Cái gọi là tuần, thực chất do Gatrix dựa theo lệ ước ở thế giới cũ của hắn để chia ra, gọi là bảy ngày, chứ hắn cũng không rõ ở nơi đây họ phân chia thời gian như thế nào. Nếu đếm số lần mặt trời mọc thì Gatrix đã bước sang ngày thứ hai mươi ba rời khỏi hang. Hiện tại trước mặt hắn là một dãy đồi núi trập trùng, kéo dài từ phương Nam tới tít mù đất Bắc, vạch ra một ranh giới thiên nhiên giữa hai chủng tộc Goblin cùng con người.
Gatrix biết, nhìn núi chết ngựa, có nghĩa là mắt thường nhìn thì tưởng đường gần, thực tế quãng đường xa đủ để ngựa mệt muốn chết, nên hắn tiếp tục duy trì tốc độ bình thản của mình. Hắn không có gì phải gấp. Suy cho cùng thì, khoảng thời gian gần đây nhất của hắn khá là... ác liệt! Có được một cuộc hành trình ngắn ngủi như thế này giúp tâm hồn mỏi mệt của hắn được xoa dịu rất nhiều. Ngẫm mà xem, một mình giữa thiên nhiên bao la hùng vĩ, quan sát phép tắc mạnh được yếu thua, nguyên lý sinh tồn của muôn loài, được tự mình trải nghiệm cảm giác bị một đàn linh dương chân dài truy đuổi - những điều này các cư dân ở ngôi làng hắn đi qua, có lẽ là cả đời cũng không bao giờ gặp phải!
Hắn không nói lẽ sống nào là đúng, cái nào là sai. Mỗi người đều phải tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời của mình. Những người nông dân cả đời an phận cúi mặt nơi ruộng đồng, để đổi lấy gì? Con cái của họ sẽ lại tiếp tục cái vòng luẩn quẩn đó, lớn lên theo cha ra ruộng, theo mẹ bếp núc nhà cửa, rồi dựng vợ gả chồng. Đối với họ, cuộc sống như vậy là đủ, thà nghèo mà yên bình!
Còn Gatrix thì khác! Kể cả ở thế giới ban đầu, hay là khi lạc sang Tòa Thành Trắng và Valoran, hắn đều có một ý chí vươn lên rất mạnh mẽ. Không bàn tới tính đúng sai, chỉ nói về động lực, thì Gatrix luôn luôn là một kẻ cầu tiến. Hắn không bao giờ thỏa mãn với những gì đang có. Nếu như lĩnh vực của hắn cần quá nhiều tài nguyên để vượt qua lực cản, mà hiện tại hắn chưa đáp ứng được, thì Gatrix sẽ không ngồi chờ! Hắn sẽ tiếp tục nghiên cứu các lĩnh vực khác bổ trợ cho lĩnh vực hắn quan tâm chính, để cùng nhau thúc đẩy sự vật phát triển.
Chỉ có duy nhất ở thế giới này - Avalon, hắn mới mất phương hướng. Nhưng sư tử thì vẫn là sư tử, cho dù có khoác lên một lớp da cừu thì trái tim bất khuất của nó vĩnh viễn không bao giờ buông bỏ. Đặc biệt là khi bây giờ, hắn đã có một mục tiêu minh xác, một mục đích để tồn tại!
Sao tự dưng Gatrix lại lôi một đống triết lý vào đây? Ấy là bởi xung quanh hắn đang có sáu con sói xám bao quanh! Cái này gọi là hịch tướng sĩ, tự lên tinh thần chứ sao!
Thực ra hắn đã biết mình bị một thứ gì đó bám đuôi từ mấy ngày trước rồi, nên hắn đã chủ động cắt đuôi nó. Tất cả những phương pháp hắn có thể làm, như tạo dấu vết giả đánh lạc hướng, ngâm mình trong mưa để tẩy mùi... song kết quả như hắn thấy, có vẻ không hiệu quả lắm. Hắn cũng không rõ lũ sói này lần theo hắn kiểu gì, nhưng địch đã đến tận cửa thì phải đánh thôi!
Gatrix nhanh chóng rút hai lưỡi dao ra cầm chắc trên tay. Hồng Trần hắn cầm ở tay thuận, còn tay trái dùng dao đá cầm ngược làm phụ. Trong tiểu thuyết, thường hay mô tả nhân vật chính cầm dao ngược chém tứ phương ngầu lòi bá cháy, thực tế dao chiến nói chung vốn được thiết kế là để đâm chứ không dùng để chém. Cầm ngược tay thì khi đâm sẽ rất khó, trong khi nếu dùng để chém, lưỡi dao thiết kế theo phương thẳng lại không quá phù hợp để tạo nên những vết cắt sâu. Nguyên tắc vật lý thôi, không giải thích!
Lũ sói từ tốn di chuyển vòng quanh hắn, tạo thành một chiếc gọng thu nhỏ dần. Chúng chưa có hành động tấn công nào, có thể là do Gatrix vẫn đang dấu mình dưới tấm áo choàng đen cũ sờn phất phơ trong gió. Trong mắt sinh vật, thứ gì to hoặc cao thường đồng nghĩa với nguy hiểm, giống như khi bị chó rượt, nếu cầm một cành cây để ngang mặt, sẽ khiến cho con chó thấy chúng ta "to" lên và sợ chạy mất chẳng hạn!
Trong thực chiến, nếu gặp số đông, quy tắc đầu tiên là tuyệt đối không được để bị bao quanh! Bởi phần lớn các chủng tộc không có khả năng tác chiến phía sau lưng được! Tất nhiên đấy là lý thuyết, còn thực tế nếu như đã bị mai phục từ trước như thế này thì lại chuyện khác! Trong tình huống như này, Gatrix buộc phải mở một đường máu, thoát khỏi vòng vây của chúng, rồi sau đó vừa đánh vừa lùi, tìm cách hạ gục từng con một.
Cũng may đây là lũ sói xám, chứ nếu hắn bị vây bởi hai con Báo sấm sét trở lên thì bộ truyện đến đây chắc chắn là kết thúc! Báo sấm sét là một loài sinh vật ăn thịt, di chuyển trên tứ chi, thể trọng rất nặng, tốc độ rất nhanh, lại còn có khả năng điều khiển nguyên tố sấm sét cường hóa thêm bản thân. Một lần Báo sấm sét đột kích, sức mạnh của nó gây ra thực chất gồm tận ba bộ phận. Phần thứ nhất là lực cào của móng vuốt, phần thứ hai là động năng sinh ra khi cả cơ thể nó dùng tốc độ cực nhanh đâm vào đối thủ, và thứ ba là tổn thương do sấm sét!
Gatrix yểm lên bản thân phép thuật Tăng tốc, Da thịt rắn chắc, rồi dùng tốc độ nhanh nhất vọt về phía con sói trông có vẻ nhỏ nhất. Trong mắt hắn không có bất cứ một sự sợ hãi hay do dự nào, ánh mắt tập trung vào đối thủ trước mắt. Tay trái hắn giơ lưỡi dao đá lên phía trước thủ thế, tay phải thu lại súc lực chuẩn bị đâm ra.
Lũ sói tỏ ra rất kích động khi thấy Gatrix sử dụng phép thuật. Mũi chúng thở phì phò, dãi rớt lòng thòng. Khi thấy con mồi đột ngột phát động tấn công, cả bầy cũng lập tức làm ra phản ứng! Chỉ thấy ba con sói gần với Gatrix nhất cùng nhau lao lên tập kích hắn, trong khi ba con khác tạo thành một vòng tròn thứ hai bao bên ngoài lược trận.
Gatrix quan sát qua khóe mắt, thấy được có một con sói trông to lớn nhất, mắt phải có một vết sẹo dài cắt qua khiến nó bị mù một bên, đang ngồi chỗm hỗm quan sát. Nhưng hắn không có thời gian phân tâm nữa, bởi cái mùi hôi thối từ miệng con sói xám phía trước đã đập thẳng vào mặt hắn rồi! Gatrix đưa lưỡi dao đá lên chặn ngang miệng nó, mượn lực xoay người về bên phải, vọt ra đằng sau con sói. Hắn không quên đưa thanh Hồng Trần lên vạch nhẹ một đường trên cổ con sói hớ đà.
Máu nóng vọt ra dài cả thước, nhuốm đỏ một mảng đất phía trước! Con sói khốn khổ chưa chết ngay, bởi sinh mệnh của nó quá cường hãn! Nhưng cổ bị cắt khiến nó không thở được, còn máu thì cứ tiếp tục chảy. Nó chỉ biết nằm giãy đành đạnh ở đó, cho tới khi con đầu đàn bước tới cắn nát cổ nó.
Phía sau lưng Gatrix, một con sói bao ở vòng thứ hai đánh úp tới. Hắn không nao núng, lập tức co chân bật nhảy lên về phía sau, nhẹ nhàng tránh thoát, sau đó rơi xuống chính xác trên lưng con sói xám. Trước khi nó kịp phản ứng, lại một lần nữa Hồng Trần cắm ngập cổ họng nó! Con thứ hai!
Đột nhiên Gatrix cảm thấy một cái gì đó cực kì nguy hiểm đang lao tới. Hắn không kịp nghĩ ngợi, vội vàng nhảy khỏi xác con sói, đạp mạnh về phía sau. Chỉ một giây sau, chỗ hắn đứng ban nãy bỗng nổ tung, khói bụi bay mù mịt. Nơi đó, con sói đầu đàn đang đứng, chân đập một lỗ cực to trên mặt đất!
- Cái gì thế? Superwolf à? Động vật cũng có đấu khí sao?
Tất nhiên con người và Goblin có bình thường, đấu sĩ và pháp sư, thì động vật cũng có loài bình thường, loài có phép thuật và giờ là loài có đấu khí rồi! Suy cho cùng thì, tất cả con người, Goblin hay sói xám cũng đều chỉ là động vật mà thôi! Có khác biệt thì ở trí tuệ giữa các chủng loài đã phát triển đến mức nào!
Trải qua một thời gian mày mò, Gatrix đại khái hiểu được đấu khí như một dạng năng lượng sống do cơ thể ở thế giới này sinh ra, có tác dụng cường hóa cơ thể lên trong một khoảng thời gian nào đó, còn về những chuyện khác thì hắn chưa nghiên cứu được. Ngay lập tức, Gatrix cũng sử dụng đấu khí yếu ớt trong cơ thể. Tốc độ của hắn vốn được gia tăng bởi phép thuật, giờ lại tiếp tục được khuếch đại thêm nhờ đấu khí, khiến cho cơ thể hắn đạt tới một trạng thái đỉnh cao khác biệt hoàn toàn với bộ dạng yếu đuối ban nãy.
Có điều tốc độ tiêu hao đấu khí như thế này khiến Gatrix lạnh cả lòng! Hắn cần phải tốc chiến tốc thắng con sói đầu đàn này!
Không bỏ phí thêm một giây nào, Gatrix co giò lao về phía con sói đầu đàn. Con sói ngẩn ra, không tin được thứ ruồi muỗi kia dám lao tới đánh trực diện với nó! Khoảnh khắc tiếp theo, con sói tan biến trong không khí, chỉ để lại tiếng gió gào thét xé rách, cùng bốn lỗ thủng sâu hoắm trên mặt đất! Bất kể là về khí thế hay biểu hiện, con sói đầu đàn đều vượt xa Gatrix!
Hai hình bóng đụng vào nhau, tạo ra một tiếng động nghe tê cả răng. Giống như hai người đang chạy với tốc độ cực nhanh đâm sầm vào nhau nơi góc đường vậy, chỉ tiếc đây không phải là một bộ tiểu thuyết tình yêu lãng mạn gì, nên chỉ có máu tươi vương vãi tung tóe thôi! Gatrix bị đánh vọt ra, rơi bình bịch mấy vòng xuống đất. Khi hắn lóp ngóp đứng dậy, mặt mũi hắn đã be bét toàn là máu rồi! Lực phản chấn khiến cho đầu óc hắn bị sốc nhẹ, buộc hắn phải ọc ra mấy ngụm máu tươi. Cả người hắn mỏi nhừ, tê rần.
So với Gatrix, phía bên kia con sói đầu đàn trông có vẻ tốt hơn nhiều. Nó vẫn như vậy, cao ngạo và dữ tợn, chỉ là một bên miệng trái của nó bây giờ bị rạch nát đến tận gần cổ! Máu tươi nhuộm đỏ thắm lớp lông xám phía bên hàm bị thương của nó. Nếu như không phải Gatrix bị đánh bay ra thì lưỡi Hồng Trần đã xé toang một bên cổ của nó rồi!
Nhưng có mất cũng có được! Sở dĩ Gatrix bị đánh bay và chấn thương như hiện tại, chứ không phải là nát vụn xương cốt toàn thân như con sói dự kiến, là bởi thời điểm trước khi va chạm, Gatrix nhảy khỏi mặt đất. Lúc này hắn như một quả đạn pháo, mất đi khả năng mượn lực từ mặt đất, song đổi lại nếu như lực đánh của con sói vượt quá thừa nhận của hắn, thì nó sẽ triệt tiêu lực lao tới của "viên đạn Goblin" và đánh bay về phía sau, như những gì Gatrix vừa trải qua. Nếu như không phải Gatrix nhảy lên, mà tiếp tục cắm chân xuống đất thừa nhận lực lao tới của con sói, thì giờ này hắn đã chết chắn rồi!
Gatrix ném cán con dao bằng đá đi - giờ này đã vỡ lởm chởm chỉ còn mỗi phần cán. Lúc ban nãy, khi tiếp cận, hắn đã kê con dao này vào hàm con mãnh thú, để nó không khép miệng được, sau đó mượn lực xông của con sói kết hợp với bản thân định chặt đôi cổ họng nó ra. Chỉ có điều đấu khí của con sói giống như một chiếc búa tạ, vụt thật mạnh vào người hắn, khiến cho hắn không thể không bị đánh văng đi!
Phía bên kia, con sói đầu lĩnh cũng nhổ ra một ít đá vụn cùng mấy cái răng, cúi đầu hằm hè nhìn hắn. Ba con sói còn sống cũng tạo thành một vòng vây khép chặt phía sau lưng Gatrix. Hiệp hai chuẩn bị bắt đầu!