Bất Nhị Chi Thần

Chương 34: Tin Tức

Mua gộp được xem như một loại quy tắc bất thành văn, mặt hàng mà mọi người biết đến với việc mua gộp nhiều nhất đó là bộ ba túi xách nổi tiếng của Hermes BKC*.

(*) Hermes Birkin, Hermes Kelly, Hermes Constance

Ví dụ như mua gộp tỉ lệ 1: 1, chính là muốn chi 100 nghìn mua túi thì cần phải mua một mặt hàng khác được chỉ định ở cùng nhãn hiệu cũng có giá 100 nghìn, như vậy nhân viên cửa hàng mới có thể cho bạn vào danh sách chờ.

Ở từng cửa hàng khác nhau ở mỗi địa điểm khác nhau, tỉ lệ mua hàng cũng sẽ thay đổi.

Quý Minh Thư đương nhiên biết là có chuyện như vậy, nhưng những quy tắc như này dù là có nói rõ hay không thì cũng đều có thể phá vỡ.

Nếu bạn là một cô gái xinh đẹp, tay đeo kim cương Himalayas, toàn thân mặc Chanel, mỗi năm tiêu tùng khoảng 8 chữ số, thì bất kì cửa hàng xa xỉ nào cũng đều mở rộng cửa đón bạn bằng khuôn mặt tươi cười.

Thời điểm trước khi Tưởng Thuần còn có xích mích với Quý Minh Thư, khi nghe bảo Quý Minh Thư mua Hermes không cần phải mua hộp còn cho rằng cô đang khoác lác hoặc là mua toàn hàng fake.

Kết quả bị chị em plastic của Quý Minh Thư điên cuồng lôi ra phổ cập kiến thức khoa học đến chóng mặt, cơ bản xoay quanh chuyện Thư Thư nhà chúng ta có bao nhiêu đãi ngộ quý giá, số lượng hàng limited của cô toàn được mang đi đấu giá blablabla.

Cuối cùng Quý Minh Thư còn cười tủm tỉm mà lên tiếng kết luận một câu, "Không có tiền sẽ không mua được hàng xa xỉ, nếu không mua được, đó là bởi vì bạn chưa có đủ tiền."

Cô đang có gần 700 chiếc Hermès, trong đó có hơn một trăm chiếc là loại Birkin mà cô thích nhất, số lượng túi mà cô có còn nhiều hơn số túi ở một cửa hàng, lăn lộn trong giới hàng xa xỉ đã nhiều năm, chính xác là không có một nhân viên bán hàng nào không biết nào mà dám nói cô cần mua gộp.

Hiện tại đến cái nơi nhỏ bé Tinh thành rồi, đúng là sống lâu mới thấy được, một nhãn hàng mĩ phẩm tuyến hai, cấp bậc chẳng bằng ai mà quy củ lại còn to hơn cả hàng xa xỉ.

Cả tầng một của khu trung tâm thương mại rơi vào tĩnh lặng, khách hàng cùng cả các BA* của các quầy hàng khác nhau đều sôi nổi nhìn về phía Quý Minh Thư

(*) BA = Beauty Advisor, nhân viên tư vấn ở các cửa hàng mĩ phẩm

Người đứng cạnh Quý Minh Thư là An Ninh đang ngây người, so với khi nãy nhân viên bảo cô phải mua gộp còn ngây ngốc hơn.

Cô..

cô chị dâu nhỏ này cũng thật là khí phách quá đi.

Nhân viên bị ném son cũng đang khiếp sợ, chưa kịp lấy lại tinh thần.

Thật ra chiếc son đó tuy là bị ném về phía cô ta, nhưng cũng chưa thật sự đập vào người.

Chiếc son hàng thử kia vừa vặn cách cánh tay một khoảng, lúc rơi xuống nằm cạnh gót giầy của cô ta, để lại một vệt hồng trên mặt đất, son bị gãy làm hai.

Thế nhưng lại có một nhân viên ẻo lả khác phản ứng rất nhanh, anh ta tiến đến nhìn đồng nghiệp của mình từ trên xuống dưới, lại rất không khách khí mà chất vấn: "Chị gái, chị có gì bất mãn thì có thể nói thẳng, sao phải động thủ chứ? Chị làm người thế nào vậy?"

Tên ẻo lả này toàn thân đều phát ra hơi thở của hội chị em gay quê mùa mà lại thích lắc lư cả ngày mắt chó xem thường người khác, giống hệt đồng nghiệp của anh ta, ba phong cách đón khách đó là mặt thối, xem thường người khác, cả ngày âm dương quái khí.

Quý Minh Thư cười khẽ, "Tôi đây cứ làm người như thế đó, cậu là cái loại gì thì tôi cũng có sắc mặt đó."

Tên ẻo lả lúc nãy nhìn không kĩ, giờ đây từ từ nhìn kĩ Quý Minh Thư, thái độ cũng thu liễm lại, nhưng vẫn đứng cùng chiến tuyến với đồng nghiệp của mình, bày ra thái độ nghiêm túc đường đường chính chính.

"Chị ạ, mua gộp cũng là quy định của nhãn hiệu bọn em, chị có giận cũng không cần phải tỏ thái độ với chúng em, chúng em chỉ là người đi làm công ăn lương nhỏ nhoi, cũng đâu can thiệp được vào quyết định của lãnh đạo đâu ạ!"

"Quy định của nhãn hiệu? Lại đây, tôi bật ghi âm, cậu nói lại thử một lần nữa xem."

Quý Minh Thư tức đến mức bật cười, "Ninh Ninh, đi search số điện thoại của hiệp hội tiêu dùng, hỏi họ một chút, nước mình đã duyệt cái công văn nào ghi là các thương hiệu có thể ép buộc người tiêu dùng mua gộp, ép mua ép bán hay chưa, cho cậu ít dầu thì cậu tưởng mình là hành tỏi có thể tỏa ra mùi hương thật đấy à."

Tên ẻo lẻ kia nhất thời nhanh mồm nhanh miệng, vừa nói ra đã biết mình lỡ lời, nghe Quý Minh Thư nói tới tấp như vậy, sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

Rốt cuộc đến cả Hermès, anh cũng không thể trực tiếp xông vào hỏi muốn mua chiếc túi này cần mua gộp như thế nào, nhân viên toàn chỉ cười nói rằng bên mình không cần mua gộp, sau đó lại ra hiệu ám chỉ, anh chị có thích mua phụ kiện, mua quần áo gì không.

Có thể nói, căn bản là không có thương hiệu nào dám trắng trợn táo bạo nói bên họ quy định mua gộp là bao nhiêu cả.

Điểm mấu chốt chính là, mua gộp vốn chỉ là phong trào gần đây của các cửa hàng, BA bọn họ vì muốn đẩy hàng nên mới lừa dối khách hàng như vậy, nếu muốn làm lớn chuyện lên tận thương hiệu, hậu quả chắc canh không dám tưởng tượng.

Quý Minh Thư liếc mắt một cái liền biết hai người này có tật giật mình, nhẹ nhàng trào phúng nói: "Lấy cái bậc BA của mấy người ra khoe mẽ à, sắc mặt âm dương quái khí trưng ra cho ai xem? Tôi thấy mấy người mới chỉ đứng ở quầy tư vấn thôi đã nghĩ rằng thương hiệu này do mình mở, BA ảo tưởng cấp thế giới rồi đó."

Cô vén tóc, khoanh tay trước ngực, nhẹ nhàng lên tiếng nói: "Tôi cũng chẳng hơi đâu so đo với loại người nhưng mấy cô mấy cậu, xin lỗi em tôi, con bé vừa ý thì tôi cũng vừa lòng."

An Ninh lại ngây ngốc thêm lần nữa.

Cô bé chưa bao giờ nghĩ đến việc bắt ai xin lỗi, nhưng nếu bây giờ cô bé lúng túng nói "không cần không cần" thì chẳng phải đang vả mặt chị dâu mình sao?

Vì thế cô bé cũng chỉ có thể nhìn vào một nam một nữ đối diện, sau một lúc lâu do dự, sắc mặt họ rất khó coi mà khom lưng về phía cô, nói: "Thành thật xin lỗi chị, là do thái độ phục vụ của bọn em có vấn đề, về sau sẽ tuyệt đối không như vậy nữa, xin chị hãy thứ lỗi, son môi nếu chị còn cần, bên em có thể gói giúp chị ạ."

An Ninh không biết có nên lên tiếng hay không.

Quý Minh Thư đứng ở một bên không mặn không nhạt nói: "Em gái tôi cũng không có thực sự vừa lòng, tôi đây cũng không vừa lòng."

Cô còn chưa dứt lời, hai người đó càng cúi người sâu hơn nữa, nếu lời xin lỗi vừa nãy còn nghiến răng nghiến lợi, thì lời nói bây giờ còn có cảm giác yên lặng chịu đựng "chọc phải cọng lông của bà chằn này là không có quả ngọt đâu".

An Ninh nhìn vào mắt Quý Minh Thư, lúc này mới ấp úng nói: "Cái đó, được rồi, son thì cũng không cần nữa."

Phải chịu đựng cơn giận đến mức này mà vẫn còn có thể mua son của bên này thì đúng là chỉ có Ninja rùa cấp bậc chiến sĩ, sắt thép đầy mình.

Nếu An Ninh đồng ý rồi, Quý Minh Thư cũng không so đo nữa, liền kết thúc trận chiến đấu nhỏ này trước khi bảo vệ đến.

Xong việc rồi, cô nhân viên bị ném son ngồi ở đó mặt buồn thiu khóc lóc, Quý Minh Thư trực tiếp bỏ qua, kéo An Ninh ra đi khắp các cửa hàng ở trên tầng, chọn cho cô bé hơn ba mươi thỏi son.

-

Lúc chạng vạng, Quý Minh Thư cùng An Ninh về đến khu chung cư giáo viên trường Tinh thành.

Nghĩ đến việc phải lết đến tầng 6, Quý Minh Thư liền cảm thấy co rút gân ở bắp chân, cô có chút không tình nguyện.

Vì vậy, cô bảo An Ninh cầm đồ lên trước, lấy cớ mình phải gọi vài cuộc điện thoại.

An Ninh không nghĩ nhiều, cầm theo chiến lợi phẩm Quý Minh Thư vừa càn quét được lên trước.

Người vừa đi, Quý Minh Thư liền ngồi trong xe nanh Wechat cho Sầm Sâm.

Quý Minh Thư: 【 chúng ta sẽ ở lại đây ăn tối ư? 】

Quý Minh Thư: 【 tôi không bò lên nổi, anh xuống đón tôi đi QAQ】

Ba phút sau, Sầm Sâm vẫn chưa trả lời.

Đúng lúc cô định cắn răng bò lên tầng, bỗng nhiên bên cạnh cửa xe bị mở ra, cô quay đầu vừa lúc thấy Sầm Sâm đập vào mắt.

"Anh..

anh không ở lại ăn tối à?"

Sầm Sâm "ừ" một tiếng, thần sắc bình đạm.

Quý Minh Thư còn cầm di động, do dự mà hỏi: "Anh cùng, mọi người..

nói chuyện đến đâu rồi?"

Sầm Sâm nhìn cô một cái.

Quý Minh Thư ngừng lại, lập tức ngồi thẳng lưng, bày ra khuôn mặt đứng đắn "Tôi chỉ là xuất phát từ lễ phép nên hỏi một chút thôi chứ không phải rất rất muốn biết".

"Cũng tốt."

Anh trả lời hai chữ ngắn gọn.

Quý Minh Thư cũng gật đầu có lệ, nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Một lát sau, cô đột nhiên nhớ tới một chuyện, sự nghiệp gián điệp lớn lao của cô đã đến thời khắc quan trọng, cần phải gửi tin tình báo rồi.

Cô cầm điện thoại lên, nhìn chằm chằm giao diện Wechat một lát, lướt qua lướt lại ba lần, cuối cùng cô cũng bấm vào khung chat với Sầm Nghênh Sương.

Nhưng vừa gõ được vài chữ, không rõ cô nhớ tới điều gì, lại nhấn xóa sạch nội dung vừa viết.

Bán đứng kim chủ ba ba đúng là có chút chột dạ, cô quyết định tập luyện cùng với hội chị em trước cho quen tay.

"Luyện tập" khoảng được năm sáu phút, Quý Minh Thư đột nhiên quay đầu vỗ nhẹ lên người Sầm Sâm.

Sầm Sâm đang nhắm mắt nghỉ ngơi, vỗ hai cái cũng không thấy động tĩnh, cô lại nghiêng người, dùng ngón trỏ và ngón cái mạnh mẽ mở mắt của anh.

Không ngờ tài xế bên Tinh thành này không quen chở Sầm Sâm, nhìn thấy cảnh hai vợ chồng thân mật qua kính chiếu hậu, không để ý đèn đỏ phía trước, chỉ có thể đột nhiên phanh gấp lại!

Quý Minh Thư vốn đang nghiêng người, chiếc xe thình lình phanh gấp lại, cô theo quán tính bị ngã về phía trước, đang lúc chuẩn bị ngã xuống đất thì Sầm Sâm duỗi tay, ôm người cô lại.

Một hồi trời đất quay cuồng qua đi, cô ngửa mặt nằm trên đùi Sầm Sâm, bốn mắt nhìn thẳng vào nhau cùng với anh.

Quý Minh Thư không chớp mắt.

Còn nữa, tên đàn ông thối tha này lớn lên vô cùng đẹp trai, cái loại góc chết thế này cũng không nhìn thấy thần khí hủy dung nọng cằm.

Nhìn nửa phút, cô rốt cuộc cũng hoàn hồn, chống lên chân Sầm Sâm để mượn lực ngồi lên, ngồi đến quy củ, giọng lanh lảnh nói về chính sự.

"Tôi, tôi có chuyện muốn nói với anh, thực ra thì, chính là cô nhỏ nói với tôi, nếu anh có liên hệ cùng An gia thì hãy nói với cô, vì ông cụ ở nhà không quá yên tâm, lúc đó tôi cảm thấy anh sẽ không nhất định liên lạc với An gia, mặc dù có liên lạc cũng không nhất định sẽ nói với tôi, nên tôi liền đồng ý, chỉ là không nghĩ đến.."

Cô dừng một chút, "Làm người không thể nói lời không giữ lời đúng không, cho nên tôi chính là muốn nói với anh một tiếng, tôi muốn đi mật báo chút."

Sầm Sâm: "..."

Thấy anh không lên tiếng, Quý Minh Thư lại liếc trộm anh một cái, sau đó cầm di động lên, làm bộ như đang đi mật báo, trên thực tế cô vẫn đang ở trong group chat với Tưởng Thuần Cốc Khai Dương điên cuồng oán thán.

Nhưng Sầm Sâm không hề báo trước, bỗng nhiên lấy di động của cô, lạnh nhạt nói: "Không cần, tôi sẽ nói với ông."

Anh quét mắt nhìn màn hình di động, vốn định nới chuyện với Sầm Nghênh Sương, sau khi thấy rõ nội dung thì dừng lại một chút.

Quý Minh Thư: 【 mọi người nói xem, tôi có nên mật báo cho Sầm gia không? Nếu tung tin rồi thì liệu tên đàn ông thối này có thể cắt đứt luôn kinh tế của tôi không nhỉ? Phản bội kim chủ ba ba có phải là không phúc hậu lắm hay không? 】

Cốc Khai Dương: 【 thế này đi, em cứ trực tiếp nói cho anh nhà em, nói em phải mật báo cho ông của anh ta, như vậy còn có thể ra vẻ em bị lương tâm khiển trách, thật ra em chỉ là girl thẳng thắn mà không ra vẻ giả tạo, nếu anh nhà em có hiểu chuyện một chút thì sẽ nói là, để anh tự nói, như thế thì sẽ không đắc tội cả hai bên.

Tưởng Thuần: 【 còn có thể như vậy ư? 】

Tưởng Thuần: 【 cún ngốc trừng mắt.

Jpg】

Tưởng Thuần: 【 Biên tập Cốc quả nhiên chính là biên tập Cốc, không hổ là người duy nhất trong chúng ta có kinh nghiệm làm việc đầy mình, là nữ cường nhân, respect! 】

Quý Minh Thư: 【nếu như anh ta lại chính là kiểu không hề hiểu chuyện thì sao? 】

Cốc Khai Dương: 【 Sầm tổng ở trong lòng em có hình tượng xấu như thế à? Chắc không đến mức như vậy đâu? 】

Quý Minh Thư: 【 anh ta vốn dĩ chán đời như thế đấy.

Thôi, để em thử trước xem 】

Hai phút sau.

Quý Minh Thư: 【 ối má ơi! Chị gái không hổ bảo bối thông minh của em! Yêuuuu! 】

Cốc Khai Dương: 【 nữ sinh thanh thuần lại một lần nữa thắng lợi.

/ cười gian 】

Quý Minh Thư: 【 đã get được 1 kĩ năng bạch liên hoa hồn nhiên thẳng tính! 】

Sầm Sâm dừng lại, nhìn lên tên group --

Group chat nữ sinh thanh thuần full không che..