Nghĩa Vụ Của Người Nhiều Tuổi

Chương 16: Đôi cánh tuyết

Ngày 17 tháng 9, sáng sớm Cung Tứ đã rời khỏi giường, hếm khi chuẩn bị khiến mình thoạt nhìn cố gắng chính thức một chút.

Hôm nay là ngày cậu mang Thu Hạ đi trường học mới báo cáo.

Chiều hôm qua cậu đã cùng Thu Hạ làm xong các thủ tục ở trường học cũ, đồng phục cũ bị bỏ vào sâu trong tủ quần áo, đồng phục mới còn chưa làm xong, bởi vậy hai anh em bọn họ ngày hôm nay đều mặc quần áo hàng ngày.

" Thu Hạ, khẩn trương không?" trước khi xuống xe bus, Cung Tứ thở mạnh một hơi hỏi em trai mình.

"Trường học đặc thù" lân cận duy nhất -- cũng chính là trường Thu Hạ lập tức muốn đến ở Thâm Đàm Trấn, bọn họ phải ngồi xe đến thung lũng mặt trời, sau đó sẽ chuyển tuyến xe đến Thâm Đàm Trấn mới có thể đến.

Nghe nói trường học có tuyến xe riêng ~ thế nhưng Thu Hạ còn chưa nhập học chính thức, chưa có thẻ học sinh, không biết thời gian vận hành tuyến xe lại không biết có tư cách lên xe không, bởi vậy vì lý do an toàn bọn họ vẫn lên xe bus

Trên xe bus Thâm Đàm Trấn người còn ít hơn so với Trấn Lãnh Thủy, bọn họ ngồi khá là thoải mái.

"Có một chút." Thu Hạ mỉm cười nói.

Thu Hạ vốn là không muốn nói gì, nhưng nhìn dáng vẻ anh cả như lâm đại địch như lâm đại địch khẩn trương, liền thay đổi trả lời.

"Đừng, chớ khẩn trương, có anh ở đây rồi!" Cung Tứ lập tức nói, thoạt nhìn cũng không có khẩn trương như vậy.

Thu Hạ liền tiếp tục cười, cám ơn tài xế xe buýt, hai người xuống xe.

Chỗ xuống xe là một rừng cây, một mảnh rừng cây màu đỏ.

Lá phong Thâm Đàm Trấn rất nổi danh, mùa này chính là mùa lá phong bắt đầu đỏ.

Ở đây trước không thôn, sau không miếu, vừa xuống xe thấy tình hình này Cung Tứ cũng trợn tròn mắt: "Đây là địa phương quỷ quái gì?"

Vừa nói vừa nhìn bốn phía, vừa nhìn liền thấy một chiếc xe buýt loại nhỏ, màu xanh đậm, thoạt nhìn không giống như là xe bus, liền đứng ở cách bọn họ chỗ không xa, thấy bọn Cung Tứ xuống xe, nam nhân đứng bên cạnh xe lập tức đi tới.

" Xin hỏi bạn học Cung Thu Hạ và phụ huynh phải không?"

A? ! Cung Tứ ngẩn người, lập tức phục hồi tinh thần đáp lại đối phương: "Vâng, tôi là phụ huynh nhà Cung Thu Hạ."

Đối phương liền có chút hoài nghi đem cậu quan sát trên dưới một lần, đương nhiên, quan sát hết sức để không lộ dấu vết.

Thế nhưng quá trình này rất nhanh, khi anh ta thấy Thu Hạ liền sáng ngời mặt :" Vị này nhất định học trò Thu Hạ? Thoạt nhìn phi thường ưu tú."

"Tôi là Kiều Nam nhân viên công tác giáo vụ học viện Chu Thiên, lần này là đặc biệt tới đón hai vị đến học viện tiến hành thủ tục đăng ký." Thấy hai anh em biểu tình có chút đề phòng, lúc này người nọ mới nghĩ tới tự giới thiệu.

Anh ta thoạt nhìn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, vóc người thon thả, vóc dáng không cao cũng không thấp, tướng mạo cũng phổ thông, chỉ là cười rộ lên thoạt nhìn rất thân thiết, dễ sinh lòng hảo cảm.

" Còn.... Có người tới đón?" Cung Tứ ngây ngẩn cả người.

Người nọ liền cười cười: "Đương nhiên, Chu Thiên dù sao cũng là trường học đặc thù, cho nên cũng không chỉ có một xe bus chuyên dụng."

Dựa theo nguyên tắc thành lập trạm xe buýt bây giờ, phàm là xe buýt phải đi qua trường học, vừa dừng nhất định sẽ kêu trạm trường học x x, cũng sẽ đứng ở địa điểm tương đối gần trường học, đây là vì để cho học sinh thuận tiện, thế nhưng học viện Chu Thiên hiển nhiên không có, khi tra được trạm xuống xe tên là" Trạm rừng phong" Cung Tứ liền có chút kỳ quái, bất quá cậu tạm thời không có rõ nguyên nhân mình thấy kỳ quái, dù sao trong cuộc sống thông thường quy tắc trước khi bị chỉ ra, rất nhiều người sẽ không cho đó là một loại quy tắc.

" Vô luận các ngươi là đi ô-tô hay là xe buýt, trải qua đều trải qua đường này, cho nên tôi đặc biệt mang theo xe trường chờ ở chỗ này."

Kiều Nam lại chỉ chỉ xe trường: "Ngày hôm nay phụ huynh cũng có thể ngồi, thế nhưng sau này không thể, chỉ có học sinh học viện Chu Thiên mới có thể dựa vào thẻ học sinh ngồi xe."

"Trước khi Phụ huynh đi ô-tô tới cũng cần sớm hướng học viện phê duyệt đơn vào." Anh ta lại nói.

Kiều Nam dẫn đường, hai anh em xách hành lý theo anh ta lên xe, trên xe trừ bọn họ và tài xế không có một bóng người, Cung Tứ quan sát một chút: Chỗ ngồi trên xe rộng rãi mềm mại, đệm phi thường sạch sẽ.

Thoạt nhìn không tệ------ cậu nghĩ thầm.

Ven đường một đường rừng Phong màu đỏ, đường chật hẹp, đại khái chỉ vừa hai chiếc xe trường nhỏ như vậy chạy song song, ở đây rất hiếm dấu chân người, dọc theo đường đi Cung Tứ đều không nhìn thấy một người.

Xe chạy bốn mươi phút, bọn họ rốt cục tới đích.

Cửa trường là cửa sắt màu đen cửa sắt màu đen phong cách hiện đại, cao lại rộng, quang cảnh trong trường hoàn mỹ bị che lại, chỉ có cột đá bên phải viết "Học Viện Chu Thiên " mấy chữ.

Khi Bọn họ ngồi xe trường, cửa sắt màu đen tự động mở, đợi xe đi qua lập tức đóng lại, Cung Tứ nhân cơ hội quan sát hoàn cảnh trường học.

"Đây là tòa nhà dạy tiểu học, bên kia là cấp hai, bên này bắt đầu là cấp ba..." Kiều Nam hướng cậu giới thiệu một ít công năng kiến trúc trường học.

"Phòng Âm nhạc thì tiểu học và cấp hai dùng chung, phòng âm nhạc cấp ba phương hướng không cùng ở đây..."

"Thao trường ở chỗ này."

"Chu Thiên mặc dù là trường học đặc thù, thế nhưng phương diện học tập thiết lập không có gì bất đồng cùng những trường học khác, cho nên không cần lo lắng không cần lo lắng việc học của trò Thu Hạ, nghe nói em ấy trước lấy thành tích đứng đầu đỗ

cấp ba Dục Đức? Đó nhất định là thành tích học tập phi thường ưu tú, tới bên này cũng không cần lo lắng chút nào." Không thể không nói, những lời này của Kiều Nam quả thật làm cho Cung Tứ yên tâm một chút-- Trước cậu vẫn lo lắng trình độ học tập hai bên không giống nhau ~

" Bất quá em cần học tập chương trình học liên quan Người sử dụng, đây cũng là điểm khác nhau lớn nhất giữa học viện Chu Thiên và trường học phổ thông, thế nhưng trước đó, chúng ta cần phải tìm hiểu một chút đẳng cấp Người sử dụng của trò Thu Hạ."

Cung Tứ sửng sốt một chút, trực giác nói: "Kiểm tra à? Thế nhưng phương diện này Thu Hạ cái gì cũng không biết..."

Cậu không có không biết xấu hổ đem bút ký của mình nói ra.

Kiều Nam liền cười: "Yên tâm, anh trai Thu Hạ!"

Trên đường anh ta đã đem quan hệ Cung Tứ và Thu Hạ hỏi lên, còn thuận tiện hỏi thăm tuổi Cung Tứ, biết được tuổi Cung Tứ đã tròn mười tám còn có chút dáng vẻ thất vọng.

"Tuy rằng cũng phải kiểm tra, thế nhưng cũng không phải cuộc thi văn bản."

"Chúng ta quán triệt phương thức thông dụng đo lường đẳng cấp Người sử dụng mới bắt đầu của trò Thu Hạ."

"Tuy rằng Bên ngoài gọi chung người mang năng lực là "Người sử dụng" Và "Khí", thế nhưng trên thực tế" Người sử dụng" Và "Khí" Chỉ là gọi chung, nội bộ chúng ta còn có phương thức phân chia nhỏ hơn."

" Tỷ như Người sử dụng liền chia làm cấp bậc thấp nhất Người sử dụng, hơi cao một chút người điều khiển, cấp cao hơn là người chi phối , thậm chí cấp bậc cao nhất là người thống trị. Những người này ngoại giới gọi chung là Người sử dụng, nhưng mà nội bộ thì sẽ căn cứ cấp bậc bất đồng, xưng hô cũng hoàn toàn bất đồng."

"Đây là phương thức lúc ban đầu phân chia, hôm nay các cấp bậc Người sử dụng còn nhỏ hơn đẳng cấp phân chia, dễ cho mọi người tìm được đẳng cấp khí phù hợp."

Cung Tứ thành thật lắng nghe.

Ngay khi Kiều Nam giới thiệu, xe rốt cục ngừng.

Bọn họ đi tới trước một cái phòng màu đỏ, thoạt nhìn chính là hình dạng tòa nhà dạy học, hiện tại đại khái là thời gian đi học, khắp nơi yên lặng.

"Đây là tòa nhà chính cấp ba, phòng giáo vụ cũng ở bên trong tòa nhà, xin theo tôi từ bên này lên tầng, bộ phận kiểm tra cũng ở đây." Kiều Nam chỉ hướng bên trái thang máy.

Gật đầu, anh em Cung gia anh em Cung gia liền đi theo anh ta.

Thời điểm Trên đường Kiều Nam đã giúp Thu Hạ ghi xong thông tin cơ bản vào hồ sơ, có thể nói hôm nay còn thiếu thành tích khảo nghiệm mà thôi. Kiều Nam mang theo bọn họ đi lên tầng bảy, trên một hành lang màu trắng, đến nơi này Cung Tứ rốt cục mới lại thấy được người khác.

Một người mặc ngoại bào màu trắng, thoạt nhìn có điểm như cô giáo sinh vật tiếp đãi bọn họ.

"Ngài và Kiều Nam cùng nhau chờ ở chỗ này, trò Thu Hạ mời cùng tôi vào gian phòng trước mặt." Người phụ nữ cười, chỉ chỉ một căn phòng phía trước có cánh cửa sổ thủy tinh thật to: "Phụ huynh.... Vị này chính là phụ huynh à?"

Đại khái là nhìn Cung Tứ còn trẻ tuổi, cô còn xác nhận lại một chút, nhận được trả lời khẳng định sau mới tiếp tục nói: "Phụ huynh xin yên tâm, một mặt tường phòng kiểm tra là trong suốt, chính là vì để cho phụ huynh thuận tiện quan sát."

Đương nhiên cũng có cam đoan kiểm tra công khai công bằng chính trực, thế nhưng đối phương không có nói ra điểm này.

Cùng anh trai liếc nhau, Thu Hạ đi theo người phụ nữ kia vào phòng kiểm tra trước mắt.

Tựa hồ là không gian rất rộng mở, tất cả màu trắng, chỗ trung tâm bên trong có một đoạn hình trụ.

Cung Tứ không biết hình dung vật kia thế nào, cậu thấy đó là một hình trụ màu trắng cao cỡ nửa người, trên đó có một quả cầu, so với trái bóng thì nhỏ hơn một chút, nhưng quả cầu kia cũng là hình tròn.

Thu Hạ đứng ở trước cái trụ kia dưới sự chỉ bảo của người phụ nữ, trong nháy mắt đứng ngay ngắn, quả cầu trên cái trụ bỗng nhiên bay? ! Bay ở giữa hông Thu Hạ, tự xoay tròn, nhưng mà quay thế nào cũng không rời khỏi vị trí ban đầu.

Người phụ nữ kia tựa hồ nói với Thu Hạ gì đó, Thu Hạ bên trong bỗng nhiên nhìn về phía Cung Tứ.

Đây ý là muốn bắt đầu kiểm tra à?

Trong đầu một mảnh thanh minh, Cung Tứ bình tĩnh gật đầu với em trai, Thu Hạ liền cười với cậu một chút, sau đó cũng không nhìn cậu, đường nhìn chuyển dời đến quả cầu màu trắng phía trước, đưa tay áp lên.

Cách một bức tường bằng vật liệu đặc thù, hiển nhiên Cung Tứ không cảm nhận được bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Thế nhưng cậu nhìn thấy được a~

Trong nháy mắt khi Thu Hạ đưa tay lên tiếp xúc với quả cầu, cậu thấy quả cầu kia bỗng nhiên đình chỉ chuyển động!

Có điều không phải tự nhiên dừng lại, Cung Tứ thấy một tầng kết tinh màu trắng trên quả cấp tốc hiện ra từ tay của Thu Hạ. Kết tinh này nhanh chóng tăng thêm, thẳng đến tay của Thu Hạ và quả cầu kia hoàn toàn bị đông cứng cùng một chỗ.

Cung Tứ trợn to mắt.

Đó là.... Băng?!

Bên này cậu còn khá tốt, nhưng Kiều Nam bên người đã đứng lên, không chỉ đứng lên, Kiều Nam còn có vẻ mặt kích động!

Đồng dạng kích động còn có người phụ nữ cùng ở trong một phòng với Thu Hạ, cùng lúc đó, mấy người trong vài gian phòng cách vách đều đi ra, mỗi người đều mang dáng vẻ hưng phấn.

Những người này kích động tràn vào gian phòng khảo nghiệm Thu Hạ, hỏi vừa dời qua dời lại dụng cụ, ngay khi Cung Tứ không hiểu ra làm sao, rốt cục có người đi tới nói cho cậu đáp án ----

"Trời ạ! Là người chi phối đặc biệt cấp A! Đứa nhỏ này là người chi phối đặc biệt cấp A đấy y y y!

"Còn là năng lực tự nhiên hiếm có!"

"Năng lực băng hệ!"

"Trời ạ!"

Bị các loại thanh âm kích động nói nhao nhao làm cho tróng mặt, cuối cùng Cung Tứ chỉ có thể tựa đầu tận lực nhìn gian phòng còn đang trắc nghiệm em trai.

Bên trong căn phòng Trắng noãn, cậu thấy thiếu niên cả người băng sương bạch sắc hướng mình mỉm cười.

Ngay cả lông mi đều kết băng hình dạng bông tuyết...

Nhưng mà, cậu không nhìn thấy đôi cánh sau lưng em trai.

Co thể là gian phòng quá trắng đi? Bên cạnh đó, cánh của thằng bé nhất định cũng là màu trắng.

Bởi vậy, cậu không thấy được.

Thế nhưng, dễ nhận thấy, người khác đều thấy được.

Không chỉ thấy, những người đó còn bị đôi cánh xinh đẹp làm sợ ngây người!

Mặc dù có điểm tiếc nuối, thế nhưng như vậy cũng tốt ...

Cung Tứ cũng mỉm cười với thằng bé.

Cậu hướng Thu Hạ giơ lên ngón tay cái.

--------------------------

Thiếu niên tuyết trắng treo đầy băng tinh trong đầu thực sự rất chói mắt mà ~

Thật đẹp ~