Đăng Phong Thành Thần

Chương 1: Đại Hội

Hắn bay một lúc lâu, nhìn xa xa thấy một thành phố lơ lửng giữa trời, hắn nhắm thành phố mà bay thẳng đến. Bỗng từ đâu có hai tên hộ vệ lao tới, người chúng mặt áo giáp sáng bóng, tay cầm trường thương, sau lưng là một đôi cánh trắng to, hai tên này toát ra một cỗ khí tức khiến cho kẻ muốn xâm phạm củng phải kiêng dè. Một tên hung dữ quát

- Người không có thiệp mời thì không được vào

Hắn lúc này mới ngẫn người, liền tìm trong không gian giới chỉ một lúc lâu mới lấy ra một vật. Vật này hình chữ nhật, to chỉ bằng lòng bằng tay, màu trắng bạc, trên chỉ khắc duy nhất một chữ Thiên.

Hắn đưa vật ấy cho hai tên hộ vệ, một tên cầm lấy quan sát hồi lâu, mới nhìn sang tên kế bên mà gật đầu. Tên hộ vệ kế bên lúc này từ giọng điệu hung dữ trở thành ôn hòa nói

- Thiệp mời đã có xin mời ngài vào trong

Nói rồi một trong hai tên hộ vệ trả lại thiệp mời cho hắn, tên còn lại lấy từ đâu ra một chiếc nhẫn, đeo vào tay, miệng nhẫm khẩu quyết. Từ không trung nơi hắn đứng ba bước hiện ra một cái Hoàng Kim Môn. Thân cửa cao ba mét, rộng chỉ đủ hai người vào một lúc, từng hạt ngọc đính trên cửa phát sáng, cộng với màu vàng óng ánh khiến cho những kẻ phàm tục nhìn thấy không thể không nổi lòng tham.

- Xin mời ngài bước vào trong, nơi này sẽ dẫn ngài đến nơi đăng ký Đại Thế Chiến

Hắn thắc mắc hỏi

- Vậy chứ không phải thành phố này là nơi tổ chức à

Một trong hai tên hộ về nghe được câu hỏi này liền lặc đầu, ôn tồn giải thích

- Không phải, nơi này chỉ là một trong 18 nơi xác nhận thiếp mời và mở ra Hoàng Kim Môn dẫn thí sinh và khán giả đến nơi diễn ra Đại Thế Chiến thôi

Hắn lúc này mới gật đầu, quay người lại tiến vào Hoàng Kim Môn. Vừa bước vào ánh nắng chiếu thẳng vào mắt hắn, khiến hắn theo phản xạ mà lấy tay che mặt lại. Một lúc lâu khi đã quen với ánh sáng này thì hắn mới nhìn kĩ khung cảnh xung quanh.Hắn đang đứng trước một nơi rộng bao la là các sạp là sạp bán đồ, nào là vũ khí các loại, nào là đan dược, yêu thú,... Hắn nhìn khung cảnh đông đúc xung quanh cảm thấy choáng ngợp, bất giác lùi lại ba bước, liền đụng vào một người nào đó. Hắn quay lại nhìn thì thấy một lão giả trung niên, tay cầm một cuốn sách to, vẻ mặt hiền từ mà nói với hắn.

- Thiếu hiệp có phải là người có thiếp mời ngân sắc

Hắn lúng túng, suy nghĩ một hồi mới quyết định cất lời

- Đúng là ta, xin hỏi tiền bối có việc gì tìm đến tại hạ

Lão vẻ có chút ngạc nhiên, phàm là những người nắm giữ ngân sắc, ai củng biết đôi chút về thông tinh giải đấu, thiếu niên ngây ngô này lại có vẻ ngờ nghệch, thật khiến lão bối rối. Lão tằn hắn một cái, giọng điệu ôn hòa

- Ta là người phụ trách của thiếu hiệp, để ta giới thiệu cho thiếu hiệp một ít thông tin giải đấu và cách đăng ký. Đi theo ta, vừa đi vừa nói vậy

Lão ôn tồn giải thích, bấy giờ hắn mới hiểu thể lệ như sau, trận đầu tiên là Loạn Chiến, chỉ cần hạ mười người, mỗi người mười điểm, đủ liền có thể vào vòng hai, đối với người sở hữu thiếp mời ngân sắc có thể trực tiếp vào vòng hai nếu muốn. Còn về vòng hai khi kết thúc vòng một mới có thông tinh và thể lệ thi đấu

Nghe lão giới thiệu xong củng đã đến trước một cái đại môn to lớn, xung quanh đại môn có hơn mười người canh gác, hắn cảm nhận từng hộ vệ canh cổng đều thâm tàng bất lộ, chiến lực rất sâu, thật là hùng hậu. Bước vào đại môn thì hiện ra một cái sân rộng gần trăm trượng, người đứng trong sân không có một ngàn củng hơn năm trăm, toàn là trẻ tuổi thanh thiếu niên, thật là đông quá mà.

Hắn đứng trước cổng đại môn khiến nhiều người nhìn về phía hăn, tiếng xì xầm bắt đầu nổi lên. Hắn chịu không nổi nữa rồi, triệu gọi phi kiếm, muốn bay lên trời, Lão giả kia củng lật đật ngự không đuổi theo, nắm vạt áo hắn kéo xuống, khiến hắn mất đà té xuống đất. Lão giả đáp xuống, vẫn giọng ôn hòa

- Nơi đây không cho phi hành, mong thiếu hiệp cẩn trọng

Hắn lắc đầu, thở dài

- Tại hạ thật sự không chịu nổi sự hiện diên nhiều quá nữ nhân, mới hành động không cân nhắc, xin ngài bỏ qua. Mà ta chưa biết quý tính đại danh của tiền bối, xin mạo mụi hói quý danh tiền bối là gì

Lão giả nhìn hắn lễ phép trong cách xưng hô và còn mắc chứng sợ nữ nhân, liền mỉm chi cười

- Cứ giọi ta là Trần Lão là được

Hắn chấp hai tay, khom người, mặt ửng đỏ

- Vậy xin mời Trần Lão dẫn ta đến nơi đăng ký, ta thật sự không chịu nổi khung cảnh xung quanh nữa rồi

Lão gật đầu, hướng đối diện đại môn đi đến, hắn lật đật đi sau Lão, trong cứ như một vị hài tử đi cùng gia gia. Các nữ tử trong sân nhìn bộ dáng của hắn, ai củng muốn ôm hắn một cái,có người còn cất lời ông bướm. Riêng về phần nam tử thì lộ vẻ mặt khinh thường nhìn hắn một cái, có người còn thẳng thắn chê bai hắn.

Hắn vẫn vậy không quan tâm xung quanh, đi theo Trần Lão một mạch đến nơi đăng ký cho giải đấu. Người đăng ký là một lão giả củng tầm tuổi Trần Lão, hắn đem thiếp mời ngân sắc đưa cho lão giả đăng ký, lão tiếp nhận ngân sắc thiếp mời, ánh mắt có vẻ thêm phần kính trọng khi nhìn hắn. Miệng lão lẩm bẩm

- Trương Vô Kỵ, thiếp mời ngân sắc, đến từ Võ Đang phái, đồ tôn của Trương Lão thiên sư...