Cạm Bẫy Hoa Hồng Bước Vào Tim Anh

Chương 2: 2 Đang Cố Quyến Rũ Tôi H

Cô đưa tay chạm vào mặt anh, bàn tay mềm mại, cử chỉ nhẹ nhàng càng khiến anh thêm phần hứng thú.

Người đàn ông ghé sát tai cô, mùi nước vương vấn trên cơ thể mỹ nữ khiến tâm trí anh càng mê mẩn.

- Cô đang cố quyến rũ tôi sao?

Cô mỉm cười, đưa tay véo hai má của anh, còn vỗ nhẹ lên mặt anh trêu đùa:

- Quyến rũ...rõ ràng anh hôn tôi mà...là anh hôn tôi...!

Anh cúi người hôn lên cổ cô, sự tiếp xúc thân mật tạo ra khoái cảm.

Cô hơi ngửa mặt tận hưởng mà cảm giác mà đinh ninh rằng đang xảy ra trong mơ.

Người đàn ông điên cuồng chiếm lấy môi cô, tiện tay mà luồn dưới lưng cô cởi bỏ kéo khóa của chiếc đầm.

Nụ hôn lướt dần xuống xương quai xanh, di chuyển xa hơn, chiếc bra bị kéo xuống, để lộ đôi gò bồng đảo đầy đặn trắng mịn vừa nhìn đã khiến anh "thèm khát".

Đôi môi hư hỏng mút lấy bầu ngực đẹp tuyệt đang phô bày ra trước mắt anh.

Anh liếm nhẹ nhũ hoa hồng hào, khoái cảm kích thích khiến cô liên tục thốt ra những âm thanh kiều diễm:

- Ư...ưm...!

Anh bế cô đặt ngay ngắn trên giường, nở nụ cười thích thú, cởi bỏ những thứ vướng víu trên cơ thể, trang phục vương vãi khắp sàn.

Lần này là do cô tự chui vào hang cọp, ngây ngô dâng hiến tấm thân cho người đàn ông này mà chẳng đủ tỉnh táo để nhận thức việc đang xảy ra.

Nơi thầm kín lộ ra trước mắt anh, một vùng đất nhỏ đang ẩm ướt bởi những sự kích thích dạo đầu khoái cảm.

Quái vật bên dưới đã hừng hực khí thế xông trận, anh trêu đùa hai nụ hoa khiến chúng vươn mình cứng rắn.

Đoàn tàu liên tục ma sát bên ngoài búp hoa mà lên xuống càng làm tăng thêm sự kích thích điên người.

Anh cúi người, cắn nhẹ vào vành tai cô:

- Là cô tự dâng hiến.

Câu nói vừa thốt ra, anh đã húc mạnh vật to lớn kia vào bên trong, cô đau đớn như bị xé toạc, cảm giác tê buốt chạy dọc sống lưng khiến sức lực kiệt quệ.

- Ưm...ưm...đau quá...!

Nhìn thấy phản ứng của cô gái còn "trinh nguyên" bị anh lấy mất lần đầu, người đàn ông thần bí nhoẻn miệng cười đầy ẩn ý.

Cơn say khiến cô vơi bớt phần nào cơn đau nhưng cảm giác vào ra liên tục khiến cả cơ thể cô rạo rực trong đau đớn lẫn sung sướng.

- Đau...!

Anh hôn ngấu nghiến môi cô, cắn nhẹ môi dưới trêu đùa.

Đưa lưỡi vào khoang miệng của đối phương mà tuỳ ý khám phá đến từng ngóc ngách.

Anh luồng tay dưới một chân cô, nâng cao lên rồi tăng tốc húc mạnh vào trong, từng cú nhấp như chạm đến nơi tận cùng sâu thẳm nhất.

Cô rên rỉ bởi khoái cảm bủa vây, thanh âm xác thịt hoà vào nhau liên tục vang lên trong không gian.

Cả đêm vào ra không ngừng nghỉ đến khi kiệt sức.

- ----------——————

Sáng sớm tinh mơ, tia nắng chiếu xuyên qua rèm cửa hành lang rọi vào gương mặt tuấn mỹ của người đàn ông đang nằm trên giường.

Anh dần hé mi mắt, phút chốc ngồi dậy, đầu đau như búa bổ.

Mỹ nam đưa tay xoa xoa hai bên thái dương, tầm nhìn trước mắt dần rõ nét.

Anh phát hiện trên cơ thể mình chỉ phủ mỗi chiếc khăn để che chắn.

Chẳng những vậy, sửng sờ hơn khi anh nhìn thấy một vệt máu đỏ trên ga giường.

Dưới sàn chỉ có mỗi quần áo của anh văng tứ tung.

Cố nhớ lại chuyện đã xảy ra ngày tôi hôm qua nhưng anh chẳng nhớ được gì cả.

Theo những dấu vết còn sót lại, anh chỉ biết rằng tối qua đã xảy ra một trận chiến mây mưa giữa anh và một cô gái nào đó.

Điều quan trọng, chính anh là người đã lấy mất sự trong trắng của cô gái mà anh chẳng nhớ mặt và chẳng rõ danh tính.

- ----------------------------------

Tại căn biệt thự sang trọng, trong căn phòng được trang hoàng lộng lẫy như nơi nghỉ ngơi dành cho các tiểu thư quý tộc.

Một cô gái dung mạo xinh đẹp tuyệt mỹ đang ngồi trên giường ngẫm nghĩ lại chuyện đã xảy ra tối hôm qua.

Cô chẳng thể nhớ ra gì cả, chỉ biết khi tỉnh giấc trên chiếc giường trong căn phòng xa lạ, cô nhìn thấy mình không mảnh vải che thân phía sau lớp chăn ấm.

Bên cạnh còn có một người đàn ông đang nằm quay lưng về phía cô.

Cảm giác đau đớn vùng bên dưới, cả vệt máu đỏ trên ga giường, cô bàng hoàng chẳng biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Trước khi người đàn ông kia xa lạ kia tỉnh giấc, cô đã vội vàng mặc trang phục và kéo vali nhanh chóng rời khỏi phòng.

Đến cả gương mặt của anh ta ra sao, cô cũng không biết và chẳng thể nhớ.

Ngồi xe suốt hơn ba giờ đồng hồ từ thành phố Đông Suy để trở về nhà ở thành phố Thiểu Lam, cô mệt rã rời.

Nghĩ đến chuyện mình đã đánh mất thứ quý giá nhất đời con gái một cách choáng váng và hời hợt, qua đường như vậy thì không khỏi đau lòng, bực tức mà tự trách bản thân.

Đang quẩn quanh trong dòng suy nghĩ về sự cố ân ái đã xảy ra, chợt tiếng gõ cửa kèm theo tiếng nói bên ngoài khiến cô bừng tỉnh:

- Mộc Đoan à, mẹ vào được không?

Cô thở một hơi, đưa vỗ vỗ nhẹ hai má lấy lại bình tĩnh rồi cất lời:

- Dạ, mẹ cứ vào đi..