Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa

Chương 49

Thấy mọi người đều dồn mắt nhìn về phía mình, Quân Dao hơi cúi người chào tất cả.

Đúng lúc này một người đứng ra, lớn tiếng nói.

“Chị Tuyết Thanh, chị nói cô ta là Quân Tú Anh ư? Chị có nhầm không vậy?”

“Đây là con dâu tôi, chẳng lẽ tôi có thể nhầm được?” Trương Tuyết Thanh đáp trả.

Vừa nghe thấy lời này, trái tim Quân Dao lập tức đập điên cuồng, cô cúi đầu, siết chặt tay.

Đột nhiên Cố Tư Bạch kéo cô vào lòng, ôm lấy vai cô.

Hơi ấm từ anh truyền qua khiến cô thấy bớt hoảng hốt hơn một chút.

Nhưng Cố Tư Bạch cũng không biết cô chỉ là kẻ giả mạo, nếu anh biết rồi còn bảo vệ cô không? Anh có cho rằng cô cố ý lừa dối anh không?

Lòng Quân Dao rối như tơ vò, lòng bàn tay cô lạnh ngắt, dính đầy mồ hôi.

“Hừ, các người nhìn đây!”.

Nói rồi người phụ nữ giơ cao một tấm ảnh trong tay, trong tấm ảnh là hình Quân Dao và Quân Tú Anh.

“Người mà chị gọi là con dâu tên là Quân Dao chứ không phải Quân Tú Anh, cô ta còn từng phải ngồi tù ba năm.

Tài liệu đều ở cả đây, mọi người có thể xem”.

Vừa nói người phụ nữ vừa đưa mấy tờ giấy cho những người đứng xung quanh, những lời này khiến tất cả bùng nổ.

Bởi Cố gia là gia tộc lâu đời, vô cùng cao quý,

trước nay chọn lựa con dâu hay con rể đều phải lựa chọn môn đăng hộ đối, một cô gái gia đình bình dân đã khó có cửa bước chân vào hào môn, chứ đừng nói đến cô gái còn từng ngồi tù.

Chuyện này quá kinh khủng.

Tất cả mọi người vừa chụm đầu xem mấy tài liệu đó, vừa bàn tán xôn xao, thi thoảng lại liếc nhìn về phía Quần Dao.

Tất cả những ánh mắt ấy như có gai nhọn, khiến cả người cô vô cùng khó chịu.

“Là cô ta đấy, nhìn xem…” “Đúng rồi, không nhầm được.”

Khi mọi người còn đang dồn tất cả sự chú ý về phía Quân Dao thì người lạ mặt kia bước lên bục cao, cầm lấy chiếc micro lên, tiếp tục nói.

“Mọi người có tò mò cô gái tên Quân Tú Anh là ai không? Là cô ta!”

Ngón tay cô ta chỉ thẳng về phía một góc cách đó không xa, khi Quân Tú Anh đang lén lút rời đi.

“Sao vậy? Không phải cô tự nhận mình là Quân Thục Anh à? Sao phải trốn nhanh thế?”

Mọi người càng bàn tán sôi nổi.

Quân Tú Anh vừa rồi thấy Quân Dao bị vạch trần, cô ta đang ung dung đứng giữa đám người lập tức bỏ ly rượu xuống, lén lút tìm cách rời đi để không gây chú ý.

Không ngờ người phụ nữ kia lại chỉ mặt gọi tên cô ta khi cô ta sắp thoát thân thành công.

“Quân Dao, Quân Tú Anh, hai người cùng đổi tên, rồi tiếp cận Cố gia, rốt cuộc các người có ý đồ gì với Cố gia.”

Sắc mặt Quân Dao và Quân Tú Anh đều trắng bệch, bọn họ hiểu rõ Cố gia thế lực lớn đến thế nào, huống hồ đây lại là buổi họp mặt toàn bộ người nhà họ Cố đều đổ về đây, toàn những nhân vật tai to mặt lớn, có tiếng tăm.

trong giới chính trị cũng như kinh doanh.

Nếu bọn họ chết mất xác ở đây e rằng cũng không ai dám làm gì, nhà bọn họ cũng không dám lên tiếng.

.

Sau khi cơn ồn ào lắng xuống, mấy người vệ sĩ đi đến, đưa Quân Dao và Quân Tú Anh đi.

Thấy mọi người đều dồn mắt nhìn về phía mình, Quân Dao hơi cúi người chào tất cả.

Đúng lúc này một người đứng ra, lớn tiếng nói.

“Chị Tuyết Thanh, chị nói cô ta là Quân Tú Anh ư? Chị có nhầm không vậy?”

“Đây là con dâu tôi, chẳng lẽ tôi có thể nhầm được?” Trương Tuyết Thanh đáp trả.

Vừa nghe thấy lời này, trái tim Quân Dao lập tức đập điên cuồng, cô cúi đầu, siết chặt tay.

Đột nhiên Cố Tư Bạch kéo cô vào lòng, ôm lấy vai cô.

Hơi ấm từ anh truyền qua khiến cô thấy bớt hoảng hốt hơn một chút.

Nhưng Cố Tư Bạch cũng không biết cô chỉ là kẻ giả mạo, nếu anh biết rồi còn bảo vệ cô không? Anh có cho rằng cô cố ý lừa dối anh không?

Lòng Quân Dao rối như tơ vò, lòng bàn tay cô lạnh ngắt, dính đầy mồ hôi.

“Hừ, các người nhìn đây!”.

Nói rồi người phụ nữ giơ cao một tấm ảnh trong tay, trong tấm ảnh là hình Quân Dao và Quân Tú Anh.

“Người mà chị gọi là con dâu tên là Quân Dao chứ không phải Quân Tú Anh, cô ta còn từng phải ngồi tù ba năm.

Tài liệu đều ở cả đây, mọi người có thể xem”.

Vừa nói người phụ nữ vừa đưa mấy tờ giấy cho những người đứng xung quanh, những lời này khiến tất cả bùng nổ.

Bởi Cố gia là gia tộc lâu đời, vô cùng cao quý,

trước nay chọn lựa con dâu hay con rể đều phải lựa chọn môn đăng hộ đối, một cô gái gia đình bình dân đã khó có cửa bước chân vào hào môn, chứ đừng nói đến cô gái còn từng ngồi tù.

Chuyện này quá kinh khủng.

Tất cả mọi người vừa chụm đầu xem mấy tài liệu đó, vừa bàn tán xôn xao, thi thoảng lại liếc nhìn về phía Quần Dao.

Tất cả những ánh mắt ấy như có gai nhọn, khiến cả người cô vô cùng khó chịu.

“Là cô ta đấy, nhìn xem…” “Đúng rồi, không nhầm được.”

Khi mọi người còn đang dồn tất cả sự chú ý về phía Quân Dao thì người lạ mặt kia bước lên bục cao, cầm lấy chiếc micro lên, tiếp tục nói.

“Mọi người có tò mò cô gái tên Quân Tú Anh là ai không? Là cô ta!”

Ngón tay cô ta chỉ thẳng về phía một góc cách đó không xa, khi Quân Tú Anh đang lén lút rời đi.

“Sao vậy? Không phải cô tự nhận mình là Quân Thục Anh à? Sao phải trốn nhanh thế?”

Mọi người càng bàn tán sôi nổi.

Quân Tú Anh vừa rồi thấy Quân Dao bị vạch trần, cô ta đang ung dung đứng giữa đám người lập tức bỏ ly rượu xuống, lén lút tìm cách rời đi để không gây chú ý.

Không ngờ người phụ nữ kia lại chỉ mặt gọi tên cô ta khi cô ta sắp thoát thân thành công.

“Quân Dao, Quân Tú Anh, hai người cùng đổi tên, rồi tiếp cận Cố gia, rốt cuộc các người có ý đồ gì với Cố gia.”

Sắc mặt Quân Dao và Quân Tú Anh đều trắng bệch, bọn họ hiểu rõ Cố gia thế lực lớn đến thế nào, huống hồ đây lại là buổi họp mặt toàn bộ người nhà họ Cố đều đổ về đây, toàn những nhân vật tai to mặt lớn, có tiếng tăm.

trong giới chính trị cũng như kinh doanh.

Nếu bọn họ chết mất xác ở đây e rằng cũng không ai dám làm gì, nhà bọn họ cũng không dám lên tiếng.

.

Sau khi cơn ồn ào lắng xuống, mấy người vệ sĩ đi đến, đưa Quân Dao và Quân Tú Anh đi..