Đụng Phải Tổng Tài Điên

Chương 4

|Phòng Diệt tổng|

- Cô Xuyển, mời ngồi!

- Cảm ơn Diệt tổng.

*Ô xem nào, xem nào. Ngoài đời anh ấy còn đẹp trai gấp 2 lần trên ảnh! Ngon quá đi!* - Máu mê sắc lại nổi lên, ánh mắt Xuyển Tranh nhìn Diệt Nhiễu thèm khát đến nỗi tưởng đâu chảy cả nước bọt ra ngoài.

- Chẳng phải tôi đã từ chối hợp tác hay sao?

Âm thanh trầm ấm nhưng không kém phần sắc bén vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Xuyển Tranh.

- Tôi vẫn không từ bỏ ý định hợp tác.

- Vậy cô nghĩ việc đến tận đây thuyết phục sẽ hiệu quả?

- Vâng! Tôi tin sau khi anh xem qua điều kiện thương thảo sẽ đổi ý và muốn hợp tác với chúng tôi.

- Vậy sao?

Diệt Nhiễu vừa nói vừa cười, nụ cười này của y đang làm xao xuyến cả một tâm hồn.

- Cô Xuyển?

- À vâng!

Ngắm y đến đâm ra thờ thẫn như này sao Xuyển Tranh cô nương?

- Chúng ta bắt đầu thương lượng nhé?

Thư ký Xuyển rất nhanh lấy lại phong độ.

- Cô không muốn ngắm tôi nữa sao, cô Xuyển?

- Gì...gì cơ?

Xuyển Tranh muốn chết đứng trước lời nói của của anh ta. Lẽ ra cô phải cảm thấy xấu hổ nhưng không:

*Anh có thể nào nói bình thường thôi không? Anh cười như vậy là chết tôi rồi!* - Đây chính là suy nghĩ của cô thư ký chuyên nghiệp, vâng!

- Anh có hiểu lầm gì không Diệt tổng? *Dù anh ta đẹp thật nhưng phải bình tĩnh, mình cũng đẹp mà, sang lên Xuyển Tranh ơi!*

- Tôi không muốn thương lượng vào hôm nay.

*What? Chứ anh muốn chừng nào? Đừng có thấy tôi xuống nước rồi làm tới nhé!*

- Vậy Diệt tổng muốn khi nào ạ? - Xuyển Tranh vừa nói vừa mỉm cười như không có gì bất bình.

- Đây là danh thiếp của tôi, trên đó có số điện thoại. Mời thư ký Xuyển về cho.

Xuyển Tranh đang đứng hình, chính xác là mất 5s.

*Con người gì vậy? Đuổi tôi sao? Anh đuổi tôi? Vậy thì tôi về."

- Chào Diệt tổng.

Ba chữ này được Xuyển Tranh nhấn rất to rõ. Trước khi quay lưng bước đi kiêu hãnh, cô không quên nở một nụ cười tươi rói với anh, kèm theo đó là một cái lườm sương sương.

Đợi khi Xuyển Tranh rời khỏi cửa, Diệt tổng mới nở nụ cười thích thú.

- Thái độ của cô em đã đánh thức con ác ma trong tôi rồi! Tuyệt thật.

Nói đi phải nói lại, không chỉ Xuyển Tranh mê mẩn ngoại hình của Diệt Nhiễu mà dung mạo của cô cũng đã khiến anh ngẩn người trong một vài giây.

Nếu Diệt Nhiễu sở hữu thân hình to lớn, vạm vỡ thì Xuyển Tranh lại là cô gái có thân hình nóng bỏng, chữ S hút người. Nếu gương mặt của Diệt Nhiễu điềm đạm, đầy sức quyến rũ của một người đàn ông thì Xuyển Tranh lại sở hữu gương mặt tròn bầu bĩnh như một đứa bé, đôi mắt to tròn, long lanh, sóng mũi thẳng tắp cùng với đôi môi đỏ mọng khiến gương mặt cô thêm phần thanh tú, một nét đẹp không sắc sảo nhưng lại rất phúc hậu. Hai người họ đều là những kẻ có diện mạo hoàn hảo, người người ganh tị.

- -------------------

|Tối hôm đó, nhà riêng của tổng giám đốc CuBB|

- Hợp đồng thế nào rồi con gái?

- Vẫn chưa được kí kết. Diệt Tổng này rất kì lạ. Anh ta từ chối con khi con chỉ vừa mới gọi đến.

Xuyển Tranh vừa nói vừa nhíu mày, ra vẻ khó hiểu.

- Chắc hắn ta biết tình trạng của công ty ta nên không muốn hợp tác.

- Con có nghĩ qua nhưng không lý nào lại vậy. Willaw hợp tác với ta thì y chỉ ngồi đó hưởng lợi, chúng ta không đụng tới vốn của công ty họ, cái chúng ta cần chỉ là thị trường. Làm giá chăng?

Xuyển Tranh tặc lưỡi. Quá chán nản rồi.

- Y từ chối rồi con định làm gì?

- Con đến gặp y rồi. Rất khó tiếp cận, con không đoán được anh ta nghĩ gì, chỉ thấy người này rất có phong thái và có phần hơi độc đoán.

- Ha ha, thế mới bảo hắn ta khét tiếng quỷ quyệt.

- Anh ta đuổi con về nhưng đưa con số điện thoại, con nghĩ y vẫn cho chúng ta cơ hội.

- Ta tin con làm được, Xuyển Tranh!

- Ba, ba nghĩ thế nào nếu con kéo anh ta về làm con rễ ba?

Ông nghe tới đây liền sặc nước trà, ho sặc sụa. Xuyển Tranh hoảng hốt vuốt lưng cho ông.

- Con gái rất biết cách nói đùa haha.

- Con nói thật đó!

Ông vẫn tiếp tục uống nước trà, lơ đi câu nói của cô.

Thấy thái độ ba không tin, Xuyển Tranh bĩu môi rồi đi về phòng.

- -------------------------

Buổi sáng. Trời xanh nắng dịu, những đám mây trắng bồng bềnh trôi, họ nhà chim vui ca ríu rít, có vài con thi nhau bay lượn. Khung cảnh thật sinh động.

Xuyển Tranh nhâm nhi chút cà phê, nhìn ra cửa sổ.

- Trời thật đẹp. Buổi sáng dễ chịu thế này kí hợp đồng là tuyệt nhất.

Song, cô rút tấm danh thiếp ra rồi bấm số gọi.

Píp píp píp.

- Xin chào tôi là Diệt Nhiễu.

- Xin chào tổng giám đốc, tôi là Xuyển Tranh, thư ký của tổng giám đốc CuBB, tôi rất vui khi ngài nhận lời thương lượng hợp đồng. Xin Diệt tổng hãy cho tôi biết thời gian và địa điểm.

- 2 giờ chiều nay, địa điểm là nhà của tôi và chỉ một mình cô đến, thư ký Xuyển!

Ba chữ cuối Diệt Nhiễu đặc biệt nhấn mạnh. Hắn nở nụ cười nhạt nhưng lại toát lên vẻ thần bí, một sự nguy hiểm khó lường.

Còn về phía Xuyển Tranh, sau khi nghe Diệt Nhiễu trả lời, cô đơ cả người.

- Tại sao lại là ở nhà anh? Một mình tôi? Không phải cần có tổng giám đốc của cả hai công ty hay sao?

- Tôi không thích nói hai lần. Đến hay không là tùy cô.

Tút tút tút.

- Nè, tôi còn chưa nói xong mà! Mẹ kiếp, anh phải cho tôi biết nhà anh ở đâu chứ.

Cô hầm hực gọi lại cho y. Miệng không ngừng chửi rủa.

Tút tút tút.

- Nè, bắt máy đi chứ. Đồ lạ lùng, điên thật.

Xuyển Tranh tức đến phát điên, cô trút giận bằng cách nuốt trọn bữa sáng của mình.

- Miếng trứng ốp la này chính là hắn. Ngoàm. Cho mi chết nè!

Gemie.