Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 164: “Ông lớn” về cây ăn quả - Servine

Editor: Nguyetmai

"Servine chỉ biết tạo ra loại quả này thôi à?"

An Khả hỏi Lâm Châu.

Lâm Châu lắc đầu.

"Không, không chỉ có loại này, chỉ cần nó đã từng ăn hạt của quả là nó có thể cho loại quả đó từ không khí mà mọc lên trong địa hình cỏ như thế này."

An Khả rơi vào trầm tư. Cô thân là một chuyên gia khoa về cây ăn quả, nhưng lại chưa bao tiếp xúc với hiện tượng kỳ lạ này.

"Muốn nó tạo ra các loại quả khác nhau thì cần tiêu thụ mức năng lượng cũng khác nhau phải không?"

An Khả hỏi.

Lâm Châu gật đầu.

"Đúng vậy, trái cây càng ngon, thì Servine càng phải tiêu thụ nhiều năng lượng, nhưng nó có thể kiểm soát tốc độ tăng trưởng trong một mức độ nhỏ."

Chất dinh dưỡng và năng lượng thì phải giữ nguyên, điều này Servine không thay đổi được.

"Điều này có lẽ bắt nguồn và phát triển từ hệ sinh thái của Pokemon hệ Cỏ..."

An Khả nói ra suy đoán nhưng không được chắc chắn lắm.

"Hầu hết Pokemon hệ Cỏ đều có khả năng hấp thụ năng lượng tự do và biến thành chất dinh dưỡng, tương tự như nguyên lý quang hợp. Nhiều trong số chúng là thực vật biết đi.

"Mặc dù tôi không biết tại sao Servine lại có được đặc tính thần kỳ này, đó là có thể tự tạo ra hoa quả dựa trên hạt giống mẫu, nhưng tôi cũng không thể lý giải về mặt nguyên tắc."

"Điều này có gây hại gì cho Servine không?"

"Chắc không đâu. Miễn là điều chỉnh chu kỳ sinh lý thật tốt, thì thường sẽ không có rắc rối gì. Đừng để nó tạo ra một vài loại quả vượt quá năng lực của nó."

"Ví dụ như quả thần kỳ à?"

Lâm Châu lên tiếng.

Thật ra sau khi cậu dần khám phá ra tác dụng này của Servine, cậu đã nghĩ đến tính khả thi của việc bảo Servine dùng đặc tính này để trồng quả thần kỳ rồi.

Cậu có ba hạt giống quả thần kỳ, lấy một hạt ra cho Servine ăn cũng hoàn toàn không vấn đề.

Nếu Servine có thể trồng ra quả thần kỳ thì ưu thế nó mang lại quá là lớn.

Nếu có thể kiểm soát tốc độ tăng trưởng của quả thì có lẽ Lâm Châu không cần tốn công sức đi tìm nguồn đất, biết đâu vẫn có thể từ từ thu hoạch quả thần kỳ mà dùng dần.

Tất nhiên An Khả hiểu ý của Lâm Châu, cô nghĩ một lúc rồi nói:

"Nếu muốn để Servine tạo ra quả thần kỳ thì cũng được, chỉ có điều cậu cần để nó luyện tập thêm một số chiêu thức, những chiêu thức giúp nó có thể nhanh chóng tiếp thu năng lượng, điều này chắc cậu tự giải quyết được chứ?"

Lâm Châu gật đầu, cậu có thể nghĩ cách giải quyết vấn đề về chiêu thức.

"Tất nhiên rồi, nhưng còn vấn đề kiểm soát tốc độ tăng trưởng."

An Khả nói tiếp.

"Sở dĩ quả thần kỳ sinh trưởng lại cần nhu cầu độ màu mỡ của đất cao như vậy, chủ yếu là vì tốc độ sinh trưởng của nó quá nhanh."

Nửa ngày đã có thành quả thì tất nhiên đất sẽ bị khô cằn ngay tức khắc. Nên nếu con Servine của cậu không muốn bị ép thành rắn khô, thì học chiêu thức hệ cỏ thôi chưa đủ. Nó phải luyện tập để kiểm soát tốc độ tăng trưởng của quả thần kỳ nữa."

An Khả đứng dậy, lấy ra vài cái chai và lon trong tủ phía sau quầy rồi lựa chọn.

"Cái này... luyện tập thế nào?"

Tất nhiên là vừa luyện vừa thí nghiệm cùng lúc rồi."

An Khả cầm lên một lon nhỏ đựng các hạt giống cây khác nhau, cô cầm nó đi ra rồi đặt lên bàn.

Lâm Châu chỉ liếc nhìn cũng biết những hạt giống bên trong ít nhất cũng phải hơn trăm hạt.

"Cái này... phải cho Servine ăn hết đống này à?"

"Tất nhiên phải cho nó ăn hết rồi, không thì thế nào?"

An Khả gật đầu kiểu "dĩ nhiên là như vậy đó".

Bọn họ cần thử nghiệm và ghi chép lại xem Servine có thể kiểm soát thời gian và mức độ sinh trưởng của từng hạt giống khác nhau ra sao, sau đó tổng hợp phân tích để đưa ra phán đoán về tính khả thi của việc trồng quả thần kỳ.

Để đảm bảo an toàn cho Servine thì cần làm một số liệu thí nghiệm rất lớn.

Lâm Châu thương cảm nhìn Servine và không biết chuyện gì sắp xảy ra với nó nữa.

Về sau nó sẽ trở thành một cái kho hạt giống di động…

Ngày hôm đó.

An Khả bắt đầu thử nghiệm với Servine, cô cho nó ăn hạt, sau đó đợi nó tạo ra trái cây, sau đó lôi đủ dụng cụ khác nhau để kiểm tra thời gian và mức tiêu thụ năng lượng.

Ban đầu Servine còn có hứng thú với hạt giống, hình như nó thích ăn hạt quả.

Tuy nhiên, sau mười mấy lần tạo quả, não nó bắt đầu "đơ" rồi.

Nhiều loại quả như vậy, cái nào là cái nào nó đều nhớ không rõ nữa, vậy nhưng những loại quả này nó nhất định phải phân biệt cho rõ ràng.

May là An Khả biết rằng chuyện này phải từ từ, nên cô để Servine từ từ "tiêu hóa" hết mấy kiến thức này.

Vì vậy, chỉ thử mười mấy hạt liền dừng lại, số còn lại để mai tiếp tục.

Công việc này cần có thời gian dài.

Lâm Châu cảm thấy rằng Servine có triển vọng về mặt này, vì vậy cậu cũng định sẽ đồng hành cùng nó để tìm hiểu kiến thức về cây ăn quả.

Lâm Châu tính rằng sau này cậu không chỉ nuôi bò lấy sữa mà còn trồng cây lấy quả nữa. Không chừng tương lai cậu chính là một "ông lớn" về bò sữa và cây ăn quả đấy.

Sau đó, trong số thói quen hằng ngày của Lâm Châu, có thêm những buổi cùng với Servine học cách nhận biết các loại cây ăn quả và nắm rõ quy luật sinh trưởng của chúng.

Thời gian mỗi ngày ở Cửu Nguyệt Ốc, Lâm Châu đều dành để trông coi các Pokemon luyện tập, ngoài ra còn tự mình học tập, mỗi ngày đều trôi qua một cách hết sức phong phú.

Cứ như vậy, thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua.

...

Hôm nay là cuối tuần, là ngày Vương Hoa Thần hẹn gặp Lâm Châu, nơi họ gặp mặt là một quán cà phê gần trường học.

Lâm Châu và Lưu Lạc gặp nhau từ sớm ở cồng trường để cùng đi đến đó.

"Cậu cũng được đấy nha anh trai, lúc trước không biết chạy đi tận đâu để du lịch mà chơi bời đến khai giảng hơn tuần rồi vẫn chưa về. Khó khăn lắm mới quay về, thế mà cũng vẫn không đi học, cũng không thấy mặt mũi đâu, cậu mất tích như thế này, thầy hướng dẫn sắp báo cảnh sát đến nơi rồi."

Lưu Lạc vừa đi vừa phàn nàn.

Tính cả kỳ nghỉ hè thì Lâm Châu đã mất tích được ba tháng rồi, ngay đến Lưu Lạc hôm nay mới gặp được.

"Thầy sẽ không báo cảnh sát đâu. Hôm qua tôi đã trả lời tin nhắn của thầy rồi, tôi nói với thầy là dạo này tôi không được khỏe, không thể lên lớp nên muốn xin nghỉ một thời gian."

Lâm Châu ý bảo Lưu Lạc hãy yên tâm.

Lưu Lạc "cạn" lời, cậu biết thừa là Lâm Châu đang nói bừa.

"Nếu cậu bận chuẩn bị cho kỳ thi huấn luyện viên thì có thể nộp đơn xin nghỉ học trực tiếp cho nhà trường. Kỳ thi quốc gia đang đến gần nên cũng có rất nhiều sinh viên nộp đơn xin nghỉ."

Lưu Lạc gợi ý cho Lâm Châu.

Tháng Mười hai là tới kỳ thi quốc gia rồi, tính từ lúc này thời gian chỉ còn ba tháng nữa. Nhiều người muốn tận dụng cơ hội này để chạy nước rút, vì vậy thi nhau nộp đơn lên nhà trường xin nghỉ học ngắn hạn.

"OK, để sau tôi có thời gian sẽ đi xem thử."

Lâm Châu gần đây hay chạy sang chỗ An Khả, quả thật cũng khá bận, dù sao cũng là chuyện lớn liên quan đến trồng quả thần kỳ.

"À mà dạo này cậu vẫn đi học à? Không cần xin nghỉ để tập trung ôn sao?"

Lâm Châu chợt nhớ ra và hỏi Lưu Lạc.

"He he, tóm lại thì tôi có lòng tin vào bản thân, lúc cậu không ở đây, tôi đã tiến bộ không ít đâu, muốn tham gia kỳ thi quốc gia thì quá là đơn giản."

Lâm Châu vừa nhìn bộ dạng đắc ý của cậu ta là biết ngay có chuyện gì.

"Croconaw của cậu đạt cấp Huấn luyện viên rồi hả? Thực lực tăng ra làm sao?"

"Không nói với cậu, ai bảo lúc đầu cậu cũng lén lút tự cho Pokemon đạt cấp huấn luyện viên mà không nói với tôi."

"Cũng thù dai đấy."

Lâm Châu trừng mắt.

"Hê hê, cậu cứ đợi có cơ hội tôi sẽ xuất chiêu cho cậu xem, cậu sẽ biết ngay tôi hiện tại lợi hại đến đâu, đến lúc đó cậu tha hồ mà kinh ngạc."

Lâm Châu nghe Lưu Lạc nói, trong lòng thầm nghĩ, tôi kinh ngạc cái sh*t ý, tôi mà cho cậu xem đám Pokemon nhà tôi thì chưa biết ai mới kinh ngạc đâu."

Hai người vừa đấu khẩu vừa đi đến quán cà phê, đến nơi thì đẩy cửa bước vào..