Biến Thành Tiểu Omega Thì Phải Làm Sao

Chương 10: Nguy cơ tứ phía

Chuyến bay Hàng Thiên Trạm,

Mỗi ngày chỉ có một phi thuyền vũ trụ đúng tám giờ rưỡi bắt đầu  khởi hành, lúc này bảy giờ đúng, máy bán vé tự động đã sớm sắp xếp đầy lữ khách tinh tế.

Lâm Hân đầu đội mũ, yên tĩnh đứng ở trong hàng ngũ, trong miệng ngậm một túi dinh dưỡng cao, từ từ uống.

Có thể là xếp hàng quá nhàm chán, bác gái Omega phía trước bắt đầu tìm người bắt chuyện, nàng tựa như quen quay đầu lại hỏi: "Đứa nhỏ à, đi một người sao?"

Lâm Hân hơi giương mắt, trầm mặc nhìn bà.

Bác gái không chờ Lâm Hân trả lời, tự nhiên đảo mắt nói chuyện ."Vũ trụ thực sự là quá lớn, đến thăm người ở vũ trụ phải bay đến một hai tháng. Thì nói con gái của dì , gả cho một Alpha chu tước vương quốc , nhập cư giếng sao mộc, dì đã ba năm ở trong thực tế không gặp được con . Này a, ngày hôm qua ở trong thế giới giả lập gặp mặt, nói là sinh ba đứa , con dì một người chăm sóc không được , muốn dì đi hỗ trợ. Nếu như là ở địa cậu , dì chỉ cần đi du thuyền 'xèo' một cái liền đến ,bây giờ đi giếng sao mộc phải ngồi đến một tháng , con nói xem có mệt người không a?"

Lâm Hân không biết nên trả lời như thế nào .

Cậu không quen cùng người là nói chuyện , đặc biệt là bác gái thích tán gẫu, một khi nói chuyện ,chỉ sợ là qua nữa giờ vẫn nói chưa xong.

Thấy cậu không nói một lời, người phụ nữ trẻ tuổi là B dứng xếp hàng ở phía sau nói tiếp lời ," Là lụy người . Em trai tôi tôi ở liên minh Bạch hổ làm trao đổi sinh, nữa năm không liên lạc ,mẹ tôi vẫn luôn thúc giục tôi đến nhìn nó.

Bác gái như tìm được tri âm , cách Lâm Hân đang đứng ở giữa , cùng người phụ nữ trẻ tuổi B phía sau tâm sự , việc lớn việc nhỏ đổ ra hết , nói đông nói tây, hai người bận như con ong vo ve bên tai Lâm Hân kêu ' ong, ong, ong'.

Lâm Hân lúc uống hết dịch dinh dưỡng ,cân nhắc có nên đổi chỗ cho nữ B phía sau hay không.

Khi đang suy nghĩ, bác gái liền đem đề tài vòng lên trên người cậu.

"Đứa nhỏ , con đi đến tinh cầu nào? Tiện đường nói, có muốn hay không cùng nhau đi ?"

"Con cũng là Beta sao? Đã thành niên chưa?"

Trước sau đều hỏi, Lâm Hân không mở miệng không được :" Con đã thành niên, đi vũ trụ dạo chơi, không có mục đích."

Mũ trùm che nửa khuôn mặt của thiếu niên, không thấy rõ tướng mạo, mà âm thanh trong suốt sạch sẽ, nghe vào trong lỗ tai thập phần dễ nghe, hai người không hẹn mà cùng lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Ôi! Đứa nhỏ thanh âm của con thật là dễ nghe, có phải làm ca sĩ không ?"

"Oa! Ca sĩ? Lúc thường đều ở trên website phát sóng trực tiếp sao?"

Lâm Hân nhíu mày, từ trong túi móc ra một cái khẩu trang, ho nhẹ hai tiếng: "Xin lỗi, con còn cảm mạo không nói chuyện được nhiều ."

Tuy rằng thời đại này y thuật phát đạt, nghi nan tạp chứng đều có thể được trị liệu, mà bệnh thường đối với nhân loại vẫn bị ảnh hưởng.

Thấy Lâm Hân mang khẩu trang, bác gái cùng nữ B phản ứng nhất trí, cách cậu một bước, nghỉ ngơi không trò chuyện nữa .

Cảm mạo nóng sốt không đáng sợ, nghẹt mũi đau đầu lại rất khó chịu.

Thế giới trong nháy mắt yên tĩnh ——

Lâm Hân khuôn mặt tối tăm .

Nửa giờ sau, rốt cục đến phiên bác gái, bà mua mười phiếu, kéo hành lý đi .

Lâm Hân đứng nhìn máy bán vé tự động , quét qua phân biệt khí cụ, tiến vào nơi bán phiếu , nhìn chằm chằm tờ phiếu lúc tám giờ rưỡi sẽ đến vương quốc chu tước , có hơi chần chờ.

Tinh tế tứ quốc bên trong, chỉ có vương quốc chu tước là địa vị của Omega tối cao, bởi vì người nắm quyền là vị nữ O. Tự nàng lên đài, nữ O gia tăng rồi rất nhiều phúc lợi cùng bảo đảm. Nghe bác gái  vừa mới nói, con gái của bà có bằng ưu tú năng lực cùng tài ăn nói, ở mộc giếng tinh làm một luật sư có tiếng, được cả danh và lợi.

Một quốc gia tôn trọng nữ O , hẳn là sẽ không kỳ thị nam O đi?

Lâm Hân mím môi, nhấn 【 mua 】 kiện.

*

Hoàng tổng, con mồi mua vé tàu đi đến chuyến bay Hàng Thiên Trạm !"

Bên trong màn hình giả lập , nam A mặc áo đen cung kính mà hướng lên trên công ty báo cáo tình huống.

Hoàng tiên sinh trên đầu ngón tay kẹp một điếu xì gà, ung dung thong thả hút một cái , nhìn về huyền phù phong cảnh phía bên ngoài, phun ra một hơi khói, trong thuyền có mái lọc khói bụi , cấp tốc hút hút khói bụi .

"Chuyến bay Hàng Thiên Trạm? A ——" hắn cười khẽ.

Con mồi đầu óc còn thông minh!

Đặc biệt lựa chọn rời nhà đi chuyến bay  Hàng Thiên Trạm, chờ cha mẹ phát hiện hành tung của hắn, căn bản không kịp chạy tới ngăn cản .

Dù sao lộ trình cách một ngàn km , xe huyền phù chạy nhanh nhất cũng phải mất đến bốn tiếng, mà vào lúc ấy, hắn đã ngồi trên phi thuyền vũ trụ rời đi khỏi địa cầu.

Đáng tiếc, con mồi đánh giá thấp thân phận của "Vị hôn phu" hắn a.

Ở bề ngoài, hắn là tổng tài công ty , nhưng là lén lút ở trong tinh tế làm buôn lậu thương, cùng tinh tế hải tặc hợp tác không kẽ hở, hỗ trợ cùng có lợi, đến hai mươi thời kì, sáng lập tài phú khổng lồ .

Những của cải này là hắn cùng  hải tặc đổi lấy vô số lợi ích cùng tài nguyên.

Hắn đối với nam O hứng thú không lớn, mà thương phẩm đưa tới cửa , có lí nào lại từ chối?

Từ lâu đã biết rõ , hắn lại đối với tiểu nam O này sinh ra hứng thú nồng hậu.

Một Omega thực lực không thua gì Alpha , đáng quý, đem tới buổi đấu giá ở Ám Tinh quốc gia quyền quý đều sẽ vì thế điên cuồng.

Omega gen càng ưu tú, sinh ra Alpha càng cường đại.

Các quyền quý vì muốn có được Omega chất lượng tốt , dùng từ chối bất cứ thủ đoạn dơ bẩn nào.

Về phần Lâm Hân tại sao có gen cường đại như thế , Hoàng tiên sinh đặc biệt điều tra một phen.

Tra một hồi, liền tra ra nguyên nhân.

Lâm gia ở địa cầu là gia tộc lớn, dòng dõi là mấy vị tướng quân, nổi tiếng nhất chính là 200 năm trước Hắc Long thượng tướng, hắn ở trong vũ trụ chiến hạm  Thanh Long Cộng Hòa Quốc lãnh thổ quốc gia làm lớn ra mấy lần, sau đó cùng ngoại tinh dị thú trong chiến dịch hy sinh, được tôn sùng vĩnh viễn làm đại anh hùng.

Sau hai trăm năm, Lâm gia từ từ sa sút, nhanh chóng , dòng chính bị tước mất chức danh thượng úy, bị hạ xuống bình dân.

Cha mẹ Lâm Hân chính là con thứ. Không còn gia tộc che chở, bọn họ bất quá chỉ là dân bình thường.

Mà gen mạnh mẽ , là được khắc vào trong huyết mạch .

Nếu như Lâm Hân phân hoá thành Alpha, tương lai lập nên thành tựu không kém Hắc Long thượng tướng là bao .

Nhưng mà, tạo hóa trêu người, hắn phân hóa thành Omega, bị cha mẹ bỏ rơi.

"Phái thêm nhân thủ, trong vòng bốn tiếng phải bắt được hắn." Hoàng tiên sinh nói với thuộc hạ.

" Vâng ! Hoàng tổng!" Thuộc hạ kết thúc video trò chuyện, ngựa không ngừng vó câu triển khai  hành động đi săn.

Hoàng tiên sinh phun ra nuốt vào khói trắng , ra mệnh lệnh kêu xe huyền phù thay đổi đường biển, bay đến chuyến bay Hàng Thiên Trạm.

Tiểu nam O xen kế hoạch chạy trốn của chính mình không có sơ hở nào, lại không biết thế lực hoàng vân côn của hắn trải rộng toàn bộ trái đất. Chỉ cần một cú điện thoại, liền có thể trong thời gian nhanh nhất triệu tập nhân thủ, bố trí tại chuyến bay Hàng Thiên Trạm săn bắt.

Vừa làm đồ vật kiếm tiền trong túi của họ, sao có thể dễ dàng làm mất?

Rất mong chờ con vật nhỏ sau khi nhìn thấy hắn , sẽ lộ ra biểu tình đáng thương như thế nào .

Đem xì gà nhấn mạnh vào đĩa một cái, Hoàng tiên sinh gọi điện thoại cho lão bạn .

"Nhị lão , tôi muốn nói giá."

"..."

*

Lâm Hân mua phiếu, chuẩn bị đi tới nơi kiểm tra, đi qua một tiệm bánh gato, không tự chủ dừng lại bước chân .

Hôm nay là sinh nhật cậu .

Sinh nhật trước đây của cậu, mẹ đều sẽ làm cho cậu một cái bánh ngọt.

Ngày hôm nay, cậu một thân một mình tại chuyến bay Hàng Thiên Trạm, sắp rời trái đất, đi đến tinh cầu xa lạ .

Thiếu niên hai tay cắm trong túi quần vận động , ngơ ngác mà nhìn bánh ngọt kiểu mẫu trong tử kính ở quầy .

Tại sao cha mẹ người khác đều quan tâm con mình ,còn cậu thì không có ai quản tâm?

Bác gái Omega mỗi khi nói về con mình , trong lời nói tràn đầy tự hào, cách nhau xa xôi một tinh hệ, cũng phải nhất định đi phi thuyền vũ trụ để đến thăm hỏi .Dù xa xôi như vậy cũng không trách móc kể lể dù có nói thì trong lời nói cũng tràn ngập thương yêu.

Trái ngược với cha mẹ của mình,  lấy cậu làm hổ thẹn,không muốn sinh cậu ra, không thèm để ý nguyện của cậu, bắt cậu lấy chồng làm lợi thế, đổi lấy khoản tiền bốn trăm vạn làm kếch sù.

Nói dễ nghe thì là quà cưới, nói khó chính là bán cậu kiếm tiền!

Tiền tài che mù mắt hai người bọn họ ,còn Hoàng tiên sinh gì đó thì dùng ánh mắt quái dị để nhìn cậu, cậu nhìn ánh mắt đó đều không hiểu rõ được.

Cậu thấy trong mắt hắn chỉ tràn ngập việc tính kế , trong mắt làm gì có chút tình cảm nào?

Lúc ba mẹ thương lượng muốn sinh đứa thứ hai , cậu rốt cuộc cũng xác định rõ — cậu bị ruồng bỏ .

Lâm Hân siết chặt tay, mũ trùm khuất khuôn mặt ảm đạm buồn bã của cậu.

Cậu không cam lòng bị bày bố, thuận theo họ mười tám năm , một lần phản nghịch duy nhất.

Cậu chạy trốn.

Đại thần cho cậu hi vọng.

Dạy cậu đánh lộn cùng cách để điều khiển tinh thần căn nguyên, làm cho tỷ lệ thắng trên lôi đài của cậu tăng cao.

Vỏn vẹn mười ngày , cậu thắng tổng cộng 370 vạn tiền thưởng.

130 vạn mua thịt dị thú để ăn nữa tháng.

3 vạn mua vé tàu tinh tế .

Còn lại 220 vạn, Cậu dự định khi phi thuyền tiến vào vũ trụ , sẽ chuyển cho cha mẹ.

Việc kết hôn , quà cưới đến còn trả lại Hoàng tiên sinh, bồi thường cho bệnh viện hai triệu không cầm về được,cậu có hai triệu , mặt khác hai mươi vạn, gửi cho mẹ mười hai vạn, cộng ba mươi hai vạn, trả đủ học phí mười năm nay đi!

Về phần tiền dưỡng dục cậu mười tám năm , chờ cậu sau này kiếm tiền trả lại.

Lâm Hân nhìn tủ kính trong quầy có một cái bánh ngọt lớn nhất được trưng bày ở đó, một mặt quật cường.

Khả năng là do thân ảnh của thiếu niên quá cô đơn , để cô nhân viên phục vụ bánh ngọt gato chú ý.

"Xin chào, ngài muốn mua bánh ngọt không?"

Âm thanh ngọt ngào của nữ O đột ngột vang lên, Lâm Hân hoàn hồn, hai má hơi nóng lên.

"Tiệm bánh ngọt của chúng tôi  bánh ngọt đều là mới được làm hôm nay , có lớn có nhỏ, ngài xem thử xem, thích cái nào, yêu thích cái nào, có thể làm theo yêu cầu." Nhân viên phục vụ nở nụ cười thân thiết giới thiệu cho thiếu niên .

Lâm Hân bị nói tới động lòng.

Nhìn bên trong tủ đủ loại kiểu dáng bánh ngọt, cậu liếc mắt một cái liền chọn trúng một cái bánh ngọt dâu tây lớn.

Nhân viên phục vụ nhìn theo hướng cậu , giới thiệu: "Cái bánh ga tô này bên trong có sô cô la tường kép, ngọt mà không ngán, trẻ nhỏ đều thích ăn. Giá cả không mắc, chỉ cần năm mươi tinh tế tiền ."

Năm mươi tinh tế tiền ?

Đối với cửa hành trong Hàng Thiên Trạm mà nói, xác thực là không mắc.

Lâm Hân quyết định đối tốt với mình một chút.

"Tôi muốn một chiếc bánh đó."

"Được." Nhân viên phục vụ động tác nhanh nhẹn, lấy ra bánh ngọt, cất vào trong hộp có hình đáng yêu , đóng gói , " Có cần nến không? Bao nhiêu tuổi?"

Lâm Hân gật đầu."Mười tám."

"Xin chờ một chút." Nhân viên phục vụ khom lưng từ trong tủ lấy ra cây nến số một và tám , cất vào trên cái hộp mặt khe thẻ bên trong.

Lâm Hân dùng phân biệt khí cụ trả tiền, từ trong tay người bán hàng tiếp nhận hộp bánh ngọt.

" Không được nhúc nhích."

Không biết thời điểm nào , phía sau cậu có nam nhân cao lớn đứng đó , đối phương hạ thấp giọng nhắc nhở, đồng thời, Lâm Hân cảm thấy sau lưng mình gồ lên một vật cứng.

Hầu như không cần đoán, liền biết đó là một cây súng lục.

Lâm Hân tay run một cái, thiếu chút nữa bắt không được hộp bánh ngọt.

Nhân viên phục vụ mặt lộ vẻ buồn ngủ vẻ nghi hoặc, nghi ngờ đánh giá đứng ở thiếu niên sau lưng áo gió nam A.

"Đi theo ta." Nam A lại nói.

Lâm Hân xiết chặt trên cái hộp đóng gói mang, không có phản kháng mà bị gió quần áo nam A buộc rời đi tiệm bánh gato.

Không cần đoán,liền biết đó là một khẩu súng lục.

Tay cậu run một cái, thiếu chút nữa không giữ được hộp bánh ngọt.

Nhân viên phục vụ buồn ngủ lộ ra nghi hoặc, nghi ngờ đánh giá  nam A đứng sau lưng thiếu niên .

"Đi theo tôi." Nam A lại nói.

Lâm Hân xiết chặt cái hộp đóng gói , không có phản kháng mà bị  nam A buộc rời khỏi tiệm bánh gato.

Nam A cùng thiếu niên đi gần nhau , người qua đường nhìn chỉ cho rằng bọn họ là bằng hữu, liếc mắt một cái liền không có hứng thú.

Lâm Hân căng thẳng toàn thân , trong mắt lộ ra sương lạnh.

"Ai phái anh tới ?" Cậu hỏi.

Nam A khinh bỉ nói: "Đây không phải là chuyện cậu nên hỏi, ngoan ngoãn đi theo tôi, đừng mong giở trò ."

Yêu cầu ép buộc Lâm Hân đi ra cửa Hàng Thiên Trạm .

Lâm Hân bất động thanh sắc, từ từ phóng thích tinh thần lực, bám vào khắp toàn thân.

Thời điểm gần đến cửa, đâm đầu đi đến hai tên đang tuần cảnh.

Lâm Hân bước chậm lại.

" Không được dừng lại! "Nam A uy hiếp.

Lâm Hân bổng nhiên xoay người , hộp bánh ngọt tàn nhẫn mà đập vào mặt tên nam A kia ,thừa dịp đối phương không kịp ứng phó , nhanh chóng đá xoáy chân một cái , ngăn chặn thủ đoạn của hắn , đá bay súng trong tay của hắn ra ngoài.

"Ầm —— "

Súng lục rơi trên mặt đất, bại lộ trước mặt tuần cảnh , tuần cảnh bay khỏi trạm canh gác.

Lâm Hân không hề dừng lại, như gió mà tháo chạy về hướng cửa Hàng Thiên Trạm .

Nam A muốn truy kích, lập tức bị hai tên tuần cảnh ấn ngã xuống đất không cho động đậy.