Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 492: Tạo Ra Một Cao Tầng

Tạo Ra Một Cao Tầng

- ---------------------------------

Kỳ thật lúc đầu Thiều Hoa giới thiệu Diệp Hạo tới Đông Phương Võ Giáo vì có tư tâm.

Bởi vì đến lúc đó Đệ Nhất Phó Hiệu Trưởng, Hiệu Trưởng thứ 4 đều là người của mình, khi đó Hiệu Trưởng thứ 2 và Hiệu Trưởng thứ ba dù liên thủ cũng không làm gì được.

Thế nhưng không ai nghĩ sau khi tới Đông Phương Võ Giáo, chuyện đầu tiên Diệp Hạo làm là gây mất mặt cho mình.

Thiều Hoa không thể không thừa nhận những học sinh gây ra tội nghiệt nhìn thấy mà giật mình, nhưng không thể phủ nhận phía trên cũng đã hoài nghi năng lực của bản thân.

Mà sự việc này Thiều Hoa phải thỏa hiệp.

Bởi vì nháo động lớn như vậy mà bản thân là Hiệu Trưởng lại không làm được cái gì, không khỏi quá xấu hổ đi?

- Diệp Hạo.

Thiều Hoa âm thầm nắm lại nắm đấm.

Trương Lan theo Diệp Hạo đi tới chỗ ở của Đệ Nhất Phó Hiệu Trưởng.

Trương Lan nhìn xung quanh một cái nói:

- Chỗ tu luyện này của anh tốt hơn của tôi hơn mười lần a.

- Nếu cô cảm thấy hữu ích có thể dọn vào đây để ở.

- Thật sao?

- Bình thường tôi không ở nơi này, cô muốn ở bao lâu cũng được.

Diệp Hạo cười nói.

- Vậy tôi sẽ chuyển đến đây.

Trương Lan cười hắc hắc đáp.

Trương Lan không nghĩ mình sẽ được ở cùng phòng với Diệp Hạo.

Chỉ cần tiếp cận chút ít thôi cũng đã tiến bộ rồi.

- Tùy cô.

Diệp Hạo biểu hiện lạnh nhạt nói.

- Đúng rồi, tôi sẽ mang Lãnh Tuyết đến đây ở cùng.

Trương Lan chợt nghĩ tới cái gì.

- Lãnh Tuyết cũng đã biết thân phận của anh, giấu giếm nữa cũng không cần thiết.

- Được.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn vào con ngươi Trương Lan nói:

- Cô có muốn trở thành cao tầng của Đông Phương Võ Giáo không?

- A...

Trương Lan khẽ giật mình nói:

- Không… không muốn.

Trương Lan thật không có tâm tư này.

- Tôi lo lắng Thiều Hoa sẽ lạc lối.

- Còn cô thì không?

- Tại sao?

- Bởi vì cô không có tham vọng đối với quyền thế, tầm mắt của cô cũng rộng hơn nhiều so với Thiều Hoa.

Diệp Hạo nhìn Trương Lan nói.

- Tôi không phải như anh nói đâu.

Trương Lan ngại ngùng nói.

- Tu vi của cô qua thời gian củng cố đã đến lúc tiếp tục tăng lên rồi.

Diệp Hạo nói xong bàn tay đã đặt trên vai Trương Lan, sau đó tu vi của nàng lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà tăng lên nhanh chóng.

Trước đó tu vi của Trương Lan đã đến Hám Sơn Cảnh hậu kỳ.

Bởi vậy nàng rất nhanh bước vào Phiên Hải Cảnh sơ kỳ.

Phiên Hải Cảnh trung kỳ!

Phiên Hải Cảnh hậu kỳ!

Tu vi Trương Lan đạt đến cảnh giới này vẫn tiếp tục tăng lên.

Theo một tiếng vang trong cơ thể, tu vi Trương Lan đạt đến Võ Đạo Cực Hạn.

Sau khi đến cảnh giới này, tay Diệp Hạo mới buông bả vai Trương Lan ra.

- Võ Đạo Cực Hạn.

Trương Lan cảm thấy như đang mộng.

- Võ Giả ở cảnh giới này không có bao nhiêu tác dụng, bất quá tôi có một bộ Công Pháp đã được tinh giản qua.

Diệp Hạo nói xong điểm tại mi tâm Trương Lan một cái, một bộ Công Pháp xuất hiện trong Thức Hải cô nàng.

- Phân Thân.

Trương Lan mở to hai mắt nói.

- Võ Đạo Cực Hạn đối ứng với Phân Thân Cảnh của Tu Sĩ, Tu Sĩ đến cảnh giới này có thể tạo ra Phân Thân.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Trong đó Phân Thân chia làm 3, 6, 9 đẳng, tôi truyền thụ cho cô là Công Pháp đã tinh giản qua, sau khi tu luyện thành công thì có thể cô đọng ra một Phân Thân, mà Phân Thân này nắm giữ một phần mười chiến lực Bản Tôn.

- Thật?

Trương Lan vui mừng quá đỗi.

Trương Lan còn chưa nghe ai nói Võ Giả có thể cô đọng Phân Thân.

- Với tư chất hiện tại của cô, không thể tu luyện thành công.

Diệp Hạo vừa nói vừa lấy một Ngộ Đạo Diệp đưa cho Trương Lan.

- Cô dán Ngộ Đạo Diệp này vào mi tâm đi.

- Được.

Trương Lan nhẹ gật đầu.

Sau khi Vô Nha Tử xuất thủ chém giết một tên Thủ Hộ Kỵ Sĩ, đoàn người Thánh Nữ không còn kiêu căn phách lối nữa.

Mấy ngày nay Thánh Nữ cùng tám Thủ Hộ Kỵ Sĩ đều khảo sát ở Đông Phương Võ Giáo.

Thông qua hai ngày quan sát, Thánh Nữ cho rằng trong thời gian ngắn Đông Phương Võ Giáo không thể tăng thực lực lên bao nhiêu dù Quốc Gia có lấy ra số lớn tài nguyên bồi dưỡng.

Vì tu luyện đâu phải nói lên là lên đâu.

Vào ngày thứ ba, Thánh Nữ kinh ngạc phát hiện học sinh toàn trường đều đi đến Diễn Võ Trường.

Đám người Thánh Nữ không rõ ràng lắm nên vội đi theo.

Ước chừng sau một giờ sau, 270 000 học sinh đã đến đông đủ.

Thiều Hoa mặc nhung trang xuất hiện, sắc mặt lạnh lùng nhìn toàn trường nói:

- Tiếp theo tôi sẽ điểm danh một số học sinh, ai có tên thì đứng ra khỏi hàng.

- Tử Bằng.

- Có.

Sa Hải.

- Có.

Đến khi Thiều Hoa gọi đến tên học sinh thứ 30000 mới dừng lại.

- Yêu Thú giáng lâm đến toàn Thế Giới hẳn các em cũng biết.

Ba mươi ngàn học sinh đều kinh nghi nhìn Thiều Hoa.

Bọn họ không biết vì sao Thiều Hoa lại hỏi về vấn đề này.

- Nhiệm vụ của các em là đến tiền tuyến chiến đấu cùng với dòng dõi Yêu Thú.

Toàn trường xôn xao.

Ba mươi ngàn học sinh này xao động không thôi.

Ban đầu họ còn tưởng sẽ có thưởng gì!

Ai nghĩ tới bọn họ phải ra tiền tuyến chiến đấu a.

- Kỳ thật từ lúc các em vào Đông Phương Võ Giáo học thì trách nhiệm đã là chiến đấu với Yêu Thú, bất quá tôi cho các em một cơ hội lựa chọn.

Thiều Hoa trầm giọng nói:

- Không muốn đi có thể tự chọn rời khỏi.

Ba mười ngàn học sinh nhìn nhau một chút, cuối cùng vẫn có tốp năm tốp ba thối lui ra.

- Còn nữa không.

Thiều Hoa nhìn 22222 học sinh còn lại nói.

Không có người nào động.

- Tôi sẽ tiến hành điểm danh lại tất cả học sinh phía dưới, nếu ai muốn đi thì rời khỏi hàng, không muốn đi thì đứng nguyên chỗ đó.

Sau đó Thiều Hoa nhàn nhạt nói.

Những học sinh cự tuyệt đã sớm được Thiều Hoa dự liệu.

Nên Thiều Hoa đã sớm lập xong danh sách.

- Đinh Siêu.

- Lý Hằng.

Khi nhân số vừa đủ 30000, Thiều Hoa mới dừng lại.

- Tốt.

Thiều Hoa thu danh sách vào.

- Lần cuối cùng tôi hỏi các em, có muốn đi hay không?

Ba mươi ngàn học sinh không ai nhúc nhích.

- Đặc Sứ đại nhân, mời ngài xem qua.

Thiều Hoa nói đến đây nhìn về một bóng người giữa không trung.

Mà lúc này toàn trường bao quát cả Thánh Nữ khiếp sợ phát hiện giữa không trung chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một bóng người như mộng như ảo.

Thần Niệm của Thánh Nữ vội bùng phát điều tra thân ảnh này.

Nhưng Thần Niệm của nàng đến cách thân ảnh kia 10 mét thì bị một lực lượng kinh khủng nghiền nát.

Thánh Nữ kêu lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.

- Tu vi thật khủng khiếp.

Thánh Nữ nhìn đạo thân ảnh kia trong mắt hiện lên vẻ kính sợ, lúc này cũng không dám nhìn trộm nữa.

Diệp Hạo nhìn quét ba mươi ngàn học sinh phía dưới nói.

- Với tu vi hiện tại của các em chiến đấu cùng dòng dõi Yêu Thú chẳng khác nào làm đồ ăn cho chúng, bởi vậy tăng tu vi lên cho các em là điều tất yếu.

Tiếng nói Diệp Hạo vừa dứt, một dòng năng lượng kinh khủng chia làm ba mươi ngàn đạo hướng về những học sinh này.

- Cái gì?

- Còn có chuyện tốt này?

- Nếu nói chuyện này sớm sao tôi có thể rời khỏi chứ a?