Nó ngồi xoa xoa, vỗ vỗ, vuốt vuốt... đủ kiểu loại em mông iu quý của mình và sực nhớ ra một chuyện trọng đại: "Nó méo biết đường về!". Nó suýt nữa thì bật khóc, nhưng nhớ lại. Ahihi, nó có mang theo điện thoại mà nhỉ? Và thế là nó móc em "gấu trúc", là điện thoại đôi với nhóc ra, bấm bấm bấm và bấm. Nó gọi cho nhóc. Chỉ 3 giây sau, nhóc bắt máy. Tại sao lại nhanh vậy ư? Đơn giản là vì vừa đúng lúc nó gọi thì nhóc dậy đi kiếm thứ gì đó để lót dạ
" Ê mày, cứu tao với "
Nó "nước mắt lưng tròng" cầu cứu nhóc
" Giề! "
Nhóc hỏi lại nó, vô cùng ngắn gọn, súc tích
" Huhu, tao bị lạc rồi, mày định vị máy tao rồi đến đón tao đê!!! "
" Ngu thì chết, ông đây còn ăn "
" Híc híc, chồng à, cứu! "
Nó dùng cái giọng ngọt không còn gì ngọt hơn làm nhóc sợ suýt ướt quần nên đành chịu thua
" Khỏi đi! Ở im đấy, tao đến liền! "
Nói xong, nhóc cúp máy luôn và ngay để khỏi phải nghe cái giọng điệu sến con nhà bà sẩm của nó.
Còn nó ư? Tất nhiên là đi lung tung rồi! Nó làm sao có thể tin lời của nhóc được cơ chứ, nhất là khi nhóc từ đầu đã không hề muốn đi rồi.
Nhóc quả thực không đến cứu nó luôn mà còn vào nhà lần ăn nữa, kèm theo thay bộ đồ đua xe nà, định vị nó nà, thật sự rất rất nhiều việc a~
Và sau 25 phút "vật lộn" để càn quét đồ ăn và chải chuốt lại mái tóc đen dài óng mượt rồi lại đội bộ tóc giả màu nâu lên, kèm thêm đeo lens vào để mắt nhóc chuyển thành màu hổ phách và mặc bộ đồ nam tính rộng thùng thình chuẩn dân ăn chơi, nhóc đã sẵn sàng cho công việc hết sức trọng đại là đi "cứu" nó.
Nhóc lôi em xe đáng yêu ra và đi đến chỗ của nó. Hừ, ông mà thấy mi thì ông cho mi biết tay! Dám không nghe lời ta, không ngồi im mà cứ chạy nhong nhong đi à. Mi chờ đó!
Nhóc lái con xe với tốc độ bàn thờ và suýt nữa thì vinh dự được mấy anh chàng cảnh sát giao thông hỏi thăm sức khỏe và ghé thăm sở cảnh sát về tội danh tày đình là lái xe quá tốc độ cho phép. Hừ, tự nhiên trong vòng 0,01 giây nhóc lại có ý định muốn quay lại Mỹ a~~
Nhưng công việc không được suôn sẻ cho lắm khi nhóc chọn giả nam ra ngoài. Đơn giản và dễ hiểu thôi, với cái tiếng tăm lẫy lừng của nhóc hồi còn ở Mỹ thì thiếu gì những tên sát thủ lặn lội đường sá xa xôi đến kiếm nhóc với mong muốn mang được cái đầu của nhóc về cơ chứ!?
Đang đi đón nó thì nhóc bị một cô nàng nào đó bắn thủng lốp xe bằng em súng giảm thanh mà một thời nhóc ngưỡng mộ và muốn có - Glock 17.
( Glock 17 có thiết kế đơn giản, ít bộ phận nên việc tháo lắp nhanh chóng và dễ dàng. Phần lớn các chi tiết được chế tạo bằng vật liệu tổng hợp, chỉ có nòng súng, khóa nòng làm bằng kim loại. Súng hoạt động tốt ở dải nhiệt độ dao động từ -40 đến 200 độ C.
Điểm nổi bật của Glock 17 là nòng súng chịu được tới 360.000 phát bắn mà không bị biến dạng về cơ khí, trong khi các loại súng ngắn khác phải thay nòng sau khi bắn 40.000 viên. Glock 17 dùng cỡ đạn 9 x 19 mm, hộp tiếp đạn cơ số 17 viên, tầm bắn hiệu quả khoảng 50 m, sơ tốc đầu nòng 360 m/s.)
Nhóc tức giận. Đây là em xe yêu quý mà Tam sư tỷ mua cho nhóc đấy, vậy mà con nhỏ này lại dám bắn nhẹ nhàng như vậy. Hôm nay nhóc nhất quyết đòi lại công bằng cho em xe, vừa lúc cũng mang theo một trong bộ sưu tập súng mà nhóc phải nhờ đến tên điên kia để mang về nước.
( Min: Hợ, hai chị này giống nhau quá cơ. Người thì đòi công bằng cho em mông, người thì đòi công bằng cho em xe. Hầy hầy *Lắc lắc đầu, đến bó tay*)
- Ai?
Nhóc tức, nhìn thẳng vào cô gái kì lạ kia, giọng lạnh băng.
- Ngươi là Phong Lãng???
Cô gái kì lạ với mái tóc xanh trắng ngang vai. Nếu bỏ qua đôi mắt sắc lạnh kia thì có thể coi là mẫu bạn gái lý tưởng của cánh đàn ông, vừa quyến rũ lại vừa dễ thương.
- Đúng thì sao mà sai thì sao?
Nhóc thờ ơ hỏi lại
- Ta thật sự không ngờ tới kẻ được mệnh danh là "Tay súng tử thần" của bang TK lại là một thằng nhóc con đấy!
- Thì sao?
Nhóc lại hờ hững hỏi làm ai đó phát điên lên, đầu muốn xịt khói luôn
( Não của ai đó: Khụ khụ, ngang nhiên trở thành món "não hun khói", híc híc!! *Mặt ngây thơ* Em đã làm gì sai??
Min: Được rồi, sửa... sửa... Ta cho chủ nhân của nhà mi là loại người "não ngồi tại chỗ" vậy nhé! *Khuôn mặt thiên thần kiểu:"Ta là người tốt nha~"
Ai đó: *Lườm với ánh mắt sắc lạnh* Mi cứ thử!
Min: *Run run* Thôi xin lỗi mi nhé! Ta cho mi (não của ai đó) biến mất khỏi thế gian luôn *Xách dép chạy mất*
Nhóc: Hầy hầy)