Editor: Nguyetmai
"Sao cậu tìm được bí ngọc chiêu thức này vậy? Chiêu thức như Trick Room vì có tác dụng kiểm soát nên cũng rất được yêu thích trong lĩnh vực nghiên cứu của chúng tôi."
An Khả thốt lên đầy kinh ngạc.
"Vậy thì mối quan hệ xã hội của các cô cũng nhỏ thật đấy. Người ta nói với tôi đây là một bí ngọc không "hot" chút nào."
Lâm Châu nhún vai đáp.
"Hứ, cái này mà đem đi để cho các huấn luyện viên đánh chém lẫn nhau thì không có tác dụng mấy, nhưng trong lĩnh vực của các Breeder thì Trick Room được gọi là thần khí dành cho nghiên cứu đó."
An Khả trừng mắt đáp lại.
"Trick Room có thể điều khiển được vector giác quan, thuận tiện cho một vài thực nghiệm cần độ chuẩn xác cao. Nó chắc chắn là một công cụ hỗ trợ nghiên cứu tuyệt vời, chỉ là những Breeder thông thường khó có thể sở hữu chiêu thức này."
Lâm Châu phỉ nhổ trong lòng, còn có thứ gì mà bà chủ giàu có như cô không mua được chứ?
Nhưng nghĩ cũng thấy đúng, món đồ này không biết đã nằm rũ trong kho hàng của Khoa Nguyên bao lâu rồi, rõ ràng đây không phải vấn đề về tiền.
Nếu một món đồ thực sự được rao bán trên thị trường thì nó cũng không phải vật gì đắt giá. Những gì đắt giá đều mãi mãi không thể dùng tiền mua được.
Lâm Châu cũng coi như đã lấy được một vài món đồ tốt từ chỗ gã Huân tước bủn xỉn. Thứ đồ như này thuộc loại chuyên dùng làm quà biếu thể hiện tình cảm, nên nó có giá hơn rất nhiều so với giá thực tế trên thị trường.
Một chiêu thức hiếm nhưng không được săn đón nếu bán ra cũng chỉ được mấy chục triệu, nhưng dùng nó để củng cố mối quan hệ với một đối tác thì lợi ích thu về sẽ lớn hơn nhiều.
An Khả nhìn Braixen đang triển khai Trick Room thì đôi mắt sáng ngời. Cô ngồi xổm xuống, nhích đến bên cạnh Smeargle, chỉ tay và nói:
"Học lén, nhanh, chiêu thức này mày nhất định phải học được!"
"Chàng trộm vui vẻ" Smeargle nghe thấy lệnh vội vàng thực hiện ngay.
Mắt nó vừa nhìn Braixen đang triển khai Trick Room, vừa vớ lấy cái đuôi bút vẽ của mình mô phỏng y hệt những hình vẽ mà chỉ mình nó nhìn thấy được.
Lâm Châu sốc luôn.
"Bà chủ à, như vậy hình như không hay cho lắm? Tôi không có quyền sở hữu trí tuệ à? Tôi có nên thu chút đỉnh học phí không?"
"Đây là tôi đang giúp cậu đó, cậu nghĩ xem, cậu đã chi rất nhiều tiền để mua bí ngọc mà lại có thể cho tận hai con Pokemon học được. Người ta là ly thứ hai nửa giá, cậu thì phần thứ hai được "free". Sao? Có phải thấy là bản thân rất lời không?"
An Khả nháy mắt nói.
Những gì cô nói quá có lý, tôi còn biết nói gì hơn đây?
Lâm Châu "hạn hán lời", vậy cũng được luôn? Cái này rõ ràng là cô "hút máu" của tôi mà.
Nhưng đùa thì đùa, Pokemon như Smeargle quả thực có thể giúp cho Breeder tiết kiệm được một khoản mua sắm rất lớn.
Hoàn toàn không cần mua bí ngọc, chỉ cần nhìn trúng chiêu thức nào, sau đó học theo người ta là xong việc.
Dạng Pokemon đa năng này rất thích hợp cho một Breeder nghiên cứu khoa học như An Khả sử dụng.
Con Smeargle của An Khả đang đứng bên cạnh để "học".
Còn quả thần kỳ của Servine hình như cũng đã phát triển thành hình rồi, nhưng vẫn cần thêm thời gian khoảng chục phút nữa.
Chu kỳ sản xuất quả của Servine cực kì ngắn và cố định về thời gian. Bất kể sản xuất quả gì cũng chưa đầy mười phút.
Khác biệt ở chỗ trong một khoảng thời gian cố định, có quả cần nhiều dinh dưỡng, có quả thì không cần nhiều.
Đây cũng là lý do tại sao khi Servine trồng những quả cao cấp thì lại tiêu hao nhiều năng lượng đến vậy.
Lúc này, nhờ vào Trick Room của Braixen nên mới có thể giảm được tốc độ cung cấp dinh dưỡng.
Nhưng...
Tổng thời gian ra quả không đổi, dinh dưỡng được cung cấp bị giảm mạnh nên sẽ dẫn đến một hậu quả trực tiếp.
Tổng lượng dinh dưỡng của quả bị giảm!
Quả thần kỳ thật sự đã kết quả thành công rồi.
Tuy nhiên, khi Lâm Châu bước tới và nhặt quả thần kỳ trên mặt đất lên, cầm trong tay và quan sát.
Nó nhỏ gấp đôi so với quả thần kỳ thông thường, nhìn dáng vẻ như thiếu dinh dưỡng!
"Cái này... vẫn ăn được chứ?"
Lâm Châu cầm lấy "quả thần kỳ nhỏ", khuôn mặt ngơ ngác hỏi An Khả.
An Khả cũng trưng ra vẻ mặt khó hiểu.
Thông thường khi trồng quả thần kỳ, nếu dinh dưỡng không đủ thì đại khái có lẽ sẽ chết, nhìn hạt giống lúc trước thì biết.
Nhưng với đặc tính của Servine cộng thêm Trick Room của Braixen nên tuy không đủ dinh dưỡng nhưng vẫn trồng ra được quả.
"Quả thần kỳ còn có thể phát triền thành như này sao, tôi cũng chưa từng nhìn thấy bao giờ, đưa cho tôi, tôi đi nghiên cứu thử xem."
An Khả cầm lấy quả thần kỳ nhỏ và đi kiểm tra tính toán.
Lâm Châu không có lựa chọn nào khác. Cậu không chuyên về mặt này nên chỉ có thể ngồi đợi An Khả đưa ra kết quả.
Trong lúc đó, Lâm Châu quan sát trạng thái của Pokemon nhà mình.
Servine và Braixen vẫn rất khỏe mạnh, chỉ là hơi mệt một chút nhưng không quá mức ủ rũ.
Tuy nhiên, nếu hôm nay muốn dùng tiếp đặc tính sản xuất quả và Trick Room thì không đơn giản chút nào.
Hôm nay đã dùng quá nhiều và chạm tới giới hạn rồi.
Điều này giống như làm đề Tiếng Anh buổi sáng xong, đầu óc không hoạt động được nữa. Chuyển sang làm đề Toán, thay não khác may ra làm được.
Đây chính là giới hạn tinh thần khi Pokemon sử dụng chiêu thức nào đó.
Càng là chiêu thức phức tạp thâm sâu hay chưa nắm vững thì càng dễ đạt đến giới hạn.
Lâm Châu túm đầu con Servine và dặn dò:
"Quả thần kỳ này, bình thường mày không được tự ý sản xuất. Nếu không bị hút cạn năng lượng thì tao không cứu được mày đâu đấy."
Servine thường có thói quen tự sản xuất hoa quả cho bữa ăn. Những loại quả khác thì Lâm Châu không nói gì, nhưng quả thần kỳ này thì tuyệt đối không được, nó quá nguy hiểm.
Thực ra không cần Lâm Châu nhắc, tên nhóc này tự mình thử qua một lần cũng biết rằng thứ này lợi hại như nào, chắc chắn nó sẽ không dám tự tìm cái chết đâu.
Lâm Châu lấy ra một ít viên năng lượng cho hai con Pokemon ăn để bổ sung năng lượng, sau đó quay vào trong tiệm.
Đi đến bên cạnh quầy, Lâm Châu nhìn An Khả bày la liệt một đống máy móc, cậu hỏi:
"Sao rồi bà chủ, có nghiên cứu ra được gì không?"
"Các chất có trong này giống như trong quả thần kỳ, nhưng tổng lượng thì ít hơn."
An Khả đáp.
"Ừm, vậy có thể cho Pokemon ăn được không?"
Điều Lâm Châu quan tâm là vấn đề này.
"Có thể cho Pokemon ăn, độ tinh khiết năng lượng giống nhau, nhưng hiệu quả không tốt bằng quả thần kỳ vì lượng không đủ, chỉ bằng 1/5 so với quả thần kỳ thông thường."
"Một phần năm..."
Lâm Châu suy nghĩ một lúc.
Một phần năm cũng không ít đâu, vẫn tốt hơn là không có gì.
Mặc dù khá rắc rối khi phải có sự phối hợp sản xuất của hai con Pokemon nhưng cũng chỉ mất có mười phút mà thôi.
Theo tình hình hiện tại của Pokemon nhà cậu thì có thể sản xuất một quả một ngày.
Một tuần là có thể sản xuất ra một và nửa quả thông thường.
Một tháng được sáu quả, một năm được hơn bảy mươi quả.
Vậy thì, phát tài rồi...
Lâm Châu nghĩ nghĩ rồi bắt đầu thấy phấn khích.
Điều này khác với lúc ở đàn tế Xerneas.
Lần này là "công nghệ cao", là "trồng trọt không cần đất".
Mất một hạt giống quả thần kỳ cho Servine ăn để đối lấy cơ hội có thể sản xuất liên tục quả thần kỳ. Như này là kiếm bội tiền rồi.
Trung bình sáu quả một tháng.
Mỗi Pokemon chủ chiến của cậu được ăn một quả rưỡi một tháng.
Tương lai không phải lo nghĩ gì nữa rồi.
Lâm Châu len lén xoa hai tay.
Vấn đề tài nguyên nuôi dưỡng luôn là bài toán khó của cậu vì cậu nuôi quá nhiều Pokemon.
Nhưng lần này, chúng ta có thể tiếp tục tạo ra những quả thần kỳ nhỏ. Vấn đề bức thiết nhất là tài nguyên cuối cùng cũng được giải quyết.
Tất nhiên, tiền đề là Lâm Châu không được thu phục thêm Pokemon mới nữa...