Editor: Nguyetmai
Tàu điện ngầm chạy xuống lòng đất gần hai mươi phút, cuối cùng đã đến trạm dừng.
Lâm Châu xuống tàu cùng đoàn.
Khi cậu ngoảnh đầu lại nhìn bản đồ hướng dẫn, phát hiện đoàn tàu điện ngầm này còn tiếp tục chạy đến trạm tiếp theo.
Dựa vào hướng di chuyển của tàu điện ngầm, hiện giờ bọn họ có lẽ đang ở dưới lòng đất, hay nói một cách chính xác có lẽ đang ở dưới lòng biển hoặc dưới đáy biển.
Trước đó cậu đã nhìn qua bản đồ đường đi của tàu điện ngầm trong ga tàu, là một hình nón lập thể.
Từ đảo nhân tạo hướng xuống là một hệ thống mạng lưới tàu điện ngầm hình nón liên tục dưới đáy biển, có nhiều phương hướng và chuyến tàu khác nhau, phân thành mấy tuyến số.
Xây dựng tàu điện ngầm dưới đáy biển vẫn phải kết nối thông suốt với đường tàu điện ngầm trên mặt biển!
Độ khó của công trình này có thể nói đã đạt đến đẳng cấp thế giới.
Nếu mang công trình kỳ tích đường hầm xuyên biển Anh – Pháp ra so với công trình này, nó chẳng khác gì trò chơi của trẻ con.
Bạn có thể xây dựng dưới đáy biển, nhưng bạn có thể xây dựng trong lòng biển không? Bạn có thể xây dựng ngang mặt nước, bạn có thể xây dựng thẳng đứng không?
Tuy Lâm Châu không hiểu nhiều về phương diện này nhưng cũng biết có bao nhiêu vấn đề kỹ thuật còn tồn tại như: áp lực dòng nước, thi công dưới nước, tuần hoàn oxy, độ dốc đoàn tàu chạy…
Rốt cuộc trình độ khoa học kỹ thuật của Liên Minh Pokemon cao đến mức nào?
Cậu cũng không biết.
Có điều với kiểu công trình lớn như thế này, ắt hẳn bọn họ đã sử dụng không ít Pokemon.
Rất nhiều năng lực thần kỳ của Pokemon, nếu biết cách tận dụng và khai phá, sẽ tạo ra ảnh hưởng mang tính đột phá trong rất nhiều ngành nghề, lĩnh vực.
Có điều, hiện tại bản thân Liên Minh Pokemon vẫn nắm giữ độc quyền những kỹ thuật này, tạm thời chỉ tiếp nhận những nghiên cứu phát triển đầu tư theo loại hình hợp tác kỹ thuật với các quốc gia trên thế giới, hơn nữa cũng chỉ là giai đoạn đầu.
Cho nên, Lâm Châu mới luôn có cảm giác trình độ khoa học kỹ thuật của xã hội cậu đang sinh sống so với đảo nhân tạo Liên Minh Pokemon có khoảng cách lớn như vậy.
Lâm Châu quay đầu lại, đi cùng đoàn thí sinh bước qua cửa quay, ra khỏi ga tàu điện ngầm và đến một căn phòng thủy tinh hình cái bát khổng lồ dưới đáy biển…
Làn nước biển trong xanh dập dềnh trên đỉnh đầu, các loại sinh vật biển bơi lội tung tăng, thỉnh thoảng còn chen lẫn rất nhiều Pokemon. Nước biển và ánh đèn đan xen nhau vô cùng đẹp mắt, không hề thua kém lối đi dưới biển của các thủy cung một chút nào.
Mà ở chính giữa căn phòng thủy tinh dưới đáy biển này đang sừng sững một cánh cửa đá khổng lồ cao chót vót, trên đỉnh gắn một viên ngọc màu đen.
Cánh cửa đá đang mở rộng, bên trong lại là một quang cảnh khác.
Trời xanh mây trắng, khu rừng vắng vẻ rậm rạp xanh tươi, những lùm cỏ ngắn trên con đường mòn giữa rừng thi thoảng lại thấp thoáng bóng Pidgeotto, Butterfree, Rattata…
Cánh cửa đá giống như một con đường kết nối, dẫn đến một thế giới khác.
Nơi đây chính là lối vào mê cung!
Lâm Châu nhìn cảnh tượng chân thực trước mắt cảm thấy rất thần kỳ. Tuy cậu đã từng xem không ít livestream mê cung nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy lối vào của nó.
Cảnh tượng ấy quá mức choáng ngợp, chỉ có thể quy kết cho năng lượng thần kỳ của thế giới này.
Xung quanh cánh cửa đá đa phần đều là những huấn luyện viên đeo bọc hành lý, người qua kẻ lại vô cùng náo nhiệt.
Rất nhiều cửa hàng đồ hiệu mọc lên san sát, mặt hàng tiêu thụ đều là dược liệu, viên năng lượng, Pokeball và vật phẩm tiếp tế như các loại thức ăn nhanh mà con người thường dùng.
Những huấn luyện viên bước vào mê cung có thể dễ dàng nhận tiếp tế tại đây.
Lữ Lạc dẫn theo đoàn thí sinh đến trước cánh cổng đá của lối vào Mê Cung.
Lâm Châu nhìn thấy ở lối vào mê cung cũng đặt mấy cửa quay gần giống với ga tàu điện ngầm.
Bên cạnh còn có vài huấn luyện viên mặc đồng phục đang luân phiên trực ban, hình như là bảo vệ.
Lữ Lạc dẫn đoàn thí sinh đến lối vào Mê Cung, chỉ vào cửa quay của lối vào rồi nói:
"Trên Pokedex của các bạn chắc đã nhận được chìa khóa mê cung điện tử do Liên Minh cấp phát miễn phí cho các thí sinh. Tự mình quẹt khóa là có thể vào trong mê cung rồi."
Mê cung nằm trong tay Liên Minh, không tùy ý để huấn luyện viên ra vào, mà đòi hỏi lệ phí giao thông giống như quẹt thẻ khi lên xe vậy.
Huấn luyện viên có thể lựa chọn mua chìa khóa điện tử hoặc lựa chọn làm thẻ năm, chìa khóa sẽ khấu trừ một chiếc dựa vào mỗi lần vào trong, thẻ năm tương đương với việc trọn gói cả năm không giới hạn số lần ra vào.
Thông thường các huấn luyện viên sẽ căn cứ vào tình trạng và nhu cầu cá nhân để lựa chọn.
Sau khi tiến vào mê cung, muốn ở lại bao lâu cũng được, chỉ cần bạn có thể duy trì được lượng thức ăn tiếp tế là OK.
Có điều ở các tình huống thông thường, lượng đồ mà bọc hành lý có thể mang theo trong những hoạt động bình thường chỉ giới hạn tầm khoảng hai tháng.
Pokemon còn dễ, vì viên năng lượng khá nhỏ có thể mang theo rất nhiều, hơn nữa trong mê cung còn có hoa quả có thể ăn được.
Nhưng bản thân huấn luyện viên lại khó xử lý.
Thành phần dinh dưỡng trong thức ăn của con người và Pokemon hoàn toàn khác nhau.
Bên trong mê cung không có những loại thực phẩm có thể bổ sung các chất dinh dưỡng thường ngày cần thiết cho cơ thể con người, huấn luyện viên chỉ có thể ăn những loại thức ăn mà mình mang theo.
Cho nên, thông thường huấn luyện viên sẽ không ở lại mê cung quá hai tháng.
Các loại chìa khóa mê cung khác nhau cũng sẽ có giá khác nhau, chìa khóa mê cung sơ cấp khá rẻ, giá cả trong khoảng từ năm nghìn đến mười nghìn tệ một chiếc.
Mê cung trung cấp và cao cấp dựa vào sản vật khác nhau mà chênh lệch sẽ càng lớn. Một mê cung có sản vật phong phú thì giá của chìa khóa có thể từ mấy chục nghìn, mấy trăm nghìn, thậm chí là mấy triệu tệ.
Cho nên mới nói, chẳng huấn luyện viên nào biết trước được lần thám hiểm mê cung tới sẽ lãi hay lỗ.
Hơn nữa không phải cứ có tiền là có thể mua được, đa số chìa khóa mê cung đều căn cứ theo cấp bậc huấn luyện viên để mở rộng quyền hạn mua sắm.
Huấn luyện viên sơ cấp chỉ có thể mua chìa khóa sơ cấp, trung cấp chỉ có thể mua trung cấp, còn cao cấp... chưa chắc đã có thể mua được cao cấp.
Mặc dù mê cung cao cấp có những điểm rất đặc biệt, nhưng nó lại vô cùng nguy hiểm, không dễ mua được chìa khóa, thi thoảng sẽ hạn chế số lượng bán ra.
Lữ Lạc giải thích một chút về thủ tục sát hạch cho các thí sinh, sau đó lấy vài chiếc hòm từ trong rương lưu trữ ở bên cạnh ra.
Sau khi mở hòm, bên trong xuất hiện một hàng camera cài mới tinh.
"Mỗi người nhận một chiếc camera cài lên ngực, camera sẽ ghi lại biểu hiện trong quá trình sát hạch của các bạn, đồng thời cũng sẽ tổng hợp điểm chấm cho các nhà đầu tư. Trên camera có công tắc, đóng mở thế nào sẽ do bản thân các bạn quyết định, có điều đây là một cơ hội để các bạn thể hiện bản thân. Ngoài ra, trong camera có thiết bị định vị, lỡ như các bạn gặp phải nguy hiểm nào đó không thể trở về, chúng tôi có thể dựa vào thiết bị định vị để tìm các bạn."
Lữ Lạc đặt hòm sang bên, thí sinh tham gia thi xếp hàng để nhận.
Lâm Châu để ý thấy Lữ Lạc lại một lần nữa nhắc đến "nhà đầu tư", nhưng cậu vẫn không hiểu rốt cuộc là có ý gì.
Sau khi các thí sinh nhận camera và đeo lên ngực xong xuôi, Lữ Lạc thấy mọi người đều đã chuẩn bị xong bèn vỗ tay, nhìn đồng hồ rồi nói:
"Được rồi, hiện tại đợt sát hạch của các bạn chính thức bắt đầu, muốn hành động theo nhóm hay một mình đều được, sau mười ngày, mang theo Pokemon mà các bạn bắt được trở về đây là hoàn thành."
Buổi sát hạch bắt đầu rất tùy ý, đến cả thời gian chuẩn xác cũng không có chứ đừng nói đến những việc khác.
Chẳng trách lại nói, sát hạch nội bộ chỉ là hình thức để đám con cháu gia đình quyền thế nhận được tư cách huấn luyện viên, bây giờ xem ra qua loa thế thật.
Lữ Lạc giao phó nhiệm vụ cho bọn họ xong bèn rời đi.
Lâm Châu đứng tại chỗ chờ một lúc, không xuất phát ngay mà nhìn hành động của những người xung quanh.
Trong đám thí sinh, có người trực tiếp đi đến cửa quay quẹt Pokedex tiến vào mê cung, có người lại đi vào cửa hàng bên cạnh mua đồ tiếp tế.
Lâm Châu đã chuẩn bị đầy đủ, cũng không cần phải mua thêm đồ tiếp tế gì nữa. Cậu cầm Pokedex quẹt lên cửa quay, trên màn hình Pokedex hiển thị đã giảm trừ một chìa khóa Viridian Forest.
Cửa quay mở ra, Lâm Châu bước vào trong.
Mặt đất dưới chân từ gạch tráng men mờ chuyển thành con đường đất sét, trước mặt là khu rừng rậm với bầu không khí trong lành mát mẻ, sau lưng là ga tàu điện ngầm dưới đáy biển hiện đại bậc nhất.
Vậy là cuối cùng, Lâm Châu đã đặt chân đến mê cung lần đầu tiên.
Vì bây giờ cậu đang ở lối vào mê cung, nên vẫn có thể nhìn thấy không ít huấn luyện viên lưng vác hành lý, hông treo Pokeball, bên cạnh còn có Pokemon lẽo đeo theo sau.
Đi sâu vào trong mê cung một hồi, Lâm Châu không còn thấy nhiều người nữa.
Cậu vừa quan sát rừng cây xung quanh với những con Pokemon hoang dã thi thoảng ẩn hiện vừa đi về phía trước.
Đúng lúc Lâm Châu ngoảnh đầu vừa hay bắt gặp một bóng dáng quen thuộc cách cậu không xa, trên người mặc áo hoodie, bên cạnh dẫn theo một con Torracat.
Lâm Châu đảo mắt, lấy Pokeball thả Mimikyu ra, đi về phía trước…