Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 188: Kết cục của lũ thợ săn

Editor: Nguyetmai

"Anh, tai nghe và thiết bị camera của chúng ta đều bị trục trặc rồi!"

"Em trai, camera chắc là bị hỏng sau cú tấn công 100 kilovolt vừa rồi."

"Anh, phải làm thế nào đây, tình hình có vẻ sai sai hay sao đó."

"Em trai, chúng ta rời khỏi đây trước đã."

"Anh, nhưng còn Staraptor của em thì sao?"

"Em trai, con Starmie anh đầu tư biết bao nhiêu tài nguyên để bồi dưỡng, bây giờ cũng không rõ tình hình nó thế nào, e là lành ít dữ nhiều. Thôi, lúc nên bỏ thì phải bỏ vậy."

"Anh, rõ ràng bọn chúng chỉ là một đám huấn luyện viên sơ cấp mới vào nghề, tại sao?"

"Em trai, lần này chỉ có thể thừa nhận rằng chúng ta đã quá sơ ý, mau thu dọn đồ đạc, chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây."

Hai anh em "đầu máy bay" không nghĩ rằng tình thế lại thay đổi nhanh đến vậy. Bọn họ vốn tưởng sẽ chơi trò "mèo vờn chuột", ai ngờ lại bị phản kích.

Phải biết rằng để nuôi dưỡng một con Pokemon phải tiêu tốn cực nhiều, càng nuôi lên cao thì lại càng tốn hơn.

Việc mất đi một con Pokemon sẽ gây ra ảnh hưởng khác nhau đối với từng người, nhưng tựu chung đó là một sự đả kích mang tính hủy diệt đối với con đường làm huấn luyện viên trong tương lai của họ.

Bởi vì sẽ lại phải bỏ ra một khoản cực lớn để thuần hóa và nuôi dưỡng một con Pokemon từ đầu.

Họ sẽ lại phải bỏ ra tiền bạc và thời gian một lần nữa. Ngoài kinh nghiệm làm huấn luyện viên ra thì tất cả những thứ trước đó đều mất trắng.

Hai anh em "đầu máy bay" tâm trạng đều rất nặng nề. Bọn họ không dám ở lại đây lâu nên vội vàng thu dọn định chuồn.

Thế nhưng...

"Hóa ra tụi bây có hai người, tao còn tưởng là bị thợ săn cao thủ có hai Pokemon cấp Tinh Anh nhắm trúng rồi chứ."

Bàng Nhiên từ từ đi ra khỏi phía sau cái cây, mắt nhìn hai anh em "đầu máy bay" trước mặt.

Tìm thấy rồi! Hai kẻ này chính là lũ thợ săn muốn tiêu diệt bọn họ!

"Anh, chính là kẻ đó! Hắn tìm thấy chúng ta rồi!

"Đầu máy bay" em sợ hãi kêu lên.

"Em trai, em mau chạy đi!"

"Đầu máy bay" anh cắn răng. Hắn biết rằng hôm nay hai anh em hắn khó mà nguyên vẹn thoát khỏi nơi đây.

Bọn chúng không có Pokemon nhưng đối phương thì có. Bọn chúng hoàn toàn không thể đấu lại.

Bàng Nhiên nghe thấy thế, một nụ cười gian ác hiện trên khuôn mặt.

"Muốn chạy à? Các ngươi không đứa nào chạy thoát được đâu!"

Pokeball được ném ra, ánh sáng trắng lóe lên.

Machoke với vết thương vẫn chưa mờ hẳn trên người, xuất hiện chặn đường trốn thoát của hai tên kia.

Vết thương này là do sự tấn công lén lút của con Starmie đó. Machoke lúc ấy suýt thì mất cả mạng, mà kẻ chủ mưu chính là hai tên đang đứng trước mặt.

Người khác với người. Bàng Nhiên cũng không phải là Lâm Châu.

Nhiều năm lăn lộn trong mê cung cấp thấp, là tầng thấp nhất trong giới huấn luyện viên, đã hình thành cho anh ta một phong cách hành sự "có thù tất báo", "diệt cỏ tận gốc".

Nếu giữa anh ta và đám thợ săn này đã có thù oán thì nhất định anh phải đuổi cùng diệt tận chúng.

Nếu không sau này không biết khi nào sẽ lại gặp phải rắc rối.

Nhắc tới nguyên nhân thì còn vì con đường Bàng Nhiên đã đi khác với những gì có thể xảy tới trong tương lai.

Nếu là người có tiền đồ tốt và có tiềm năng thì không phải để ý đến mấy chuyện vụn vặt này, vì những người đó sẽ sớm rời khỏi tầng lớp này. Đến lúc đó chưa kể đến việc không qua lại gì với tầng lớp này nữa, mà dù có dính líu tới thì cũng không gây ra bất cứ uy hiếp gì cho họ.

Bạn đã nhìn thấy doanh nhân nào, VIP nào mà ngày ngày đi tính toán với đám lưu manh côn đồ chưa? Bởi vì tầng lớp của họ khác nhau.

Nhưng Bàng Nhiên thì khác.

Hắn biết rằng thành tựu của mình trong tương lai có hạn. Hắn chỉ có thể sinh nhai kiếm miếng ăn trong cái tầng lớp thấp này, có lẽ cả đời hắn cũng không thể rời khỏi đây.

Do đó, hắn phải thận trọng với mọi thứ trong cái tầng lớp này. Nếu có nguy hiểm phải sớm loại trừ nó, nếu không chẳng khác nào tìm thêm rắc rối cho mình.

Mọi người trong cái tầng lớp này, quanh đi quẩn lại có bấy nhiêu người, nếu đã chuốc oán thù mà không ra tay trước lấy uy thì cứ đợi xui xẻo đến mình đi.

Machoke bừng bừng thù hận, nó đứng trước mặt hai anh em "đầu máy bay", giơ lên nắm đấm đầy uy lực của mình rồi đấm xuống.

...

Manectric được sạc đầy, khắp người tỏa ra năng lượng sấm sét mạnh mẽ, có thể xuất ra một đòn cực mạnh bất cứ lúc nào.

Lâm Châu lấy PokeBall ra rồi thu lại Charjabug có vẻ đã hơi mệt mỏi.

Cậu nhóc này phải sạc điện cho Manectric hai lần liên tiếp, cảm giác như cả người nó bị rút rỗng, đã đến giới hạn rồi.

Lâm Châu để nó nghỉ ngơi trong PokeBall.

Con Starmie này không khó đối phó như Staraptor, không cần Charjabug trợ giúp thêm cũng có thể đánh thắng nó.

Trong trận chiến lần này, Charjabug đóng một vai trò hết sức quan trọng, có thể coi như nó đã lập được công lớn.

Cho nên mới nói, không có Pokemon yếu, chỉ có những huấn luyện viên không biết cách khám phá tiềm năng của Pokemon mà thôi.

Ngay những Pokemon bị coi là vô dụng bẩm sinh như Charjabug hay Magikarp cũng có cách để sử dụng chúng.

Mọi thứ đã sẵn sàng.

Manectric đã sạc đầy điện.

Lâm Châu hạ lệnh, chuẩn bị "đánh boss".

Will-O-Wisp trong tay Braixen được phun ra!

Những ngọn lửa ma trơi cháy âm ỉ, cứ từng đám, từng đám rơi xuống chỗ con Starmie đang ẩn mình.

Chỗ đám cỏ trước đó Servine cố tình sử dụng Grassy Terrian điều khiển sự sinh trưởng bỗng chốc bị thiêu cháy.

Thảm thực vật vốn bừng bừng sức sống thoắt cái đã thành vật hỗ trợ ngọn lửa cháy to hơn, biến chỗ đó thành một biển lửa.

Ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội, thiêu đốt tất cả những gì có thể, sức nóng bừng bừng phả thẳng vào mặt.

May thay, Lâm Châu đã bảo Servine làm héo một phần thực vật để tạo thành một vành đai cách lửa, nhốt ngọn lửa bên trong vành đai đó.

Nếu không chắc nhóm Lâm Châu cũng sẽ bị thiêu rụi bởi ngọn lửa đang hoành hành này.

Trong biển lửa, một thân hình giống con sao biển với những ngọn lửa trên người đứng dậy từ trong biển lửa đó, cuối cùng nó cũng không thể ngụy trang tiếp được nữa.

Cả người bị đem đi nướng lửa thế này, nếu nó còn nằm dưới đất ngụy trang tiếp thì chắc sẽ bị nướng chín mất.

Lâm Châu mừng rỡ, con Starmie này cuối cùng cũng biết động đậy rồi, nhưng tiếc là đã quá muộn.

Đây cũng là kết quả do lỗ hổng trong chiến thuật của kẻ địch

Huấn luyện viên đã dạy nó dùng Ngụy Trang ẩn nấp trên mặt đất, không có mệnh lệnh thì không được động đậy.

Bởi vì nó rất dễ bị lộ nếu di chuyển. Dù sao hiệu quả tàng hình của Ngụy Trang không phải quá mạnh, hơn nữa với thân hình của Starmie thì chỉ có thể nằm xuống đất mới phát huy hiệu quả của chiêu thức Ngụy Trang.

Kết quả là bây giờ mệnh lệnh của huấn luyện viên không truyền đến được, tầm nhìn của chính nó thì không thấy gì, nó chỉ còn biết án binh bất động chờ đợi. Cuối cùng thứ đợi nó lại là cái bẫy của đối thủ.

Starmie khắp người là lửa chạy ra khỏi biển lửa ấy, Ngụy Trang trên người nó nhạt dần đi để lộ ra màu sắc ban đầu của con Pokemon.

Trong viên ngọc màu đỏ chính giữa người Starmie phụt lên một dòng nước, dòng nước ấy chảy theo thân mình nó từ trên xuống dưới để dập tắt ngọn lửa.

Đúng lúc này, Manectric bắt đầu hành động! Dòng điện 100 kilovolt quen thuộc, sấm sét oanh tạc, nó trực tiếp lao tới chỗ con Starmie không chút khách khí!

Con Starmie không có chỗ trốn, bị dính đòn trực diện!

Sau trận oanh tạc của sấm sét.

Một con sao biển nướng điện thơm lừng, bốc khói nghi ngút, gục trên mặt đất.

Móng vuốt ma của Mimikyu hóa thành một mũi khoan, một đòn giáng xuống, khoan thẳng vào viên ngọc thạch màu đỏ phát sáng trước ngực Starmie.

Viên ngọc thạch bị khoan vỡ vụn, mảnh vỡ rơi xuống đất, cả người con Starmie từ từ cứng lại và mất đi sự sống.

Đến lúc này đây, hai con Pokemon cấp Tinh Anh truy sát nhóm Lâm Châu đã bị tiêu diệt toàn bộ...