Dạ Vũ Thương Khung

Chương 7: 7 Lưu Gia Ác Thiếu

Hắn đi đến giữa trấn thấy một cửa hàng đề bảng Dạ Vũ Lâu, đây là một tòa nhà hai tầng ở cửa bằng tinh thần của mình Dạ Tử Lương có thể phát hiện 2 hộ vệ canh cửa đều có tu vi Luyện Tạng có thể để Luyện Tạng trông cửa chỉ có thể là 3 gia tộc ở Ô Sa trấn bước vào bên trong trước mặt hắn là một dãy quầy quay mặt ra cửa có 3 nhân viên nữ đang giúp khách nhân tính toán kim tệ ở 2 bên quầy là dãy hành lang với những ngăn tủ có chứa các loại dược liệu.

Có một tên quản sự nhận ra Dạ Tử Lương chạy lại dò hỏi :

" Hóa ra là nhị thiếu gia ngài đến đây có cần gì sao ?

Từ nét mặt người trung niên quản sự hắn có thể nhận thấy một tia coi thường, mặc dù trung niên quản sự coi thường Dạ Tử Lương không thể tu luyện nhưng cũng không dám coi khinh ra mặt vì sau lưng phế nhị thiếu gia vẫn có 1 Luyện Khí nhất tinh hàng thật giá thật a .

Dạ Tử Lương cũng lười quan tâm thái độ của trung niên quản sự chỉ nhàn nhạt nói :

" Ta muốn mua Kỳ Mạch thảo Dạ Vũ Lâu có chứ ? "

Trung niên quản sự hơi bất ngờ một tên phế vật mua đi mua Kỳ Mạch thảo chuyện cười gì đây, mặc dù nghi vấn nhưng trung niên quản sự đáp lại:

" Đương nhiên là có rồi Dạ Vũ Lâu chúng ta bất kỳ dược liệu phổ thông nào cũng có, Kỳ Mạch thảo 1 năm giá 80 kim tệ 1 gốc Kỳ Mạch thảo 2 năm giá 150 kim tệ 1 gốc "

Như biết trước giá dược liệu hắn tháo túi tiền bên hông đưa cho trung niên quản sự 80 kim tệ :

" Cho ta Kỳ Mạch thảo 1 năm tuổi "

Nhận được kim tệ trung niên quản sự gói Kỳ Mạch thảo vào hộp gỗ rồi đưa cho Dạ Tử Lương, Dạ Tử Lương nhận lấy hộp gỗ rồi dảo bước ra về đang đi trên đường hắn thấy trước mắt 1 quán trà có nhiều người vây lại xem hắn tò mò đến gần quan sát.

Lúc này bên trong quán trà có 4 tên trung niên cùng 1 tên thiếu niên bạch y tay cầm quạt giấy gương mặt chỉ có 14 15 tuổi nhưng ánh mắt cực kỳ dâm tà nhìn vào cơ thể thiếu nữ đang đứng nép vào lòng một ông lão đã gần đất xa trời.

Dạ Tử Lương nhìn thiếu niên kia nhận ra ngay là Lưu Bang con trai gia chủ Lưu Chánh Anh, khi dung hợp trí nhớ hắn biết được khi còn bé hắn hay đánh nhau cùng 2 huynh đệ Lưu Bang và Lưu Hán lần nào hắn cũng ăn thiệt thòi từ hai huynh đệ này sau này nghe nói Lưu Bắc đã được đưa vào tông môn , quay lại hiện thực chỉ thấy Lưu Bang cười tà nói :

" Hồng lão ngươi cũng gần đất xa trời rồi còn kéo theo Hồng Đậu cô nương chịu khổ làm gì, ta đã nhìn nàng lão để Hồng Đậu về làm ấm giường cho ta ta cho lão 100 kim tệ thế nào ? "

Hồng lão nghe vậy thì tái mặt nói :

" Lưu thiếu lão chỉ có đứa cháu này mong Lưu thiếu buông tha cho nó đi lão van xin ngài "

Lưu Bang Hồng lão nói vậy nét mặt liền biến thành vẻ thiếu kiên nhẫn :

" Hừ rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt à, người đâu mau bắt Hồng Đậu về cho ta "

2 người trong 4 người đi cùng Lưu Bang tiến lên tách Hồng Đậu và Hồng lão thấy 2 tên kia tiến lại gần thì khóc rống cuống cuồng ôm chạy nhau qua tinh thần dò xét Dạ Tử Lương biết được 4 tên kia đều là Luyện Tạng còn Lưu Bang chỉ có tu vi Luyện Cốt đúng là thiếu gia quần áo lượt mà, 2 ông cháu Hồng lão đều là thường dân thì làm sao chống lại 2 tên Luyện Tạng rất nhanh Hồng Đậu bị kéo đi , Hồng lão thấy vậy liền nhào đến quỳ xuống chân Lưu Bang cầu xin ,Lưu Bang không để ý đến Hồng Lão bước chân đi thì bất chợt Hồng lão từ đằng sau cầm lấy khúc gậy lao đến ý định liều mạng Lưu Bang thấy vậy cười lạnh hắn đá một cước vào bụng Hồng lão, Hồng lão bay xa đập nát mấy cái bàn uống trà, chỉ thấy miệng Hồng lão liên tục phun máu rồi dần dần tắt hơi thở Hồng Đậu thấy vậy gào thét thảm thiết vùng vẫy chạy đến bên xác Hồng lão mà gào khóc, mọi người xung quanh chỉ chỏ nghị luận nhưng không muốn xen vào, Dạ Tử Lương cũng không rảnh lo chuyện bao đồng cho đâu đầu định quay người bước đi âm thanh Tiểu Đậu vang lên :

" Phát động nhiệm vụ giải cứu Hồng Đậu được một lần triệu hoán nhị phẩm pháp khí thất bại tu vi toàn bộ mất hết "

" Ta xx hệ thống, thật biết lựa thời điểm chơi ta mà "

" Chủ nhân đừng nóng hệ thống sẽ phụ trợ chủ nhân những gì tốt nhất khanh khách "

Tiểu Đậu cười rồi lẳng lặng chuồn mất.

Dạ Vũ Lương thở dài một hơi thôi thì làm việc tốt 1 lần vậy, Lưu Bang cười hắc hắc lên tiếng :

" Bắt cô ta về "

2 tên hộ vệ nhanh chóng chạy ra kéo Hồng Đậu ,đột nhiên 2 tên đó giật mình khi thấy 2 cú đấm phóng đến như trời giáng vào mặt 2 tên hộ vệ kêu la như bị chọc tiết bay ra ngoài ôm mặt lăn lốc biến cố đột nhiên xảy ra khiến Lưu Bang ngây người rồi hắn dùng dọng điệu của tên thiếu gia ăn chơi :

" Kẻ nào ăn gan hùm mật gấu dám xen vào chuyện của ta ? "

Theo ánh nhìn của mọi người Lưu Bang thấy đó là một thiếu niên khoảng 13 tuổi mặc bộ sam y gương mặt non nớt nhưng pha chút cương nghị cùng đôi mắt sáng như có thần, bất giác hắn nhận ra người này rồi kêu to :

" Dạ Tử Lương tên phế vật ngươi dám xen vào chuyện của ta ? "

Hắn chưa kịp mắng chửi tiếp đã thấy Dạ Tử Lương lao đến như một đầu hung báo bất giác hắn lùi lại mấy bước 2 tên thủ vệ còn lại thấy vậy cả 2 như hiểu ý nhau cùng tung ra một đấm nhắm ngay vào Dạ Tử Lương đang lao đến , mắt thấy 2 cú đấm lao đến Dạ Tử Lương đấm ra hai đấm chỉ thấy 2 tên thủ vệ bay xa đập vỡ hết bàn gế miệng phun máu rồi ngất đi Dạ Tử Lương cười nhạt bước về hướng Lưu Bang, Lưu Bang thấy vậy vô cùng hoảng hốt tên phế vật này mạnh như vậy từ bao giờ đây là câu hỏi trong đầu hắn ngay lúc này, mắt thấy Dạ Tử Lương đến trước mặt mình hắn mất hết khả năng chiến đấu bệt xuống đất mà gào :

" Dạ Tử Lương ngươi..ngươi..

Nếu dám động vào ta ngươi sẽ hối hận "

Nói xong hai chân hắn run cầm cập có thứ chất lỏng chảy ra, Dạ Tử Lương lười mở miệng với loại như này 1 cước đạp xuống mệnh căn của Lưu Bang, người dân nửa trấn quanh đó bỗng nghe thấy tiếng heo bị chọc tiết kêu vang