Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 227: Bàn tay vàng

Editor: Nguyetmai

Bên trong hang động bị nước biển xâm thực trên đảo Whirl.

Một người đàn ông trung niên mặc bộ đồng phục màu bạc, trên ngực áo đang cài một cái huy hiệu hình bàn tay màu vàng vô cùng nổi bật.

Người đàn ông trung niên đứng trên đá ngầm, nheo mắt lại nhìn hướng đầm tích nước phía trước.

Bên trong đầm tích nước, một quả trứng Pokemon đang tỏa ra vầng sáng nhạt khiến nước biển xung quanh đều được chiếu rọi, dần dần nổi lên ánh huỳnh quang.

Sau lưng người đàn ông đó là hơn mười người mặc đồng phục màu đen đang tay năm tay mười, loay hoay bố trí các loại thiết bị, dây cáp được kéo ra khắp nơi.

Một nhóm người đồng loạt mặc đồng phục nghiêm chỉnh, chạy thử các loại thiết bị tinh vi, nhìn có vẻ là một nhóm có tính tổ chức rất chuyên nghiệp.

Một thành viên mặc đồng phục màu đen tiến lên, báo cáo với người đàn ông trung niên:

"Đội trưởng, quả trứng sắp nở rồi."

Người đàn ông trung niên được gọi là đội trưởng đó gật đầu.

"Bố trí thế nào rồi?"

"Đều đã bố trí xong cả rồi, chỉ là…"

"Sao thế?"

"Đội trưởng, tôi vẫn cảm thấy có chút không thỏa đáng, chúng ta không có quá nhiều tư liệu liên quan đến con Pokemon này, không biết chúng ta sắp đối mặt với điều gì, bố trí những thứ này chưa chắc đã có hiệu quả."

"Tôi nghĩ rằng chúng ta vẫn nên mang quả trứng này đi luôn, chứ dựa vào quả trứng này để dụ bắt con mẹ thì quá nguy hiểm."

"Yên tâm, bộ thiết bị này của tổ chức đã có tác dụng nhiều lần rồi, đối phó với con mẹ sẽ không có vấn đề gì."

Người đàn ông trung niên lắc đầu và nói để thuộc hạ yên tâm.

"Thứ chúng ta cần là con mẹ trưởng thành, một con non mới nở từ trứng không thể nào đủ với chúng ta."

"Dạ tôi biết rồi, đội trưởng."

Thành viên mặc đồng phục màu đen tuy lo lắng về độ nguy hiểm của lần hành động này nhưng đội trưởng đã nói vậy, hắn chỉ có thể chấp nhận.

Người đàn ông trung niên mặc áo bạc gật đầu, quay đầu tiếp tục nhìn quả trứng Pokemon trong đầm tích nước.

Chỉ có trẻ con mới đi lựa chọn giữa cái to và cái nhỏ.

Dã tâm của Tề Chính Anh hắn, đám tiểu tốt này sao có thể hiểu được.

Nếu mang độc một con trở về thì nó sẽ chỉ thuộc về tổ chức.

Mang cả hai con trở về, vậy thì một con là của tổ chức, một con sẽ thuộc về hắn!

Đó chính là quy tắc của tổ chức, kẻ có năng lực mới có thể làm lãnh đạo.

Nếu có thể có được con Pokemon này thì lần này hắn chắc chắn sẽ có cơ hội tham gia cạnh tranh ghế nghị trưởng!

Vẻ mặt Tề Chính Anh vẫn như cũ nhưng trong lòng đang cố gắng kìm nén sự phấn khích đến phát khổ.

"Rắc rắc."

Một tiếng động nhỏ vang lên, trên bề mặt vỏ trứng xuất hiện một vết nứt.

"Rắc rắc."

Một cái đầu chim màu trắng nhô ra từ bên trong.

"Bùm!"

Toàn bộ bên trong hang động nước biển xâm thực đột nhiên rung động!

Một luồng năng lượng đại dương kỳ lạ tràn ra từ vỏ trứng, cuốn sạch tất cả mọi thứ xung quanh.

Trong vùng biển rộng lớn xung quanh đảo, tất cả các sinh vật đại dương như nhận được lệnh triệu tập, bắt đầu tụ về hướng đảo Whirl.

Nơi sâu dưới đáy biển, con chim khổng lồ say giấc trong một thời gian dài, chợt mở trừng đôi mắt. Nó nghe thấy tiếng gọi của con mình.

Lâm Châu và Zapp đi bộ trên hòn đảo nhỏ này.

Sau khi giải quyết hai tên lính đánh thuê, bọn họ không gặp thêm tên nào khác trên suốt đường đi.

Zapp nói chỗ không xa trước mặt có một hang động nước biển xâm thực do nước thủy triều dâng lên tạo thành, nếu đám thợ săn ở trên hòn đảo nhỏ này thì rất có khả năng sẽ ở đó.

Chủ yếu là hòn đảo này quả thực không lớn, Lâm Châu áng chừng chưa chắc đã rộng bằng trường học của cậu, nếu có động tĩnh gì có lẽ đều có thể nhìn thấy, ngoại trừ trốn bên trong hang động.

Hai người bọn họ nhanh chóng đến được vị trí của hang động, họ cẩn trọng tiến lại gần.

Thế nhưng vẫn chưa kịp xác định tình hình gì Lâm Châu đã cảm thấy một luồng năng lượng khổng lồ kỳ lạ quét qua người.

Tiếp theo đó.

Một quả Pokeball của cậu đột nhiên rung lên.

Lâm Châu cúi đầu nhìn, là anh Xấu?

"Sao thế?"

Lúc này anh Xấu có vẻ vô cùng phấn chấn… chắc vậy… tóm lại dù nó có tâm trạng thế nào thì trên mặt đều chỉ có một biểu cảm hầm hầm, Lâm Châu cũng không nhìn ra được.

Tóm lại, Feebas làm ra vẻ vội vàng muốn ra khỏi Pokeball, hình như bên trong hang động có thứ gì đó thu hút nó.

Cách đó không xa, mặt biển nổi đầy bọt khí, một phần cái đầu cá lớn nhô lên mặt nước, hình như bị thứ bên trong hang động thu hút.

Không bình thường, việc này rất không bình thường.

Lâm Châu lấy Pokeball ra, ánh sáng trắng lóe lên, Braixen được thả ra ngoài, bắt đầu vận dụng Future Sight*!

(*) Future Sight: (tiên tri): chiêu thức cho phép Pokemon nhìn thấy trước một khoảnh khắc ngắn trong tương lai.

Chỉ vài giây sau, Lâm Châu đột nhiên trừng lớn mắt, kinh hãi hít một hơi thật sâu, lần này phiền phức lớn rồi

Zapp vẫn ở đó, vẻ mặt ngạc nhiên lẫn nghi hoặc nhìn hiện tượng bất thường trên biển, Lâm Châu nói với ông:

"Xem ra sự việc lần này không đơn giản, ở đây vừa có xoáy nước, vừa có cá chạy theo đàn, quá bất thường, có thể… gọi chi viện không?"

"Vừa rồi khi chú phán đoán có thợ săn tham gia vào việc này đã gửi yêu cầu xin chi viện cho Liên minh Kiểm lâm ngay rồi, tuy vậy nhanh nhất cũng phải cần đến một ngày quân chi viện mới đến nơi được."

"Một ngày thì còn chi viện cái khỉ gì nữa! Đợi họ đến nơi thì mọi việc đã xong xuôi cả rồi…"

Lâm Châu bất lực, việc này cho thấy tiếp viện căn bản chẳng có tác dụng gì, Liên minh Kiểm lâm có lợi hại thế nào thì chung quy vẫn chỉ là cao thủ trong nhân dân, không thể nào sánh với Liên minh Pokemon.

Nếu đổi lại là tiếp viện của Liên minh Pokemon thì chỉ trong vòng nửa tiếng nhất định đã có thể đến nơi.

"Sao thế? Cháu phát hiện được gì sao?"

Zapp hỏi.

"Chú nhìn sang bên kia sẽ biết."

Lâm Châu nằm bò bên cạnh một tảng đá ngầm, kính viễn vọng do Ditto biến thành di chuyển lên mắt Zapp đang ở bên cạnh.

Zapp quan sát khung cảnh phía xa bằng kính viễn vọng.

Bên trong hang động bày đủ các loại thiết bị máy móc kỳ quái, hơn mười người mặc đồng phục màu đen, một người mặc đồng phục màu bạc, nhìn giống như nhân vật thủ lĩnh của bọn họ, trước ngực có một huy hiệu hình bàn tay vàng…

Khi Zapp nhìn thấy huy hiệu, khuôn mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.

"Bàn Tay Vàng?!"

Lâm Châu không hiểu.

"Tay… gì Vàng?"

"Bàn Tay Vàng, tổ chức xấu xa có quy mô lớn nhất trong đám thợ săn, là đối tượng tấn công trọng điểm của Liên minh Pokemon."

Zapp lo lắng.

"Thành viên của Bàn Tay Vàng rất đông, họ chiêu mộ số lượng rất lớn thợ săn, hơn nữa, trong đó còn có những thợ săn có thực lực cực mạnh. Người của Bàn Tay Vàng ít nhất cũng là huấn luyện viên cao cấp, hai mươi tên nghị trưởng đều ở cấp Thiên Vương! Phía sau còn có một tên sếp lớn thần bí."

"Chà, thời đại bây giờ đến cả tổ chức tội phạm mà cũng cao cấp như vậy."

Lâm Châu không kìm được đảo đảo mắt, huấn luyện viên cấp Thiên Vương đều đi làm trùm sò tổ chức khủng bố, bạn nói xem thế giới này…

"Đồng phục màu bạc, thông thường đều là trang phục của cán bộ trong Bàn Tay Vàng mặc, người đó ít nhất cũng là huấn luyện viên cao cấp, thậm chí có thể là cấp Thiên Vương…"

Zapp kéo Lâm Châu lui lại phía sau rồi giải nói:

"Người này chúng ta không thể đối phó, rời khỏi đây trước rồi chờ chi viện đến."

Tình huống khó nhằn và kẻ địch mạnh hơn họ tưởng tượng, Zapp không muốn Lâm Châu xảy ra chuyện gì.

Dù sao Lâm Châu là do Liêm Câm đưa đến đây, tuy nói là đến rèn luyện, nhưng rèn luyện chứ không phải tự tìm đường chết, việc này đã vượt ngoài khả năng của ông.

Thế nhưng, Zapp chưa kịp hành động.

Hòn đảo bất ngờ rung chuyển kịch liệt.

Tiếng kêu của Thần Biển thời xa xưa truyền đến từ biển sâu, mặt biển tung sóng cuộn trào, một Pokemon hình dáng loài chim màu trắng khổng lồ bay lên từ trong lòng biển…