Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 214: Kỳ phùng địch thủ

Editor: Nguyetmai

Cô gái tóc trắng với vẻ mặt lạnh lùng, nụ cười mang theo ác ý, cô ta nói:

"Hừ, hy vọng lát lữa cái miệng của cậu vẫn mở ra nói được."

Năng lượng kim loại sáng bóng của thép tỏa sáng trên đôi cánh thép của con Empoleon, khiến đôi cánh trở nên giống như hai lưỡi kiếm sắc bén, lại giống như một kiếm khách thân sĩ. Nhờ vào sức đẩy của chiêu thức Aqua Jet, nó lao về phía Braixen.

Braixen tất nhiên không hề sợ sệt. Áo choàng Sunfire, lá chắn Will-O-Wisp và Confusion được khởi động, chúng chạm trán với Steel Wing, tia lửa bắn ra tung tóe.

Hai con Pokemon đều chọn cách đối đầu ác chiến nhất, không con nào chịu yếu thế cả.

Cả hai đều đánh với ngọn lửa hận bừng bừng.

Không chút khoan nhượng, có bao nhiêu hận thù đều trút ra hết.

Lần này, thật sự là một lần Lâm Châu đấu vì sự tự tôn của bản thân.

Lúc Braixen bị vứt bỏ, nếu không vì may mắn được cậu nhặt về thì với thương tích của nó, có khi đã sớm bỏ mạng ở đó rồi.

Sự tổn thương mà cô gái này gây ra cho cậu nhóc khiến nó khắc cốt ghi tâm đến tận bây giờ, thù hận đó ngập tràn trong đôi mắt Braixen.

Lâm Châu không bao giờ nghĩ rằng mình là một người cao thượng. Cậu rất ích kỷ, vẫn luôn rất ích kỷ. Với cậu nhóc nhà mình thì cậu chính là người bảo hộ của nó.

Cô đã đánh cậu nhóc nhà tôi thì hôm nay tôi ắt phải đòi lại công bằng.

Trong khán phòng của lễ khai giảng, hai con Pokemon của họ không nói không rằng lao vào đánh nhau!

Bàn ghế, đèn đóm trong khán phòng, cái thì bay, cái thì vỡ tan tành. Sau mấy hồi giao đấu, hai con Pokemon vẫn chưa hề hấn gì nhưng xung quanh chúng đã biến thành bãi chiến trường rồi.

Lâm Châu nhìn Empoleon, thầm đánh giá, không hổ là Pokemon đã tiến hóa lần thứ hai. Tuy mức năng lượng giống nhau nhưng thực lực của nó vượt hẳn Braixen.

Cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách.

Lâm Châu hất đầu về phía Braixen. Mệnh lệnh hết sức rõ ràng.

Braixen nhận được lệnh. Vòng đấu tiếp theo, nó lách mình, bỏ qua Empoleon, lá chắn Confusion đập thẳng về phía cô gái tóc trắng.

Còn con Empoleon vẫn lao đến với khí thế không giảm, nhưng nó hoàn toàn không có ý định đấu với Braixen mà cũng tấn công về phía Lâm Châu y hệt cách Braixen đang làm.

Cả hai bên đều đồng loạt tấn công về phía huấn luyện viên!

Đây không còn là trận đấu phân cao thấp nữa mà rõ ràng là quyết ăn thua đủ. Không đánh gục đối phương thì không chịu dừng tay!

Ánh sáng trắng của PokeBall lại lóe lên, Mimikyu xuất hiện che chắn cho Lâm Châu, từng lớp từng lớp Disguise (ngụy trang) hứng trọn cú đánh Steel Wing của con Empoleon.

Ngược lại, Ghost Claw (Móng vuốt ma) của nó biến thành một nắm đấm, xuất ra Rút Đao Chém, đấm thẳng vào ngực Empoleon ở khoảng cách gần. Con "cánh cụt xúc phân" này mạnh như vậy lại bị đánh bay tận hơn mười mét.

Mimikyu đã hóa giải được tình thế nguy hiểm của Lâm Châu, đồng thời cũng tung ra được một đòn tấn công hiệu quả dành cho Empoleon.

Nhưng phía cô gái tóc trắng cũng đã tránh được đòn tấn công của Braixen.

Thứ ánh sáng trắng quen thuộc của PokeBall lóe lên, hai nắm đấm rừng rực lửa va chạm với lá chắn Confusion của Braixen, ngọn lửa phát nổ tan tành, khói bốc lên. Một lực đấm cực mạnh đã cản lại đòn tấn công lần này của Braixen.

Nắm đấm của con Monferno xoay chuyển năng lượng của ba hệ lửa điện và băng, nó hẩy cái đuôi cháy rực của mình, đôi mắt hừng hực đấu chí nhìn Braixen.

Lâm Châu cau mày, đối thủ không chỉ có một con Pokemon chủ chiến, quả thật có chút khó khăn.

Đối phương có một Empoleon cấp Tinh Anh và một con cấp Nhập Môn.

Còn cậu có một Braixen cấp Tinh Anh, một Mimikyu cấp Nhập Môn, ngoài ra còn có một Servine cấp Nhập Môn có thể hình thành đội hình chiến đấu...

Vì vậy cậu không hề thua thiệt trong cuộc đối đầu này. Tất nhiên nếu đối phương còn có thêm Pokemon chiến đấu khác nữa thì...

Lâm Châu nhìn cô gái tóc trắng đang chống tay sau lưng, nheo mắt lại, cậu biết mình không thể hạ thủ lưu tình nữa.

Hai bên gần như đồng thời ném PokeBall ra.

Ngay khi Servine vừa chạm đất, hoa văn trên người nó sáng lên, Grassy Terrain (Địa hình cỏ) nhanh chóng bao trùm toàn bộ xung quanh, từng đòn Vine Whip (Roi mây) lao lên đánh về phía đối phương.

Trong khi đó bên phía đối phương, một con Grotle cuộn tròn người vào trong cái mai của nó, những hoa văn trên mai rùa cũng sáng lên, Grassy Terrain (Địa hình cỏ) vô cùng quen thuộc trải dài ra.

"Hả!"

Lâm Châu ngơ ngác, sao con rùa này cũng có hoa văn trên người, cũng biết Grassy Terrain (Địa hình cỏ)! Còn cô gái tóc trắng khi nhìn thấy hoa văn trên người Servine thì cũng ngạc nhiên không kém.

Hai người ngay lập tức hiểu rằng Pokemon của đối thủ cũng được tìm thấy trong đàn tế giống mình!

Ba Pokemon của Lâm Châu đều đã được tung ra hết, hai bên đối đầu nhau, các Pokemon liên tục tung chiêu tạo thành một cuộc hỗn chiến.

Các sinh viên xung quanh bỏ chạy tứ phía. Một đoàn Pokemon đánh đấm loạn xạ thế này, sức mạnh được tung ra cũng không hề nhỏ, không cần biết thế nào, nếu bản thân không chú ý khéo lại ăn đòn oan.

Một phen ồn ào như vậy khiến đám Cao Bác để ý.

Kim Ân Tĩnh kêu lên:

"Lâm Châu sao lại đánh nhau với người ta vậy?"

"Tôi không biết, nhưng số Pokemon... Cậu ta kiếm đâu ra lắm Pokemon vậy? Sao tôi không biết thì ra cậu ta nuôi nhiều Pokemon như thế?"

Cao Bác kinh ngạc thốt lên, những người khác cũng không hơn không kém. Bọn họ quen biết Lâm Châu lâu như vậy rồi nhưng đến hôm nay mới biết cậu ta lại nuôi cùng lúc nhiều Pokemon đến thế!

Các sinh viên có mặt ở đó cũng nhao nhao lên.

Cuộc chiến của Braixen và Empoleon giờ đã trở thành cuộc "show hàng" Pokemon không khoan nhượng!

"Vốn liếng" của hai bên khiến người xem càng xem càng sốc!

"Ôi trời! Con thứ ba! Ca hai đều lôi ra con Pokemon chủ lực thứ ba rồi!"

"Đúng luôn! Hai người này rốt cuộc là ai vậy? Nhà có mỏ vàng à, hay bản thân có ô dù vậy?"

"Thấy bảo là hai sinh viên mới được tuyển thẳng vào lớp trung cấp năm nay."

"Sinh viên mới? Bây giờ sinh viên mới đều "khủng" vậy à?"

"Trình độ đào tạo và số lượng Pokemon thế này, sinh viên cũ lớp trung cấp có mấy ai có thể địch lại chứ."

"Kỳ phùng địch thủ đánh một trận, ghê đấy!"

...

Đám sinh viên cũ "chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn" đứng đó xì xào bàn tán mãi.

Rất nhiều sinh viên mới mặt mày ngơ ngác, miệng thì thở dài. Không hổ danh là trường đào tạo huấn luyện viên, đến trình độ cũng khác nhau. Vừa mới khai giảng đã tiện tay đánh đấm được rồi, đều là những kẻ mạnh như này!

Lâm Châu nhìn cô gái tóc trắng, nheo mắt thách thức:

"Sao không tiếp tục đi? Lấy Pokemon ra tiếp đi chứ."

Hiện giờ trong tay cậu không còn Pokemon nào có thể chiến đấu được nữa rồi. Anh giai Feebas không thể hình thành lực chiến trong trường hợp này, còn Charjabug cũng chưa được cậu khởi động chức năng gì khác ngoài sạc điện thoại cả.

Do đó, Lâm Châu hiện giờ đã đem ra hết toàn bộ sức chiến đấu của mình rồi.

Nếu cô gái tóc trắng vẫn có thể "show" được thêm Pokemon...

Hừ, vậy thì Lâm Châu cậu quyết định rộng lượng một chút, hôm nay không so đo với cô gái kia. Chúng ta để sau này giải quyết, giờ nên tạm biệt thì hơn.

Quyết định này hoàn toàn không phải vì cậu chịu thua..

Tuy nhiên, khả năng này cũng không lớn.

Lâm Châu nhìn điệu bộ của cô gái, chắc cũng không còn lôi được thêm con Pokemon nào nữa đâu. Cậu lại không biết nuôi ba con Pokemon chủ chiến tốn kém tài nguyên nuôi dưỡng đến chắc?