Canh Cua Viên 1 [Khải Nguyên]

Chương 6: [ABO] Xuyên Thành Omega [1]

(ABO văn là thể loại văn xuất phát từ Âu Mỹ, có thể hiểu đại khái Alpha là công, Omega là thụ, Beta hỗ công, Alpha và Omega sẽ thu hút lẫn nhau, tỷ lệ mang thai sinh con của Omega cao hơn so với Beta, còn đâu ai muốn tìm hiểu thêm thì cứ nhờ anh Google nha =)))

1.

Rõ ràng là một nam nhân chính thống ở Trái Đất, sau khi xuyên qua cư nhiên lại biến thành Omega. Bạn hỏi Omega là gì? Roy cũng không biết, cậu đại khái hiểu thế giới này là tinh cầu ABO, cách Trái Đất hai vạn năm ánh sáng, đời sống vật chất tiêu biểu là cơ giáp (robot), ai có cơ giáp càng mạnh thì càng giàu. Đời sống tinh thần là chiến đấu cùng các hành tinh khác, cướp đoạt Omega. Lại quay trở về vấn đề Omega là gì.

Omega trong không gian các tinh cầu này được coi là động vật quý hiếm, khụ, nói phổ thông một chút chính là nhóm người chiếm số lượng ít nhất trong dân số. Con người nơi này chia làm ba loại, nếu Alpha là cường giả hùng mạnh ưu tú về mọi phương diện thì Omega chính là đối lập của Alpha, còn Beta luôn đứng ở vị trí trung gian, đông thứ hai, về sinh lý lẫn tâm lý đều bình đạm hơn so với hai trường phái còn lại. Dùng thuật ngữ đam mỹ mà nói, Alpha là tổng công, Omega là tổng thụ, và Beta công được thụ được.

Nhưng Roy là thẳng nam.

Trước khi xuyên qua, tuy rằng không có quen bạn gái cũng không có tìm qua phụ nữ, nhưng cậu có thể khẳng định mình tuyệt đối thẳng, chưa từng có ý niệm gì kỳ lạ với nam sinh cùng lớp. Mặc dù ở tinh cầu ABO cũng có Omega nữ, nhưng hai Omega đến cùng nhau không thể sinh con a! Cậu càng không thể tìm một Alpha hay Beta nữ, bởi vì tất cả họ đều là nữ hán tử, rất khó tưởng tượng sau khi kết hôn tình hình sinh hoạt sẽ diễn ra như thế nào.

Chính vì thế, trai thẳng Roy Wang vô cùng phiền muộn, vừa mới bắt đầu cuộc sống mới lại phát hiện chính mình chỉ có thể nằm dưới người khác, là đàn ông ai cũng không thể bình tĩnh!

"Roy?" Một cái đầu ghé cửa ló vào, nam tử xinh đẹp như tranh vẽ khẽ mỉm cười: "Qua xuống phòng khách một chút nha?"

Được rồi, chủ nhân thân thể này trùng tên với cậu, có hai ông ba dung mạo tuyệt thế, lại yêu thương cậu vô cùng, cũng coi như an ủi. Roy đời trước là trẻ mồ côi, mặt mũi cha mẹ đến thế nào cũng không biết, người khiếm khuyết tình thân gia đình như cậu đối với thỉnh cầu nho nhỏ của "daddy" không có sức chống cự, bèn gật đầu, đứng dậy đi qua.

Daddy nắm tay cậu đi tới mé cầu thang liền dừng lại, chỉ chỉ người đang ngồi đối diện papa: "Con biết người nọ là ai không?"

"Một Alpha."

"...Ý ta là thân phận của hắn."

"Học viên trường quân sự Sword."

"..." Những điều này ta có thể thấy hết a, cậu Alpha đó mặc đồng phục Sword mà...

Daddy nháy nháy mắt nhìn Roy, cuối cùng bó tay với đứa con trai thần kinh thô của mình, kéo nó qua thì thầm: "Con thấy cậu ta thế nào?"

"Có tố chất một Alpha."

"..." Nói thừa, chẳng lẽ đứa nhóc đó yếu ớt như Omega? Daddy vẫn không từ bỏ, tiếp tục hỏi dò: "Ưu tú thì sao? Con có cảm tình với nó không?"

Khóe miệng Roy co quắp, cậu đương nhiên hiểu daddy muốn làm gì, nhưng cậu đã xác định cả đời này thủ thân như ngọc, khụ khụ, là sống cô độc đến hết đời, không để cho daddy đạt được mục đích. Roy nhìn Alpha kia chằm chằm một lát, lắc đầu: "Con vẫn còn nhỏ mà daddy."

"Con đã sắp mười tám tuổi!" Kỳ phát tình đầu tiên của Omega sẽ diễn ra từ khoảng mười tám đến hai mươi mốt tuổi, nếu không tìm được Alpha phù hợp để kết hôn, Omega sẽ bị khó chịu giày vò đến chết!

ABO tinh cầu có Cục hôn phối Omega, đến giờ này mà không tự mình chọn Alpha thì Cục hôn phối sẽ sàng lọc các Alpha xuất sắc ép Roy cưới người đó!

"Vì tình yêu chân chính, Roy, con trưởng thành được không?" Mắt daddy ngân ngấn nước, hít hít mũi: "Daddy không muốn gả con cho người con không yêu..."

Mí mắt Roy giật giật, mẹ nó, cảm giác con gái trong nhà sắp bị bán ra ngoài này là cái quỷ gì!

"Daddy." Roy thở dài, xuống nước xoa dịu đối phương: "Con sẽ ra ngoài tìm Alpha của mình."

"Không!!" Daddy nhất quyết phản đối, y mới không để tiểu Omega nhà mình lang bạt tứ phương vạn dặm tìm chồng! Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm, đám Alpha còn nguy hiểm hơn, lỡ như để bọn nó thấy con trai của mình vừa trắng vừa thơm như vậy, chẳng phải là đem mồi dâng miệng sói a?

Roy thở hắt, vô lực nhìn daddy. Cậu biết có van nài nỉ non kiểu gì daddy cũng sẽ không đồng ý. Chuyện này coi như kết thúc tại đây, lại thoát thêm một kiếp.

Cuối tuần lớp cậu tổ chức đi dã ngoại ngoài thành phố, trong lớp cả nam cả nữ chỉ toàn Omega, phải thuê thêm các vệ sĩ Beta. Đoàn người rồng rắn kéo lên núi, thể lực Omega rất kém, ban đầu còn cười nói vui vẻ, về sau an tĩnh lại, chỉ còn tiếng thở phì phì gắng gượng. Roy nhìn nhìn đám người phía trước mặt đỏ mày nhăn mồ hôi chảy thành dòng, lắc lắc đầu.

Cậu của kiếp trước cá tính có chút lạnh lùng, so với bạn cùng lứa trưởng thành hơn vài phần, luôn luôn duy trì tính độc lập, giữ một khoảng cách với mọi người. Cậu không biết được chủ nhân chân chính của thân thể này trước kia có giao tiếp cùng ai nên không thể tùy tiện bắt chuyện, nếu không sớm muộn cũng có người phát hiện sự khác biệt.

"Ôi, mệt quá đi mất..."

"Đã sớm nói với cậu rồi, đi chơi núi chẳng có gì vui..."

"Ai mà biết chứ...Này, kia có phải là Roy nhà Rebertine Andrelance không? Chả phải cậu ta nhút nhát lắm sao? Cũng đăng ký đi chơi ha?"

Hai nữ Omega tò mò hiếu kỳ quan sát người phía sau, nhỏ giọng xì xào: "Thật không ngờ cậu ta còn có mặt mũi ra ngoài a, đồ Omega khiếm khuyết!"

"Nghe nói Cục hôn phối Omega đã chọn cho cậu ta một Alpha rồi đấy!"

"Người nọ nhất định không xuất sắc..!"

"Đừng đùa, anh ta là con trai út của gia tộc Fray, cậu cũng biết gia tộc Fray đều là những Alpha ưu tú bậc nhất a..."

Hai cô gái này tự cho là mình nói nhỏ đủ nghe, Roy buồn cười quay đầu đi chỗ khác. Trời sinh khiếm khuyết cho con người nhưng bù đắp lại năng lực khác, ví dụ như, tai cậu thính hơn người bình thường...Roy bĩu môi, khiếm khuyết cái gì chứ, chẳng phải chỉ là khí tức Omega nhạt hơn người khác thôi ư!

Mọi người dừng chân tại địa điểm tập hợp thì trời cũng sụp tối, đoàn người bắt đầu nhóm lửa nấu ăn, không khí nhất thời sôi động hẳn lên. Các Omega từ nhỏ đều đã được dạy nữ công gia chánh, hiện giờ bắt đầu trổ tài nấu nướng. Roy im lặng ngồi một bên rửa tay, bữa tối đã được daddy chuẩn bị trong balo...Balo đâu?

Roy đứng dậy tìm kiếm xung quanh, sực nhớ lại có một khoảng thời gian cậu dựng lều giúp các vệ sĩ, đem balo đặt lên tảng đá gần đó, bây giờ ngẫm lại balo không còn, có phải ai đã động tay động chân không?

"Xin hỏi..." Roy bất đắc dĩ đành tìm trưởng nhóm dã ngoại, mô tả lại một lần sơ lược về hình dáng chiếc balo, mấy cô gái bên cạnh trưởng nhóm đưa mắt nhìn nhau, một người bước ra: "Có phải là túi hai quai màu lục có treo một chiếc huy hiệu hình người đầu to không?"

Roy vội hỏi: "Bạn nhìn thấy ở đâu?"

Cô bé mím môi do dự một chút: "Tôi...tôi thấy nó bị mắc trên một cành cây phía sườn núi..."

"Bạn nói với cậu ấy làm gì!" Người bên cạnh khẽ quát: "Bạn ấy cũng không thể tự mình đi tìm đồ a!"

"Đúng vậy, ban đêm rất nguy hiểm! Bạn Roy, bạn có thể nhờ các vệ sĩ mà!"

"Không được, vệ sĩ lưu lại để bảo vệ chúng ta!...Bạn Roy? Bạn đi đâu vậy?!"

Sườn núi bậc cao bậc thấp mọc đầy cỏ lá rêu phong, Roy vất vả lắm mới giữ thăng bằng với tốc độ nhanh lao xuống sườn núi, giữa đường có ngừng lại thở mấy nhịp, sau đó mới chậm rãi quan sát các cành cây. Trong tầm mắt xuất hiện chiếc balo màu xanh quen thuộc, cậu vui mừng bước tới, không chú ý phía dưới chỉ có thảm mục chứ không phải đất bằng. Khi Roy ý thức được mình bước hụt chân liền tóm lấy vật gần đó, chân trái đập vào đá, chân phải sượt mất một đường dài, ống quần bị gai móc rách, vướng víu lung tung. Roy hoảng sợ định thần lại, chính mình bị treo trên không trung một cách kỳ quái, chỉ cần dùng lực một chút...

"A..."

Sâu sắc cảm nhận chính mình đang rơi từ sườn núi xuống, cậu dứt khoát tóm lấy balo, cơ thể va đập lăn lông lốc xuống dưới. Roy chỉ kịp dùng balo bảo vệ đầu chính mình, tay chân thân người tiếp xúc thân mật với đất đá, cậu cắn môi chịu đựng đau đớn, cuối cùng không biết đầu đụng vào đâu, hôn mê bất tỉnh.

Karry xách súng vạch lá tìm nguyên nhân tiếng động, phát hiện có người nằm trong bụi gai. Khí tức Omega nhàn nhạt xộc vào mũi hắn, động tác vô thức trở nên nhẹ nhàng hơn. Thật cẩn thận cắt hết gai xung quanh, hắn đem người bế lên, cúi đầu lẩm bẩm: "Một Omega sao lại xuất hiện ở đây..."

...

"Một Omega sao có thể xuất hiện ở đây!!!!!"

Tiếp theo tiếng hét long trời lở đất của ban chỉ huy trưởng là tiếng bàn tán ồn ào nghi hoặc. Tất cả ánh mắt đều hướng về căn phòng được mười Alpha canh phòng cẩn mật, đỏ mắt ghen tỵ:

Một Alpha tráng niên lầm bầm: "Mẹ nó, lão tử lớn như thế này vẫn chưa được nhìn thấy Omega!"

Thiếu niên trạc tuổi nam sinh cao trung ngây thơ nói: "Nghe nói rất xinh đẹp, rất dịu dàng, còn rất mềm mại!"

"Làm sao chú mày biết?"

"Trong sách ghi a, trong sách bỏ Omega thường rất yếu ớt, so với Alpha vừa trâu bò vừa hung mãnh như chúng ta nhỏ nhắn hơn nhiều, hơn nữa khí tức Omega rất ngọt, lúc động tình..."

"Khụ khụ khụ..."

"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ..."

Một tràng ho liên hoàn kéo dài, đám Alpha thô lỗ cộc cằn nhìn nhau, đỏ hết cả mặt. Bọn họ là quân binh ngân hà, từ bé đến lớn sống trong quân doanh, có người đến giờ vẫn không biết Omega trông như thế nào, cũng có người khinh thường Omega nhỏ yếu. Dù sao bọn họ đã định cả đời sống trong chiến tranh, cũng sẽ không được Cục hôn phối chỉ định Omega cho mình.

Trong phòng ban chỉ huy trưởng, bàn ghế bừa bộn đã được dọn dẹp sạch sẽ, sàn nhà lau bóng loáng, chăn đệm bình thường chỉ có tiếp đón nhân vật quan trọng mới đem ra thì giờ đây dùng để lót dưới thân người nằm trên giường. Tiểu Omega thanh tú xinh xắn động lòng người yên ổn nhắm mắt, hô hấp đều đều phả ra hơi thở mong manh khiến chân mày Karry nhăn lại.

"Uầy, tôi nói, anh làm sao lại nhặt được người này a?" Thanh niên mang vẻ mặt tò mò sán lại gần Karry, cậu ta là phó chỉ huy, cũng chính là chủ nhân của tiếng hét quỷ khóc thần sầu ban nãy, lúc này đang hiếu kỳ đánh giá Roy, còn rất nham hiểm cười hắc hắc hai tiếng: "Không phải là báu vật trên trời rơi xuống đó chứ?"

Karry lãnh đạm liếc cậu ta một cái, đường nhìn lại chuyển về phía Roy. Hôm đó đem cậu về, trên người đầy thương tích, may nhờ trong quân doanh còn có một bác sĩ Beta băng bó giúp, nếu không một đám Alpha quanh năm chỉ biết đánh đấm sẽ luống cuống không dám làm gì.

Vết thương bị nhiễm trùng khiếm tiểu Omega phát sốt liên tục, mãi đến sáng hôm nay mới có dấu hiệu thuyên giảm. Nhìn nhìn Roy, mày mỏng nhíu lại, gò má ửng hồng, miệng nhỏ vì khó chịu mà rêи ɾỉ đáng thương...Karry xoa xoa hai bên thái dương, kéo theo phó chỉ huy bỏ ra ngoài.

"Ê, anh đại!!"

"Anh đại anh đại!!!!"

"Gọi JC tới."

Quăng lại một câu, Karry chui vào trường thao luyện tìm một bao cát điên cuồng đánh.