Translator: Nguyetmai
"Tôi tình cờ gặp tên Lâm Châu đó rồi."
Chàng trai mặc áo hoodie đem theo con Torracat, gửi tin nhắn vào trong group chat, kích động đứng lên.
Chàng trai mặc áo hoodie này tên là Lý Diễm, năm nay hai mươi tuổi, cũng ở trong nhóm chat tụ tập mấy gã thanh niên nhàm chán nào đó.
Nửa tháng trước.
Thằng nhóc Fujiwara Tetsuya phát ngôn bừa bãi trong nhóm chat, bán chị không nương tay, cậu ta muốn tìm người giúp đỡ làm tay sai để xử gã tên Lâm Châu kia.
Đương nhiên, không ai tin những lời xằng bậy của cậu ta!
Bởi thằng nhóc này có tiền án tiền sự!
Trước đây cậu ta từng mặc đồ con gái giả dạng làm chị mình để chụp hình, sau đó mang đi bán ảnh chân dung.
Nhìn đôi chân, vòng eo và khuôn mặt kia đi, không còn ở trình độ giả như thật nữa mà ở trình độ cao hơn!
Sau khi sự việc này bại lộ, những gã đàn ông nhàm chán bị lừa gạt kia đều cảm thấy hai chân mềm nhũn, đũng quần nhộn nhạo hết cả.
Họ đổ xô đến cửa đông nghịt, làm cho thằng nhóc này bị nhốt ở trong nhà ba tháng không dám ra khỏi cửa.
Nhưng lúc đó trong group chat chẳng có mấy ai, những người biết được chuyện này vẫn rất ít.
Sau này, ngày càng có nhiều người vào nhóm, những người xui xẻo bị thiệt hại trước đó đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội hãm hại người mới.
Cứ mỗi lần có người vào nhóm là họ lại xúi giục người đó mua một cuốn "ảnh chân dung của Fujiwara", chờ khi người đó say sưa thưởng thức rồi mới nói cho họ biết sự thật, để chiêm ngưỡng vẻ mặt tuyệt vọng cùng cực, sau đó lôi kéo vào nhóm và tiếp tục lừa gạt những người mới…
Đa số mọi người trong nhóm đều tỏ thái độ không tin lời hứa của Fujiwara Tetsuya.
Nhưng bọn họ rất thích góp vui.
Những người có xuất thân từ gia đình huấn luyện viên không nhiều, hơn nữa lại ít cạnh tranh, những chức vụ và quyền lợi được Liên Minh cung cấp cho họ đều cực kì đầy đủ.
Nếu họ không theo đuổi thứ gì đặc biệt thì việc học lên cao và áp lực công việc cũng không mấy áp lực.
Một đám người nhàn rỗi như vậy, dường như ngày nào cũng gây chuyện với người này, chọc ghẹo người nọ.
Bây giờ khó khăn lắm mới có cơ hội gây chuyện, làm sao bọn họ có thể dễ dàng bỏ qua được.
Fujiwara Sakura là ai cơ chứ, trong thế hệ thanh niên có ai mà không biết cô ta.
Hai năm trước, cô ta từng đứng chặn ở cửa những gia đình quyền thế, lần lượt đánh bại các đối thủ bằng tuổi.
Danh tiếng của ả ôn thần không phải do gia tộc Fujiwara cho cô ta, mà chính cô ta tự mình rước lấy.
Nhưng gần đây, sau khi cô ta trở về gia tộc Fujiwara lại sống ém mình hơn rất nhiều. Nghe nói cô ta đang tiếp nhận sản nghiệp của gia tộc, luyện tập và chuẩn bị để trở thành gia chủ kế thừa gia tộc Fujiwara.
Lâm Châu, xuất thân là một dân thường, được Fujiwara Sakura nhắm trúng và gửi cho cậu tư cách tham gia kỳ thi nội bộ.
Điều này khiến cho đám con cháu quyền thế cảm thấy tò mò, đồng thời cũng bị kích động muốn tìm đến gây sự.
Bọn họ không đánh thắng được Fujiwara Sakura, nhưng bọn họ có thể bắt nạt gã lính mới này.
Dù sao cậu cũng xuất thân từ dân thường, cho dù đang theo học trong trường huấn luyện viên, nhưng "phái Thuần Chủng" của đám con cháu quyền thế lại có sự đối nghịch với "phái Muggle" của những người xuất thân là dân thường, vì vậy cậu không được chào đón cho lắm.
Lâm Châu đã chiếm trọn hai điểm thù hận lớn là "Fujiwara Sakura" và "phái muggle".
Hơn nữa, trên bảng tin có đề cập đến việc Lâm Châu đã thể hiện được thực lực mạnh mẽ trong cuộc thi, sở hữu chiến tích xuất sắc và được thổi phồng rất lợi hại.
Nhưng đám con cháu nhà quyền thế lại chẳng thèm ngó ngàng đến chuyện này.
Chỉ e những người từ nơi khác đến không có kiến thức sẽ không biết rằng, tuy ở cùng một cấp nhưng giữa Pokemon của dân thường và Pokemon do huấn luyện viên đào tạo lại có sự chênh lệch lớn đến mức nào.
Lần này ai cũng muốn đến gây chuyện, dằn mặt, so găng với Lâm Châu.
Đến lúc đó sẽ quay video với tiêu đề là "Quán quân giải đấu thành phố thảm bại dưới tay cao thủ cùng cấp!" rồi tung lên mạng, nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi!
Trong nhóm chat có con cháu của một vài gia đình quyền thế cũng tham gia kỳ thi nội bộ lần này, và có nhiều khả năng sẽ chạm mặt Lâm Châu trong quá trình tham gia kỳ thi.
Lý Diễm là một trong số đó, khéo sao cậu ta cũng là người tỉnh Nam Giang và cùng lên máy bay ở sân bay Yên Vân.
Có rất nhiều chuyến bay đến Liên Minh Pokemon, cậu ta không ngờ lại khéo như vậy, chạm mặt Lâm Châu ở đây.
Có nên đi đến đó nói chuyện, khiêu chiến không?
Phải biết rằng cậu ta vẫn chưa vào trường huấn luyện viên nên không có nhiều cơ hội gặp những huấn luyện viên xuất thân từ dân thường.
Nhưng trong nhóm chat, có một đám đàn anh lớn tuổi đã vào trường huấn luyện viên và trở thành huấn luyện viên lại không thể ngồi yên được nữa.
"Thằng nhóc này cậu đang nghĩ gì vậy? Nghĩ mình hay lắm sao? Tôi cảnh cáo cậu, tốt nhất là đừng đụng vào cậu ta."
"Khóa trên như các anh đây còn chưa ra tay, chú mày lại dám thử trước à!"
"Tốt nhất chú em đừng dọa cậu ta sợ chạy mất, nếu như cậu ta không qua được kỳ thi lần này, không vào trường huấn luyện viên để mua vui cho chúng ta, vậy chú em cứ chuẩn bị thế chỗ cậu ta đi!"
Các gã khóa trên người nào người nấy đều uy hiếp Lý Diễm rất dữ dội!
Mắc cười!
Đương nhiên phải đưa tên Lâm Châu này vào trường huấn luyện viên để từ từ mua vui cho bọn họ, đâu thể nhường cho đám nhóc con đít xanh này được?
Sắc mặt Lý Diễm rất khó coi, sớm biết thế này cậu ta đã không gửi tin nhắn cho họ xem rồi, sao đám người này lại trút hết lên đầu mình vậy?
Nếu Lâm Châu không qua được kỳ thi, lẽ nào cứ thế trút giận lên người cậu mãi?
Nhưng chắc hẳn khả năng này không cao.
Độ khó của kỳ thi thi nội bộ quả thật rất thấp, hình như Pokemon của Lâm Châu cũng đạt tới cấp huấn luyện viên rồi, chỉ cần đầu óc không có vấn đề thì một trăm phần trăm có thể thi đậu.
Lý Diễm tỏ vẻ khó xử, dưới sự uy hiếp của các đàn anh, cậu ta đành tạm thời từ bỏ ý nghĩ tiến tới khiêu chiến với Lâm Châu.
Đã đến giờ bay, bắt đầu soát vé lên máy bay.
Lâm Châu đã lên máy bay, Lý Diễm cũng lên theo sau.
Máy bay chậm rãi khởi động trên đường băng, ổn định tăng tốc.
Thân máy bay nâng lên, lượn vòng lên trên, càng bánh xe được thu lại, bay thẳng lên trời.
Từ ô cửa sổ nhỏ nhìn xuống, cảnh vật và các tòa kiến trúc dưới mặt đất dần trở nên nhỏ bé, cuối cùng bay lên trên tầng mây.
Trong lòng Lâm Châu có chút xúc động, cuối cùng cũng phải đi mở mang kiến thức về cái gọi là thế giới của huấn luyện viên.
Liên Minh Pokemon, cậu đến rồi đây.
…
Phía Đông Trung Quốc là khu vực vùng biển tự do của Thái Bình Dương.
Có một hòn đảo nhân tạo khổng lồ tọa lạc ở đây.
Diện tích của hòn đảo nhân tạo này còn to hơn quần đảo Nhật Bản một chút, xung quanh có các đảo vệ tinh được phân bố theo quy tắc.
Hơn nữa, nhờ vào lợi thế là đảo nhân tạo nên vùng đất khai hoang được quy hoạch và thiết kế cực kì hợp lý theo bản thiết kế, mỗi vùng không gian đều được sử dụng rất phù hợp.
Thành phố thương mại sầm uất, môi trường phủ xanh, mạng lưới đường tàu điện trên cao được phân bố dày đặc khắp hòn đảo, các thiết bị phát điện từ sức gió, sức nước, năng lượng mặt trời, những hàng rào lọc nước khổng lồ trên mặt biển…
Trong quần thể kiến trúc hiện đại hóa cao chót vót, ở bất kỳ nơi đâu ta cũng có thể nhìn thấy bức tường thực vật đa chiều. Ngoài ra ý tưởng khoa học kỹ thuật tiên tiến hóa đều được thể hiện rõ từ cửa hàng đến đèn tín hiệu giao thông, hay cả màn hình LED quảng cáo lớn.
Tất cả mọi thứ, đều cho thấy trình độ khoa học siêu việt và ý tưởng quy hoạch thành phố tiên tiến, dung hợp hoàn hảo giữa trí tuệ khoa học và tự nhiên.
Ở đây, chính là:
Chi bộ Cực Đông của Liên Minh Pokemon!
Máy bay hạ cánh xuống mặt đất.
Tiếng điện tử trong sân bay liên tục thông báo hết chuyến bay này đến chuyến bay khác, băng chuyền cao su của trục truyền hành lý chuyển động chậm rãi.
Lâm Châu xách theo hành lý, bước ra từ cửa ra của nhà ga sân bay.
Trên đường phố, các biển hiệu ảo và hình chiếu quảng cáo xuất hiện ở khắp nơi, với các nhân viên vệ sinh robot tự động, xe bus hơi Hydrid không người lái, hệ thống chỉ dẫn đô thị thông minh công nghệ cao.
Lâm Châu vô cùng choáng ngợp.
Nơi đây rất giống những thành phố hiện đại tương lai phát triển công nghệ cao trong phim khoa học viễn tưởng, hoàn toàn vượt ra khỏi thực tế…