Con Rể Chiến Thần

Chương 1690: Thiên thần hạ phàm

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Những siêu cấp cường giả tầng thứ sáu cuối cùng đều bị giết.

Đầu lâu còn bị treo cao! Đây là một sự uy nghiêm cỡ nào! Đây là là bất khả chiến bại cỡ nào? Có ý tứ cảnh cáo rõ ràng.

Xâm lược Lạc Việt, vượt qua biên giới, vượt một người giết giết một người...

"Số báo đặc biệt!" “Tin tức quan trọng!" "Đội quân thần ký của Lạc Việt xuống chiến khu Bắc Cảnh và giành chiến thắng một lân nữa! Toàn bộ quân đội của đối phương bị tiêu diệt! Tất cả ba mươi tư quân bàng môn tà đạo cũng đã bị tiêu diệt toàn bội" "Không có kẻ địch nào có thể thoát khỏi biên giới" "Đầu của ba mươi tám cường giả tâng thứ sáu đều bị treo trên tường cao!" "Ngoài ra còn có mười một vị cường giả cấp chí tôn tầng thứ sáu ở chiến khu cảnh Nam..."

Rất nhanh, một đợt báo cáo chiến đấu được báo ra.

Tin tức và báo chí đang truyên khắp bầu trời, quét sạch Lạc Việt.

Trước tiên chiến thắng được thông báo cho tất cả mọi người.

"Lạc Việt là bất tử! Lạc Việt sẽ chiến thắng!" "Quân dân Lạc Việt của ta đoàn kết, ai có thể đánh bại được?”

"Các chiến sĩ trên mặt trận đều như vậy mới tốt!" Tin chiến thắng liên tục truyền tới.

Chiến thẳng toàn diện của hai chiến khu lớn đã cho Lạc Việt đủ tự tinI Người dân không hề sợ hãi, nghĩ trăm phương ngàn kế để hỗ trợ Lạc Việt.

Vệ binh Viêm Long lại bối rối.

Cảnh Bắc cũng đã chiến thắng? Hết lần này tới lần khác Tổng bộ chỉ huy như bọn họ không biết gì...

Hiện tại vẫn không thể liên lạc được với ail "Không thế nào, Lạc Việt đã giành được những chiến thẳng liên tiếp.

Cả hai vùng chiến khu đã quét sạch toàn bộ quân đội của liên minh chúa tế? Làm sao điều này có thể xảy ra?" "Các người nói Lạc Việt sẽ không bật lên được, đúng không?”

"Tôi đã mất rất nhiều nỗ lực để thoát khỏi Lạc Việt và gia nhập thế lực Đông Đảo! Lạc Việt sắp bật lên.

Tôi chẳng phải là xấu hổ sao?" Nhìn tin tốt liên tục của Lạc Việt.

Những người trốn khỏi Lạc Việt và bỏ quốc tịch Lạc Việt đều trợn tròn mắt.

Bao gồm Trương Phúc Long, Đoàn Hồng Thắng và một nhóm lớn người.

"Không thể nào? Không thể nào? Chúng ta vừa rời đi đã giành thắng lợi rồi?"