Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 157: Quay về

Editor: Nguyetmai

Tốc độ phát triển này, không thể coi là chậm được!

Phải biết rằng từ lúc Braixen đạt cấp Nhập Môn đến giờ mới được ba tháng mà thôi, mà với những Pokemon được bồi dưỡng trong các gia đình huấn luyện viên thông thường phải mất ít nhất ba đến bốn năm mới tiến hóa từ cấp Nhập Môn lên cấp Tinh Anh.

Đối với các gia tộc huấn luyện viên lớn hơn, trong nhà sẽ mở sân huấn luyện hay có huấn luyện viên chuyên làm những công việc liên quan đến Pokemon, để bồi dưỡng được một Pokemon cấp Tinh Anh cũng phải mất một, hai năm.

Đấy là những Pokemon có khả năng đạt cấp Tinh Anh.

Còn có rất nhiều Pokemon do hạn chế về tài năng bẩm sinh nên dù có cố gắng hay đầu tư tài nguyên bồi dưỡng đến đâu cũng không thể đột phá lên cấp Tinh Anh được.

Trong Liên minh Pokemon, tỷ lệ huấn luyện viên sơ cấp so với huấn luyện viên trung cấp là 1000/1, có nghĩa là cứ một nghìn huấn luyện viên sơ cấp mới ra được một huấn luyện viên trung cấp.

Theo tốc độ phát triển hiện tại của Braixen thì khả năng cao chỉ cần mất chưa tới nửa năm để đột phá từ cấp Nhập Môn lên cấp Tinh Anh!

Huấn luyện viên xuất thân từ dân thường mất ba, bốn năm.

Huấn luyện viên sinh ra trong gia tộc lớn mất từ một đến hai năm.

Còn Lâm Châu chỉ mất nửa năm...

Khoảng cách này tính ra tương đối lớn.

Tất nhiên chủ yếu vẫn nhờ vào công lao của hai trái thần kỳ.

Nếu Lâm Châu đưa những quả thần kỳ đã phân cho những Pokemon khác đều dành để Braixen ăn hết, nói không chừng mất một tháng là Braixen có thể đột phá cấp Tinh Anh!

Điều này rất phổ biến mấy tựa game mô phỏng giáo dục, đó là dồn tất cả các nguồn lực cho "anh cả" để nó "cất cánh" trước, sau đó sẽ dẫn dắt cả đội theo kiểu "một người làm quan cả họ được nhờ".

Đây là một cách rất hợp lý và chính xác.

Nếu Braixen đạt đến cấp Tinh Anh thì Lâm Châu có thể trở thành huấn luyện viên trung cấp, đồng thời có thể đi tìm những nguồn tài nguyên ở các mê cung cao cấp hơn, tiếp xúc với những thứ cao cấp hơn.

Tuy nhiên, Lâm Châu đã không làm như vậy.

Đây là hiện thực, chứ không phải một trò chơi.

Thứ Lâm Châu đối mặt không phải những con số "ảo" máy móc mà là những Pokemon đang sống.

Nếu coi Pokemon là những đứa con mà cậu nuôi nấng, khi cậu đem tất cả những gì ngon nhất, đẹp nhất, tốt nhất chỉ dành cho một đứa để nó khôn lớn thành tài, vậy những đứa khác bị bỏ rơi, bị xem nhẹ sẽ phải sao?

Sự thiên vị ấy có công bằng với những đứa trẻ khác hay không?

Lâm Châu luôn đối xử với Pokemon của mình như những đứa con, kể cả Servine đang ở "tuổi nổi loạn" cũng như thế.

Dù với mục đích gì, Lâm Châu đều hy vọng sẽ mình có thể mang đến cho Pokemon của mình cơ hội phát triển bình đẳng như nhau.

Chỉ cần bọn chúng bằng lòng nỗ lực cố gắng thì Lâm Châu sẽ không bỏ rơi bất kỳ đứa nào.

Ngay cả Feebas của hiện tại vẫn vô cùng yếu ớt và chưa phát huy được tác dụng gì nhưng lần này, Lâm Châu vẫn phát cho nó hai quả thần kỳ.

Sở dĩ phải mất tới một tháng ở lại thung lũng, phần lớn cũng vì đợi cho Feebas tiêu hóa hết một quả thần kỳ rồi lại tiêu hóa thêm một quả nữa.

Feebas có thực lực kém nhất, thiên phú cũng kém nhất, tiêu hóa quả thần kỳ cũng mất nhiều sức nhất. Hơn nữa vì tài năng bẩm sinh của bản thân Feebas hạn chế nên ăn xong hai quả thần kỳ, nó cũng chỉ mới đạt đến cấp Nhập Môn.

Tuy năng lượng nén khá đặc nhưng cũng chỉ có thể xưng vương xưng bá trong cùng loài, làm một "con cá oách nhất" mà thôi.

Nếu so ra, thực lực thật sự của nó còn không bằng Pokemon cấp Nhập Môn bình thường.

Có khi con "thằn lằn hạnh phúc" Grovyle của Tô Bạch cũng có thể quật ngã Feebas một cách dễ dàng.

Cho dù vậy, Lâm Châu vẫn cung cấp cho Feebas và những Pokemon khác nguồn tài nguyên nuôi dưỡng như nhau.

Đây không phải là chứng "Ám ảnh cưỡng chế" mà vì Lâm Châu chỉ nghĩ rằng đó là trách nhiệm của một người nuôi dưỡng Pokemon phải làm.

Lâm Châu lấy Pokeball ra rồi thu mấy con Pokemon lại.

Cậu nhìn ngắm thung lũng tốt tươi, đàn tế cổ xưa và căn lều nhỏ mà mình đã ở suốt một tháng qua.

Sau đó cậu xoay người rời đi.

Ra khỏi cổng đá, cậu quay lại chỗ hồ nước lúc mới tiến vào, rồi vươn mình nhảy xuống.

Lâm Châu bơi dọc theo dòng chảy, hướng về phía lối ra.

Sau khi ở trong mê cung hơn một tháng, đồ tiếp tế mà cậu ăn dè sẻn cũng hết sạch toàn bộ.

Lâm Châu phải quay về ngay bây giờ.

...

Đảo nhân tạo Liên Minh Pokemon, tòa nhà Liên Minh.

Lữ Lạc ngồi trong văn phòng, cầm một chiếc camera cài áo và nhìn vào đoạn băng đang được phát trên màn hình máy tính.

Nội dung của video phát sóng là khoảnh khắc Mimikyu được một cánh tay nhấc lên, đánh chặn bom độc của Nihilego. Đồng thời, camera cũng quay được một người ngoài hành tinh da xanh.

Sau đó là những hình ảnh rung lắc, có vẻ như ai đó đang trốn chạy.

Cuối cùng màn hình tối lại, camera đã bị tắt.

Video này chỉ cách có mấy giây ngắn ngủi được camera cài ngực của một thí sinh tham gia bài đánh giá lần này quay lại, tên là Lâm Châu.

Tuy video này rất ngắn những đã ghi lại được những thứ rất quan trọng.

Người ngoài hành tinh!

Kẻ thù này đã từng xâm chiếm thế giới loài người, sau gần một trăm năm "im hơi lặng tiếng" đã xuất hiện trở lại.

Vì sự phong tỏa kiểm soát thông tin nghiêm ngặt nên người bình thường và hầu hết các huấn luyện viên đều không biết đến người ngoài hành tinh và không gian Ultra.

Tuy nhiên, các nhà lãnh đạo cao cấp của các nước và lãnh đạo cao cấp Liên Minh Pokemon lại chưa từng quên đi sự tồn tại kẻ thù chung của toàn nhân loại này!

Khi người ngoài hành tinh xâm chiếm lần đầu tiên, con người đã phải trả một cái giá rất lớn để đuổi chúng về không gian Ultra.

Nhưng con người biết rằng chúng nhất định sẽ quay lại nên trước lúc đó, loài người phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng.

Chính vì thế, Liên Minh Pokemon đã ra đời.

Mục đích ban đầu của Liên Minh Pokemon chính là để đào tạo nên những huấn luyện viên đối phó với sự xâm lược của người ngoài hành tinh đến từ không gian Ultra.

Một tháng trước.

Trên bầu trời Bermuda.

Sau một trăm năm trên Trái đất, lỗ hổng Ultra lại xuất hiện một lần nữa, đám dị thú Ultra lại chạm trán với loài người!

Nhưng lỗ hổng Ultra chỉ mở trong một giờ đồng hồ sau đó lại biến mất và không biết lần tới sẽ xuất hiện ở đâu.

Loài người đã chặn đứng đợt tấn công lần này của chúng, tiêu diệt toàn bộ đám Nihilego tiến vào thông qua lỗ hổng Ultra, khiến chúng không có cơ hội tấn công nào, kể cả vùng biển Bermuda.

Nhưng phía con người cũng chịu nhiều mất mát không nhỏ.

Có quả nhiều máy bay chiến đấu, tàu chiến đấu của Mỹ đã bị phá hủy, chưa kể đến việc tàu sân bay lớp Nimizt mang số hiệu Eisenhower cũng bị đánh chìm trong chiến dịch lần này.

Trong số hai trăm huấn luyện viên sơ cấp và năm mươi huấn luyện viên trung cấp được Liên Minh Pokemon và chi bộ cực Tây phái tới chi viện, đã có mười huấn luyện viên sơ cấp và Pokemon của họ hy sinh trong chiến dịch lần này...

Mất mát này chỉ là một con số rất nhỏ trong một cuộc chiến tranh, nhưng đối với những người nhà của các huấn luyện viên đã hy sinh, đó lại là mất đi tất cả.

Tình hình hiện tại của Liên Minh Pokemon và các nước khác đều không khả quan. Mặc dù chiến dịch lần này đã đẩy lùi số đông lũ dị thú Ultra, nhưng thiệt hại loài người phải gánh chịu cũng lớn không kém.

Tuy mất mát nhiều như vậy nhưng không hề nhìn thấy bóng dáng của người ngoài hành tinh.

Đối thủ thả một số lượng lớn Nihilego qua đây chỉ được coi là bước thăm dò nhất thời, còn kẻ địch thật sự đến giờ vẫn chưa lộ diện.