*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trung Phương híp mắt cười nói: “Tôi
cũng từng nghe nói cao thủ Hồng Môn nhiều
như mây! May mắn được chiến đấu với cao
thủ của Hồng Môn nước ngoài rồi, đúng là
không tôi, hy vọng có thể giúp tôi gặp được
một người có thể thỏa sức chiến đấu
Tây Phương thở dài: “Chẳng phải có câu
nói, cao thủ trong thiên hạ đều xuất thân từ
Hồng Môn sao?”
Ánh mắt Nam Phương sắc bén: “Chẳng
qua chúng đã đắc tội nhầm người, dám kiêu
ngạo trước mắt chúng ta, đúng là ngang
ngược!”
Dương Hạo Quân lại có ý tưởng khác,
không khỏi nở nụ cười.
“Vì mời một người phụ nữ mà bị giết ư?”
Lục Khấu Trọng kinh ngạc hỏi lại.
“Đúng thế, cậu Lã mời cô ta năm lần bảy
lượt, nhưng lần nào cũng bị lạnh mặt, cuối
cùng bị giết chết.” Trương Nghiệp Phi nói.
“Thân phận cô ta là gì?” Sắc mặt Lục
Khấu Trọng âm trâm đến đáng sợ.
“Cô ta tên là Đoàn Lê Nguyên, chủ của
tập đoàn Thiên Lạc. Sau lưng cô ta chính là
tập đoàn Minh Cường.”
Lục Khấu Trọng lạnh giọng nói: “Tập
đoàn Minh Cường giỏi lắm! Lần này ta sẽ
tiêu diệt mày!”
Chờ thủ lĩnh đích thân đến Hoa Lư, bất kể
ông chủ của tập đoàn Minh Cường là ai, bất
kể tập đoàn Minh Cường có bối cảnh gì thì
đều sẽ bị tiêu diệt.
Hôm sau, Phó Thương Long đích thân
dẫn ba thiên vương khác cùng sáu nô tài
trong tám nô tài đến Hoa Lư, đương nhiên
còn có vô số đệ tử Nam Hồng Môn đi cùng.
Phó Thương Long vung tay kêu, chắc hẳn sẽ
kéo thêm mấy chục ngàn đệ tử Nam Hồng
Môn khác, đây chính là sức kêu gọi của thủ
lĩnh Nam Hồng Môn.
Nhà họ Trương vẫn trở thành đại bản
doanh. Hai cha con Trương Nghiệp Phi nằm
mơ cũng không ngờ một ngày họ lại được
đích thân gặp thủ lĩnh Nam Hồng Môn trong
truyền thuyết!
“Lã Chiến đâu?” Vừa đến nhà họ Trương,
Phó Thương Long đã đi thẳng đến chỗ thi
thể của Lã Chiến.
“Đại ca, xin hãy đi theo tôi.” Lục Khấu
Trọng lập tức đi trước dẫn đường.
Khi thấy Lã Chiến nằm trong quan tài
thủy tinh, Phó Thương Long không thể kìm
nén nổi cảm xúc của mình. Đây là học trò mà
ông ta yêu thương nhất, coi như con ruột của
mình.
Phó Thương Long đứng bên cạnh quan
tài thủy tinh không biết bao lâu, cuối cùng lên
tiếng.
“Bẩm thủ lĩnh, có thuộc hạ.” Bốn thiên
vương, sáu nô tài đồng thanh kêu.
“Ba ngày sau sẽ tổ chức tang lễ cho Lã
Chiến, lấy nghi thức cao nhất của Hồng Môn!
Các đường chủ của Nam Hồng Môn đều
phải tham gia.” Phó Thương Long ra lệnh.
“Vâng!” Mọi người đồng thanh kêu lên.
“Ngoài ra, những kẻ liên quan tới cái chết
——————–