Chưa Bao Giờ

Chương 12

Mask lập tực dìu anh lên phòng khi vừa về tới Dinh thự.

Mask: "Tiểu Lục, mau gọi bác sĩ"

Thấy Mask lớn tiếng, cộng với thấy tình hình của Trình Phong, Tiểu Lục phát hoảng.

Tiểu Lục: "Cậu Phong...ngài sao vậy?"

Mask bực bội lên tiếng

Mask: "MAU GỌI BÁC SĨ. NGÀI ẤY ĂN PHẢI ĐẬU PHỘNG"

Tiểu Lục như chết trân trong mấy giây, sau đó luống cuống chạy đi gọi bác sĩ. Không khí Trình gia bây giờ bộn bề căng thẳng.

Mask đặt anh nằm ngay ngắn trên giường, gương mặt Trình Phong lúc này đã trắng bệt, hơi thở vô cùng yếu ớt.

Anh đang sốt rất cao, toàn thân dường như ngã quỵ

Bác sĩ lập tức có mặt, tiêm thuốc kháng sinh, và bắt đầu gắn những thiết bị hỗ trợ chức năng hô hấp giúp anh.

Mask và Tiểu Lục cũng vì thế mà bị đẩy ra ngoài. Cả hai tâm trạng đều rối bời

Mask đứng dựa vào tường, gương mặt sa sầm, đằng đằng sát khí. Trong khi đó, Tiểu Lục cứ như con lật đật, đi qua đi lại, lòng như lửa đốt.

Tiểu Lục: "Tại sao ngài ấy lại ăn trúng đậu phộng???Có ai cố tình hãm hại ngài ấy....hay là..."

Mask: "Không phải"

Tiểu Lục đưa gương mặt ngu ngốc nhìn Mask

Mask: "Cậu Phong...đã cố tình ăn nó"

Tiểu Lục trố mắt

Tiểu Lục: "Tại sao????"

Mask: "Vì một người con gái..."

"Con gái????"

"Ừm...một người con gái trong quá khứ"

.........

................Quá khứ của Trình Phong..............

Nói đến quá khứ của Trình Phong, thì phải bắt đầu từ vụ thảm sát của Trình gia, gia tộc có truyền thống chế tác vũ khí lớn nhất Đông Nam Á.

Ba của Trình Phong-Trình Thiết Lập là ông trùm buôn bán và chế tác vũ khí. Ông chuyên cung cấp và thiết kế những mẫu súng tuyệt hảo cho những ông trùm cấp cao và các nhà tài phiệt quyền lực.

Mặc dù vậy, Trình lão gia là người có tấm lòng nhân hậu, luôn muốn giúp đỡ người nghèo. Trình phu nhân lại là người phụ nữ xinh đẹp và tài giỏi.

Trình Phong ra đời trong tình yêu thương vô bờ bến của Trình lão gia và phu nhân. Họ luôn muốn dành những điều tốt đẹp nhất đến cho Trình Phong. Cuộc sống gia đình của Trình Phong vốn dĩ chỉ tràn ngập hạnh phúc và yêu thương cho đến khi bi kịch xảy ra.

Năm đó Trình Phong chín tuổi, Trình lão gia nhận được một đơn hàng lớn, thiết kế một khẩu súng độc nhất vô nhị, quyền lực hoàn hảo cho Lão đại của Liên Minh.

Cầm đơn hàng trong tay, Trình lão gia cảm thấy trong tâm thật sự chưa bao giờ yên. Liên Minh là tổ chức nguy hiểm như thế nào, rõ ràng ai cũng biết. Nếu ông đồng ý giúp Liên Minh, điều đó đồng nghĩa với việc ông đã giao ước với quỷ dữ, quan hệ với quỷ chưa bao giờ là việc làm an toàn. Nhưng mà ông không có sự lựa chọn nào khác. Ai lại có lá gan từ chối hợp tác với Liên Minh.

Trình Phong: "Ba...khẩu súng đẹp quá"

Trình Phong chạy lại bên ba, nâng niu khẩu súng mà ông vừa chế tác xong. Khẩu súng màu đen tuyền khắc hình rồng, xung quanh được nạm kim cương đen rất quyền lực. Viên kim cương đen to nhất, được đặt ngay khuôn mắt rồng, tỉ mỉ và hoàn hảo đến nổi, như ai đó đã thổi hồn vào đó. Chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người đối diện khiếp sợ vì mùi sát khí lạnh người của nó.

Trình lão gia: "Tiểu Phong...đây không phải đồ chơi"

Cậu nhóc xị mặt, lủi thủi ngồi một góc, chăm chú nhìn ông nạm kim cương lên khẩu súng. Trình Phong vốn dĩ thông minh từ nhỏ, dù chỉ mới chín tuổi, nhưng cậu nhóc đã khác hẳn với những đứa trẻ đồng trang lứa.

Trình lão gia: "Tiểu Phong...sau khi hoàn thành đơn hàng này...gia đình mình sẽ cùng nhau đi du lịch"

Trình Phong: "Hay quá"

Cậu nhóc phấn khích

Ông ôm đứa con trai nhỏ bé của mình vào lòng. Lần đầu tiên ông cảm thấy, tiền không còn quan trọng nữa, chỉ cần gia đình ông luôn được bình an, ông nguyện đánh đổi tất cả.

Những ngày qua lui tới Liên Minh, ông ít nhiều biết được một số bí mật chết người liên quan đến các phi vụ bạc tỉ của Liên Minh.

Người của Lão Nhị chắc chắn không muốn miếng mồi ngon được chia sẻ với quá nhiều người. Họ chắc chắn sẽ không để cho ông được yên. Nhưng còn Lão đại, ngài ta đang nghĩ gì ông không đoán được, duy chỉ có một điều ông thừa hiểu, Lão đại là một người rất tàn nhẫn.

"Lão gia"

Trình phu nhân mở cửa bước vào phòng

Theo chồng bao nhiêu lâu nay, bà đủ hiểu chuyện gì sắp sửa xảy ra. Từ ngày Trình Thiết Lập chọn đi theo con đường này, bà đã hình dung ra diễn cảnh của ngày hôm nay, duy chỉ có một điều bà không nghĩ nó lại đến sớm đến vậy.

"Ngày mai, bà hãy cùng Tiểu Phong sang nước ngoài một thời gian. Mọi chuyện ở đây, tôi sẽ lo liệu"

Từ trên gương mặt phúc hậu của Trình phu nhân, những giọt lệ bắt đầu rơi. Bà không hiểu, bất hạnh tại sao lại giáng xuống gia đình bà ngay lúc này, ngay lúc Trình Phong của bà còn quá nhỏ.

"Tôi sẽ không đi đâu cả...tôi sẽ không để ông gánh chịu mọi thứ một mình"

Trình lão gia lắc đầu

"Nghe tôi...Tiểu Phong còn quá nhỏ...bà phải thay tôi chăm sóc cho nó...lo lắng cho Trình gia..."

Trình phu nhân bắt đầu khóc lớn hơn, giọng nói càng lúc càng nức nở

"Nếu có chết...tôi sẽ chết cùng ông...tôi sẽ không để ông lẻ loi ra đi một mình"

....

....

....

"Vì chúng ta là một gia đình"