Tiếng Chuông 21: Bữa tiệc (2)Adilia đi dạo trong vườn.Hôm nay cô mặc một chiếc váy màu trắng quý tộc của nước Anh.Mai tóc hạt dẻ óng ả xõa xuống vai làm cho cô mang đậm chất của một công quý.Bỗng cô dừng lại, nhíu mày nhìn người con trai nào đó đâng ngồi trong chiếc xích đu màu sữa.Người con trai ấy thật đẹp!Đôi mắt cô thoáng buồn.- Bảo Đăng!_Adilia khẽ gọi- Là cô!_Bảo Đăng lạnh lùng đáp lại- Vậy anh nghĩ là ai?_Cô cười nhẹ - Kenna!_Anh vô thức đápAdilia cười nhẹ.Kenna! Chẳng phải là tên tiếng anh của Bảo Uyên sao.Cô đã nhận ra Bảo Đăng thích Bảo Uyên.Trong mọi giờ học, anh chỉ hướng về phái của Bảo Uyên.-Đi thôi, mọi người đnag chờ!_Bảo Đăng đột nhiên đứng dậy nói- Được!_Adilia gật đầu nhẹTrong đại sảnh, hầu như là các thành viên của lớp Văn đã tụ tập đông đủ.Mặt hai cũng hớn hở.- Hôm nay là một ngày trọng đại của hai cặp đôi mới lớp mình, chúng ta phải thật cẩn trọng trong việc ăn nói nhé!_Phúc Nam nhí nhố nói- Trọng với chả đại, ông " cố" ơi, cứ như là cha mẹ cô dâu chú rể ấy!_Ngọc Đức cằn nhằn nói- Sao vậy bạn " hiền" ghen à_Ngọc Anh nháy mắt- Xí! Nam nhi đây thèm ghen!Có hàng đống em xếp hàng dài chờ tôi kìa!_Ngọc Đức thanh minh-Úi giời, ghê nhể!Một đống em xếp hàng theo ông nhưng sao vẫn vào hội Ép - ây thế hả?_Anh Nhi mỉa mai- Đã ế mà cứ thích chơi đế chế!_Hạo Thiên nói-Tôi chơi đế chế bao giờ?_Ngọc Đức khó hiểu- Thì ế sẽ có ngày chơi đế chế mà thôi!_Hạo Thiên bình tĩnh đáp-Lớp mình còn những ai ép - ây nhể?_Ái Vy hỏi-Khổi quá bà ơi!Bọn tôi biết bà có đôi có kè rồi, đừng rắc "muối" lên nỗi đau của tụi này nữa!_Nakosa đáp- Xí!_Ái Vy phụng phụi_Kiệt!!!- Mạnh Gia, cậu cho tớ ly nước cái!_Lý Kiệt lờ đi ánh mắt của Vy- Lý Kiệt!_Hàn Thiên "nũng nịu"_Sao anh lại đối với em như thế!! " Hahahaaaa"Từng tiếng cười giòn tan phá tan bầu không khí.Ngay cả những tảng băng cũng phải bật cười.Còn về phía Ái Vy, cô nàng nóng bừng hết cả mặt.- Khặc....khặc....tớ.....like...cho cậu....Thiên....ơi!_Nhật Phong vừa cười vừa giơ ngón tay thể hiện chữ " Good"- Qúa khen!Qúa khen!_Hàn Thiên hất mặt-Các cậu.....!_Ái Vy tức nghẹn cổ- Thôi nào, bốn người các cậu mau lên đi kìa, sắp bắt đầu rồi!_Bảo Uyên nói nhưng cô vẫn không hể nén cười-Nhanh lên!_Mạnh Gia giục.