Editor: Nguyetmai
Lâm Châu nhìn xuống mảnh đất dưới chân mình. Dường như đất màu không có dấu hiệu nứt toác hay sụt lún, thoạt trông chỉ hơi khô hạn và nứt nẻ, không còn phì nhiêu như trước thôi.
Phải biết rằng lúc đầu trồng quả thần kỳ ở Cửu Nguyệt Ốc, cả một mảnh đất cải tạo rộng lớn đều bị hút sạch không còn chút gì.
Tuy nhiên, đất cải tạo lúc đó chỉ là một khu vực nhỏ giàu dinh dưỡng, hơn nữa đó cũng không phải là đất mà hoàn toàn dùng các loại phân bón bồi đắp nên.
Còn bây giờ, cả một vùng đất phì nhiêu rộng lớn thế này, tất nhiên sẽ có rất nhiều năng lượng dinh dưỡng chảy đến để hỗ trợ.
Lâm Châu lấy máy đo đất ra rồi cắm xuống xem thử.
Số liệu hiển thị độ màu mỡ của khu đất dưới chân cậu sụt giảm đáng kể, không còn phù hợp với điều kiện trồng quả thần kỳ nữa.
Nhưng khi Lâm Châu cầm máy dò đi ra chỗ xa hơn để đo, cậu lại thấy con số tăng lên rõ rệt.
Đi xa hơn một chút nữa, con số đã đạt đến tiêu chuẩn có thể trồng được.
Quả nhiên khi quả thần kỳ phát triển, nó chỉ hút năng lượng trong một khu vực là đủ, những khu đất phía bên ngoài khác vẫn đủ điều kiện để tiếp tục trồng trọt!
Chỉ có điều hạt giống này...
Lâm Châu nhìn quả thần kỳ trong tay, suy nghĩ một lát rồi rút một con dao Thụy Sĩ đa năng từ trong túi, sau đó bổ quả thần kỳ ra.
Trên mặt cắt xuất hiện một hạt giống rực rỡ được bắn bên trong, khác hoàn toàn so với hạt giống khô héo lần đầu trồng được!
Hạt giống thu được sau lần đầu gieo trồng quả thần kỳ suýt nữa chết héo, cũng may An Khả đã làm ra một thiết bị để bổ sung năng lượng, tiến hành chăm sóc mới có thể cứu được hạt giống.
Lúc đó An Khả và Lâm Châu cũng đã thảo luận, sau cùng đưa ra một dự đoán.
Có khả năng trong lúc trồng cây đã không cung cấp đủ dinh dưỡng cho nó, dẫn đến giai đoạn kết quả không tốt, khiến hạt giống mới không được phát triển hoàn thiện.
Tuy nhiên thời điểm ấy bọn họ không có đủ tiền bạc để làm thí nghiệm chứng minh suy đoán này, nhưng bây giờ xem ra hai người đã đoán đúng.
Hát giống thu được từ quả thần kỳ Lâm Châu trồng ở vùng đất màu mỡ này có sức sống vô cùng mãnh liệt! Hoàn toàn không cần chăm sóc hay bổ sung thêm năng lượng gì cả!
Lâm Châu biết điều đó có nghĩa là bây giờ cậu có điều kiện để trồng ra cả đống quả thần kỳ ở đây.
Lâm Châu dõi mắt nhìn diện tích khu đất này, chà chà, cụ thể có thể trồng được bao nhiêu thì cậu không biết, nhưng cậu biết mình sắp giàu to rồi!
Đồ tốt đấy!
Tuy thung lũng "miệng giếng" này không quá rộng, nhưng tính ra không hề nhỏ chút nào. Theo như phạm vi đo đất trồng quả thần kỳ ban nãy, nơi này hoàn toàn có thể chia được ít nhất mười mảnh!
Một mảnh đất là hai mươi triệu.
Mười mảnh những hai trăm triệu!
Lâm Châu nhận thấy bản thân không cần đặt một mục tiêu nhỏ nữa, giờ cậu có thể đặt hai mục tiêu được rồi...
Lâm Châu hít một hơi thật sâu, kìm nén sự phấn khích trong lòng mình.
Núi vàng núi bạc đang ở đây chứ đâu, nhưng cậu vẫn phải bắt tay chuyển nó đi đã.
Trước hết Lâm Châu nhìn vào quả thần đã bị bổ làm hai trong tay mình.
Trái thần kỳ cũng giống như hoa quả thông thường, để nguyên cả quả còn khó bảo quản trong thời gian dài, huống chi là đã bổ ra.
Nếu muốn bảo quản được lâu dài thì chỉ có thể đem đi làm viên năng lượng, cũng giống như chế biến hoa quả tươi thành hoa quả sấy hay kẹo vậy.
Nhưng ở đây không có máy làm viên năng lượng nên cậu không thể chế biến được.
Nếu muốn tiếp tục trồng thì phải lấy hạt ra, mà muốn lấy hạt ra lại phải bổ nửa quả thần kỳ, nhưng một khi đã bổ quả thần kỳ sẽ không thể bảo quản lâu được...
Đây là logic suy luận một chiều và không thể tránh được kết quả tất yếu.
Lâm Châu không có lựa chọn nào khác ngoài việc lấy Pokedex ra rồi gửi tin nhắn cho An Khả, hỏi cô xem có thể tạo viên năng lượng bằng cách thủ công hay không, sau đó ngồi ngóng tin nhắn trả lời.
Trong lúc chờ đợi tin nhắn, Lâm Châu dự định lát nữa sẽ đi phân khu để trồng trọt.
Ngay cả khi không có cách nào để bảo quản dài ngày, cậu cũng sẽ không từ bỏ cơ hội trồng quả thần kỳ này.
Chỗ này không quá khuất, cả cậu và Lý Diễm đều đã đi qua di chỉ thị trấn Pallet Town nên rất nhanh Liên minh Pokemon sẽ phát hiện ra. Lâm Châu cũng đoán được đến lúc đó Liên minh Pokemon sẽ khóa chặn nơi này, về sau cậu có vào được hay không cũng rất khó nói.
Cậu nhất định phải nắm chặt trong tay thời cơ này. Nếu còn do dự chần chừ nữa, nó sẽ rơi vào tay của kẻ khác mất!
Lâm Châu cũng đâu có ý định quay lại lần sau. Nếu đã có cơ hội ở lại đây, cậu chắc chắn sẽ "đóng gói mang về" tất cả dinh dưỡng của vùng đất này!
Cậu thà bổ một quả đem cho Pokemon của mình nuốt vào bụng mang về cũng không thể để bỏ phí ở đây được.
Lâm Châu nhìn quả thần kỳ trong tay, cậu lấy bóng Pokeball bên eo ra rồi thả Mimikyu.
"Cho mày đó, ăn đi."
Lâm Châu ngồi xổm xuống, đưa quả thần kỳ trong tay cho nó.
Kỳ thực mức năng lượng của Mimikyu đang ở ngưỡng đột phá, chỉ còn thiếu một chút nữa sẽ đạt tới cấp bậc huấn luyện viên.
Tuy nhiên, sau nhiều lần nghiên cứu và thảo luận, Lâm Châu và An Khả đều cảm thấy rằng Mimikyu có khả năng nén năng lượng nên cậu quyết định để nó thử xem sao.
Do đó, Lâm Châu đã chuẩn bị tài nguyên và nguồn tiền, dự định mua một ít hoa quả chất lượng cao làm viên năng lượng cho nó ăn, để làm bước đệm cho sự đột phá.
Thế nhưng hoa quả ấy có thể tốt hơn quả thần kỳ sao?
Ngày trước Lâm Châu không mua được quả thần kỳ trên thị trường nên mới phải mua những loại quả khác, nhưng bây giờ có rồi thì tội gì mà không sử dụng?
Vừa hay, cho Mimikyu ăn quả thần kỳ này để nó vừa nén năng lượng vừa đột phá.
Giống như Braixen trước đây, cũng đột phá và tiến hóa cùng lúc.
Mimikyu lại không suy nghĩ gì nhiều, "phiếu ăn" cho ăn gì, nó sẽ ăn nấy.
Chiếc váy của nó chùm quả thần kỳ, trong nháy mắt quả đã nằm gọn trong bụng nó.
Một lúc sau...
Khi công hiệu của quả thần kỳ phát huy tác dụng, xung quanh cũng bắt đầu nhanh chóng hội tụ năng lượng.
Lâm Châu bỗng nhiên cảm nhận được những luồng gió rét buốt đang thổi bên cạnh, cậu còn nghe thấy những tiếng khóc ma quái khiến người ta sởn cả gai ốc vấn vít bên tai, vô cùng đáng sợ!
Lâm Châu bất giác lùi về sau hai bước, niệm thầm những câu chân ngôn xua đuổi tà ma như "Tám điều vinh, Tám điều nhục", "Hai mươi tư chữ giá trị cốt lõi", "Sau lập quốc không được thấy ma quỷ, không được phép thành tinh..."
Mặc kệ Lâm Châu đứng bên cạnh run rẩy, xung quanh Mimikyu vẫn u ám như âm ty địa phủ.
Bóng ma cùng móng vuốt thò ra từ trong lớp áo choàng cũ nát của Mimikyu, từng bóng đen đan xen vào nhau như thể một yêu ma đang nhảy múa.
Năng lượng của hệ Ma Linh hoành hành khắp phía, sự sợ hãi bị dồn nén thành một điểm, dày đặc không tan.
Lâm Châu đứng ở một chỗ rất xa nhưng vẫn cảm nhận được sự run rẩy sợ hãi, nhịp tim đập nhanh "thình thịch"
Mãi đến hơn mười phút sau, màn "ma quỷ đại náo" cuối cùng cũng kết thúc, xung quanh trở về vẻ tĩnh lặng thường ngày.
Lâm Châu tiến lên quan sát Mimikyu.
Mọi thứ về đứa nhỏ này đều vô cùng bí ẩn, được ẩn dưới lớp áo choàng cũ nên Lâm Châu không thể nào nhìn bên ngoài mà biết được nó đã phát triển thế nào.
Tuy nhiên từ dáng vẻ ban nãy, chắc hẳn nó đã đạt cấp Nhập Môn. Hơn nữa quanh người nó cũng không có năng lượng nén nào.
Điều này chứng tỏ, mặc dù mật độ năng lượng của nó không nhất thiết phải bằng Braixen đã được tôi luyện trong một thời gian dài, nhưng cũng đủ cao để nó kiểm soát được mức độ lan tỏa năng lượng!