"Muốn đi, dễ thế sao?"
Trần Phong bước thêm mấy bước, Kim đỉnh hóa ra một con Kim Long giương nanh múa vuốt, đột nhiên từ đâu một tia sáng lóe qua, xuyên thủng Kim Long.
"Có cao thủ?"
Trần Phong nhìn lại, chỉ thấy trên một tòa nhà có một thiếu nữ dáng người thon thả, mái tóc dài phất phơ theo gió. Tay cô nàng cầm một cây cung, trên cung còn có Linh lực lưu chuyển.
Hắn lại thấy nơi xa xa có bốn năm người nữa, thực lực có vẻ không tầm thường, đứng vây quanh hắn.
"Viện binh? Tốt thôi, ta sẽ xử lí các ngươi một thể!"
Trần Phong lập tức truyền âm cho Đặng Chiến:
"Dừng chiến, để chúng chạy. Tập hợp toàn bộ người hội ta lại, chúng ta có trận lớn!"
Đặng Chiến nghe vậy thì lập tức phản ứng, kêu gọi mọi người ngừng tay. Đám người kia nhờ thế mà được cơ hội chạy đi, dáng vẻ chật vật không thôi.
Trần Phong cũng thả ra, để cho đám người Chuyển Linh cảnh của Thiên Thanh hội rút lui, còn hắn thì chắp tay, cười lạnh nhìn về phía đám viện binh kia.
Một lúc sau nhóm Ngọc Linh, Ánh Nguyệt cũng chạy đến, phía sau là gần sáu mươi hội viên Thanh Hà Hội. Bọn hắn nghe Trần Phong lại định làm lớn, bởi vậy cực kì hưng phấn, chiến ý bừng bừng.
"Nguyễn Tân có đó không?"
"Có ta đây!"
Nguyễn Tân từ phía sau bước lên, bộ dáng vẫn bẩn bẩn như cũ, tuy nhiên hai mắt cực kì có thần.
"Cậu đã tu đến Chuyển Linh tam chuyển, liệu có đủ vẽ một đám Linh văn cho toàn bộ Hội viên không?"
"Làm được, hơi mệt chút mà thôi." Gã cười nói, từ sau khi chế tác ra Long Trụ thì thực lực gã tinh tiến rất nhiều, chạy thẳng đến Chuyển Linh tam chuyển, sắp vào tứ chuyển, mà khả năng vẽ Linh văn cũng cao siêu hơn biết bao nhiêu.
Trần Phong nhờ hắn vẽ là một loại Linh văn cơ sở, số hai trăm bốn mươi ba cùng 245, 269. Đây là các loại Linh văn có tính kết nối các hạt năng lượng, bởi vậy các trận văn Tụ Linh trận không bao giờ thiếu chúng.
Từng người từng người được hắn vẽ Linh văn lên người, theo đó cảm giác Cương khí thông thuận, liên kết với nhau tăng thêm không ít.
"Cậu có chắc thắng không vậy? Đó là hội cao cấp ở Khu II đấy!"*
- bây giờ sẽ dùng từ trung cấp, cao cấp thay cho trung du, thượng du nhé.
"Chắc chắn!"
Trần Phong cười ha ha, dẫn đầu tiến về phía trước. Ánh Nguyệt thấy vậy thì cắn chặt môi, sau đó đuổi theo. Ngọc Linh thì khẽ cười duyên, cũng nhẹ nhàng lướt đi. Những hội viên còn lại thì hùng hùng hổ hổ, sẵn sàng chiến đấu.
Lúc này, Thiên Thanh Hội.
Một đám tàn quân bại tướng chạy về không thể nói mang đả kích rất lớn đến sĩ khí cũng như thực lực. Toàn Thiên Thanh Hội có tổng cộng bảy tên Chuyển Linh nhất chuyển, ba tên Chuyển Linh Nhị Chuyển, Hội trưởng là một Chuyển Linh tam chuyển. Còn Khai Huyệt cảnh nhiều đến mấy chục người, nhưng sau một chiến dịch này đã tổn thất đi phân nửa cao tầng, sĩ khí lại giảm mạnh.
Lúc này trong Hội đột nhiên xuất hiện thêm mấy người lạ mặt, không ngờ thực lực không kém, đều là Chuyển Linh Nhị Chuyển Tam chuyển!
"Trần Hội Phó, tên kia thật sự mạnh vậy sao?"
Một tên hỏi thăm, gã là Hội phó của một Hội cao cấp ở Khu II, thực lực ngang bằng với Thiên Thanh Hội.
"Rất mạnh!"
Trần Lục lấy ra một ít dược dịch bôi lên người, lại đem chúng uống, đến khi thấy cơn đau đã dứt mới thở hổn hển:
"Cương Khí cực kì hùng hậu, chất lượng lại cao, Khí thuật cường đại, có thể nói là CHuyển Linh tứ chuyển, Ngũ chuyển cũng đừng mơ sánh được với hắn!"
"Mạnh như vậy, xem ra chúng ta cần làm chút chuẩn bị."
Ngồi ở vị trí đầu cùng, Hội trưởng Thiên Thanh Hội, Hồ Thị Hương, cũng là thiếu nữ ban nãy bắn một mũi tên phá vỡ Kim Long của Trần Phong. Cô nàng cũng tính là xinh đẹp, gương mặt trái xoan, lông mi dài, mái tóc đen nhánh thả ra chảy như thác nước. Năm ngón tay thon dài, trơn bóng như ngọc, khiến người ta không hiểu tại sao những ngón tay ấy lại bắn ra những mũi tên mạnh mẽ như vậy.
"Tập hợp mọi người, bày trận, sẵn sàng chiến đấu!"
Cô nàng tuy là nữ nhưng trong Hội uy danh cực cao, bởi vậy một lời ai nấy đều nghe rõ, lập tức tản đi làm việc. Mà những kẻ lạ mặt kia cũng đứng dậy, nhao nhao nói:
"Hồ Hội trưởng, chúng ta sẽ về bang hội của mình tập hợp hội viên, sẽ sớm sang đây hỗ trợ!"
Nói xong chúng rời đi, để lại Hồ Thị Hương cùng với Trần Lục.
"Trần Lục, sao ngươi lại tùy tiện làm như vậy?"
Lúc này cô ta mới vỗ bàn đầy giận dữ, thân thể mềm mại run rẩy không thôi.
"Ta...."
"Ngươi tự tiện hành động, hoàn toàn không xem hội trưởng như ta ra cái gì. Ngươi chọc ai không chọc, lại chọc đến cái Hội đó, biết thực lực của chúng không? Không nói đến tên Trần Phong, chỉ riêng Ngọc Linh kia cũng đã rất đáng gờm. Lúc cô ta mới chỉ là Khai Huyệt đỉnh cao đã có thể chiến với Chuyển Linh Ngũ Chuyển, còn bây giờ đột phá lên Chuyển Linh thì còn mạnh đến thế nào???"
"Cái này, cái này....tin tình báo không đúng, với lại có một vị Hội phó trong mười hai bang lớn nhất kia nói là sẽ bảo hộ cho chúng ta cho nên..."
"Cho nên gì, cho nên ngươi bán mạng cho bọn hắn? Trời ơi, Trần Lục ơi là Trần Lục, thời gian qua ta tin tưởng ngươi bậc nào, thấy ngươi hành xử kín kẽ không chỗ hở, bởi vậy mới để ngươi nắm giữ thế lực so hai Chuyển Linh nhị chuyển còn lại là hơn hẳn, vậy mà...."
Hồ Thị Hương cũng chẳng muốn nói nữa, vẫy vẫy tay, ý bảo hắn rời đi. Trần Lục thấy vậy thì đầu cúi thấp, rời khỏi phòng họp.
Mà lúc này Thanh Hà Hội đã cách Thiên Thanh Hội chỉ còn chưa đầy năm trăm mét. Từ đây có thể thấy một tòa nhà tám tầng, chiến khuôn viên khá là rộng lớn, xung quanh có Linh khí lượn lờ, quả thật bảo địa để tu luyện.
"Nơi này, có lẽ sẽ là chỗ ở tiếp theo của Hội ta."
Trần Phong nhếch mép, trong tay ngưng tụ ra một cái Long trảo, chuẩn bị tấn công thì một thiếu nữ bước ra, đạp không đi về phía hắn.
"Trần Hội trưởng." Cô ta nhẹ nhàng chào một tiếng, mà Trần Phong cũng khẽ gật đầu, đáp:
"Hồ Hội trưởng, rất vui được gặp mặt."
"Không vui đâu." Hồ Thị Hương khẽ vuốt tóc mai, bước lại đối diện với Trần Phong.
"Chuyện này, liệu....có thể bỏ qua hay không? Hội chúng ta có thể chuyển cho các cậu điểm bang chiến, số lượng là năm ngàn, xem như bồi thường."
Nghe cô ta nói vậy thì Trần Phong cũng thoáng kinh ngạc. Không ngờ thiếu nữ này lại chủ động xin hòa, trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của hắn.
"Chuyện này...rất khó." Trần Phong thở dài một hơi, làm ra vẻ mặt nghiêm túc:
"Hội các ngươi tùy tiện tấn công chúng ta, đánh không ít người bị thương. Nếu giờ chúng ta chỉ vì điểm bang chiến mà lui quân e sẽ khiến cho anh em trong hội tích một bụng oán khí, như vậy thì sẽ rất tệ."
"Ta hiểu rồi." Hồ Thị Hương nhẹ nhàng gật đầu, nói tiếp:
"Mong cậu cũng đừng làm gì quá đáng."
"Ta hiểu."
Hồ Thị Hương nghe vậy thì thở dài, quay người trở về. Còn Trần Phong thì gầm lên, Cương khí dung nhập vào cổ họng khiến âm thanh thoáng chốc khủng bố rất nhiều.
"Hội viên Thanh Hà Hội nghe lệnh! Chúng ta không muốn chiến tranh, chúng ta không muốn gây sự, chúng ta chỉ muốn được tu luyện yên ổn, ngày sau tiến vào Cửu giới của Thanh Long Giang tông! Nhưng bọn chúng lại lấn tới, lại tìm mọi cách phá hoại chúng ta, cản trở đường tu luyện của chúng ta."
"Bởi vậy, vung nắm đấm lên! Để cho một thân thực lực các ngươi được phát huy, để cho con tim các ngươi đập rộn ràng, để cho máu trong các ngươi chảy không ngừng nghỉ, để cho kẻ địch thấy, hội ta không dễ khinh bạc!"
Trần Phong thân mang Đế Long khí vận, Đế Vương khí tức, một lời vừa ra tựa như lời tổng động viên, tựa như thuốc kích thích hạng nhất, để từng người trong Hội máu huyết súc sôi, cơ thể như bùng lên, như muốn phá xác mà ra!
Đoàn người chỉ tầm một trăm người như khí thế cực độ khủng bố, Cương khí hóa thành một dòng sông, nước chảy cuồn cuộn như lũ. Trần Phong, Ngọc Linh sánh vai nhau mà đứng trên nó, Cương khí bọn hắn cùng tụ lại, hóa ra một cây Kiếm khí dài đến mười mét, nhiều chỗ tản ra Linh quang lấp lánh.
"Chém!" Hai người đồng thời quát lên, Kiếm khí bổ xuống, phá không mà đi, một chiêu liền đem trận thế của Thiên Thanh Hội cắt làm hai nửa, thậm chí còn chém tòa nhà phía sau ra một cái lỗ thủng lớn, khói bốc nghi ngút.
"Xung phong!"
Phía bên Thiên Thanh Hội lúc này cũng hoảng loạn, đâu ngờ được một kiếm kia cường đại như vậy, có lẽ đã sánh được với một kích toàn lực của Chuyển Linh Bát chuyển, dù là Hội trưởng của mười hai bang hội lớn nhất Khu II cũng đừng mơ đỡ được!
Bên phe Trần Phong thì ngược lại, chiến ý bừng bừng, dòng Giang Khí ầm ầm lao đến, rốt cục va chạm với thế trận của Thiên Thanh Hội. Lập tức một tiếng nổ ầm vang lên, tiếp đó là từng tiếp nổ liên tiếp xuất hiện, khói bốc nghi ngút, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết vang vọng không gian.
Trần Phong mở ra Tinh thần lực, cố gắng không chế Cương khí của một trăm người khiến hắn cũng hơi cố hết sức. Đây là ngày hôm qua hắn đã dùng Linh Thủy Linh Hỏa rèn luyện Tinh thần lực, nếu không với lượng Cương khí khủng bố thế này thì hắn cũng khó lòng mà điều khiển nổi.
"Bình tĩnh!"
Nguyễn Tân đứng phía sau hắn, chậm rãi vẽ một đạo Linh văn lên đỉnh đầu Trần Phong, chỉ thấy Cương khí đột nhiên khống chế hơn rất nhiều. Trần Phong gật đầu, sau đó vươn tay ra, quát lên:
"Long trảo!"
Một cái Long trảo khổng lồ từ trong dòng Giang khí hiện ra, trên đó vảy rồng chi chít, vuốt rồng tựa hồ ngưng thực, Long uy mơ hồ tản mát ra khiến nhiều kẻ yếu bóng yếu vía tưởng chừng thấy được Long trảo thật sự. Đây là hiệu quả của Thế, nó biến một môn Khí thuật có hồn, sống động hơn, thật hơn, đồng thời mạnh hơn vô số lần!
"Theo ta, Giang Khí ngưng tụ, Thủy bích!"
Hồ Thị Hương quát lên, năm ngón tay thon dài nhảy múa, theo đó dòng Giang khí dưới chân bị nàng điều động, hóa ra một tấm Thủy bích to lớn, không ngờ lại là Tứ điệp! Bốn lần sóng vỗ, có thể cản đi uy lực của Long trảo không hề ít, tuy nhiên vẫn bị nó đánh cho vỡ nát, khiến Hồ Thị Hương phải ngưng tụ ra tấm Thủy Bích thứ hai mới ngăn nổi.
Thủy lãng!
Lần này Ngọc Linh ra tay, Giang khí chảy xiết, hóa thành Ngũ điệp, năm lần sóng vỗ liên tiếp lên tấm Thủy bích khiến nó lập tức vỡ nát.
"Trần Lục, Huỳnh Sang, Trường An, ba người đồng thời ra tay chặn Thủy Lưu lại!" Hồ Thị Hương thân thể hơi run, lập tức lùi lại để hồi sức. Mà cô nàng cũng không ngờ đây chính là hành động quá mức sai lầm, bởi Trần Phong đã chớp lấy một khắc này, ba cái Long Trụ hiện ra, rơi ầm ầm vào ba vị trí mà ba tên kia đang trấn giữ. Lập tức Thủy Lưu bị chậm lại không biết bao nhiêu lần, Giang khí đình trệ, tạo cơ hội cho Ngọc Linh ra tay. Cô nàng điều khiển Giang khí, hóa thành mấy chục luồng Kiếm tơ, đâm cho dòng Giang khí của Thiên Thanh hội thủng lỗ chỗ, tựa như cái rổ vậy, bốn bề đều lọt.
"Trấn Trấn Trấn!"
Trần Phong gầm lên, Kim Long đỉnh ngưng tụ, sau đó ầm ầm nện xuống, khiến dòng Giang khí của Thiên Thanh Hội vỡ nát, từng tên Hội viên không còn được Giang khí bảo vệ nên lộ ra giữa không trung, sau đó bị dòng Giang khí của Thanh Hà Hội nhấn chìm! Từng đám người ngã xuống như rạ, sức chiến đấu yếu đi phân nửa. Mà lúc này Trần Phong đột ngột tách ra khỏi dòng Giang Khí, lao về phía Hồ Thị Hương.
"Ngươi muốn làm gì..."
Cô nàng hơi chút kinh hãi, chỉ thấy Long trảo của Trần Phong đã đánh tới, chấn văng cô nàng vào trong tòa nhà.
Hết chương 245