Khúc Thiên liếc mắt lườm tôi một cái: “Nhà em nhiều la bàn như vậy, nhiều sách đạo như vậy, ngày thường em không xem sao?”
Tôi chưa nói với anh ta, tôi là tiêu biểu cho những người theo chủ nghĩa vô thần. Tôi chỉ cảm thấy nhà tôi là bán đồ cổ, những sách về đạo kia cũng chỉ là đồ trang trí cho tiệm đồ cổ mà thôi.
Khúc Thiên thấy tôi như vậy liền có lòng tốt giải thích: “Vị trí ngũ hoàng đại sát chính là muốn an tĩnh thì tất cả mọi thứ phải để yên. Nếu có sửa chữa lớn thì sẽ nhận lấy sát khí rất nghiêm trọng. Nếu hướng nhà đúng vị trí ngũ hoàng đại sát thì tốt nhất coi như nhà kho.”
*Ngũ hoàng đại sát: Mọi người có thể google tìm hiểu nếu cần nhé. Đại loại mỗi năm Ngũ hoàng đại sát sẽ ở mỗi hướng khác nhau, nếu nhà có hướng trùng vào hướng ngũ hoàng đại sát thì không được nhập trach, động thổ, phá tường, khoan đục...
“Vậy hôm nào đó anh tới nhà tôi xem phong thủy một chút, xem phong thủy nhà tôi thế nào mà lại chiêu cả quỷ?” Tôi hỏi.
Anh ta lại lần nữa lườm: “Ý của em, chiêu quỷ chính là tôi?”
Tôi chu miệng, còn chưa kịp trả lời thì mẹ Khúc Thiên đã bưng trà ra. Cũng nói: “Tình cảm hai đứa thật tốt. Có điều là, Khả Nhân, các cháu là bạn học phải không, còn chưa tốt nghiệp mà, tương lai rất xa xôi, cố gắng mấy năm nữa hãy kết hôn có được không? Dì là nói thiệt tình. Cháu xem, Khúc Thiên nhà dì có thành tích rất tốt, nhà dì muốn cho nó xuất ngoại. Cháu xem, nếu cháu… À à, chuyện của người trẻ thì tự các cháu tính toán. Nhưng phải tránh thai thật tốt, nếu không Khúc Thiên xuất ngoài thì cháu đúng là không biết làm sao bây giờ.”
Tôi vốn dĩ đã đưa tay ra nhận trà thì đã cứng đờ. Dì xinh đẹp này thật dịu dàng, cũng không phải đèn cạn dầu.
Tôi còn chưa kịp đáp lời thì bên ngoài đã truyền tới tiếng nhiễu loạn. Âm thanh va chạm, tiếng kêu thảm thiết cùng đồ vật đổ vỡ.
Ba người chúng tôi chạy ra khỏi nhà, ở công trường xây dựng đã xảy ra chuyện.
Phải nói là có tai nạn xe. Chiếc xe màu xám bạc vừa rồi chúng tôi thấy, nghe nói là xe của cục trưởng XX đã đâm vào vị trí đang thi công. Một công nhân đang dựng kệ bên tường không tránh né kịp đã bị xe kẹp chết giữa xe và tường.
Đôi mắt của anh ta không nhắm lại, trên mặt vẫn là vẻ hoảng sợ, ở dưới bụng đều là máu. Bởi vì bị đè ép, miệng mũi anh ta còn ọc ra cả máu.
Cũng không xác định được đã thật sự chết chưa, nhưng một người đàn ông trưởng thành bị kẹp giữa xe và tường, khoảng cách không đến mười năm centimet, hiện tại nếu chưa chết thì có lẽ cũng không cứu sống được.
Mọi người xung quanh, có người khiếp sợ, có người thét chói tai. Mẹ Khúc Thiên đã sợ ngây người không nhúc nhích được. Tôi đưa tay bụm lại miệng mình, không cho mình phát ra tiếng kêu, đưa mắt nhìn về phía Khúc Thiên.
Biểu hiện của Khúc Thiên rất bình tĩnh. Người thường nhìn thấy cảnh này ít nhất cũng có chút kinh hãi, anh ta chỉ nhíu nhíu mi, nói: “Ngũ hoàng đại sát lại gặp phải đổ máu! Thật khó để không gặp rắc rối.”
Dù sao đây chính là một trận hỗn loạn, sẽ có cảnh sát gì gì đó nữa.
Khúc Thiên kéo tôi vào nhà, chuyện bên ngoài liền gọi cho cha của Khúc Thiên về gấp xử lý. Anh ta đưa tôi lên lầu hai, đẩy một cánh cửa ra. Trực giác mách tôi đó chính là phòng Khúc Thiên.
Phòng rất lớn, phải lớn gấp đôi phòng nhà tôi. Hơn nữa lại có hướng rất tốt, có gió thổi vào, buổi sáng sẽ đón ánh mặt trời hướng vào, buổi chiều lại tương đối mát mẻ.
Khúc Thiên đi thẳng tới mở cánh cửa tủ quần áo, tôi đứng ở cửa, nói: “Anh tìm gì thế? Tìm quần áo à? Mấy bộ quần áo kia anh đều mặc rồi. Hôm nay anh tới nhà Khúc Thiên chắc là để kiếm quần áo.”
Khúc Thiên dừng động tác, nhìn tôi nói: “Vợ à, vậy về sau mong em giặt quần áo cho anh.”
Tôi trừng mắt nhìn anh ta: “Tôi không phải là vợ anh.”
“Chính em đã ký tên.” Khúc Thiên vừa nói vừa đi về phía tôi, tôi muốn lui ra phía sau nhưng anh ta đã ép tôi vào khung cửa.
“Anh làm gì? Không phải anh chỉ muốn dùng tôi để làm chứng cho thân phận của anh sao? Sẽ không phải thật sự muốn tôi…” Tôi còn chưa nói xong thì anh ta đột nhiên cúi đầu, tới gần sát môi tôi. Khoảng cách thật sự gần khiến tôi không dám nói tiếp, nếu tôi chỉ cần khẽ cử động miệng chắc chắn môi sẽ chạm vào môi anh ta. Mà anh ta cũng không cử động, cứ như vậy gần tôi.
Tim tôi đập mạnh muốn rớt ra ngoài, ngay lúc ấy nghe được tiếng mẹ Khúc Thiên nói: “Ở dưới có người chết mà hai đứa còn có tâm tình làm chuyện này! Hừ!”
Mẹ Khúc Thiên liền xoay người xuống lầu, tôi cũng hiểu được ý của Khúc Thiên, anh ta rõ ràng là diễn kịch cho mẹ xem.
Tôi bị lợi dụng nãy giờ, vậy mà đã bị lợi dụng lại còn vì anh ta đỏ mặt tim đập, thật mất mặt. Tôi thẹn quá hóa giận, nhấc chân nghĩ tới chiêu kia… Chiêu kia gọi là gì nhỉ? Chính là chiêu phòng sói lợi hại nhất, trực tiếp đá vào cho vỡ trứng.
Nhưng Khúc Thiên không phải người, tốc độ anh ta lui lại về sau tuyệt đối không phải là thứ con người có thể làm được. Anh ta nhìn tôi, chậm rãi nói: “Muốn tôi không động vào em, rất đơn giản, từ hôm nay trở đi giúp tôi giặt quần áo.”
Cứ như vậy, tôi liền trở thành osin giặt quần áo cho Khúc Thiên.
Anh ta lần này về nhà không mang theo la bàn. Rốt cuộc đột nhiên con trai biến thành thầy phong thủy sẽ dễ khiến ba mẹ sinh nghi ngờ. Anh ta cũng chỉ có thể dùng ngón tay tính toán một chút phương vị.
Tôi định thần lại, trong lòng nghĩ, khi anh ta là Sầm Tổ Hàng đã chạm vào tôi, nhưng từ khi thành Khúc Thiên lại chưa hề chạm qua tôi. Cái này có thể tin tưởng được, cho nên tôi bắt đầu buông cảnh giác, ngồi ở trên giường nhìn anh ta cứ bấm bấm tay.