Defence - Ngày Tàn

Chương 48: Tác chiến

Mọi chuyện như đúng kế hoạch, nhóm Nhất Tôn đang đã tụ họp tại một địa điểm định sẵn, nơi đây đã chuẩn bị xe đưa đón. Khung cảnh như những chiến binh ra chiến trường, đếm đi đếm lại cũng hơn 100 thành viên đều đạt cấp 20 trở lên.

Không Thời là một trong những người của bộ chỉ huy trận chiến này, những người còn lại của bao gồm một nữ và hai nam. Tất cả bọn họ đều có cấp độ và kỹ năng chiến đấu cấp cao; bốn người chỉ huy này chia nhau thu nhận những thành viên bên ngoài về đội của mình, số lượng thành viên thu nhận về không quan trọng chỉ cần bọn họ hoàn thành được nhiệm vụ sắp tới.

Đội nhóm của Không Thời ít hơn hẳn so với đội nhóm khác, ông nghiêng về những người tài năng, cả đội ông bắt đầu lên một chiếc xe quân dụng vừa đủ. Nhìn qua nhóm còn lại thì 2 hay 3 xe mới đủ cho tất cả, nhưng Không Thời vẫn không nổi lên một nét gì ganh đua với các nhóm kia cả.

Đoàn xe nối đuôi nhau cứ thế rời khỏi cửa thành, sau đó cánh cửa lập tức đóng kín. Trên đường đi một vài con quái vật còn sống sót đi lẻ tấn công, bọn chúng đều bị những người ngồi trên xe dễ dàng vận động sức mạnh tiêu diệt một cách dễ dàng. Những con người ngồi trên những chiếc xe này, ai ai cũng không có nét gì là tầm thường cả, những áp lực xung quanh họ tỏa ra va chạm và cộng hưởng vào nhau tạo thành một luồng áp bức bao quanh cả đoàn xe, áp lực này không chỉ gây ra cho quái vật mà cả người ngồi trên xe.

Ngược lại, Nhất Tôn không bị những áp lực này tác động và anh vẫn cười nói bình thường với các thành viên trong nhóm. Không Thời nhìn thấy cảnh này cũng không bất ngờ chút nào, ông ta hiểu sức mạnh của chàng trai này có thể khắc chế lại nhiều loại sức mạnh. Trên đường đi, Không Thời tới gần nhóm 5 người của Nhất Tôn làm mọi người khó hiểu, đặc biệt hơn là lại chỉ chăm chăm nói chuyện với một người chỉ mới cấp 20. Chính hành động này tạo ra sự bàn tán, với những người chưa biết về cuộc đấu ngày trước thì vậy, còn những người biết rồi chỉ biết im lặng nhìn sắc mặt Băng Lôi “sợ hắn giận cá chém thớt”. Không Thời ở đẳng cấp khác nên không cần để ý đến tâm trạng của Băng Lôi, qua mấy lần dò xét thì ông ta chỉ thu được vài thông tin của Lão Ngũ Nhất Tôn là không có kỹ năng và chiến đấu đơn thuần, đổi lại thì có thể kháng lại một số sát thương, còn đó là sát thương gì thì ông ta chưa nắm rõ. Không Thời suy nghĩ trong đầu “Điều này cũng đúng, ai lại nói ra bài tẩy của mình cho người khác được. Nhưng thế là quá đủ cho nhiệm vụ lần này”.

….

Sau một thời gian di chuyển, tất cả mọi xe được thông báo “mọi người xuống xe bắt đầu di chuyển bộ để tránh gây ra tiếng ồn”.

Trước khi di chuyển, mọi người được chỉ huy của họ hướng dẫn và nói rõ các bước di chuyển và cách đánh trong lần tấn công này.

“Đầu tiên là không được đối đầu trực tiếp với 5 con đầu đàn” Hình ảnh 5 con đầu đàn được đưa cho mọi người xem qua.

Nhất Tôn bất ngờ với chuyện mình vừa nghe qua “5 con đầu đàn!”, nhìn qua hình ảnh những con con đầu đàn này có màu sắc và hình dạng khác biệt nhau “nâu, đỏ, vàng, xanh lá cây và xanh dương”.

Chỉ huy Không Thời nói tiếp “Tương ứng với mỗi màu sắc bọn chúng có những kỹ năng thuộc 5 hệ Thổ, Hỏa, Kim, Mộc và Thủy. Do đó, mọi người dựa vào sức mạnh của bản thân mình mà lựa ra con mình phù hợp, đến lúc ra lệnh tấn công sẽ nương tựa nhau mà đánh.”

“Hai là chúng ta cố gắng tiêu diệt những con quái vật bình thường trước, nếu gặp phải con đầu đàn phải nhanh chóng tránh né ngay lập tức. Và chỉ tấn công con đầu đàn khi có lệnh.”

“Ba là đội nhóm chúng ta sẽ tấn công từ hướng Bắc, các đội nhóm khác tương ứng tấn công ở 3 hướng còn lại.”

“Cuối cùng, không được tạo ra bất kỳ tiếng động lớn nào trong lúc di chuyển để phá hỏng Tính Chất Tấn Công Bất Ngờ.”

“Bắt đầu di chuyển” Không Thời ra lệnh

Phía bên kia, các đội nhóm khác cũng đã bắt đầu di chuyển. Nhất Tôn đi qua các ngôi nhà nhỏ, khu vực này thuộc vùng nông thôn nên không xuất hiện những tòa nhà, anh và các đồng đội di chuyển nhẹ nhàng tới điểm tập kết. Bất ngờ, phía trước xuất hiện một con quái vật đi lang thang, Không Thời bàn tay dơ cao nắm lại nhằm ra lệnh dừng lại, anh quay sang Lão Tứ nói “Anh có thể tiêu diệt con này không tạo ra tiếng ồn lớn được không?”

Lão Tứ sau khi hấp thụ “viên tăng thuộc tính động vật” thì tốc độ và đòn đánh của anh được tăng lên, đặc tính ám sát của bọ ngựa cũng được tăng lên. Lão Tứ gật đầu nhanh chóng vận động sức mạnh nháy mắt đã làm rơi đầu của con quái vật, nhìn kỹ lại một cánh tay của Lão Tứ hóa màu xanh như bọ ngựa. Mọi người ở bên cảm thấy cánh tay đó thật sắc bén kinh khủng, dễ dàng cắt qua quái vật như một tờ giấy.

Không Thời thấy vậy gật đầu với Lão Tứ một cái, rồi quay lại đằng sau ra lệnh mọi người tiếp tục di chuyển, ông ta đi ngang qua Lão Tứ vỗ vai một cái “Anh làm rất tốt!” rồi tiếp tục tiến phía trước.

Trên chặng đường không ít lần Lão Tứ đã giúp nhóm vượt qua những con quái vật đi lang thang một cách im lặng.

Tới điểm chuẩn bị tấn công, mọi người trong đội nhóm đều nhìn thấy cảnh tượng ở đây. Bọn quái vật đã phá nguyên một vùng đất lớn thành bình địa, cây cối nằm xuống, nhà cửa nằm hết dưới đất. Anh mắt mọi người nhìn qua mênh mông quái vật ở đó, phát giác ra một con quái vật kỳ lạ hơn những con khác, đó chắc chắn là con đầu đàn hệ Hỏa dựa vào màu đỏ trên cơ thể nó.

Nhất Tôn mặt hơi trầm ngâm nhìn về con quái vật này “Con đầu đàn này sức mạnh vượt trội hơn con đầu đàn ở thành mình từng đối đầu, hơn thế nữa chúng có tới 5 con. Không biết chúng có dung hợp như con ở thành mình?”. Đó là những suy nghĩ của Nhất Tôn khi vừa đến chiến trường.

Mặc dù con đầu đàn hệ Hỏa này đang nằm nghỉ, nhưng mặt đất xung quanh đang nóng chảy như một miệng núi lửa, làm những con quái vật bình thường không dám bén mạng tới gần. Mọi người trong đội cũng hiểu được lý do tại sao lời Không Thời nói “không được đơn thân độc mã tấn công con đầu đàn”. Mức độ nguy hiểm tỏa ra thôi cũng làm vài người trong nhóm rùng mình, Không Thời quay qua Lão Ngũ Nhất Tôn khẽ hỏi “Lão Ngũ đệ, ngươi có chịu được lửa không?”

Lão Ngũ Nhất Tôn khẽ gật đầu “Để ta thử!”

Không Thời mặt mỉn cười, kéo theo sự tò mò của vài người chưa biết về Nhất Tôn “Sao chàng trai cấp 20 này lại được coi trọng vậy?”

Một người đàn ông trong nhóm khó chịu mấy con người tò mò buột miệng “Tại kỹ năng cậu ta đặc biệt!”

Mấy người tò mò chưa hiểu rõ tính hỏi tiếp thì bị Không Thời cản lại, bắt đầu giao chiến.

Phần Nhất Tôn, nãy giờ cơ thể anh cảm thấy khó chịu, anh cảm thấy có một cái gì đó quen thuộc đang thối thúc anh. Ánh mắt Nhất Tôn nhìn xa xăm vào một thứ gì đó mờ mờ, anh bị đánh thức bởi cái vỗ vai của Ba Động “Cậu không sao chứ?”

Nhất Tôn gật đầu “Không sao đâu đại ca!”, Ba Động bình tĩnh nói thêm “Nếu không tấn công được thì chạy, đừng quá cô gắng, ta nghĩ con đầu đàn này không đơn giản đâu, mất mạng như chơi!” (Ba Động tưởng Nhất Tôn đang lo lắng việc đối đầu với con đầu đàn hệ Hỏa)…

Đội nhóm của Chỉ huy Không Thời đã chuẩn bị xong hết va chỉ chờ đợi các chỉ huy khác đồng loạt tấn công. Nhóm 5 người Nhất Tôn đi cùng nhau, trong đầu đang nhìn bao quát tất cả địa hình và di chuyển lúc tấn công, bọn họ phải đảm bảo sự hiệu quả và đây lần đầu tiên cả nhóm đối đầu với một con đầu đàn.

….

Tiếng bộ đàm vang lên, đồng hồ bắt đầu bấm nút đếm ngược 60 giây, mọi người tư thế chuẩn bị tốt nhất tấn công thật nhanh những con quái vật bình thường để tránh cái hậu về sau.

“Tấn công” từ tứ phía mọi người đổ vào tấn công, những chiến binh tầm xa bắn năng lượng vào lũ quái vật trước, tạo ra vụ nổ trên khắp mặt trận. Quái vật hỗn loạn bởi đòn đánh bất ngờ chạy toán loạn ra bên ngoài, nơi mà những chiến binh cận chiến đang lao tới.

Với cấp độ hiện tại trên 20 cấp, những chiến binh có thể tức tốc một lượng lớn quái vật trong thời gian ngắn, không nói tới những chiến binh có chiêu thức diện rộng, số lượng quái vật bị tiêu diệt còn cao hơn nhiều.

Một vòng bo tròn đang siết chặt lũ quái vật bên trong, đủ loại chiêu thức cận chiến được bày ra, những chiến binh có cấp độ cao càn quét lại kinh khủng hơn. Như chiêu thức của Ba Động một đòn ông gõ xuống lấy đi sự sống của cả hàng chục con quái vật bình thường; Lão Tứ sau khi hấp thụ viên ngọc tăng thuộc tính tốc độ và tính hiếu chiến cũng tăng lên, anh ta sử dụng tốc độ của mình lướt qua những khe hở của quái vật tức tốc đoạt mạng chúng.

Theo thời gian, xác những con quái vật bình thường nhanh chóng trải đầy trên mặt trận, lúc này những con đầu đàn đã thức dậy và bắt đầu tham chiến. Tiếng gầm của chúng vang dội tạo ra sự trùng bước của các chiến binh, năng lượng của tiếng gầm tỏa ra làm một số người bũn rũn hết cơ thể.

Không Thời ra lệnh “Mọi người chuẩn bị chống đỡ sóng chấn động!”

Lũ quái vật con bây giờ di chuyển hết vào trong trung tâm núp sau sự bảo vệ của những con đầu đàn. Cả 5 con đầu đàn đồng loạt gầm lên một làn sóng sức mạnh, hất văng những xác và những chiến binh không trụ lại được ra xa. Uy lực của tiếng gầm đã tạo ra 5 cảnh quang trên chiến trường “biển lửa, bão sét, rừng gai, bão tuyết và gai sắt”. Cả 5 cảnh quang sát bên nhau tạo thành một vòng tròn cản bước tiến của chiến binh, mọi người thấy cảnh này đều di chuyển về phía sau đợi lệnh.

Băng Lôi lại khác, hắn muốn lấy lại mặt mũi, trong đầu suy nghĩ “một con quái vật khắc hệ mình lại sợ ư”. Băng Lôi sử dụng kỹ năng mạnh nhất của mình hóa cả cơ thể to lớn của boss thành búp măng băng, môi trường hỏa diệm cũng bắt đầu yếu đi.

Trong mắt Băng Lôi tưởng trừng như khống chế được quái vật đầu đàn, thì một tia hỏa cầu bắn ra bất ngờ hướng về Băng Lôi, anh nhanh chóng sử dụng sức mạnh băng của mình cản lại. Sức mạnh của Băng Lôi không đủ đối kháng với quả cầu, từng chút một quả cầu sắp chạm tới Băng Lôi và “Uỳnh”. Vụ nổ tạo ra một lỗ hổng trước mặt Băng Lôi, anh đang vui mừng mình vẫn chưa chết, cơ thể không có bất kỳ vết thường nào. Mở mắt rộng hơn, Băng Lôi thấy một nhân ảnh to lớn đang đứng trước mình.