Editor: Nguyetmai
Confusion, Magic, Substitute, Trick Room, Teleport, Future Sight…
Ừm, Lâm Châu suy nghĩ về khả năng kết hợp các chiêu thức, cảm thấy việc biến Braixen trở thành một Doctor Strange khoác trên mình bộ giáp Sunfire Cape dường như không phải là điều không thể.
Tất nhiên, đó chỉ là một ý tưởng thú vị mà cậu nhất thời nghĩ ra, ngầu đã đủ ngầu, còn thực tế có tác dụng hay không vẫn cần phải nói sau.
Hơn nữa, chẳng có một loại nào trong số những chiêu thức này là dễ sở hữu cả. Chúng đều là những thứ cung không đủ cầu, hoặc dứt khoát đến giá cũng không có.
Tuy Lâm Châu cảm thấy rất thú vị nhưng vẫn phải xem cơ hội sau này.
Suốt tám tiếng đồng hồ.
Lâm Châu liên tục thử nghiệm và uốn nắn chi tiết các vấn đề gặp phải để cho Will-O-Wisp mới học và Confusion Song Thuẫn của Braixen kết hợp với nhau tốt hơn.
Cuối cùng về cơ bản đã hoàn thiện chiêu thức này, đã không còn vấn đề gì trong việc xác định phương hướng nữa.
Tiếp theo sẽ phải dựa vào sự nỗ lực tập luyện của bản thân Braixen để thuần thục nắm chắc nó.
Thời gian cho thuê phòng huấn luyện đã hết, Lâm Châu không tiếp tục gia hạn nữa mà rời khỏi cung huấn luyện Pokemon.
Đã không còn sớm, cậu tìm một quán ăn gần đó dùng bữa rồi trở về khách sạn.
Sáng hôm sau.
Lâm Châu sắp xếp phân loại hành lý theo nhu cầu, sắp xếp những thứ cần thiết khi vào mê cung vào một balo du lịch lớn rồi đeo lên người.
Còn những đồ đạc linh tinh khác, Lâm Châu tìm một nơi ký gửi hành lý, tạm thời gửi lại sau khi trả phòng tại khách sạn.
Lâm Châu đeo balo du lịch lên và đi đến công hội thám hiểm.
Hôm nay là thời gian tập hợp theo quy định của sát hạch nội bộ, vừa sáng sớm Pokedex của Lâm Châu đã nhận được thông báo nhắc nhở.
Dựa vào nội dung trong thông báo nhắc nhở sẽ tìm thấy số bàn trong công hội thám hiểm, Lâm Châu nhìn thấy bên bàn đã có mười mấy người đang đợi.
Đa số đều là những người trẻ tuổi, có không ít người còn nhỏ tuổi hơn cậu, thoạt nhìn như mới học sinh cấp ba.
Yêu cầu của sát hạch nội bộ khá thoải mái.
Không có hạn chế gì về mặt tuổi tác và thực lực, chỉ cần phụ huynh trong nhà cảm thấy con em mình có đủ tư cách, hoặc bản thân chúng muốn thử sức đều có thể tham gia.
Trong một đám đông hai mươi mấy người, Lâm Châu chú ý thấy có một người đàn ông đầu đội mũ cao bồi, hơi lớn tuổi một chút.
Tất nhiên cũng không phải quá lớn tuổi, nhìn có vẻ chưa đến ba mươi nhưng lại khiến người khác cảm thấy rất trầm ổn, chín chắn. Rõ ràng anh ta không bốc đồng như mấy cậu nhóc ở đây.
Trong lòng Lâm Châu phỏng đoán, lẽ nào đây là giám khảo?
Trong số hơn hai mươi người có mặt bao gồm cả nam lẫn nữ, có một số người ngồi một mình, một số người khác lại quen biết, đang nói chuyện với nhau.
Lâm Châu tìm một vị trí rồi ngồi xuống, vì cậu chẳng quen ai ở đây nên không chủ động tiến đến bắt chuyện làm quen.
Chỉ có điều…
Không hiểu sao Lâm Châu luôn có cảm giác mấy thằng nhóc túm tụm bên cạnh, đang thì thầm to nhỏ nói chuyện gì đó đồng thời thi thoảng lại quay đầu nhìn về phía cậu?
Trong đó có một thằng nhóc mặc áo hoodie là dễ thấy nhất.
…
"Thế nào? Lý Diễm, không phải cậu đã gặp cậu ta ở sân bay rồi sao? Thực lực thế nào?"
Trong đám mấy người tụ lại với nhau, có người thì thầm hỏi nhỏ.
"Tớ đâu có biết, tớ chỉ nhìn qua chứ đâu có dám tiến đến nói chuyện với cậu ta."
Sắc mặt Lý Diễm vô cùng chán nản.
"Tẩn cậu ta đi! Chẳng phải Fujiwara Tetsuya đã ra giá rồi sao, cơ hội sở hữu đồ ngủ nguyên bản có lẽ chỉ có một lần này thôi, sau lần này cậu ta bị chị gái tóm được rồi, chắc sẽ mất mạng…"
"Muốn tẩn cậu đi mà làm, đừng có thất đức xúi dại trẻ con! Đừng bảo tớ không nhắc trước, lũ cầm thú kia đã nói trong group rồi đấy, phải để tên Lâm Châu này vào trường cho bọn họ, cậu không sợ thì cứ nhúng tay thử xem."
Lý Diễm nhếch môi ngoảnh đầu lại nhìn Lâm Châu, bước sang một bên rồi ngồi xuống.
Đám nhóc con bên này vừa nghĩ tới việc lũ bẩn tính khóa trên chưa biết chừng sẽ ra tay xử đẹp bọn họ, cả người đã khó ở vô cùng.
Cuối cùng họ vẫn quyết định không nên đụng vào tên xui xẻo này, thế là lần lượt từ bỏ ý định tìm Lâm Châu gây chuyện.
Lâm Châu ngồi bên đó không biết đám người chốc lát lại quay sang nhìn trộm cậu đang bàn bạc chuyện gì nên cũng không để ý nhiều.
Nếu cậu biết đám cậu ấm này đang suy tính có nên tìm cậu gây chuyện không vì cô Fujiwara Sakura nào đó, có lẽ sẽ cười đến tức bụng mất!
Chờ thêm một lúc, lại có hơn hai mươi người nữa đến, thời gian tập hợp kết thúc, mọi người đã tới đông đủ.
Lâm Châu để ý, số lượng người tham gia sát hạch nội bộ có khoảng năm mươi người.
Một lần sát hạch nội bộ của gia đình huấn luyện viên quyền thế đã có năm mươi người tham gia, hơn nữa việc vượt qua sát hạch cũng không khó khăn gì, căn bản đều có thể thi đậu.
Phải biết rằng số lượng người vượt qua sát hạch cuộc thi thống nhất toàn quốc trong hai năm gần đây mới chỉ hơn ba mươi người.
Sự chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn.
Số lượng toàn thể huấn luyện viên có lẽ còn không bằng một phần hai mươi toàn nhân loại.
Thời gian tập hợp kết thúc, người đàn ông đội mũ cao bồi đứng dậy, ho hai tiếng thu hút sự chú ý của bọn họ xong, lên tiếng nói:
"Tôi tên là Lữ Lạc, sĩ quan huấn luyện của đợt sát hạch lần này, phụ trách các vấn đề liên quan đến bài kiểm tra sát hạch của các bạn. Nội dung sát hạch lần này cũng giống như thường lệ, tiến vào mê cung Viridian Forest bắt Pokemon trong khoảng thời gian là mười ngày."
"Viridian Forest là mê cung sơ cấp phù hợp với người mới vào ngành. Tôi sẽ cung cấp bản đồ mê cung cho các bạn. Chỉ cần dựa vào bản đồ này để hoạt động bên trong khu vực được quy hoạch, các bạn sẽ không gặp phải những Pokemon có thực lực quá mạnh.
Nhiệm vụ của các bạn rất đơn giản, bắt một con Pokemon cấp Nhập Môn để nộp là được, không giới hạn chủng loại. Có điều, dựa vào độ mạnh và độ hiếm có khác nhau mà Pokemon các bạn bắt sẽ nhận được điểm số khác nhau."
"Số điểm này sẽ trở thành căn cứ, cung cấp tới tay từng nhà đầu tư trong cuộc thi Dome. Việc này các bạn đều hiểu nên tôi sẽ không nói nữa, nếu muốn gian lận, nhớ cố gắng bắt một con Pokemon tốt một chút."
"Nếu không tham gia cuộc thi Dome, không cần tới số điểm này thì chỉ cần đạt đủ yêu cầu là được. Những vấn đề khác sau này sẽ nói tiếp, còn bây giờ chúng ta đến lối vào mê cung trước."
Lữ Lạc giải thích rõ ràng các vấn đề bên lề, những người có mặt ở đây đều xuất thân từ gia đình quyền thế, trình tự sát hạch đã được người nhà phổ biến qua nên bọn họ đều hiểu rất rõ.
Chỉ có Lâm Châu nãy giờ chậc lưỡi không nói thành lời, cuộc thi Dome nào, nhà đầu tư nào, sao cậu biết được chứ.
Sau khi cân nhắc một hồi, Lâm Châu cho rằng đây không phải lúc thích hợp để dò hỏi thông tin từ ai đó trong các thí sinh tham gia khảo sát, vì vậy cậu chỉ có thể làm theo những gì mình nghe hiểu thôi.
Nếu đã không biết số điểm này có tác dụng gì, vậy cứ cố gắng giành điểm cao một chút, cố gắng bắt một con Pokemon tốt một chút, biết đâu sau này dùng đến, điểm cao chẳng bao giờ sai.
Lữ Lạc đi đằng trước, dẫn theo đội ngũ hơn năm mươi người ra khỏi công hội thám hiểm, bước vào một tòa kiến trúc khổng lồ phía sau công hội.
Bên trong tòa kiến trúc là những huấn luyện viên lưng đeo bọc hành lý đi qua đi lại, cửa quay ra vào, bản đồ mạng lưới tàu điện ngầm, lịch trình xe lửa, trạm thu phát thông tin…
Nơi đây chính là trung tâm giao thông dẫn đến lối vào mê cung, ga tàu điện ngầm mê cung.
Đây là lần đầu tiên Lâm Châu đến nơi này, nghe nói thông qua tàu điện ngầm có thể tới được lối vào mê cung.
Nơi đây trông gần giống với tàu điện ngầm bình thường, cậu đi phía sau đoàn thí sinh, dùng Pokedex quét qua cửa quay và lên tàu điện ngầm.
Cửa tàu đóng lại, tàu điện ngầm chạy hướng dốc xuống, tiến sâu về phía lòng đất…