Chạm Nhẹ Vào Môi Em

Chương 25: Truy lùng thân thế

Đây là lần đầu tiên trong đời Thu Thủy bị người khác làm cho tổn thương, phải khóc thảm hại như thế này. Cô khóc nhiều đến nỗi, mắt đỏ au sưng húp lên, mực Mascara cùng với phấn trang điểm đắt tiền cũng vì vậy mà trôi đi lem luốt cả khuôn mặt. Nhiều nhân viên thấy bộ dạng kinh khũng của cô mà không khỏi hoảng hốt. Họ chạy tới an ủi hỏi thăm rất lịch sự, ai ngờ bị cô cáu gắt xua đuổi:

“ Cút, tôi không cần, cút hết cho tôi.”. Thu thủy quát rất to rồi đi thẳng vào trong thang máy trước những ánh mắt đang dòm ngó về phía mình. Mặc dù cô là du khách đến đây để du lịch nhưng mà cô tự cho mình là người có tiền, là khách vip nên thường xuyên coi thường những người phục vụ. Thái độ gay gắt của Thu Thủy khiến cho hai cô gái lễ tân có cái nhìn không thiện cảm, họ đi vào một góc thì thầm to nhỏ với nhau:

“ Là người Việt Nam đấy!”

“ Ngày trước tôi gặp rất nhiều người Việt Nam đến đây, họ rất thân thiện và dễ thương, còn cô ta. fuc.. oh Shit!”. Cô Anse tức giận chữi thề.

“ Thôi nào, tôi nghĩ chắc cô ta đang khủng hoảng lắm, nên mới hung hăng như vậy.”

“ Yeah, Thôi bỏ đi”

“ Me too!”

Thu Thủy vừa bước vào phòng mình, cô đưa hai tay ôm đầu ré lên một hơi dài cho thỏa cơn bực tức trong người. Sau đó cô đi thẳng đến tủ lạnh lấy chai rượu vang đưa lên miệng nuốt ừng ực gần hết nửa chai.

Cầm chai rượu trên tay cô đi như kẻ chán đời, cả người lắc lư muốn buông thả mọi thứ trên trần gian này. Cô đi vào phòng tắm thì đứng khựng lại trước cái gương rất lâu, cô nhìn thấy hình dáng của mình trong gương có vẻ tiều tụy già đi rất nhiều. Từ một tiểu thư xinh đẹp luôn được mọi người ngưỡng mộ săn đón, bỗng chốc chỉ trong một ngày đã biến thành cái xác tàn tạ thảm hại vô cùng. Nó khiến Thu Thủy cười như điên dại:

“ Haha, thật mắc cười, không ngờ mình cũng có ngày này.”. Thu Thủy oán hận hét khàn cỗ họng:

“ Tiểu Đào… Tao sẽ nhớ mãi cái tên này.”

“ Mày được lắm, mày giỏi lắm..”. Nói xong cô ngửa mặt uống tiếp, những giọt nước mắt chảy xuống không ngừng, sau đó cô trợn mắt hét với cái bóng trong gương:

“ Mày là ai?, tại sao lại quen anh ấy trước tao, anh ấy là của tao, chỉ riêng mình tao thôi!”

Thu thủy tức giận chỉ tay gào rống:

“ Tao không cho phép mày đụng vào người yêu tao.”

“ Mày đã hiểu chưa?”. Cô nắm chai rượu ném thật mạnh vào cái gương.

“ Xoảng.”

Chiếc gương cao lớn nằm sát trên tường đồng loạt tung tóe, hình ảnh trên chiếc gương biến mất chỉ còn lại những âm thanh vỡ nát rơi tí tách. Thu Thủy dường như bị âm thanh này làm cho trấn tĩnh trở lại, ánh mắt của cô đờ đẫn, liên tưởng ra một điều gì đó quan trọng. Cô bật dậy, chạy thật nhanh ra phòng khách tìm cái ví, rồi vội vàng lấy điện thoại ra gọi:

“ Alo, Hân hả! Tao nè, Thu Thủy nè.”

“ Tao lạy mày, hèn gì tao thấy số dài ngoằn ngoằn. Mày đi du lịch gọi ta có chuyện gì vậy con điên.”

“ Hân ơi, hu..hu.”. Nghe tiếng khóc của Thu Thủy khiến Mỹ Hân cảm thấy có chút dao động bối rối:

“ Có chuyện gì xảy ra với mày, nói nhanh chị đây giải quyết hết.”

“ Có.. có.”. Thu thủy nghe cô bạn thân nói vậy cảm thấy ấm áp nghẹn ngào, sau đó uất ức tường thuật:

“ Anh Việt có người yêu rồi, tao không còn cơ hội nửa rồi Hân ơi! ”

Cô kể lại cho Mỹ Hân nghe mình đã dày công lên lịch trình đi theo Phan Việt như thế nào, đang hào hứng vui vẻ chuẩn bị cùng với anh đi tận hưởng không khí bóng đá thì một người phụ nữ tên Tiểu Đào lại tự dưng xuất hiện, đã thế còn xưng là người yêu của Phan Việt.

“ Con nhỏ đó nó còn hôn anh Việt của tao, trước mặt tao nửa..huhu...”

“ Ồ! Thì ra là vậy.” Cuối cùng cô đã hiểu được vì sao Thu Thủy lại khóc ghê gớm đến như thế, Mỹ Hân cảm thấy buồn cười thay vì tức giận giùm cho người bạn của mình. Bản thân cô còn lo chưa xong huống hồ gì là đi giúp người khác. Văn Trường chuẩn bị quay về cũng là lúc cô thực hiện kế hoạch tiếp theo, đâu có thời gian rãnh mà đi lo chuyện bao đồng, cô giả vờ thở dài khuyên nhủ:

“ Thôi đừng buồn nửa, anh ta có người yêu rồi thì mày đi kiếm thằng khác, thiếu đàn ông hay sao mà phải khỗ như vậy.”

“ Không, tao sẽ không từ bỏ anh ấy đâu.”. Thu Thủy nhấn giọng nói dứt khoát.

Hiểu độ điên của con bạn này, nên Mỹ hân nhíu mày hỏi thẳng:

“ Chứ bây giờ mày muốn gì?”

“ Tao muốn điều tra con người yêu của anh Việt.”

“ Ừm, còn gì nửa không?”

“ Còn, tao rất muốn biết con nhỏ kia vì sao quen được anh Việt. Nếu như con nhỏ kia là người quấn lấy anh Việt thì tao sẽ đánh chết nó. Mày chỉ cần điều tra tất cả về nó cho tao thôi, còn lại tự tao sẽ lo liệu.”. Thu thủy nghiến răng nói gian ác.

“ Ok, đơn giản?”. Mỹ Hân đáp tỉnh bơ sau đó cúp máy.

Biết rõ năng lực của Mỹ Hân nên Thu Thủy mỉm cười phấn khích, cô sắp được biết về Tiểu Đào, người phụ nữ đã gây khỗ sở cho cô hôm nay. Một khi cô mà biết được Tiểu Đào giở trò với mình, cô sẽ hành hạ Tiểu Đào sống không bằng chết. Lời nói sau cùng, Thu Thủy lẩm bẩm trong miệng:

“ Tiểu Đào, mày đợi đấy, mày sống không yên ổn với tao đâu.”