Cấm Nói Chuyện Phong Nguyệt (Gả Cho Ác Quỷ)

Chương 10: Gả cho ác quỷ (10)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hot search ‘phú tam đại(1) bức tử tài xế’ trêи weibo ngày càng nghiêm trọng, làm cho phía dưới trang weibo chính thức của Bùi Thị và Cao Thị xuất hiện không ít bình luận mang tính công kϊƈɦ, chỉ trích các kiểu, có kẻ cố ý dẫn đường cho dư luận, Cao Thị gánh vác hơn phân nửa lửa giận. Video quả cam(2) thường nhắm vào những vấn đề trong xã hội, là một weibo luôn chú ý đến tình hình chính trị dân sự đương thời để nổi tiếng, đáng tiếc là sau này vì muốn lôi kéo sự chú ý của công chúng nên đã làm lơ chân tướng sự thật thay vào đó lại tùy ý phỏng đoán hiện thực nghiệt ngã, tăng thêm thành kiến cá nhân, ngôn luận có tính dẫn đường mang đến không ít những mặt trái trong tin tức.

(1) phú tam đại: nhà giàu đời ba, ý là ông nó giàu -> ba nó giàu -> nó giàu.

(2) Video quả cam 橙子视频: một phần mềm trêи điện thoại di động, tổng hợp các tài nguyên video mới nhất và phổ biến nhất của toàn mạng.

Sự kiện lần này cũng từ video quả cam dẫn đầu khơi mào ra, chưa hề thông qua sự kiểm chứng từ phía cảnh sát, cũng không có lấy bất kỳ một video giám sát nào, chỉ dựa vào lời khóc lóc kể lể của mấy người Đổng gia và mấy kẻ ngay cả tên cũng không dám nói ra liền trở thành tin hot. Kèm theo đó là tăng thêm ngôn luận mang tính dẫn đường, dưới tình huống không có chứng cứ xác thực làm thế cục nghiêng hẳn về một bên, làm cho nhiều cư dân mạng (nv: võng hữu) tiến hành bạo lực internet(3) với Bùi Hồi và Cao Thị.

(3) bạo lực internet: hay còn gọi là Cyberbullying, là hành vi đăng lên mạng xã hội những tin nhắn, hình ảnh, video có nội dung xúc phạm, phản cảm, gây ảnh hưởng đến nhân phẩm và danh dự người khác, nhằm cố ý bôi nhọ và tổn hại thanh danh, uy tín của người khác.

Đến giữa trưa hôm nay, trang weibo chính thức của video quả cam đột nhiên tuyên bố đúng 8:00 đêm mai sẽ truy kϊƈɦ tìm ra chân tướng, YY phát sóng trực tiếp không gặp không về. Liên hệ đến sự kiện xã hội ‘phú tam đại bức tử tài xế’ đang nổi như cồn hiện nay, nháy mắt mang đến một trận oanh động khắp nơi, các bạn mạng sôi nổi nhắn lại chờ mong đêm mai chân tướng sẽ được phơi bày. Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy phẫn nộ với Cao thị và Bùi Hồi đến nay vẫn chưa chính diện đáp lại, tiếp tục tăng thêm bạo lực internet.

Sau khi Bùi Hồi biết được tin thì bớt chút thời gian đăng nhập vào Weibo, phát hiện chỉ ngắn ngủn có một giờ đã có hơn vạn tin nhắn nhục mạ mình. Cùng lúc đó Bùi Thần Nghiêu đại biểu cho xí nghiệp Bùi Thị ra mặt xin lỗi, cũng hứa hẹn sẽ bồi thường cho người của Đổng gia thích đáng, đồng thời hứa sẽ cho công chúng một lời công đạo vừa lòng.

Là kẻ dẫn đầu nhận sai, đi ra gánh vác trách nhiệm, hơn nữa còn chẳng phải đương sự, thêm vào đó là mối quan hệ giữa Bùi Hồi và gia đình không quá tốt, điều này khiến Bùi Thần Nghiêu thắng được không ít hảo cảm của người qua đường. Bùi Thần Nghiêu thích lộ mặt, diện mạo lại không tầm thường, gia thế bất phàm, rất nhanh đã được một đám fangirl đang xem thời sự quan tâm. Vào xem Weibo của gã, ước chừng có đến tám vạn câu bình luận, trong đó hơn nửa là an ủi và ủng hộ.

“Rõ ràng không phải lỗi của anh, nhưng anh vẫn đứng ra gánh lấy trách nhiệm như thế, riêng điều này thôi đã trâu bò hơn rất nhiều người rồi.”

“Làm em trai, lại dũng cảm ra mặt nhận sai, gánh vác trách nhiệm. Trái lại ông anh là kẻ chân chính làm sai cho đến bây giờ một câu cũng chưa nói, toàn bộ hành trình đều im lặng giả chết, thật đáng khinh……”

“Đồng tình với Bùi Thần Nghiêu, đồng tình với người Đổng gia, @ không chấp nhận người thừa kế Bùi Hồi, mau lôi ra đánh!”

“Để tôi nói một câu có lý nào, tài xế điều khiển xe đụng vào người xác thật là không đúng. Nhưng đến lý cũng không tha cho người ta còn bức họ tự sát, bắt một người còn sống sờ sờ phải chết, thật là quá đáng. Chúng tôi không thể chịu đựng được cách làm coi sinh mạng là trò đùa thế này.”

“Vấn đề là gia giáo thôi. Tôi đã thấy hai vị Bùi thái thái (PS: Đừng hiểu lầm, khi Bùi thái thái đầu tiên qua đời Bùi thái thái thứ hai được gả vào hào môn. Người ta là tiên nữ, không phải con giáp thứ mười ba), Bùi thái thái đầu tiên khí thế lăng nhân, trong mắt không chấp nhận được nửa hạt cát, con trai bà năm đó bắt nạt con nhà người ta còn đẩy ngã nó, bà không chỉ không xin lỗi thay Bùi Hồi còn ra tay chỉnh đốn nhà của bé trai bị bắt nạt đó thiếu chút nữa đã phá sản. Trái lại Bùi thái thái thứ hai rất có gia giáo, thưởng phạt phân minh, hơn nữa còn là một họa sĩ nổi danh.”

Bùi Hồi nhìn đến đây liền tắt di động đi, trêи mặt ngưng kết một tầng băng sương, lạnh lùng cười nói: “Tôi không đánh trả lại thì bọn chúng liền coi tôi là con mèo bệnh ư, bố trí tôi thì được, nhưng bọn chúng nghiễm nhiên dám bố trí đến trêи người mẹ tôi! Còn dám ăn nói linh tinh, đặt điều vu khống chuyện ma quỷ hết bài này đến bài khác. Được thôi, tôi sẽ chống mắt lên mà xem các người tự nhận hậu quả xấu.”

Nửa giờ sau, Cao Thị lấy danh nghĩa Bùi Hồi đăng trêи trang weibo chính thức, cũng là phát sóng trực tiếp chân tướng. Chỉ là thời gian và địa điểm phát sóng trực tiếp có chỗ bất đồng, đúng 8:30 mới phát sóng trực tiếp, để cho cộng đồng mạng có thời gian đi xem kênh phát sóng trực tiếp chỗ video quả cam trước. Địa điểm phát sóng trực tiếp là đối thủ một mất một còn với video quả cam, nhà đài truyền thông Hoa Tụng.

Không ít người cười nhạo Bùi Hồi ngu ngốc, không hiểu chiêu ‘đánh đòn phủ đầu’ cũng không biết chuyện ‘chiếm trước tiên cơ’. Công chúng đã gắn ngay cho Bùi Hồi cái mác phú tam đại không học vấn không nghề nghiệp bức tử tài xế, chỉ chờ đến khi hắn mở livestream liền chửi lag cả video(4).

(4) đến khi hắn mở livestream liền chửi lag cả video: vì mấy ứng dụng livestream bên Trung đều cho người xem bình luận, và bình luận sẽ được chạy ngay trêи màn hình video.

Bây giờ phía dưới trang weibo chính thức của Cao Thị là một đống bình luật nhục mạ, nhìn ra còn có rất nhiều bạn mạng ùa vào phát huy sức chiến đấu. Con nhà giàu lấy quyền thế áp người thậm chí bức tử người từ trước đến nay luôn là chuyện lớn dân sinh, mẫu thuẫn không thể giải quyết, một khi phát sinh liền giống như đổ nước vào chảo dầu, nháy mắt sôi trào nổ tung.

Bùi Thần Nghiêu chạy đến văn phòng Bùi Hồi: “Mày muốn phát sóng trực tiếp?”

Bùi Hồi: “Không được?”

Sau một lúc lâu Bùi Thần Nghiêu mới bình tĩnh nhìn hắn, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm: “Được chứ, chỉ cần mày không sợ mất mặt, Bùi Hồi, tình huống trước mắt đã định trước kết cục, mày cũng đừng giãy giụa chi nữa. Ngoan ngoãn đứng ra nói lời xin lỗi, chủ động gánh vác trách nhiệm không phải là được rồi sao? Ba ba sẽ không trách mày, các đổng sự nhiều nhất cũng chỉ bất mãn với mày thôi, quan hệ giữa mày và Cao Thị tốt như vậy, không bằng bớt cổ phần trong tay mày lại cho tao sau đó trở về Cao Thị thế nào?”

Bùi Hồi trả lời: “Ai bảo kết cục đã định? Mày sao?” Hắn cười nhạo một tiếng rồi nói: “Bùi Nhược Thanh không dạy mày rằng: chuyện chưa tới bước cuối cùng đều có khả năng lật ngược tình thế à? Nắp quan tài còn chưa đóng lại thì đừng có hấp tấp chạy ra nhận sai, sẽ bị vả thẳng vào mặt đấy.”

Khuôn mặt Bùi Thần Nghiêu biến sắc, hồ nghi nhìn Bùi Hồi, lo lắng nó thật sự còn có hậu chiêu, rốt cuộc thì sau lưng nó còn có Cao Thị cơ mà. Những nghĩ kỹ lại thì, gã đã năn nỉ Bùi Thần Lam ra tay hỗ trợ, tất nhiên sẽ không phạm phải sai lầm gì. Từ nhỏ đến lớn chỉ cần Bùi Thần Lam nguyện ý hỗ trợ thì gã tuyệt đối sẽ không thất bại, lần này cũng sẽ giống vậy.

Huống chi gã còn chưa tung ra hết thực lực, chờ đến đêm mai khi Bùi Hồi phát sóng trực tiếp sẽ một chân dẫm chết nó.

Bùi Thần Nghiêu chán ghét sự bình tĩnh của Bùi Hồi, gã xem ra tất cả chỉ là hư trương thanh thế: “Vậy thì nhìn xem, ai mới là kẻ bị vả mặt!” Qua đêm mai, xem nó còn dám kiêu ngạo như vậy không! Mất đi sự ủng hộ của Cao gia cùng với thanh danh hỏng bét, thì cũng chỉ là một tên phế vật thất bại thảm hại mà thôi, dựa vào cái gì nó luôn đè đầu cưỡi cổ gã tác oai tác quái?

Bùi Hồi đáp: “Đi thong thả không tiễn.”

Bùi Thần Nghiêu xoay người kéo mở cửa ra, Tạ Tích vừa vặn đột nhiên xuất hiện ở cửa làm gã sợ hết hồn la lên: “Là ai?!”

Tạ Tích rũ mắt nhàn nhạt liếc mắt quét nhìn Bùi Thần Nghiêu một cái liền lướt qua gã đi thẳng đến chỗ Bùi Hồi, theo bản năng Bùi Thần Nghiêu tránh ra đồng thời dõi mắt nhìn theo, trong lòng kinh nghi bất định. Bởi vì Tạ Tích khí độ bất phàm, cộng thêm quần áo tóc tai cổ xưa hoàn toàn không hợp cạ với tòa nhà văn phòng (office building) hiện đại hóa này trái lại còn hiện lên vẻ cổ quái khó tả. Bùi Thần Nghiêu thu hồi ánh mắt, cũng không thèm để Tạ Tích ở trong lòng.

Mắt thấy Bùi Thần Nghiêu đi rồi, Bùi Hồi mới cùng Tạ Tích nói chuyện: “Ngài thường xuyên xuất hiện trước mặt người sống vậy không có vấn đề gì sao?”

Tạ Tích nâng ngón tay như được chạm ngọc vỗ về gương mặt của Bùi Hồi, tiến đến trước mặt hắn kéo cổ áo ra cắn đúng vị trí có vết tích sắp phai nhạt. Bùi Hồi ‘xít’ lên một chút, đau đến nhăn tít mặt lại nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ sợ bị cắn đứt một miếng thịt.

“Sao cứ cắn vai tôi hoài vậy?” Bùi Hồi rất bất mãn nói: “Đau quá.”

Lúc trước hắn cũng từng oán hận Tạ Tích cứ thích cắn cùng một vị trí trêи người hắn, vất vả lắm dấu vết mới mờ đi thì giờ lại bị cắn thành vết nữa. Từ cổ đến lưng cũng bị in đầy ra một mảng lớn dấu hôn, Bùi Hồi cảm thấy y là một tên cuồng vai. Dấu vết bị in đầy ra ở sau lưng còn có thể mặc quần áo che đậy lại, nhưng dấu cắn trêи vai thì nhất định phải mặc áo có cổ mới che khuất được.

Tạ Tích vòng đến sau lưng Bùi Hồi ôm lấy hắn, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng ɭϊếʍ láp dấu vết vừa cắn ra, trong đôi mắt cất giấu ám sắc tràn đầy thỏa mãn. Khóe môi y mang theo ý cười, thần sắc dịu dàng nói rằng: “Người bình thường sẽ không nhìn thấy lớp ngụy trang của ta.” Ngụy trang của ác quỷ thiên y vô phùng(5).

(5) 天衣無縫 Thiên Y Vô Phùng: Nghĩa đen là áo tiên không một đường may. Nghĩa bóng là những gì tự nhiên chưa có tác động của con người đều hoàn hảo và hoà hợp với tổng thể.

Bùi Hồi hỏi: “Đạo sĩ, cao tăng cũng sẽ nhìn không ra ư?”

Tạ Tích suy tư một lát, trả lời: “Trừ phi đạt đến trình độ của Trâu Đạo Hành.”

Trâu Đạo Hành tức là tộc trưởng Trâu thị. Bùi Hồi thầm nghĩ, trách không được y dám cùng mình đến chùa Bạch Mã gặp cao tăng. “Ngài không định về nhà?”

Nhà? Tạ Tích được cái từ vừa phát ra từ trong miệng Bùi Hồi lấy lòng, tâm tình trở nên sung sướиɠ lắm: “Ta trở về nấu trà hoa, sau khi nấu xong liền đổ vào bình mang đến cho em.”

Bùi Hồi sửng sốt, hóa ra y còn nhớ lời buổi sáng ngày hôm qua đã nói, chiều nay liền mang trà hoa cho hắn. Hắn thấy hơi không được tự nhiên, trong lòng biệt nữu, hừ hừ vài tiếng mới tiếp nhận trà hoa Tạ Tích mang đến cũng nhỏ giọng nói: “Cảm ơn.”

Mở cái bình ra, mùi trà hoa thơm nức mũi, uống vào một ngụm liền thấy thần thanh khí sảng. Mùi hoa cùng hương trà hoàn toàn dung hợp vào nhau, không có cảm giác ngắt đoạn, hoàn toàn không giống trà hoa có hương vị ngắt đoạn hắn từng uống trong dĩ vãng. Bùi Hồi uống thêm mấy ngụm, hai mắt lấp lánh hỏi: “Trà ngài pha mua ở đâu vậy?” Hắn cũng muốn mua thêm một ít về để mình rảnh thì pha uống.

Tạ Tích đáp: “Ta tự tay hái trà và hoa rồi điều chế thành, không mua bên ngoài được đâu.”

Bùi Hồi chun mũi nói: “Phiền toái thế.”

“Trà ngon khó kiếm.” Tạ Tích cười khẽ. Nếu đã động thủ chế tác đồ ăn thì tất nhiên phải tận thiện tận mỹ(6), cho dù chỉ là một tách trà hoa nho nhỏ, y cũng tự mình chọn lựa lá trà và hoa non rồi trải qua tầng tầng công nghệ mới ấm chế thành. Nước suối pha trà cũng phải tự mình đi lấy, nếu đã lựa chọn nguồn nguyên liệu tốt nhất, vậy thì có món nào nấu ra không phải bát trân ngọc thực(7).

(6) tận thiện tận mỹ: 尽善尽美 hết sức tốt, hết sức đẹp, đến độ gần như hoàn mỹ.

(7) bát trân ngọc thực: “Bát trân” là tên gọi của 8 món ăn quý ngày xưa, nó quý bởi độ hiếm có khó tìm của thực phẩm tạo nên món ăn. “Ngọc thực” là chỉ cơm gạo, thời xưa gạo rất quý chỉ có nhà quyền quý mới ăn được. Vậy nên cả câu này mang ý chỉ những món quý ngon không phải ai cũng được thưởng thức.

Bùi Hồi ho nhẹ hai tiếng, biểu cảm nghiêm túc nhưng tận lực không nhìn Tạ Tích: “Tôi đêm nay sẽ về nhà, có lẽ sẽ là hơi muộn một chút.” Lỗ tai lặng lẽ đỏ lên, ngay cả cổ cũng đỏ rực một mảng, và đang có xu hướng lan tràn đến ngực.

Ý cười của Tạ Tích càng thêm rõ ràng: “Kìa, em đang muốn về ăn cơm ư?”

“…… Dạ.” Bùi Hồi bổ sung thêm: “Thân là một người đàn ông tốt, buổi tối tất nhiên là phải về nhà ăn cơm rồi.”

Lồng ngực Tạ Tích run rẩy một cơn, nghẹn cười ôm Bùi Hồi vào trong ngực, ôm thật chặt. Sao tiểu tân nương tử này lại đáng yêu như vậy chứ? Đắm chìm trong sự moe moe của chàng vợ mới cưới ác quỷ bỗng nhiên ngẩng đầu lộ ra đôi mắt ác quỷ toàn màu đen không có lòng trắng, thẳng tăm tắp nhìn chăm chú vào cánh cửa.

Đứng ngoài cửa chụp trộm Bùi Thần Nghiêu hoảng sợ, toàn thân phát run vội vàng chạy mất. Chờ đến khi trở về văn phòng mình rồi mà hai chân vẫn còn đang run lẩy bẩy, lần trực diện tiếp xúc với ánh mắt ác quỷ khủng bố vừa rồi làm gã sợ hãi không thôi. Gã chợt lộ ra biểu cảm hưng phấn: “Hóa ra còn dám làm loạn với đàn ông… còn bị nam quỷ mê hoặc nữa chứ. Ha ha…… Bùi Hồi ơi là Bùi Hồi, thật không uổng công phong lưu, nếu mày đã muốn tìm đường chết như vậy thì tao sẽ thành toàn cho mày.”

Bùi Thần Nghiêu hưng phấn không thôi, tuy chỉ liếc mắt đối diện trực tiếp một lần thôi nhưng cũng đủ để gã ý thức được đó là một con ác quỷ. Ban đầu gã rời đi còn lo lắng người đàn ông đột nhiên xuất hiện đó sẽ mang đến biến số thay đổi đại sự mà gã rắp tâm dựng ra nên mới tránh ở cửa nghe lén, nhưng ngoài dự đoán phát hiện Bùi Hồi thích đàn ông. Gã muốn chụp trộm một bức ảnh thì phát hiện đó là một con ác quỷ, Bùi Hồi bị ác quỷ mê hoặc tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Gã đã từng gặp qua vài kẻ bị ác quỷ mê hoặc, kết cục cực kỳ thê thảm, tất cả đều không được chết tử tế.

Video quả cam đã mở phát sóng trực tiếp, buổi tối đúng 8:00.

Bùi Hồi vào phòng phát sóng trực tiếp quan sát cái gọi là muốn vạch trần chân tướng, người đầu tiên lên sân khấu chính là phóng viên nổi danh của video quả cam, Hồ Tử. Hồ Tử đầu tiên là đơn giản khái quát tình hình một chút liền nhanh chóng vào thẳng vấn đề: “Không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, bây giờ đứng trước mặt tôi chính là ba, mẹ và hai người con vị thành niên của Đổng Hưng. Thân thể của ba Đổng Hưng vốn không tốt, khi nghe tin dữ thì bị liệt nửa người, ngay cả như vậy ông vẫn kiên trì đến hiện trường phát sóng trực tiếp, chỉ vì muốn đòi lại một câu công đạo cuối cùng cho con trai và nói lời cảm ơn với những bạn mạng đã trợ giúp một nhà bọn họ.”

“Bây giờ chúng tôi xin mời mẹ Đổng Hưng ra gặp mặt mọi người nào.” Hồ Tử tiếp đón mẹ Đổng Hưng lại đây, người đó đã xuất hiện trước màn ảnh rất nhanh.

Không biết có phải đã sớm chuẩn bị từ trước không, khuôn mặt của mẹ Đổng Hưng già nua rất nhiều, mái tóc trắng xoá, hốc mắt đỏ rần, cho dù xử lý chỉnh chu cũng không thể che giấu được sự mỏi mệt. Bùi Hồi cười nhạo, bộ dáng này của bà ta so với sự kiêu ngạo ương ngạnh được chứng kiến lúc ban ngày quả thật như hai người khác biệt.

Lão chủ chứa dùng tiếng phổ thông đậm giọng quê cha đất tổ co quắp nói lời cảm ơn với các bạn mạng, cảm ơn bọn họ đã thay mặt nói đỡ cho con trai bà. Bà nói: “Con trai tôi đâm phải người ta là không đúng, chúng tôi cũng hiểu đạo lý này, chúng tôi dù có đập nồi bán sắt cũng sẽ bồi thường cho hắn. Nhưng không ngờ rằng ông chủ Bùi hắn không chịu, sống chết nói con trai tôi mưu sát hắn, muốn giao con trai tôi cho cảnh sát, còn nói nhất định phải bắt nó ngồi tù, cho nó ăn đạn. Con trai tôi không phải là người nhát gan sợ phiền phức, nó chỉ sợ sẽ liên lụy đến hai lão già gần đất xa trời bọn tôi, sợ liên lụy đến hai đứa nhỏ thôi, nhất thời nghĩ quẩn trong lòng liền ——”

Bà hu hu khóc thút thít, đưa tới vô số sự đồng tình. Hồ Tử đã đỏ hốc mắt, nấc lên một tiếng lộ ra biểu tình phẫn nộ: “Đối với chuyện này, tôi muốn hỏi vị Bùi Hồi đó một chút, Bùi tiên sinh, ông chủ Bùi, ngài nghĩ mình là hoàng tử sắp thừa kế ngôi vị hoàng đế hay sao mà lại coi sự cố ngoài ý muốn bình thường này là hành động cố tình mưu sát như vậy chứ! Nói thật, đây vốn chỉ là sự cố giao thông bình thường, dưới tình huống không có thương vong gì thì cùng lắm là bồi thường chút tiền thôi. Nhưng lại nói ‘bắt hắn ngồi tù, cho hắn ăn đạn’, còn dám bức tử người ta như vậy, tôi cảm thấy chuyện này chưa dừng ở mấy thủ đoạn ác liệt mà dì Đổng miêu tả thôi đâu, khẳng định còn có những chuyện quá phận khác chưa được nhắc đến nữa cơ.”

Đồng thời, Đổng Vượng Phát tê liệt nửa người cũng xuất hiện trong màn ảnh, dáng vẻ đáng thương câu lên sự đồng tình của bạn mạng, và sự bất mãn với Bùi Hồi lần thứ hai.

Tác giả có lời muốn nói: Có bạn đọc cảm thấy nghi hoặc vì sao người Đổng gia hại nhiều người như vậy mà chẳng bị nghiệp quật, giải thích một chút, thứ nhất, mẹ của Đổng Hưng chỉ bức tử (Làm người khác phải tự sát do đã có hành vi có lỗi đối với họ), người đó tự sát nên không phạm pháp. Thứ hai, Đổng Vượng Phát thiêu chết người nhưng không chứng cứ. Hơn nữa ở nơi lạc hậu bị phong bế này, những kẻ xấu đều có cơ to cho nên sống rất tốt. (Nhưng không phải sống yên ổn cả đời đâu, chỉ là nhất thời thôi)

Nếu đọc nhiều báo, các bạn sẽ phát hiện kỳ thực sinh hoạt ngoài hiện thực còn xuất sắc hơn trong tiểu thuyết nhiều. Đặc biệt là những điều khó có có thể lý giải hay không dám tin tưởng trong tiểu thuyết, đều lấy ví dụ từ trong hiện thực đời sống.

Hiện thực mới là thứ ma huyễn nhất!

Hết chương 10

[Lăng: Ahahahahahaha, đám tiện nhân này chờ bị vả mặt đi, tức quá mà.]

[Tier: Hãy chờ đó bọn dân đen đầu đường xó chợ khốn nạn, anh ác quỷ mà ra tay xác định chỉ còn lại vài cái xác vô danh tiểu tốt mà thôi =)))]