỗ để làm gì??? À mà vụn gỗ hình như bắt lửa rất tốt, rất thích hợp cho việc đốt.

_Muội cần vụn gỗ để làm gì cũng không liên

quan đến vụ cháy Ngọc Tâm cung.

Không phải kết quả điều tra là do than sao.

Cái này là vụn gỗ không phải than.

Giang tần hoảng loạn nói.

- Trẫm thấy lời nói của ngươi càng ngày càng có nhiều sơ hở.

Ánh mắt nghi hoặc của Lăng Nhất Thiên chiếu thẳng vào Giang tần khiến cô không rét mà run.

Bây giờ Hạ phi mới cất lời:

- Không phải Giang tần muội nói là vụ cháy Ngọc Tâm cung do than sao.

Mỗi ngày thì số than mà các chủ tử trong cung sử dụng đều được ghi chép cẩn thận.

Bây giờ cứ mở cửa kho của mỗi cung, kiểm lại số than, xem cung nào và chỗ ở của vị chủ tử nào thiếu một lượng lớn than thì hung thủ chính là người đó.

Nhan hoàng hậu và Giang tần rét run, không ngờ Hạ phi còn có chiêu này.

Lăng Nhất Thiên vội cho người kiểm chứng.

Quả thật Tâm Tư cung chỗ Nhan hoàng hậu và Giang tần đều mất một số lượng than nhất định.

Chứng cứ rành rành nhưng Nhan Tuyết Nhi còn cãi cố.

Đình quí nhân cũng không nhịn được, hỏi:

- Vậy cho thần thiếp mạng phép hỏi, Giang Bình hôm trước đến Ngọc Tâm cung để làm gì?

_Nó nghe theo lời của tỷ, đến Ngọc Tâm cung tặng quà cho Thục phi, không ngờ lại khiếnình dính vào rắc rối này...!

~Không đúng, chiều hôm qua muội trên đường đến Ngọc Tâm cung thì có thấy Giang Bình cầm cái gì đâu?

Trúc tần nãy giờ im im, giờ mới lên tiếng.

_Có thể lúc đó Giang Bình cung nữ của ta đang đi về.

- Ủa nếu vậy thì quà tặng của Nhan hòang hậu đâu sao muội không thấy.

Muội ở cung cả một buổi chìu, không có đi đâu.

Nhan Tuyết Nhi cứng họng luôn, cũng xác định không thể chạy tội được nữa.

Lý Quân Khuê cười thầm:" Sao mà ngu ngốc và dễ bị lừa như vậy không biết"

Giang Bình và các cung nữ thái giám tham gia vào vụ việc đều mỗi người bị đánh hai mươi trượng, sau đó bị phạt ba tháng bổng lộc.

Vì Nhan hoàng hậu và Giang tần là chủ mưu trực tiếp nên bị Lăng Nhất Thiên phạt nửa năm bổng lộc, toàn bộ chi phí tu sửa Ngọc Tâm cung tính cho Nhan hoàng hậu và Giang tần, không chỉ vậy, hai người đó còn bị phạt cấm túc ba tháng, giao lại một quyền quản lí hậu cung tạm thời cho Thục phi khi hoàng hậu đang bị phạt cấm túc...