Chưa Bao Giờ

Chương 18

Mộc Ly cười ngọt ngào cúp điện thoại, tay nhanh chóng bỏ miếng bánh ngọt vào miệng, tâm trạng lâng lâng khó tả. Nguyên do của hiện tượng bất bình thường này là vì cô vừa nói chuyện với Trình Phong. Cô và anh vẫn còn lỡ với nhau một cuộc hẹn, cả hai nhất định sẽ cùng nhau thực hiện.

Nghĩ tới đây cô bắt đầu thấy lo lắng. Cô đang bị ba ba Mộc Khải cấm túc, làm cách nào để có thể trốn ra ngoài gặp anh hiện đang là vấn đề hết sức nan giải.

*thở dài*

Bắt đầu chống cằm suy nghĩ vẩn vơ

Cốc cốc

Có tiếng gõ cửa

Mộc Ly hí hửng

"Mời vào"

Kai mở cửa bước vào kèm theo nụ cười thật ấm áp

Kai: "Mộc Ly...em có người quen đến thăm"

Cô tròn mắt

Mộc Ly: "Người quen???"

Kai gật đầu châm chọc

Kai: "Người yêu không bao giờ cưới của em"

Cô còn chưa biết nên phản ứng với câu nói đùa của Kai như thế nào thì đã bị ai đó ôm chầm lấy, xém tí nữa là cô chới với ngã ra sau.

"Bảo bối à ~~~~"

Giọng nói nhão nhẹt này không lẫn vào đâu được.

Cô gái đang ôm chầm lấy Mộc Ly lúc này có dáng người nhỏ nhắn đáng yêu, mặc một chiếc váy hồng bánh bèo khỏi bàn cãi, đặc biệt là mái tóc đen xoã dài rất xinh xắn.

Cô ấy chính là

Người yêu không bao giờ của Mộc Ly- Châu Sa Sa

Mộc Ly nhăn nhó đẩy Sa Sa nhích ra một tí

"Châu Sa Sa, tớ sắp chết ngạt rồi đây"

Sa Sa thút thít, đôi mắt bắt đầu ngấn nước.

Sa Sa: "Bảo bối à, tớ nhớ cậu chết mất"

Châu Sa Sa con gái út của lập trình viên Châu Lư, một nhà lập trình máy tính nổi tiếng. Gia đình của Châu Sa Sa tuy không thuộc hàng trâm anh thế phiệt có tiếng Châu Á, nhưng cũng thuộc dạng gia đình giàu có danh giá.

Sa Sa là bạn thân nối khố của Mộc Ly, hay nói đúng hơn chính là người yêu không bao giờ cưới của cô. Tuy thân thiết không rời, nhưng Sa Sa lại hoàn toàn trái ngược với Mộc Ly. Sa Sa chính là một cô công chúa chính hiệu, kiêu sa và bánh bèo.

Mộc Ly chưa bao giờ nghĩ con gái của một nhà lập trình viên lại mơ mộng đến khó tin, lúc nào cũng hồn nhiên, nhí nhảnh như Sa Sa. Nhưng nói đi, thì phải nói lại, mọi người không nên nhìn bề ngoài mà cho rằng Sa Sa là một bánh bèo vô dụng. Châu Sa Sa chính là một hacker mũ trắng tài ba, người đã tạo ra nhiều chương trình bảo vệ máy tính đáng giá. Một số phần mền của tập đoàn Mộc gia, đều do Châu Sa Sa bỏ công ra lập trình và tạo ra hệ thống bảo mật nghiêm ngặc, chống lại các tin tặc và các hacker mũ đen.

Sa Sa lúc nào cũng bám riết theo Mộc Ly, tỉ muội tình thâm. Năm đó Mộc Ly quyết định sang Mỹ, Sa Sa khóc hết nước mắt, chịu đựng được mấy tháng Sa Sa cũng khăn gối chạy theo cô. Có thể nói là bám sát không tha.

Lần này, cô về nước đột xuất, Sa Sa do bận một vài việc nên hôm nay mới có thể trở về với cô. Chỉ mới xa nhau có một tháng mà Sa Sa đã nước mắt ngắn dài dường như mấy năm không gặp.

*thở dài*

Mộc Ly: "Cô nhớ tôi hay nhớ ai kia"

Vừa nói vừa liếc mắt nhìn Kai

Sa Sa vẫn quyết tâm đeo bám

Sa Sa: "Mộc đại tiểu thư, cô nhẫn tâm vậy sao? Tôi vừa xuống máy bay là đã chạy ngay tới đây"

Cô cảm thấy có chút tội lỗi

Sa Sa thấy cô im lặng liền lập tức làm tới

Sa Sa: "Tôi còn mua loại sôcôla trắng cô thích nhất đây này"

Cô vuốt vuốt lưng Sa Sa dỗ dành

Mộc Ly: "Thế cô tặng gì cho Kai?"

Nói đến Kai, Sa Sa bỗng thấy ngại. Cô thấy Sa Sa chần chừ đôi chút nhìn Kai, tình cảm vẫn trọn vẹn như ngày nào. Sa Sa thích Kai từ khi còn bé, chỉ có Kai ngốc nghếch không nhận ra mà thôi.

Kai tằng hắng

Kai: "Anh ra ngoài trước...em với Sa Sa nói chuyện đi"

Mộc Ly liếc xéo cậu một cái, con người gì mà cứng nhắc không chịu nổi.

Sa Sa đảo mắt, thoáng buồn một chút trong lòng.

Sa Sa: "Kai vẫn vậy...vẫn luôn không hiểu cho tình cảm của tớ"

Mộc Ly thở hắc ra, sau đó ôm chầm lấy Sa Sa

Mộc Ly: "Là do anh ta ngốc"

Sa Sa cười

Sa Sa: "Thôi không nói chuyện đó nữa...đại tiểu thư, mình đi shopping đi, tớ có nhiều chuyện muốn kể lắm đây"

*nhăn nhó*

Mộc Ly: "Tôi đang bị cấm túc"

Sa Sa tròn mắt

"CẤM TÚC"

Sau đó cười lớn

Sa Sa: "Bảo bối...cô làm sao mà bị cấm túc"

Thấy bị Sa Sa chọc ghẹo, cô ấm ức

Mộc Ly: "Châu Sa Sa....Thế mà cô bảo cô thương yêu tôi lắm cơ"

Sa Sa được thế cười lớn hơn.

Sa Sa: "Yên tâm đi Mộc tiểu thư...chỉ cần Châu Sa Sa tôi ra tay. Nhất định cô sẽ được trả tự do"

Cô nhìn Sa Sa có vẻ hoài nghi. Nhưng mà ngẫm nghĩ lại, lúc nhỏ mỗi lần Mộc Ly bị cấm túc đều nhờ Sa Sa và Kai giải cứu. Lần này, Kai thấy chết không cứu rồi, chỉ có thể trông chờ vào Sa Sa thôi.

Mộc Ly: "Điều kiện là gì đây?"

Sa Sa được thế hất mặt

Cô rành Châu Sa Sa quá mà, lúc nào cũng tìm cách bắt nạt cô.

Sa Sa: "Haha....cậu hiểu tớ quá nhỉ"

Mộc Ly chớp mắt, bắt đầu thấy nét gian tà hiện dần lên trong ánh mắt của Sa Sa.

Sa Sa: "Điều kiện là...lấy thân báo đáp"

Mộc Ly: "Cậu bắt tớ lấy thân báo đáp"

Sa Sa: "Chính xác...là lấy thân báo đáp"

Mộc Ly cau có

Mộc Ly: "NÈ....tấm thân của bổn tiểu thư rẻ tới vậy sao?"

Sa Sa cười nghiêng ngả

"Không chịu thì thôi"

Cô tức muốn xỉu, nhưng mà nếu không được trả tự do, thì làm sao gặp được Trình Phong. Mộc Ly thở dài, siết chặt tay.

Chỉ vì mê trai, chết thì chết

Mộc Ly: "Hiến thân thì hiến thân"

Sa Sa vừa buồn cười vừa tò mò, lần này Mộc Ly thèm muốn tự do đến thế sao.

Sa Sa: "Mộc tiểu thư...cô nói đó nha"

.....