Cậu Là Bảo Bối Tâm Can Của Tôi

Chương 29: Đáng ghét

" Có thể thuê nhà ở đây đúng là may mắn "_ Minh Nhiên nhìn rất là ưng ý với căn nhà này . Chạy lung ta lung tung , xem hết chỗ này đến chỗ khác .

" Cậu muốn thuê căn này sao ? "_ Thiên Hàn đứng dựa vào từng nhìn Minh Nhiên đang chạy tung tăng quậy phá .

" Đúng vậy "_ Minh Nhiên đứng lại bên cạnh cửa sổ , nhìn ra ngoài .

" Chỗ này thật không tốt đâu đối với cậu đâu bảo bối . Ánh nắng vào ban ngày thì rất mạnh . Cậu lại rất sợ nóng vậy tại sao phải ép bản thân như vậy ? "

" Mặc kệ đi , có thể treo thêm rèm cửa để tránh ánh nắng mà ? "

" Hay đến cậu đến nhà tôi ở đi ? Ở đó sẽ dễ dàng hơn "

" Không được , tôi thà ở một nơi nắng nóng còn hơn ở với một người hay lợi dụng người khác như cậu "

" Hảo hảo , bảo bối đừng giận mà ha "_ Thiên Hàn đi lại vuốt giận cho Minh Nhiên , thuận tay bóp mông cậu một cái .

" Này , đừng có mà lợi dụng "_ Minh Nhiên cầm lấy tay Thiên Hàn .

" À mà cậu cũng đừng gọi tôi là bảo bối nữa . Nghe kì cục lắm "

" Sao lại kì cục ? Tôi lại thấy gọi cậu bằng cách đó rất là dễ thương . Cậu không thích cách gọi đó hả ? Vậy đổi thành tiểu khả ái ha "

" Gọi Minh Nhiên , gọi tôi là Minh Nhiên "

" Bảo bối đừng mà "_ Thiên Hàn dụi dụi vào vai cậu nũng nịnh .

" Không được... "_ Cậu không dễ bị Thiên Hàn làm mềm lòng vậy đây nha .

" Bảo bối "_ Vẫn tiếp tục với ý định làm cho Minh Nhiên xiêu lòng .

" Không được "_ Nhất định cậu phải cứng rắn lên .

" Đừng mà "

Ánh mắt mong chờ của Thiên Hàn làm cho trong lòng Minh Nhiên sáng lên một tia tội lỗi .

" Thôi được rồi , cậu gọi như thế nào thì tuỳ cậu "_ Minh Nhiên vùng vằng muốn thoát khỏi vòng tay của Thiên Hàn .

" Bảo bối , ngày mai tôi đến đón em đi xem trường "

" Không cần đâu , cũng chẳng phải còn lâu lắm mới nhập học sao ? "

" Vậy được rồi , tuỳ ý bảo bối "_ Thiên Hàn đứng phía sau ôm lấy eo Minh Nhiên .

" Ai da , xem ra ta đến không đúng lúc rồi "_ Bà cô bước vào , nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền lấy tay che che lấp lấp .

" Không phải vậy đâu ạ "_ Minh Nhiên dậm một cái mạnh vào chân Thiên Hàn , đi tới muốn nói lời giải thích tình hình với bà cô đó .

" Ai da , thật sự không sao đâu . Ta không trách tuổi trẻ của tụi con mạnh bạo đến vậy . Nhưng phải chú ý sức khoẻ một chút , không được để bản thân mệt mỏi nha "

" Tụi cháu biết rồi "_ Thiên Hàn lấy tay che miệng cười . Còn đối với Minh Nhiên giọng cười đó như một lời châm chọc .

" Sao rồi ? Cháu thấy nói có hợp với ý cháu không ? Hay chúng ta đi xem thử những căn tiếp theo xem thế nào "

" Không cần đâu ạ , căn này được rồi bác "

" Cháu thấy hợp là được rồi "

" Vậy tuần sau cháu chuyển tới có được không bác ? "

" Được chứ , lúc nào chuyển đến cũng được "

" Vậy cháu gửi tiền nhà và tiền cọc qua cho bác trước . Tuần sau cháu sẽ chuyển đến . Cháu về trước ạ "_ Minh Nhiên cúi đầu cùng Thiên Hàn đi khỏi .

" Này , cậu có muốn đi ăn không ? "_ Thiên Hàn nhìn đồng hồ đã là giữa trưa rồi , liền ngỏ ý muốn cùng bảo bối của mình ăn một bữa cơm .

" Cũng được "

" Vậy đi nhanh thôi , tôi đói rồi "_ Thiên Hàn lôi kéo Minh Nhiên lên xe .

" Từ từ thôi , cậu chết đói rồi à ? "

" Đúng vậy , tôi đang rất đói "_ Thiên Hàn tiến lại gần Minh Nhiên . Đè cậu sát cậu vào ghế xe , ghé bên lỗ tai cậu thì thầm vào .

" Cậu..cậu làm gì ? "_ Minh Nhiên nói giọng vừa ngượng ngùng vừa hoảng sợ .

" Thắt dây an toàn , tôi không muốn giấy phạt đến tay đâu "_ Thiên Hàn lấy dây an toàn đút vào chỗ khớp gài , nhếch mép trêu chọc con người đang đỏ mặt kia .

" Đồ đáng ghét , đồ vô sỉ , đại sắc lang , đồ biến thái "_ Minh Nhiên cắm mặt xuống , nói nhỏ . Vạt áo bị tay cậu vò nát .

" Bảo bối , tôi sẽ không ngại làm những việc mà cậu đang lẩm bẩm đâu "_ Thiên Hàn đang lai xe thì quay qua nhìn Minh Nhiên .

" Cậu tập trung mà lái xe đi "_ Minh Nhiên phùng má nhìn Thiên Hàn .

Cái người này đúng là không thể nói xấu sau lưng được mà !!!

_____//_____

Chap sau sẽ bù thêm...😞💔

_____//_____

Vote nhaa ❤️!