Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 223: Vũ trang đặc biệt

Editor: Nguyetmai

Sắc mặt gã chủ quầy vô cùng khó coi nhưng vẫn không chịu từ bỏ.

"Mười triệu…"

"Chậc!"

Lâm Châu nhíu mày, tặc lưỡi.

"Đừng, đừng, cậu trả bao nhiêu thì là bấy nhiêu."

Gã chủ quầy làm cái mặt đưa đám giống như Lâm Châu đang bắt nạt hắn vậy.

Có điều, trong khu vực "ba không quản" của chợ Pokemon, nếu Lâm Châu không gây chuyện gì để người ta báo cánh sát thì hắn thật sự không làm gì lại được.

Người của Ban Cảnh bị mà tới, việc đầu tiên chính là tịch thu hết mấy gian hàng, giễu võ gương oai, kiếm chuyện, chưa nói đến chuyện dẹp yên Lâm Châu, thế còn chưa đủ để bọn họ tự giày vò chính mình chắc.

"Cầm lấy tiền, đưa Pokeball cho tôi."

Lâm Châu cũng không bịp tiền của anh ta, đưa luôn số tiền năm triệu tệ theo giá thị trường cho hắn. Gã chủ quầy ủ rũ lấy Pokeball của Ditto đưa cho Lâm Châu.

Lâm Châu cầm Pokeball thu Ditto lại, sau đó đưa nó rời khỏi quầy hàng.

Cậu không ở lại chợ Pokemon quá lâu, mua Ditto xong đi thêm một vòng, không thấy Pokemon nào thú vị nên cậu liền quay lại trường học.

Lần này Lâm Châu ra ngoài mua đồ nhân tiện đi dạo chợ Pokemon, thực ra là có mục đích. Quả thật cậu đang cần một con Pokemon đồng thời cũng đã dự trù trước vài con Pokemon cần mua.

Mục đích của việc này đã nói trước đó, cậu cần một con Polemon có thể bảo vệ bản thân mình trong các cuộc chiến đấu nguy hiểm của huấn luyện viên.

Ditto có nằm trong danh sách cậu dự trù trước và cuối cùng cậu cũng lựa chọn con Pokemon này.

Khu huấn luyện, ngọn núi sau trường học.

Lâm Châu ôm Ditto trong tay để nó thử quấn quanh tay mình và biến hình.

Cơ thể mềm mại hồng nần nẫn của Ditto bắt đầu kéo duỗi biến hình, giống như không có giới hạn, nó dần dần bao trùm cả cánh tay của Lâm Châu, hình thành một lớp giáp mềm trên đó.

Lâm Châu dùng tay nhấn xuống, vô cùng dẻo dai và cũng khá dày dặn.

Mảnh giáp bảo vệ cánh tay có thể miễn cưỡng bao bọc được cánh tay, tuy hình dáng rất xấu, rất khó coi nhưng ý tưởng của Lâm Châu lại khả thi thật, ý tưởng này vẫn còn không gian để cải thiện.

"Harden*."

(*) Harden (Chiêu thức hóa cứng): dồn sức mạnh toàn thân làm cứng cơ thể, từ đó nâng cao phòng ngự cho bản thân.

Lâm Châu tiếp tục chỉ huy.

"Mảnh giáp bảo vệ cánh tay" dưới sự chỉ huy của Lâm Châu bắt đầu cứng dần lại, lớp ngoài như được bao phủ bởi một tầng giáp xác.

Lâm Châu lấy tay gõ lên nó, tiếng coong coong vang lên, ngón tay cậu hơi đau.

Quả thực cứng vô cùng.

"Thử tiếp tục kéo giãn."

Ditto nhận được mệnh lệnh, bắt đầu kéo giãn lên trên, men theo vai của Lâm Châu, thử bao phủ toàn bộ cơ thể cậu.

Thế nhưng chỉ bao phủ được một nửa vai đã không thể tiếp tục nữa, một là vì cậu nhóc vẫn còn nhỏ, cần thêm thời gian để phát triển và tăng trưởng.

Hai là vì năng lực biến hình của Ditto vẫn cần rèn luyện hơn nữa.

Có điều, biểu hiện của Ditto khiến Lâm Châu rất hài lòng, biết mềm, biết cứng, biết biến hình, được rồi, chính là nó!

Thứ cậu cần chính là nó, về độ cứng thì sau này chúng ta từ từ luyện tập, cậu vẫn còn thời gian.

Lâm Châu rất hài lòng với con Ditto này, tính tình cậu nhóc rất tốt, được coi là đứa biết nghe lời nhất, ngoan ngoãn nhất trong mấy cậu nhóc.

Có thể vì nhỏ tuổi, nên lúc nào cậu nhóc cũng thích xích đến bên cạnh Lâm Châu hoặc bọn Braixen một cách rất ngoan ngoãn, khiến người ta cực kì yêu quý.

Thỉnh thoảng lúc Braixen rảnh rỗi sẽ chơi với nó, dùng siêu năng lượng làm nó bay lơ lửng.

Từng ngày cứ thế trôi qua.

Pokemon của Lâm Châu hằng ngày luyện tập ở trong khu huấn luyện theo sự sắp xếp của Lâm Châu tiến bộ nhanh chóng.

Còn bản thân Lâm Châu thì ở lì trong thư viện suốt thời gian dài, giống như một miếng bọt biển háo nước không ngừng tiếp thu tri thức.

Tri thức và kinh nghiệm mãi mãi là thứ mà một huấn luyện viên nhất định phải có.

Đồng thời, trong lúc mệt mỏi tranh thủ nghỉ giải lao trong thư viện, Lâm Châu còn vẽ một ra một vài phác thảo.

Phác thảo là một bộ các bản vẽ thiết kế áo giáp toàn thân, bên trong có cơ thịt đàn hồi làm rào chắn, bên ngoài là lớp vỏ cứng rắn. Trên một số chi tiết còn có những linh kiện máy móc thực tế như thanh thủy lực, lò xo giảm sóc.

Lâm Châu vừa sửa chữa bản thiết kế phác thảo này vừa dạy một số nội dung đã lên kế hoạch sẵn mỗi tuần cho Ditto, để nó học biến hình theo hình dáng trên bản thiết kế.

Hiện giờ Lâm Châu đã xác định rất rõ mục tiêu đào tạo Ditto.

Cậu muốn Ditto biến thành một bộ trang bị đặc biệt giống như Người Sắt trong bộ phim khoa học viễn tưởng!

Thông qua năng lực biến hình để có được giáp trụ với khả năng phòng ngự tuyệt vời, đồng thời sau khi học một loạt các chiêu thức năng lực như Harden, Zapp Cannon*, bộ giáp tạo thành có thể có các chức năng đầy đủ hơn.

(*) Zapp Cannon (Pháo Điện Từ): chiêu thức phóng ra dòng điện giống như đại bác tiến hành tấn công khiến đối phương rơi vào trạng thái tê liệt.

Đó là phương pháp bảo vệ an toàn cho bản thân mà Lâm Châu nghĩ đến! Một bộ chiến giáp Ditto!

Cậu là một dân thường, không có siêu năng lực như Triệu Thiến, nên cậu chỉ có thể dựa vào Pokemon.

Bởi vì có được hạt giống quả thần kỳ và "vườn ăn quả Servine", cho nên Lâm Châu có ưu thế vượt trội so với những huấn luyện viên khác ở mặt tài nguyên đào tạo.

Dựa vào những ưu thế này, cậu có nguồn lực để thử đào tạo nhiều Pokemon hơn, có nhiều phương tiện hơn.

Cho nên, cậu đã lựa chọn Ditto.

Cho dù người khác có gian lận hay có siêu năng lực thì cậu vẫn có thể dùng Pokemon để đối phó với tất cả!

Hai tháng huấn luyện đặc biệt trôi qua rất nhanh.

Lâm Châu nhìn vào camera trước của điện thoại, vô cùng hài lòng với bộ chiến giáp, một trang bị vũ trang cực ngầu đang mặc trên người.

Cậu nắm tay lại, dùng lực nắm chặt một cái cây to hơn cả miệng bát rồi đập xuống, nhờ sự chuyển động của thanh thủy lực và cơ thịt sinh học mà Ditto biến thành, một lực lớn đã tác động lên thân cây.

"Rắc rắc!"

Tiếng thân cây gãy vang lên!

Vậy mà lại bị Lâm Châu tay không trực tiếp vặn gãy!

Việc này hoàn toàn vượt quá sức mạnh của con người và là hiệu quả mà Ditto tạo nên.

Tất nhiên, không chỉ là sức nắm mà bộ giáp còn có nhiều các chức năng khác như khả năng phòng ngự, khả năng giảm xóc, lặn dưới nước, hệ thống vũ khí…

Giáp chiến Ditto của Lâm Châu ngoại trừ không biết bay ra thì chức năng gì cũng có đủ cả.

Về phương diện bay, Lâm Châu vẫn còn đang nghiên cứu, có lẽ vài tháng nữa là có thể dùng thử.

Nhưng tạm thời không bay được cũng chẳng sao, một trong "Tam thần Sinnoh"* cũng vẫn chưa biết bay mà.

(*) Tam thần Sinnoh: Ba Pokemon đầu tiên được tạo ra ở Sinnoh, nơi được coi là vùng đất đầu tiên trong tất cả các vùng đất của nguyên tác Pokemon. Trong số ba Pokemon này, Dialga và Palkia được trao khả năng điều khiển không gian và thời gian, còn Giratina thì bị đày đến một chiều không gian khác do hành vi bạo lực.

Chiến giáp Ditto phiên bản 1.0 đã được Lâm Châu tạo ra bước đầu chỉ trong hai tháng ngắn ngủi.

Tất nhiên, nếu đã nói là phiên bản 1.0 thì sau này chắc chắn sẽ còn có phiên bản nâng cấp, việc này cần nghiên cứu dần.

Hơn nữa, ngoài việc hoàn thành xong chiến giáp Ditto, thời gian ba tháng mà Lâm Châu và giáo sư trọc giao ước đã hết.

Ngày hôm đó, giáo sư trọc đã đến như giao hẹn.

Ông nhìn đám Pokemon phía sau Lâm Châu.

Braixen, Mimikyu, Servine và còn cả anh Xấu đang bơi trong nước, mỗi con đều tinh thần sung mãn, cơ thể tăng trưởng rất tốt, đã tích lũy được nguồn năng lượng hùng hậu mạnh mẽ.

Cấp Tinh Anh!

Bốn con Pokemon đều là cấp Tinh Anh!

Đây là việc mà Lâm Châu đã hứa với ông.

Giáo sư trọc gật gù nhìn Lâm Châu và bốn con Pokemon của cậu.

"Tốt, rất tốt."

Tuy giáo sư Liêm Câm không nghiêm nghị, hà khắc như giáo sư Khởi Minh nhưng bình thường ông cũng rất hiếm khi chủ động khen sinh viên.

Cậu Lâm Châu này quả thực khiến ông kinh ngạc.

Từ khi bắt đầu đến khi đào tạo ra bốn con Pokemon cấp Tinh Anh, cậu ta chỉ mất vỏn vẹn chưa tới một năm!

Đã rất lâu rồi mới xuất hiện một người như vậy.

Thật lòng mà nói, ông có chút không nỡ để Lâm Châu thực hiện nhiệm vụ lần này, một "hạt giống" tốt như thế ông không muốn cậu gặp phải bất cứ nguy hiểm nào, trưởng thành trong sự che chở mới yên tâm được.

Thế nhưng, đâu có mầm cây nào không trải qua mưa gió mà có thể lớn lên thành cây đại thụ cao ngút. Tóm lại một căn phòng ấm áp cũng không phải là môi trường giáo dục tốt cho con người.

Vẫn là nên để cậu ấy đi thực hiện nhiệm vụ thực hành thì hơn.

Giáo sư trọc hít một hơi rồi nói:

"Nghe rõ đây, điểm đến trong nhiệm vụ lần này của cậu là…"