Translator: Nguyetmai
Lâm Châu nhìn vào rễ cây héo khô, chả biết nhóm Bàng Nhiên muốn thu thập hoa lộ gì, nhưng hiện tại e rằng khó mà lấy được.
Bông hoa này đã tàn, còn đâu hoa lộ mà lấy.
Gã Huân tước bủn xỉn vừa nhờ Lâm Châu vừa nhờ cả bọn thợ săn, trăm phương nghìn kế để ngăn các nhóm đến thu thập, thế mà ai ngờ đâu thứ cần lấy đã tiêu tan từ lâu rồi.
"Đệt! Mất bao nhiêu công sức, còn suýt mất cả mạng, kết quả là tìm được thứ vất đi này đây!"
Trong lòng Bàng Nhiên có hơi suy sụp.
Nếu không phải vì thứ này thì bọn họ đã không lặn lội xa xôi tới đây, đã không bị đám thợ săn truy sát, để rồi rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.
Bàng Nhiên càng nghĩ càng tức, cuối cùng không nhịn được nữa đạp mạnh hai phát vào gốc cây.
Bông hoa pha lê đã hóa than bị đạp vỡ vụn, rơi lả tả dưới đất. Rễ cây cũng đã chết khô, bên trong trống rỗng nên dễ dàng bị gãy nát.
Lâm Châu dẩu môi, thế cũng hay, cái đám này coi như đã từ bỏ ý định tìm đường chạy trốn, giờ có thể nghiêm túc suy nghĩ cùng mình cách để đối phó với hai con Pokemon kia được rồi.
"Thế nào? Bây giờ đây chỗ này cũng là ngõ cụt. Chắc ba người đã hiểu ra rồi đúng không, rằng chúng ta bắt buộc phải chống lại kẻ địch?"
Lâm Châu quay lại nhìn Bàng Nhiên và nói.
Sau khi đã xả hết cơn tức xong, Bàng Nhiên hít sâu một hơi, xua xua tay nói:
"Tôi đi hút điếu thuốc."
Sau đó, anh ta quay đi với khuôn mặt trầm tư, đi sang bên cạnh hút thuốc. Thật ra không có lựa chọn nào khác, tất cả đã được quyết rồi.
Lâm Châu cũng đang định dậy đứng dậy thì PokeBall của Braixen bỗng sáng lên.
Hả? Sao thế?
Lâm Châu ngạc nhiên.
Cậu mở PokeBall và thả bé cưng ra.
Braixen vừa xuất hiện đã vẫy vẫy đôi tai to của mình. Nó duỗi móng vuốt nhỏ ra, đôi mắt to tròn sáng lên, nó chỉ vào chỗ cái gốc cây đã héo khô kia, hình như muốn ám chỉ điều gì đó.
"Chỗ này có cái gì à?"
Lâm Châu thử đoán ý của Braixen.
Hình như bé cưng muốn nói rằng ở dưới đất chỗ đấy có thứ gì đó.
Lâm Châu tò mò vươn tay túm lấy gốc cây và nhổ nó lên. Đất xung quanh chỗ đó khô cằn, cái gốc cây bị kéo ra dễ như kéo rơm rạ vậy.
Chùm rễ lan tỏa như mạng nhện bị kéo lên khá nhiều.
Cùng lúc đó, Lâm Châu phát hiện ra có thứ gì đó bị vướng vào đám rễ.
Một mảnh vỡ màu tím trông giống như một mảnh gốm.
Đây là cái gì?
Lâm Châu tò mò nên nhờ Braixen giúp đỡ tiếp tục lôi đám rễ lên, đồng thời thu gom những mảnh vỡ và ghép chúng lại.
Khi các mảnh vỡ được ghép lại thành một hình dạng, đôi tay Lâm Châu chợt run lên, cậu nhìn vật thể trông như chiếc bình được ghép lại từ các mảnh vỡ màu tím trước mặt, kinh ngạc.
Là Prison Bottle – chiếc bình giam giữ!
Khi nhìn thấy chiếc bình giam giữ này, Lâm Châu đồng thời cũng nhớ ra thung lũng Arche này là nơi như thế nào.
Thung lũng Arche là nơi phong ấn Pokemon siêu ma thần Hoopa trong truyền thuyết!
Chiếc bình giam giữ này chính là vật quan trọng dùng để phong ấn sức mạnh tà ác của Hoopa.
Hóa ra thật sự có một nơi như vậy tồn tại...
Mỗi lần Lâm Châu khám phá ra một điều mới của thế giới này là cậu lại cảm thấy đau hết cả đầu.
Mà những thứ cậu đã phát hiện được cho đến hiện tại, toàn là những thứ có sức ảnh hưởng không tầm thường chút nào.
Đàn tế của Xerneas, người dị giới và Ultra Beast*, pho tượng có hình vẽ Arceus, chiếc bình giam giữ đã phong ấn siêu ma thần Hoopa...
(*) Siêu quái thú.
Những thứ này nếu như là người thường thì cũng không biết nó có ý nghĩa gì, nhưng với Lâm Châu thì nó chính là một rắc rối vô cùng lớn ở cấp độ hủy diệt thế giới. Cậu cảm thấy cái nào cũng có thể làm nổ tan cái Trái đất này dễ như bỡn.
Trái đất này nguy hiểm thật...
Lâm Châu nhìn vào cái bình vỡ trước mặt mình, khuôn mặt nhăn nhó.
Nhìn từ tình trạng này có thể thấy siêu ma thần Hoopa đã thoát được ra ngoài, còn thoát lúc nào và đã đi đâu thì cậu không rõ.
Thôi bỏ đi, không nghĩ nữa, trời có sập xuống thì đã có Liên minh Pokemon chống đỡ, cần cậu lo lắng làm gì.
Dù sao thì, Trái đất đã yên ổn một thời gian dài như vậy chắc chắn rồi sẽ phải có chuyện gì đó xảy ra thôi.
"Cậu... cậu đang làm cái gì vậy?"
Khi Bàng Nhiên hút thuốc xong quay lại đã thấy Lâm Châu lôi cái rễ cây lên trên mặt đất và chiếc bình giam giữ màu tím được ghép thành hình trên mặt đất.
"Cậu đào được thứ gì đây?"
"Tôi đào được cái 'nồi cơm điện' đã giam giữ đại ma vương Piccolo."
Lâm Châu thản nhiên trả lời.
Có ma mới tin cậu nhé...
Bàng Nhiên nhìn cậu với cái biểu cảm kiểu "Cậu đang coi tôi là đứa 'não tàn' đấy à?".
Lâm Châu lại nhổ thêm đám rễ lên nhưng không tìm thấy mảnh vỡ nào nữa. Các mảnh của chiếc bình giam giữ có lẽ đã được đào hết lên rồi.
Đôi mắt Braixen sáng lên, nó nhặt một mảnh vỡ lên rồi nghịch trên tay, bộ dạng có vẻ rất thích thú.
Nó cầm các mảnh vỡ lên, khoa tay múa chân với Lâm Châu, hình như cũng muốn Lâm Châu giúp nó chuyện gì đó.
Lần đầu tiên Lâm Châu thấy Braixen có hứng thú với một thứ gì đó. Chiếc bình giam giữ này có điểm gì đặc biệt sao?
Cậu đón lấy những mảnh rồi cầm nó trên tay, giữ trên trán Braixen đúng như Braixen muốn cậu làm.
Braixen nhắm mắt lại, Confusion xung quanh người nó bắt đầu nổi lên, nó từ từ ngồi khoanh chân lại và lắc lư người rồi rơi vào trạng thái "thiền sâu".
Cùng lúc đó, Lâm Châu cảm nhận được sức nóng trong lòng bàn tay, từng biểu tượng kỳ lạ xuất hiện trên những mảnh vỡ rồi biến thành một luồng dữ liệu, từ từ thâm nhập vào tâm trí của Braixen!
Chuyện này... là thế nào?!
Vẻ mặt Lâm Châu đầy sự ngỡ ngàng, sao quá trình này lại giống lúc cậu cho Pokemon sử dụng bí ngọc đến thế?
Mảnh vỡ bị nóng lên, nguồn dữ liệu truyền vào trong não bộ Braixen xong thì chính nó cũng từ từ hóa thành tro bụi, khi ngón tay cậu vừa chạm vào cũng là lúc nó bị gió cuốn đi hết.
Thông tin trong một mảnh vỡ đã được tiếp thu xong, Braixen liền nhặt một mảnh khác lên và đưa cho Lâm Châu.
Lâm Châu đã làm qua một lần nên hiểu ý của nó, cậu tiếp tục cầm lấy mảnh vỡ và áp nó lên đỉnh đầu của Braixen.
Bàng Nhiên đứng bên cạnh nhìn đến ngơ ngác, lời nói cũng trở nên lắp bắp.
"Con... con Braixen của cậu làm sao thế?"
Lâm Châu lắc đầu, chỉ ra hiệu "xuỵt" ý bảo anh ta tạm thời đừng làm ồn. Đợi xong việc này hãy nói.
Cứ như vậy, Lâm Châu đưa thông tin trong từng mảnh vỡ của chiếc bình truyền vào cho Braixen, còn Braixen thì tiếp thu và phân tích từng mảnh một trong trạng thái thiền định.
Mất khoảng năm giờ mới hoàn thành xong việc hấp thụ hết tất cả các mảnh vỡ.
Chiếc bình nắm giữ đã biến mất, chỉ còn lại một nắm tro trên mặt đất.
Braixen thoát khỏi trạng thái thiền sâu, bờ mi dài khẽ động. Nó mở đôi mắt to tròn ra, trong mắt là một nguồn dữ liệu lớn đang chuyển động, vụt qua rồi biến mất.
Hình như Braixen đã tổng hợp được một vài thông tin từ đám dữ liệu khổng lồ đó.
Nó duỗi những móng vuốt nhỏ bé của mình ra, một tia lửa nhỏ lóe lên, quay vài vòng trong không trung khiến những đốm lửa bắn tung tóe!
Một lỗ hổng cỡ nắm tay đang dần hình thành, một đường hầm mở ra trong không gian.
Cách đó năm mét, hình thành một không gian có đường viền là những đốm lửa bắn tứ phía như vậy, trong lỗ hổng này có thể nhìn thấy ánh sáng của một lỗ hổng khác, hai bên thông với nhau bởi một đường hầm.
Braixen thò móng vuốt nhỏ bé của mình vào trong lỗ hổng trước mặt, và móng vuốt của nó xuất hiện ở cái lỗ hổng cách đó năm mét!
Lâm Châu đã bị sốc khi nhìn thấy cảnh này.
Hyperspace Hole - Lỗ hổng đa không gian!