Mạc Đình Ca liếc mắt nhìn Tiêu Yên, vắn răng, trong lòng tự nhủ: Tiêu Yên, thật xin lỗi ngươi. Võ công của ta không thể nào bằng Lệnh Hồ Cẩm Y, nếu cố kị ngươi, trận này sẽ thua, cho nên… rất xin lỗi. ““Lệnh Hồ Cẩm Y, người làm nhiều việc ác. Hôm nay, cho dù có liều mạng ta cũng không tha cho ngươi.”Mạc Đình Ca vận toàn bộ nội lực vào cánh tay phải, trường kiếm vung lên không trung, hiện ra một hình bát quái hư ảo.Những giọt mưa chạm vào thân kiếm lập tức đóng băng, rời khỏi thân kiếm, tấn công Lệnh Hồ Cẩm Y từ bốn phương tám hướng.Cái mà Mạc Đình Ca vừa sử dụng mới chân chính là ‘Bạo Vũ Lê Hoa’, là một trong số tuyệt sát của hắn.Độc môn ám khí của Đường Môn ‘Bạo Vũ Lê Hoa’ nếu so với tuyệt chiêu của hắn thì không được coi là ám khí.Hàng vạn đao kiếm mang theo vô số giọt mưa nhỏ chặn hết đường lui của Lệnh Hồ Cẩm Y.Thủy Long Ngâm của Mạc Đình Ca, thuộc tính thủy, sinh ra từ nước, mặt hồ bát ngát là chiến trường tốt nhất của hắn. Mưa phùn lâm râm, hồ nước sâu là vũ khí mà hắn dùng không bao giờ hết.Đồng tử của Tiêu Yên lập tức mở to, không dám tin nhìn Mạc Đình Ca.Mẹ kiếp, lão nương châm ngòi cho hai người đánh nhau chứ không phải để hai người cùng đánh lão nương! Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, nếu Tiêu Yên ta mà còn sống sót trở về, nhất định phải đem ngươi chôn sống!Ngay cả Lệnh Hồ đại nhân cũng hết bình tĩnh. Hắn chu môi, không vui nói:“Cả thủ đoạn này cũng dùng được, ngươi không thấy mất mặt sao?”Mắt thấy những giọt nước có thể giết người kia lập tức sẽ trúng hai người, nhưng khiến người ta ngạc nhiên chính là bỗng thấy quanh hai người như có một cái lồng vô hình. Tiêu Yên tai thính mắt tinh, rõ ràng nghe thấy được, những giọt mưa rơi vào lồng kính giống như châm sắt đập lên thủy tinh, phát ra nhưng âm thanh đinh đinh đinh… càng ngày càng dày đặc.Giọt mưa rơi trên ván gỗ dưới chân, đục thành mấy cái lỗ nhỏ, nhiều không đếm xuể.Tiêu Yên thình lình run rẩy, nếu không có Lệnh Hồ Cẩm Y, những thứ bí ẩn kia mà rơi trên người nàng thì…Lệnh Hồ Cẩm Y đưa đầu ngón tay giữa ra tiếp xúc với mặt nước, một chút nước trên tay Lệnh Hồ Cẩm Y giống như có sinh mạng, rời khỏi tay hắn, từ từ chậm rãi bay lên, lên đến giữa không trung thì đột nhiên tấn công về phía Mạc Đình Ca. Tốc độ kia nhìn tưởng rất bình thường nhưng không thể thấy rõ, khiến Mạc Đình Ca có muốn tránh cũng không thể tránh, một phát bắn trúng mi tâm của hắn.Cả người Mạc Đình Ca đột nhiên mất thăng bằng, bống bay lên cao, sau đó hét một tiếng rất thảm rồi rơi tõm xuống nước