Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 42: Một năm sau

Hôm nay cô có tiết học vào lúc 9h nên cô vội xuống giường vào làm VSCN rồi thay đồ đi xuống nhà. Trợ lý Lâm sau khi đưa anh đến công ty thì trở về nhà đợi cô.

Mới đó đã 1 năm hợp đồng giữa anh và cô đã thực hiện được một nửa thời gian. Anh và cô chung sống được 1 năm cả hai cũng dần thân thuộc và không còn ngượng ngùng như lúc trước. Tuy nhiên cô và anh tuy sống chung một nhà, ngủ chung một giường nhưng luôn giữ đúng khoảng cách

Cô vừa xuống thì người giúp việc mời cô dùng bữa sáng nhưng cô sắp trễ rồi không thể ăn được đành lên xe đi thẳng đến trường

Chiếc xe Bentley quen thuộc chạy trên con đường đông đúc của Bắc Kinh. Tới nơi thì cô bước xuống đi vào thẳng vào trong

________dãy phân cách______

Trong 1 căn chung cư cao cấp ở trung tâm thành phố. Một cô gái với bộ đồ ôm sát cơ thể, ngồi trên chiếc ghế sôfa dài, đôi môi tô son đỏ mọng đang phả ra từng đợt khói nhạt uốn lượn, trên tay cầm 1 bì thư đối diện là 1 người đàn ông cao to.

-Cô Dương muốn tôi làm gì?_ người đàn ông cao lớn này lại nói bằng giọng vô cùng thấp nhỏ với cô gái kia

-Tôi muốn tàn phá dung nhan của 1 cô gái. Anh hiểu phải làm gì rồi chứ?_cô ta vừa nói vừa đưa điếu thuốc lên miệng hút một hơi rồi nhã ra một làn khói

-Tôi đã hiểu_ anh ta vừa nói vừa cúi đầu tỏ vẻ ra lệnh

-Được. Đây là số tiền tôi tạm đưa trước cho anh, khi hoàn thành xong nó sẽ tăng lên gấp đôi. Bên trong có tấm hình và thông tin về cô ta, anh tùy cơ ứng biến _ cô ta nói rồi để bì thư màu trắng trên bàn. Người đàn ông liền nhanh tay kéo bì thư về phía mình rồi cầm trên tay.

-Tôi sẽ làm ngay. Tạm biệt_ hắn nói xong thì đứng lên đi ra khỏi phòng

Sau khi người đàn ông đó đi thì chuông điện thoại của cô gái lại kêu. Cô ta nhìn thấy số của người gọi khẽ nhếch môi rồi nghe

-Em nghe đây_ cô ta cố tình kéo dài giọng nói khiến nó trở nên vô cùng nũng nịu

-Tối nay đến chỗ anh đi_ người đàn ông nói bằng giọng khàn khàn nhiễm mùi dục vọng

-Người ta biết rồi. Anh định thưởng cho em cái gì đây?_ cô ta vừa nói vừa hỏi

-Chỉ cần anh thỏa mãn, em muốn gì cũng không thành vấn đề_ anh ta nói ra vẻ ham muốn

-Chuyện đó anh yên tâm. Dương Thùy Mỹ này sẽ không làm anh thất vọng_ Dương Thùy Mỹ

Kết thúc cuộc gọi cô ta để điện thoại trên bàn rồi đi tới rót 1 ly rượu vang đỏ khẽ nhắp một ngụm

Rượu có vị chua và chát làm lòng cô ta càng thêm sự chua sót. Từ một cô gái trong sáng bây giờ lại thành ra thế này. Khi xưa chỉ vì sợ thiếu vật chất không thể sống trong nhung lụa cô đã từ bỏ tình yêu đầu.

Sau khi trao thân cho người đàn ông trung niên đó cô mới biết mình không hề thích chút nào, cô đã không từ một thủ đoạn nào để lên giường với ông ta vậy mà khi mọi việc kết thúc cô lại cảm thấy đau đớn thế nhưng đồng tiền, địa vị đã làm cô mờ mắt

Cô đã từng nghĩ mình có lỗi nhưng giờ trong lòng, trong tâm trí của cô ta chỉ có sự thù hận. Cô ta không muốn sống trong tội lỗi nên đã thầm nghĩ rằng tất cả là do người đàn ông trẻ tuổi và người đàn ông trung niên đó. Nếu không gặp họ cuộc đời của cô cũng không ra thế này. Từng cố gắng níu kéo sự thương hại của người đàn ông trẻ tuổi ấy thế nhưng chỉ nhận lại trái đắng. Bây giờ cả bản thân cô cũng không giữ được, phải dùng chính cơ thể của mình để kiếm tiền nuôi sống bản thân. Một năm qua cô nằm phía dưới không biết bao nhiêu người đàn ông. Thỏa mãn cơ thể họ cô sẽ có được tiền. Nỗi oán hận càng ngày càng lớn, cô thì bán thân mình còn anh ta lại vui vẻ hạnh phúc bên cuộc sống gia đình cùng người phụ nữ khác

Suy nghĩ tới đây cô ta tức giận ném ly rượu đỏ xuống sàn nhà. Tiếng thủy tinh vỡ vụn giống như lòng của cô ta đang tan nát vì sự thù hằn

Nước mắt bất giác chảy xuống, cắn chặt môi rồi cất tiếng cười lớn

Trịnh Tuấn tôi không để anh vui vẻ lâu đâu. Anh sẽ phải trả giá vì đã từ chối tôi_ Dương Thùy Mỹ