Lâm Yên nói chuyện với Uông Cảnh Dương xong liền chuẩn bị xuống lầu, kết quả, vừa đi chưa được mấy bước, xoạt một tiếng, váy của cô bởi vì quá dài nên bị giày cao gót dẫm lên, trực tiếp xé rách.
Lâm Yên lập tức mắng ra tiếng: "Mẹ... Đây là bộ váy đắt nhất của tôi!"
Uông Cảnh Dương mặt đen nâng trán, "Tôi khuyên bà vẫn là đừng tự làm khó dễ mình, dù sao bà cũng không định lại đi theo con đường Bạch Liên Hoa trang điểm đậm!"
Lâm Yên trầm ngâm sờ lên cằm, "Có đạo lý đó Cẩu Tử! Huống chi tôi mặc thành dạng này, đến lúc đó khi bị đuổi giết làm sao bảo toàn tính mệnh?"
Uông Cảnh Dương: "..."
Nói xong, Lâm Yên nhanh chóng trở về phòng, thay một thân đồ thể thao vô cùng thuận tiện thoải mái.
Đây là bộ phim đầu tiên của Lâm Yên sau khi tái xuất, Triệu Hồng Lăng mang theo Đa Đa tự mình tới đón cô đi tới đoàn làm phim.
Lâm Yên đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai, che đậy cực kỳ chặt chẽ rồi mới lên xe.
"Chị làm sao lại ăn mặc như thế này để đi làm chứ?" Đa Đa một mặt ghét bỏ.
Lâm Yên thở dài, "Ôi, vốn là mặc váy, thế nhưng là đi được một nửa thì bị giày cao gót dẫm lên xé rách, huống chi chị cũng thực sự không quen mặc váy, em cố nhìn đi!"
Đa Đa quả thực im lặng: "Lúc thiết lập Bạch Liên Hoa của chị đến cùng là diễn thế nào mà thành công? Có Bạch Liên Hoa cẩu thả như chị sao?"
"Ăn mặc hào phóng vừa vặn là được, ở chỗ này của chị không có yêu cầu gì. Hiện tại còn sớm, em có thể nghỉ ngơi một lát." Triệu Hồng Lăng vừa lái xe vừa lên tiếng nói.
"Hắc hắc, vẫn là Lăng tỷ tốt với em!" Lâm Yên vui rạo rực mở miệng.
Chướng ngại đau buồn của cô đã hồi phục, có thể tự mình lái xe, vẫn là phải nỗ lực kiếm tiền, mua chiếc xe thay đi bộ mới được, cũng không thể luôn để Lăng tỷ tới đón.
Xe rất nhanh lái đến nơi hôm nay đoàn làm phim chụp ảnh trang điểm.
Lâm Yên là diễn viên đến đầu tiên, khi cô tới, các diễn viên khác còn chưa tới, chỉ có một đám công nhân viên đang bận rộn làm bối cảnh, tạo ánh sáng, làm công tác chuẩn bị.
Vừa đi đến cổng, trong phòng lập tức xì xào bàn tán một hồi, ánh mắt khác thường liếc nhìn.
"Này này, mau nhìn đi! Lâm Yên! Lâm Yên đến rồi!"
"Ta đi, thật sự là cô ta nha! Cô ta không phải thích nhất ngày ngày mặc cả người váy trắng, phảng phất một đóa sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn sao? Hôm nay mặc thành dạng này, tôi kém chút không nhận ra được!"
"Khẳng định là thay đổi trang phục, sợ bị Fan hâm mộ nhận ra hành hung thôi! Ở ngành giải trí đã lâu như vậy, đây còn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nữ nhân ác tâm như thế, cả ngày chỉ biết giả yếu đuối cọ độ hot của người khác!"
"Không phải sao, một người trình độ nghiệp dư chỉ học đến cấp 3, lại đi đường tắt, cũng dám cọ nhiệt độ của đám người Thẩm Triều Mộ, còn tuyên bố chính mình là bạn gái của Hàn Dật Hiên, quả thực...!"
"Hiện tại cũng không biết dùng thủ đoạn gì mà vào được đoàn làm phim của chúng ta, lần này sợ là coi trọng độ hot của Bùi Ảnh Đế đi, thật sự là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!"
...
Mắt thấy những người kia càng nói càng khó nghe, thậm chí ngay cả âm lượng cũng không khống chế, Đa Đa vội vàng cảnh giác đè Lâm Yên lại: "Không cao hứng cũng phải nhẫn nhịn, coi như không nghe thấy, địa vị của chị trong đoàn làm phim này là thấp nhất, huống chi bọn họ nói cũng không sai."
Lâm Yên: "..." Đây là trợ lý sao?
Triệu Hồng Lăng mở miệng: "Lấy tình huống hiện tại của em, lấy thu liễm làm đầu, vô luận phát sinh cái gì, em cũng không nên đáp lại."
Đối với năng lực quan hệ xã hội khủng hoảng của Lâm Yên, Triệu Hồng Lăng thật sự là hết sức không yên lòng, cho nên dứt khoát căn dặn cô thu liễm một chút, cái gì cũng đừng làm là ổn thỏa nhất.
Lâm Yên nhu thuận mở miệng: "Biết rồi! Em đã tải xong game rồi, một lát nữa em liền ngoan ngoãn chơi game thôi!"
Đa Đa "Hừ" một tiếng, "Chị nếu có thể thật sự nghe lời như thế, tôi có thể cám ơn trời đất!"