Editor: Nguyetmai
"Vốn dĩ cái giới huấn luyện viên này cũng không lớn mà."
Kỳ Phong nhận xét.
"Số lượng huấn luyện viên sơ cấp và trung cấp trong Liên minh cũng khá nhiều, nhưng trình độ từ trung cấp đến cao cấp lại là cả một nấc thang. Số lượng huấn luyện viên cao cấp trong Liên minh vô cùng ít ỏi. Ít nhất là trong khu vực cực Đông là như vậy, hầu như các huấn luyện viên cao cấp ở đây đều quen biết nhau.
"Hừ, phân biệt giai cấp à."
Lâm Châu lắc đầu.
"À, tôi nghe nói những người xuất thân trong gia đình của huấn luyện viên đều bài xích dân thường, cậu không bài xích tôi à?"
Lâm Châu vẫn luôn thấy lạ. Cậu biết trong giới huấn luyện viên có một mâu thuẫn giữa người mang dòng máu Thuần Chủng và những người Muggle.
Trong bài đánh giá nội bộ trước đó, cái tên Lý Diễm mà cậu gặp cũng rất bài xích cậu.
"Điều này à... Tình huống mà cậu nói thường thấy nhiều hơn ở các trường cao đẳng. Bởi vì cơ hội kiếm được công việc ngon ở các trường đó ít, cạnh tranh thì nhiều nên những huấn luyện viên dân thường đều phải chịu sự bài xích như vậy."
"Trong Đại học Pokemon ít khi xuất hiện những mâu thuẫn như vậy. Trường vốn đã ít sinh viên, lúc đi xin việc có lợi thế về tên trường rồi nên các sinh viên trường đã loại được rất nhiều đối thủ, áp lực cũng không lớn, cộng thêm chế độ tốt của nhà trường nên mọi sự cạnh tranh đều vừa phải."
"Thật sự đã tránh được không ít những mâu thuẫn về giai cấp. Cho nên sinh viên ở đây cũng không quá ghét những sinh viên dân thường vào trường qua kỳ thi quốc gia."
Kỳ Phong giải thích.
Lâm Châu gật đầu, cậu biết Kỳ Phong có thiện ý nhưng đối với những người khác thì vẫn còn cần xem xét thêm.
Ít nhất là lúc tham gia kỳ thi quốc gia, việc giám khảo kiếm chuyện đã nhắc nhở cậu rằng, trong thế giới huấn luyện viên này, không phải ai cũng chào đón dân thường.
Lâm Châu ngồi nghe giảng thêm một lúc rồi chào tạm biệt Kỳ Phong và rời khỏi phòng học.
Nội dung của môn học chẳng giúp được gì cho cậu. Cậu thấy không nên lãng phí thời gian ở đây. Thật vô vị nếu cứ ngồi nghe cho qua mấy môn học này, sau đó cậu nổi hứng tìm đến thư viện của trường.
Thư viện của Đại học Pokemon rất lớn, vô cùng lớn, nó chứa đựng vô số kiến thức mà không ai có thể đọc hết được.
Lâm Châu bước vào thư viện trông có vẻ đồ sộ này, bên trong bày từng hàng những dãy kệ sách chứa đầy sách. Nhiều sinh viên đưa Pokemon đến đây học, tất cả các góc của thư viện đều thấy có người.
Thủ thư là một con Oranguru. Ngôi sao to oạch màu vàng trên đỉnh đầu chói cả mắt người khác. Một tay nó phe phẩy cái quạt Hương bồ, một tay lật sách xem. Hai mí mắt được kéo căng lên, đầu chẳng buồn ngẩng.
Con Oranguru này có thể nói là một cảnh quan đặc sắc cho trường Đại Học Pokemon cực Đông.
Đừng nhìn bộ dạng nhàn rỗi dưỡng sinh, thả hồn đọc sách ở đây mỗi ngày của nó, thực ra mức năng lượng của nó đã đạt đến cấp Thiên Vương! Nó đã sống hơn 150 năm rồi!
Chủ nhân của nó đã chết vì già cách đây nhiều thập kỷ.
Đây là một Pokemon sống lâu như hóa thạch.
Lâm Châu bước vào thư viện và không làm phiền đến Oranguru, cậu tự mình đi ra kệ tìm sách đọc.
Có rất nhiều sách được lưu trữ trong thư viện, nhiều hơn so với nội dung của các bài giảng lớp cơ bản, cũng hữu ích hơn với Lâm Châu.
Do đó, sau khi lật xem vài cuốn sách, Lâm Châu quyết định sau này sẽ tự học ở đây.
Trong ba ngày, Lâm Châu gần như đều "cắm rễ" ở thư viện để đọc sách.
Ba ngày sau.
Lâm Châu đi học môn của Giáo sư Đầu Trọc như đã hẹn.
Ngọn núi phía sau trường Đại học Pokemon cực Đông.
Có một khu huấn luyện Pokemon được xây dựng nhân tạo ở đây với nhiều địa hình gồ ghề, các thiết bị luyện tập và cả cảnh quan tự nhiên.
Hôm nay là thứ Năm, Lâm Châu và Triệu Thiến đã đến đây theo yêu cầu của Giáo sư Đầu Trọc.
Dưới làn nước thác trong vắt hữu tình, ông thầy đầu trọc mang theo một con Cloyster, đang thò cánh tay ra, đứng... gội đầu dưới thác nước!
Lâm Châu cứng miệng, ông thầy đầu trọc đúng là xuất sắc. Quả đầu này mà ông gội tới mức bóng loáng, mặt trời chiếu vào, chắc là chói mắt lắm.
"Cô cậu đến rồi à?"
Ông thầy đầu trọc thấy hai người họ đã tới thì leo lên khỏi cái hồ nông chưa tới đầu gối, lắc lắc những bắp thịt trên người.
Cloyster đi theo sau cũng nhảy lên khỏi mặt nước, cái mai sắc nhọn đột nhiên nhô ra manh theo khí lạnh!
Cơ thể cuộn tròn màu xám được giấu trong các lớp giáp như một pháo đài, nó lộ ra một nụ cười âm hiểm, dùng ánh nhìn không mang ý tốt gì quan sát xung quanh.
Lâm Châu đứng khá xa Cloyster mà vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo đang xâm chiếm xung quanh, cả người như rơi vào một cái hố băng!
À... cấp Thiên vương...
Lâm Châu thấy rất lạnh, lạnh đến mức khiến cậu phải hắt xì. Trong lòng cậu lại nghĩ nếu có Cloyster để dùng vào mùa hè, hiệu quả làm mát chắc chắn rất tốt. Vừa có thể làm tủ lạnh vừa làm máy điều hòa.
Giáo sư trọc bước tới nhìn hai sinh viên của mình đang run lên bần bật thì nghĩ rằng uy lực của người làm thầy cũng được lắm.
Nhưng thực ra ông không hề biết rằng Lâm Châu đang tận hưởng cái máy lạnh Cloyster.
Còn về phía Triệu Thiến lúc nào cũng chỉ muốn trả thù đang nghĩ gì?
Ha ha.
Hàu hấp, hàu chan mỡ tỏi, hàu nướng than hoa...
Hai đứa sinh viên này vốn là như thế, cũng may Giáo sư trọc là huấn luyện viên cấp Thiên Vương nên mới trấn áp được chúng. Chứ nếu như là một huấn luyện viên cao cấp bình thường thì đám Pokemon của thầy chắc đã bị các trò "làm thịt" hết rồi.
"Thả Pokemon chủ chiến của cô cậu ra đi để tôi xem các cô cậu đã đào tạo nó như thế nào, có gì thì còn đưa ra một vài ý kiến. Còn nếu thích giấu thì cũng không sao, tôi càng đỡ tốn sức."
Giáo sư trọc thản nhiên nói.
Thân là học trò, Lâm Châu và Triệu Thiến chắc chắn sẽ làm theo lời giáo viên. Chớ thấy bọn họ bình thường hay cứng đầu, nhưng khi gặp chuyện cần nghiêm túc, bọn họ cũng sẽ rất nghiêm túc.
Giáo sư trọc dù sao cũng là một huấn luyện viên cấp Thiên Vương, nên được ông chỉ bảo là một cơ hội rất tốt.
Ánh sáng trắng lóe lên, mấy con Pokemon đều được thả hết ra.
Triệu Thiến thả Empoleon, Monferno và Grotle.
Còn Lâm Châu thì thả Braixen, Mimikyu cùng Servine.
Sau một lúc suy nghĩ thì cậu thả nốt anh xấu Feebas ra.
Feebas rơi xuống hồ nước, nó lặn xuống làn nước trong vắt, tung tăng bơi lội.
Giáo sư trọc liếc nhìn Feebas đang bơi trong hồ, nhướng mày nói đầy hứng thú: "Cậu lại còn nuôi cả một con Feebas? Hay đấy, hay đấy... đợi lát nữa tôi sẽ nói với cậu về nó, còn giờ chúng ta sẽ nói từ đầu."
Ánh mắt sắc sảo của Giáo sư trọc lướt qua đám Pokemon của hai bọn họ. Với kiến thức và kinh nghiệm của các một huấn luyện viên cấp Thiên Vương, ông lập tức hiểu và phân tích được tình hình đào tạo đám Pokemon của bọn họ.
"Empoleon, Steel Wing (Đôi cánh thép) dùng làm đòn tấn công. Nếu đã chọn đào tạo nó thì đừng do dự. Em cho nó luyện Steel Wing (Đôi cánh thép) nhưng chỉ nửa vời, vừa muốn cứng nhưng lại sợ cứng quá dễ gãy, nên thêm cho nó khả năng phục hồi. Cứ mập mờ nước đôi! Thành ra chẳng đi tới đâu! Dù là cứng hay mềm thì chọn một cái thôi!"
"Monferno nếu đã luyện cho nó về quyền anh thì sao chỉ luyện quyền sức mạnh của ba hệ mà không luyện chiêu thức Fighting type (kỹ thuật chiến đấu). Nếu chiến đấu cự ly gần mà không luyện cẩn thận chiêu thức cách đấu thì khác gì chờ chết."
"Grotle...bla bla..."
"Braixen... Mimikyu... Servine..."
Giáo sư trọc xả một tràng dài những nhận xét của ông, mà câu nào cũng đúng, câu nào cũng thấm!
Quả là mắt nhìn đẳng cấp Thiên Vương, không hổ là cấp Thiên Vương, mặc dù là một ông đầu trọc…
Nhưng chỉ cần nhìn qua các chi tiết như mức phát triển cơ bắp, tư thế đứng yêu thích, độ rụng lông tóc... mà đã có thể phân tích ra được tình hình nuôi dưỡng Pokemon cũng như những ưu khuyết điểm của chúng.
Hơn nữa còn dựa vào khuyết điểm của từng con để đưa ra phương hướng và kế hoạch nuôi dưỡng Pokemon vô cùng chi tiết.
"Tôi đưa ra những ý kiến về phương hướng nuôi dưỡng đám Pokemon như vậy, các em có đồng ý không?"
Giáo sư trọc chốt lại bằng một câu như vậy.
Triệu Thiến nghĩ gì thì không biết, còn Lâm Châu thì không có ý kiến gì.
Các phân tích của Giáo sư trọc rất hợp lý. Pokemon nhà cậu cậu biết, có rất nhiều nội dung, phương hướng luyện tập mà cậu muốn mang ra áp dụng nhưng vì không dùng đúng cách thức, phương pháp. Bây giờ Giáo sư trọc cũng đề xuất luôn cho bọn họ rất nhiều phương pháp, việc này rất có ích.
"Nếu không có vấn đề gì nữa thì hãy truyền đạt cho đám Pokemon của các em, cho chúng bắt đầu luyện tập đi."
Hiệu suất làm việc của Giáo sư trọc cũng cao thật, cao hơn rất nhiều so với lớp sơ cấp. Nói luôn việc chính, nói xong những cái có ích thì không nói lằng nhằng thêm chút nào cả, rất thiết thực.
Lâm Châu càng lúc càng thấy có người thầy như Giáo sư trọc cũng không tồi đâu.
"Ngoài ra..."
Giáo sư trọc nhìn Lâm Châu.
"Về con Feebas của em, tôi nghĩ chúng ta cần phải nói chi tiết hơn."