Sáng hôm sau , Trình Vân cùng anh được Đàm Thiên Thu dẫn đến một nghĩa trang cách xa thành phố , nghĩa trang này có vẻ hẻo lánh hơn hẳn nên khi bước vào bản thân lại cảm giác ớn lạnh hẳn
Khuôn mặt cùng nụ cười trên bia mộ cũ đập vào mắt , nụ cười đó thật trong trẻo cứ như ở tuổi đôi mươi trên đấy còn dòng chữ A Nhược " Đấy là mẹ con '' Đàm Thiên Thu uất lòng nhìn khuôn mặt trên tấm bia mộ lạnh lẽo , nếu cô còn sống thì có lẽ sẽ là một bà lão đẹp nhất , tiếc là A Nhược lại ra đi còn quá trẻ " Mẹ thật đẹp '' Trình Vân vươn tay sờ lên khuôn mặt trên bia mộ , mẹ cô đây sao ! Bà thật đẹp thật sự rất đẹp Nếu như bà ấy còn sống thì có lẽ Trình Vân sẽ được nằm trong vòng tay của A Nhược ấy " Em buồn sao '' Vũ Thành thấy được thần sắc của cô có chút sững người , trong ánh mắt đấy đầy sự tiếc nuối Làm đáy lòng anh có chút xót thương mà nắm lấy bàn tay cô kéo vào lòng , xoa nhẹ mái tóc an ủi " Em không sao nhưng mà bố sao lại đặt mẹ ở đây chứ , lạnh lẽo quá '' Cô quay sang nhìn Đàm Thiên Thu đang mãi ngắm nghía nhìn cô và Vũ Thành âu yếm " Vì đây là ước nguyện của mẹ con , nơi đây trước kia vốn dĩ là một ngôi nhà '' Nơi đây rất quen thuộc đối với Đàm Thiên Thu và A Nhược , khá nhiều kỉ niệm tại đây Trước khi bà ấy chết đều có ước nguyện rằng nếu như một ngày nào đó A Nhược chết đi thì nhất định phải được chôn cất tại đây Đây vốn dĩ là nhà của bọn họ của những năm về trước , đã rất lâu rồi ông không đến đây vì sợ rằng đến nổi đau buồn sẽ nhìn lại và đều hổ thẹn nhất rằng là chưa tìm được người con gái của bọn họ " Về Thôi '' Anh kéo tay cô rời khỏi , ở lại đây chỉ càng làm cho hai người họ chỉ thêm đau buồn mặc dù Trình Vân không mấy quá xót thương nhưng anh hiểu trong lòng cô vẫn chút gì đó đau lòng " Con đưa con bé về đi , ta ở lại đây với bà ấy một chút '' Đàm Thiên Thu vương vấn chưa muốn rời đi chỉ muốn ở lại với bà ấy một chút , bây giờ tìm được con gái rồi ông cũng yên lòng mà nở nụ cười thanh thản , Bây giờ nhìn người con gái Đàm Thiên Thu yêu thương , có Vũ Thành ôn nhu bảo vệ che chở như vậy ông cũng yên tâm phần nào Nhìn Vũ Thành cưng chiều để Trình Vân lên hàng đầu , thấy được dáng vẻ vô cùng quan tâm cô , thấy được dáng vẻ sốt sắn mỗi khi nhắc đến tên Trình Vân , trước kia nhìn được Vũ Thành máu lạnh vô tình hoặc chưa từng bao giờ có cái loại cảm xúc yêu chiều ai mà giờ đây lại một mực vô cùng đối đãi với Trình Vân là ngoại lệ Thật sự ông rất thoã mãn ! " Nhược Nhược , bà thấy không tôi tìm được con gái chúng ta rồi con bé rất đáng yêu Vẻ đẹp đơn thuần , trong sáng ấy rất giống bà hồi con gái có đúng chứ? và bà yên tâm đi con bé đã tìm một người đàn ông tốt không giống tôi năm đó , bây giờ bà có thể yên nghỉ rồi đấy Nhược Nhược '' Đàm Thiên Thu đứng trước bia mộ A Nhược nói ra những lời trước nay chưa từng nói , Ông chỉ mong Vũ Thành sẽ không lặp lại chuyện mà bản thân Đàm Thiên Thu từng mắc phải , chỉ một lần mắc phải mà cả đời ân hận cứ kéo dài đăng đẳng không thể nào quên Ông cũng mong Trình Vân vui vẻ hạnh phúc với hiện tại , chỉ cần vậy là đủ " Lão già thúi chuyện đã xong rồi , u sầu nhiều quá không nên đâu , ông xem Lão Khoan chắc cũng rất vui khi nhìn thấy việc này đấy , Ông ta cũng chu toàn khi sắp xếp cuộc hôn ước có một không hai này nên giờ mới có được một Vũ Thành và Trình Vân như vậy , mà công nhận Vân Nhi nó giống A Nhược y đúc '' Trình Kiệt từ xa đi đến đã nhìn thấy một dáng vẻ u sầu của Đàm Thiên Thu , ha , bởi Trình Kiệt ông một đời độc thân chẳng cần phải vướng bận điều gì , Vũ Khoan hay Đàm Thiên Thu đều có lỗi lầm đấy chính là không bảo vệ được người mình yêu " Đi lão già thúi , chúng ta cùng nhau ngao du tứ phương thôi '' Đàm Thiên Thu lúc này mới trở về trạng thái ban đầu , phấn chấn lên hẳn khoác vai Trình Kiệt đi như năm tháng nào , hai giai lão vui vẻ cùng nhau khoác vai tiến về phía trước cứ như đi qua những cái đau khổ muộn phiền quá khứ mà bắt đầu lại hành trang mới " Họ thật là , vẫn như vậy '' Trình Vân vốn luyến không an tâm rời đi nên mới kéo Vũ Thành vào một gốc khuất đứng nhìn hai người họ chuyện trò với nhau , giờ phút thấy Đàm Thiên Thu đã tháo gỡ được nút thắt trong lòng và sẵn sàng cuộc sống tốt đẹp phấn khởi hơn , Trình Vân cũng yên tâm hơn phần nào Đúng là chỉ có Trình Kiệt mới có thể an ủi và làm ông ấy nở nụ cười , hai người họ cứ như bỏ mặc chuyện tuổi tác qua một bên cứ vậy mà thản nhiên choàng tay khoác vai như những lớp thanh niên trai tráng đi cùng nhau tận hưởng những thú vui" Nha đầu nhỏ em rất giống bà ấy '' Vũ Thành chiêm ngưỡng nhan sắc của A Nhược tuy chỉ là một bức hình trên bia mộ nhiều năm nhưng mà vẫn hình dung được nhan sắc tuyệt mỹ thời trẻ của A Nhược đủ biết được , bà ấy đẹp đến nhường nào , tuy bây giờ Trình Vân vẫn còn là con gái nhưng mà càng về sau nhan sắc này sẽ càng trổ mã cho xem " Hồi tối ... chuyện đó anh thấy thế nào '' Ha , đột nhiên trên gương mặt trong sáng liền trở nên đen tối hẳn khi nhớ về chuyện tối qua đã làm với Vũ Thành , tuy tối qua bàn tay cô chỉ có chút chạm nhẹ vào cậu bé của anh , đã làm ai kia trở nên không bình thường rồi " Em có biết rằng đang chơi với lửa không '' Vũ Thành đến chuyện tối qua ánh mắt dịu dàng liền đổi sang u tối mà nâng cầm Trình Vân lên , lấy đầu lưỡi mình vờn nhẹ lên chiếc cầm nhỏ của cô Rồi mới dần dần đặt lên đôi môi của Trình Vân , liếʍ ɭáρ nhẹ lên vành môi Tiến sâu vào bên trong uốn nhẹ mấy vòng bên trong khoang miệng cô , hưởng thụ được mùi vị mật ngọt ấy , Trình Vân sau đó cũng dần tiếp ứng phối hợp với anh, Uốn nhẹ trong khoang miệng của anh hai người cứ vậy mà ôm chặt lấy nhau như vậy , lần này anh không dừng ở việc hôn trên môi nữa mà dần dẫn đi xuống cổ của cô Chiếc lưỡi vờn vờn trên cổ trắng nõn của cô và sự tiếp xúc mẫn cảm này làm tim cô vì thế mà đập vô cùng mạnh mẽ , anh cứ thế mà hôn từng nấc lên cổ từng nấc xuống phía dưới chỉ khi bị chiếc áo thun vướng víu mới dừng lại Từng lần đầu lưỡi anh chạm vào cơ thể Trình Vân đều phản ứng lại , cứ như trong cổ họng tự nhiên bất giác mà phát ra một tiếng rên nhẹ Anh rời đi nhìn lại những vết đỏ trên cổ Trình Vân , anh rất khuyến khích trong lòng phải kiềm chế " Em đợi đấy ...hì '' Nói xong lời trêu ghẹo Vũ Thành cô liền đi xuống xe nhìn anh qua cửa kính xe , vậy mà quăng cho anh cái ánh mắt trêu ghẹo cùng nụ cười khinh khỉnh sau đấy mới nhanh chóng đi vào nhà Vũ Thành nhìn được dáng về trêu hoa ghẹo nguyệt này của cô mà trong lòng máu sôi sùng sục , đây là Trình Vân cố tình khêu khích với anh , cố tình muốn vờn với lửa đây mà vậy thì anh .... Chỉ đành lấn tới " Cuộc họp hôm nay giao cho hai người '' Nói xong anh liền hung hãn đẩy cửa xe đi vào bên trong , chỉ để lại hai anh em họ Từ ngơ ngác nhìn nhau cười khổ Cuộc họp này đa số đều có ba bốn cổ đông lớn vậy mà Vũ Thành mặc nhiên dám giao lại cho thuộc hạ của mình vậy sao Nhưng mà , hai anh em họ Từ vẫn rất nghiêm túc chỉnh trang điều hành cuộc họp rất suôn sẻ trong suốt hai tiếng đồng hồ Chưa kịp ngồi xuống nghỉ ngơi thì đã nghe thư kí Trần thông báo năm phút sau chuẩn bị hai cuộc họp nhỏ , Từ Khanh cùng Từ Minh vẫn nở nụ cười khổ nhìn nhau